Chương
Hai ấn ký nô dịch của Lâm Tiêu vỡ vụn.
Lâm Tiêu hơi sựng lại, cẩn thận cảm nhận.
“Xem ra, với thực lực hiện tại của mình, muốn nô dịch hai đại năng Sinh Tử Cảnh, thì vẫn còn thiếu một chút.” Lâm Tiêu lẩm bẩm một câu, sau đó thân hình trực tiếp biến mất.
Chỉ để lại hai Đại năng Sinh Tử Cảnh với vẻ mặt khiếp sợ. Hai người nhìn nhau bất đắc dĩ.
Lúc Lâm Tiêu xuất hiện một lần nữa, chính là ở không gian một tầng khác của Tháp Chân Long.
Nơi này giam giữ….thiên kiêu và thánh nữ của thần tộc Dao Trì.
Đại năng Sinh Tử của tộc các người, ta nô dịch không được. Nhưng mấy thiên kiêu và thánh nữ này, chẳng lẽ lại không được sao?
Sự xuất hiện của Lâm Tiêu, khiến đám thiên kiêu thất sắc, vẻ mặt đầy kinh hãi.
Kể từ sau khi bọn họ bị giam cầm ở đây, giờ mới là lần đầu tiên gặp Lâm Tiêu.
“Lâm Tiêu, ngươi mau chóng thả chúng ta ra, nếu không, đợi đại năng của tộc ta tới, ngươi chết chắc rồi.”
“Lâm Tiêu, chỉ cần ngươi thả bọn ta ra, bọn ta nhất định sẽ nói chuyện với đại năng trong tộc ta không truy cứu bất cứ trách nhiệm nào của ngươi.”
“Đúng vậy, ngươi muốn gì, đều có thể đưa ra với tộc của ta, bọn ta nhất định sẽ cố gắng hết sức thỏa mãn ngươi.”
Phản ứng của thiên kiêu thần tộc Dao Trì không giống nhau, nhưng có thể nhìn ra, bọn họ đều rất muốn ra ngoài.
Lâm Tiêu ngưng kết một cái Ngự Ma Ấn, đánh về phía một thiên kiêu trông khí tức có vẻ yếu ớt nhất.
Khi hắc ấn tiến vào trong cơ thể.
“A!! A!!” Chỉ thấy vẻ mặt thiên kiêu kia đầy đau đớn, lăn lộn khắp mặt đất, thánh nữ và những thiên kiêu còn lại đều bị dọa cho không dám hé răng một câu.
Lúc này bọn họ mới chú ý tới, đám người bọn họ là tù nhân của người ta, làm gì có tư cách đưa ra yêu cầu gì.
Lực chú ý của Lâm Tiêu đều đặt trên thiên kiêu kia.
“Xem ra, vẫn là chưa đủ suy yếu, trong thâm tâm vẫn không quá phục tùng.” Lâm Tiêu hừ lạnh một cái, phất tay đánh một quyền.
Ầm!!
Thiên kiều này bị một sức mạnh ầm ầm đánh bay. Một cú không đủ thì hai cú. Hai cú không đủ thì đánh đến khi nào được mới thôi.
Ầm! ầm! ầm!
Sau khi Lâm Tiêu đánh ra mười cú, cuối cùng thiên kiêu Dao Trì đang như một con chó chết nằm trên mặt đất kia mới thuần phục.
Ngự Ma Ấn triệt để cắm xuống thức hải của đối phương.
“Chủ nhân!!” thiên kiêu thần tộc Dao Trì kia run rẩy đứng dậy, cung kính hướng về phía Lâm Tiêu hô.
“Ngươi, ngươi lại dám nô dịch người của thần tộc Dao Trì ta!! Nếu để người tộc ta biết chuyện này, nhất định sẽ khiến ngươi vạn kiếp bất phục!” Thánh nữ Dao Trì hét lên.
Trong mắt nàng ta đầy sự kinh sợ và hoảng hốt. Từ xưa đến nay, đều chỉ có tộc bọn họ nô dịch kẻ khác, chưa bao giờ có chuyện kẻ khác nô dịch thần tộc Dao Trì bọn họ.
Nàng ta không biết Lâm Tiêu này làm như thế nào. Nhưng chỉ với một màn vừa rồi, nếu để người trong tộc bọn họ biết, nàng ta dám chắc chắn Lâm Tiêu sẽ bị toàn tộc Dao Trì truy sát!