Vạn Cổ Ma Tôn

chương 599-600

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

“Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!” Yêu ma mắt đỏ không thể nào tin được nói.

Hắn ta nhờ vào sự công kích của huyết trùng này mới có thể giành được chỗ đứng vững chắc trên chiến trường ngoại ma.

Cho dù đó là thao túng, hay bẫy phục kích, ký sinh trùng hay đàn áp con người, hắn ta cũng là một trong những yêu ma giỏi nhất.

Nhưng tại sao nhân loại này có thể đối phó với những con huyết trùng của mình một cách dễ dàng như vậy.

Huyết trùng là thần thông yêu ma, không sợ nước và lửa, bất khả xâm phạm với bách độc mới phải.

“Tạch!” Một tiếng búng tay khác vang lên.

Những ngọn lửa bùng lên bao quanh yêu ma mắt đỏ. Cùng lúc đó, ngọn lửa xuất hiện phía trên đầu và dưới chân của yêu ma mắt đỏ giống như gói bánh ú.

Yêu ma mắt đỏ gầm lên một tiếng giận dữ, vung những đạo huyết quang về một phía nhưng … vô hiệu.

Huyết quang đập vào ngọn lửa, trong nháy mắt liền bị ngọn lửa thiêu đốt.

“Đây là ngọn lửa gì vậy, a!!—Ta, tay của ta đã bị đốt cháy…á! Tay còn lại của ta!…”

Sau khi bị ngọn lửa bao trùm hoàn toàn, bất kể yêu ma mắt đỏ sử dụng bất kỳ đòn công kích và thủ đoạn nào cũng đều vô hiệu.

Ngọn lửa tưởng chừng như bình thường lại có thể thiêu rụi mọi thứ.

Xì xì xì xì.

Yêu ma mắt đỏ hét lên một tiếng, giọng hét càng lúc càng đau đớn.

Ở phía khác, Lâm Tiêu chỉ đứng bên cạnh và lặng lẽ quan sát. Trong mắt hắn cũng có chút kinh ngạc.

Uy lực của lửa Hoàng Hồng Dương mạnh hơn hắn dự đoán. Hơn nữa, cũng giống như Nho đạo, nó cũng có tác dụng bẩm sinh là khắc chế yêu ma.

Quả nhiên là ngọn lửa đứng thứ hai trong bảng thiên địa dị hoả.

Sau khi bị lửa Hoàng Hồng Dương bao bọc, kết cục đã được thấy rõ. Cho dù là yêu ma Sinh Tử cảnh cũng không có cách nào khác.

Lâm Tiêu đã không lập tức giết đối phương. Thay vào đó, hắn điều khiển ngọn lửa, liên tục tra tấn yêu ma khiến hắn ta hét lên thảm thiết hơn.

Đốt một bàn tay, bàn tay còn lại, một chân, chân còn lại.

Yêu ma cũng là một loại sinh mệnh có khả năng phục hồi và tự tái sinh mạnh mẽ. Ngay cả tay và chân bị phá hủy thì chỉ trong vài ngày những cái mới sẽ mọc ra ngay.

Đương nhiên, đây không phải là sở thích của Lâm Tiêu mà hắn học hỏi từ những người khác.

Hắn muốn tận dụng cơ hội này để thu hút những yêu ma khác.

Đáp án thật thất vọng.

Đừng nói về những yêu ma mạnh mẽ khác mà ngay cả một yêu ma nhãi nhép cũng không đến.

Điều này có gì đó không đúng lắm.

Lâm Tiêu nhìn lối vào vết nứt khi yêu ma chạy trốn khi bị bọn họ dồn ép.

Nếu như hắn không có đoán sai, nơi này chính là doanh trại của loài người, vậy vết nứt bên trong này mới là chiến trường ngoại ma thực sự.

“Xin hãy giải thích rõ ràng chuyện này, ta sẽ tha mạng cho ngươi.” Lâm Tiêu tạm thời dừng ngọn lửa công kích lại.

Hắn cảm thấy rằng yêu ma mắt đỏ đang che giấu bí mật gì đó.

Chương :

Hắn không muốn giải thích, cái vấn đề thân phận này hắn có nói thì người khác cũng chưa chắc tin. Lúc mới gặp thiếu nữ này Lâm Tiêu có kích hoạt Thiên Cấp Long Nhãn. Thiếu nữ này cũng là tộc Chu Tước, chỉ là mới lên được Hoá đỉnh cảnh sơ kỳ mà thôi.

“Ngươi……”

“Vậy các ngươi đi theo ta.”

Thiếu nữ hít vài hơi ổn định lại tâm tình. Nếu không phải chính miệng thiếu tộc trưởng dặn dò thì nàng sẽ cưỡng ép hỏi bằng được.

