Chương
Ở chiến trường ngoại Ma, tổng cộng có tám vị Tà Ma Sinh Tử Cảnh. Bị Lâm Tiêu giết mất hai tên, thu đi hai tên. Lúc này chỉ còn lại bốn tên vội vàng chạy tới.
Mà lại còn không phải là bốn tên đứng đầu nữa.
“Đại ca, huynh có nhầm không, lão Lục và lão Thất sao có thể chết hết chứ?”
“Đúng vậy, đặc biệt là lão Lục, hắn là tên khôn ranh nhất trong đám chúng ta mà. Đánh nhau không giỏi, nhưng chạy trốn thì hắn nhất định là số một!”
“Trong Đông Vực hình như không hề xuất hiện cường giả Nho đạo nào mạnh như vậy mà.”
Tên Tà Ma Sinh Tử Cảnh được gọi là lão đại, từ sau khi tới nơi này, sắc mặt vẫn luôn âm trầm.
Sau khi nghe ba huynh đệ khác chất vấn, hắn trực tiếp lấy ra một vật hình tròn cổ xưa.
Trên tấm tròn có một loạt ấn ký ma diễm, sáu ấn ký ma diễm còn sáng, hai cái trong số đó đã biến thành màu ảm đạm, không hề có ánh sáng, không còn chút phản ứng
“Đây!!!!!”
“Chết rồi….Lão Lục và lão Thất đều chết thật rồi!!!”
“Sao có thể như vậy chứ!”
“Lẽ nào nhân loại đã mời tới một kẻ Nho đạo mạnh mẽ nào sao?”
“Nhưng, nhưng trong không gian này, cho dù là Nho đạo cường giả mạnh cỡ nào, thì thực lực phát huy cũng sẽ bị hạn chế.”
Ba tên tà ma Sinh Tử Cảnh sau khi thấy vậy, trong lòng đầy kinh hãi, tức giận, không còn nghi ngờ gì nữa.
“Lão Ngũ, lão Lục và tà ma vừa mới đột phá Sinh Tử Cảnh kia đâu!” Lão đại tà ma kia âm trầm hỏi.
Vốn cho rằng khoảng cách tới lúc thu thập đủ mười tên tà ma đã gần trong gang tấc, không ngờ vào thời khắc mấu chốt lại tổn thất mất hai tên. Hắn cực kỳ nghi ngờ, đây là một âm mưu của nhân loại.
Sở dĩ hắn dẫn người tới nơi này, chính là vì lo lắng nhân loại sẽ tiếp tục ra tay với ba người lão Ngũ.
“Báo cáo Đại Ma chủ, Ngũ Ma chủ, Bát Ma chủ và một vị ma chủ đại nhân đã tiến vào trong cung điện bị phong ấn.” Đội trưởng Tà Ma thủ hộ cung kính nói.
Bỗng chốc, bốn tên tà ma Sinh Tử Cảnh đều ngơ ra.
Cái gì? Lão Ngũ bọn họ đã tiến vào trong cung điện bị phong ấn rồi sao?
Đùa cái gì vậy!
Nơi đó, ngay cả bọn chúng cũng chỉ có thể lại gần vài trăm mét. Bốn tên tà ma Sinh Tử Cảnh hỏi tiếp, đội trưởng tà ma thủ hộ đem tiền căn hậu quả đều nói rõ ràng hết ra.
Điều này lại một lần nữa khiến bốn tên tà ma Sinh Tử Cảnh đều kinh ngạc.
Lão, lão Cửu tà ma kia lại kh ủng bố đến vậy sao? Đây…điều này sao mà nghe nó ảo dữ vậy.
“Hả? Đợi chút, các ngươi tới đây xem, hồn ấn của lão Ngũ và lão Bát có gì đó sai sai á.” Một tên tà ma Sinh Tử Cảnh kêu lớn.
Chỉ thấy hai ấn ký ma diễm trên vật tròn trong tay lão đại Tà Ma, lúc này bắt đầu lay động không yên, lúc sáng lúc tối.
“Không hay rồi!”
“Đây là…lão Ngũ và lão Bát xảy ra chuyện rồi sao.”
“Hai tên ngốc này, cung điện bị phong ấn là nơi dễ đi vào vậy hay sao?”
……………
Ở một bên khác,
Lão Ngũ tà ma và lão Bát tà ma, sau khi bị một lực hút mạnh mẽ làm cho biến mất, lại cảm thấy bản thân mình đã tới một nơi cực kỳ xa lạ.