Chương
Hư ảnh vung một chưởng xuống phía dưới đánh tan tất cả quân tiên phong của tà ma, rung đất chuyển núi, hồn bay phách lạc.
“A Di Đà Phật ~~ Tại sao tà ma xuất thế hại nhân gian!”
Mọi người sửng sốt, vội vàng nhìn qua đó, thấy tám người đàn ông trung niên hói đầu mặc áo cà sa từ trên không trung hạ xuống.
Tám người này mặc quần áo giống nhau, tướng mạo giống nhau, thậm chí tu vi dao động đều là Hoá Đỉnh viên mãn.
Trong mơ hồ, khí tứ của tám người họ dường như được kết nối lại với nhau. Nhìn từ xa, cứ tưởng còn thưởng là tám người sinh đôi.
“Là người của Phật môn.”
“Không ngờ, bạo động lần này ở chiến trường ngoại ma còn kinh động đến cả Phật môn ẩn thế.”
“Một kích vừa rồi trực tiếp trấn áp, giết chết mấy trăm cường giả tà ma Toàn Đan cảnh và Hoá Đỉnh cảnh.”
“Hoá ra thần thông Phật môn lợi hại như vậy!”
“Không, thần thông Phật môn và thần thông Nho Đạo gần giống nhau, mỗi cái đều có ưu khuyết điểm riêng, chỉ có thể nói… tám người này quá mạnh.”
Sự xuất hiện của tám người này đã gây ra một sự náo động, cuộc đối đầu giữa con người và tà ma tạm dừng lại.
Con người cảm thán trước sự xuất hiện của Phật môn, thậm chí tà ma còn hơn như vậy.
Biểu cảm của bốn tà ma Sinh Tử cảnh vừa thể hiện uy năng thần thông đã thay đổi.
Thấy tám người này xuất hiện, bọn họ càng thêm sợ hãi. Rõ ràng không ai trong số tám người của Phật môn này đã đạt đến Sinh Tử cảnh nhưng bốn tà ma Sinh Tử cảnh cảm nhận được một loại cảm giác uy hiếp.
Phật môn! ! !
Hóa ra những kẻ hói đầu đến từ Phật môn này đã hiện thân.
Những tà ma nhìn xung quanh và bắt đầu trở nên cảnh giác.
Theo quan điểm của họ, Phật môn hóc búa và khó giải quyết hơn Nho đạo.
“Đa tạ bằng hữu của Phật môn ra tay giúp đỡ!” Đằng lão chân thành cảm tạ.
Người của Phật môn ra tay giúp đỡ, áp lực của họ sẽ giảm đi rất nhiều.
Đông Vực có cơ hội vượt qua nguy hiểm cao hơn trong cuộc tấn công của tà ma này.
Đáng tiếc là chỉ có tám người đến, nếu có nhiều phật tử nữa tới thì tốt biết mấy.
“A di đà phật, chúng bần tăng chỉ cảm thấy tà ma gây rối mới ra tay trấn áp, không liên quan gì đến Nho đạo các người, xin đừng cho là làm việc nghĩa.”
Một trong những hòa thượng nhìn tất cả các nho gia mặt không biểu cảm, tiếp tục nói:
“Đây là nơi thương cổ phong ấn tà ma, vạn năm nay đều bình an vô sự, dựa vào bản lĩnh của tà ma, không thể nào phá vỡ phong ấn, đám người bần tăng muốn hỏi nho gia các người đã làm gì mà khiến tà ma có thể phá vỡ phong ấn!!”
Ngay khi lời này vừa nói ra, vẻ mặt các nho gia đều thay đổi.
Đặt câu hỏi như hỏi tội thế này, thật là quá không khách khí rồi. Ý chính là nói việc phá bỏ phong ấn có liên quan gì đến người của Nho đạo bọn họ ư? !
Đây chẳng phải là ăn nói hàm hồ sao!
Nho đạo bọn họ và tà ma là kẻ thù sinh tử, lẽ nào lại giúp đối phương giải thoát sao? !