Trên cả đoạn đường đi Lâm Tiêu cũng gặp thêm vài người trong tộc Chu Tước, nếu so sánh với diện tích đất to lớn thì dân số của tộc Chu Tước không nhiều.

Lâm Tiêu phát hiện người khác, đương nhiên người khác cũng cảm ứng thấy Lâm Tiêu. Chỉ là sau khi cảm nhận được khí tức nhân loài trên người hai người Lâm Tiêu bọn họ đều lộ ra vẻ thiếu thiện cảm.

“Tước Cửu, ba ngày sau là ngày thiên táng của yêu vương Tước Phượng, ngươi còn dám đem hai nhân loại vào trong tộc, ngươi muốn làm cái gì” Một giọng nói nghiêm nghị vang lên.

Sau đó là thân ảnh một nam nhân cao to chặn trước mặt ba người Lâm Tiêu.

“Tước Sơn, đừng có nói bừa, đây là khách quý của thiếu tộc trưởng, không được vô lễ!” Thiếu nữ lập tức lên tiếng.

Mặc dù nàng cũng không thích nhân loài nhưng đây là người được thiếu tộc trưởng gọi là đại nhân, nhất định là khách quý.

“Hừ, vậy thì sao! Thiếu tộc trưởng không biết đúng sai, ngươi cũng không biết à?” Kẻ được gọi là Tước Sơn lạnh lùng nhìn Lâm Tiêu, hắn không thèm để ý lời thiếu nữ nói.

“Nếu không người nói với thiếu tộc trưởng đi!” Thiếu nữ trợn mắt một cái tư thế như sắp đánh nhau.

Không khí như sắp rút đao quyết chiến, đúng lúc này Lâm Tiêu đi tới giữa hai người.

“Người ta nói tộc Chu Tước có sức chiến đấu kinh thiên, lần này ta thật sự muốn xem xem rốt cuộc hậu duệ của tộc Chu Tước có như lời đồn, hay chỉ là mấy con yêu điểu tầm thường biết phun lửa.” Lâm Tiêu lạnh nhạt lên tiếng hoàn toàn phá vỡ cục diện.

Điều gì tới sẽ tới, ở trong yêu tộc nắm đấm mới là chân lý. Nói nhiều chỉ phí nước bọt, không phục thì tới đây.

Ngay khi Lâm Tiêu nói ra câu này, nó đã trực tiếp khơi dậy sự tức giận của tổng cộng tám người của tộc Chu Tước có mặt.

Những điểu thú bình thường chỉ có thể thở ra lửa và nói người này căn bản là không biết sống chết lại, lại còn đến tộc Chu Tước bọn họ nói ra những lời như vậy.

Đây là một sự khiêu khích đối với tộc Chu Tước họ. Thực sự cho rằng là người được thiếu tộc trưởng đưa vào thì có thể làm bất cứ điều gì mình muốn? !

"Nhân loại, ngươi sẽ phải trả giá đắt cho lời nói của mình! Đây không phải là địa bàn Thiên Vực của loài người ngươi, đây là đất nước của yêu tộc, vùng đất của bộ tộc Chu Tước!!" Tước Nhạc hung dữ nhìn chằm chằm vào Lâm Tiêu và mắng.

"Vậy thì đừng nói nhảm nữa, từng người một lên hay là toàn bộ lên." Lâm Tiêu nhìn hắn ta cười nhạt nói.

"A! Tức chết mất!" Thanh niên tên Tước Nhạc vội vàng xông tới.

Toàn bộ thế lực Hoá Đỉnh cảnh viên mãn trên cơ thể hắn ta đều được giải phóng ra, áp xuống Lâm Tiêu. Tay phải ngưng thành nắm đấm, đột nhiên nổ tung.

Ầm ầm ầm.

Trong nháy mắt, hắn ta đã vọt tới trước mặt Lâm Tiêu.

Hả! ? Xảy ra chuyện gì vậy. Tại sao con người này lại đứng yên tại chỗ, không ra tay cũng không né tránh.

Đây... đây là đang làm cái gì vậy?

Trong mắt Tước Nhạc thoáng qua một sự nghi hoặc, lực lượng trong tay cũng bị rút đi %.

Bùm! !

Một quyền của hắn ta trực tiếp đánh vào cơ thể của Lâm Tiêu.

"Tước Nhạc!!" Thiếu nữ hét lên để ngăn cản đối phương, nhưng đã quá muộn.

Rắc rối.

Đây là khách của thiếu tộc trưởng, nếu như bị Tước Nhạc đả thương, nàng ta làm sao có thể giải thích với thiếu tộc trưởng đây.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio