Chương
Ầm!!
Hai bên va vào nhau.
Một tiếng rắc vang lên.
Trường đao linh khí cực phẩm kia trực tiếp gãy thành nhiều đoạn.
Sau đó một tiếng hét thảm thiết vang lên.
“A!!!!……………” Thánh tử Dao Trì đột nhiên phun ra một bụm máu, cả người bay ra khỏi cửa động cấm chế.
Lại thấy hai cánh tay hắn đã hoàn toàn gãy nát không ra hình dạng gì nữa rồi.
Còn về nội thương thì càng không phải nói.
Sức mạnh Tuế Nguyệt cuồng bạo tiến vào trong cơ thể, đang không ngừng ăn mòn cơ thể hắn.
Nếu không phải cơ thể hắn ngay từ đầu đã được sức mạnh Tuế Nguyệt luyện hóa, chỉ e một đòn này cũng đủ để khiến thánh tử Dao Trì này chịu trọng thương.
“Thánh tử đại nhân!!!”
“Thánh tử đại nhân, ngài sao thế này???”
Hai đại năng Sinh Tử Cảnh vội vàng đón lấy thánh tử Dao Trì vừa bị đánh bay ra.
“Khụ khụ….” Thánh tử Dao Trì lại ho ra một bụm máu.
Hắn lập tức ngồi tại đất, bắt đầu vận công trị thương và chấn áp sức mạnh Tuế Nguyệt vừa tràn vào cơ thể.
Hai đại năng Sinh Tử Cảnh nhìn nhau.
Người này là thánh tử Dao Trì đấy, năng lực chiến đấu thâm sâu khôn lường.
Cho dù là hai người bọn họ cùng liên thủ, cũng khó mà chiến thắng được yêu nghiệt thiên tài này.
Sao vừa mới vào cửa động đã bị thương thành ra thế này chứ.
Bên trong rốt cuộc là có thứ đáng sợ gì vậy.
Bất giác, ánh mắt hai người nhìn vào cửa động càng thêm thận trọng và kiêng kỵ.
Một nén hương chầm chậm trôi qua.
Sắc mặt thánh tử Dao Trì mới hồi phục lại, thương thế cũng khôi phục được kha khá.
“Thánh tử đại nhân, ngài ở bên trong đã gặp phải chuyện gì vậy?” Một đại năng Sinh Tử Cảnh hỏi.
“Là một con thú bảo vệ Tuế Nguyệt, thực lực vô cùng mạnh, đặc biệt là độ rắn chắc của da thịt, ngay cả thanh linh đao cực phẩm của ta cũng bị gãy trong nháy mắt.”
“Ta…ta có thể không phải là đối thủ của nó…!!” Thánh tử Dao Trì lắp bắp nói.
Nghe thấy vậy, hai đại năng Sinh Tử Cảnh kinh hãi ngây ra.
Thánh tử đại nhân trước giờ đều vô cùng tự tin, nay lại thừa nhận không đánh lại đối phương.
Đây…đây….thú bảo vệ trong này xem ra thật sự là vô cùng mạnh rồi.
Thánh tử Dao Trì đã khôi phục được phân nửa lại lần nữa tiến vào cửa của cấm chế Tuế Nguyệt, muốn thử uy lực của con thú bảo vệ kia.
Nhưng chưa quá ba giây…
Một bóng người nhuốm máu lại lần nữa bị đánh bay ra ngoài.
“A!! Đáng ghét quá mà!!!”
“Hai ngươi ở đây trấn thủ, ta đi tìm thánh chủ một chuyến!” Thánh tử Dao Trì nói xong, thân hình nhoáng một cái, nhanh chóng rời khỏi nơi này.