Chương
Cũng cùng lúc đó.
Thánh Tử Dao Trì đã gọi vài trận pháp sư tới nơi, một hàng dài người đứng ở chỗ cửa động quái vật Thái Tuế.
Theo như cách nhìn của Thánh Tử Dao Trì mặc đây là chuyện phát sinh bất ngờ, nhưng tới thời điểm này mọi chuyện vẫn nằm trong tầm kiểm soát của hắn. Tên nhãi trộm đồ Thái Tuế kia cũng không thể chạy thoát khỏi Dược Sơn.
Đợi sau khi thần thể của hắn hình thành, việc đầu tiên làm chính là luyện hoá con quái vật Thái Tuế kia, sau đó là xử lý tên trộm.
“Sau đây làm phiền các vị rồi.” Thánh Tử Dao Trì khách khí nói với mấy người đối diện.
“Thánh Tử khách sáo rồi.”
“Có thể giúp Thánh Tử là phúc của bọn ta.”
“Đúng vậy, Thánh Tử dẫn quái vật tới gần cửa hang chúng ta sẽ dùng đại trận vây khốn nó lại.”
Mấy trận pháp sư vội vã lên tiếng, Thánh Tử gật đầu đồng ý. Sau khi bàn bạc xong kế hoạch thì bọn họ bắt đầu thực hiện. Hai cường giả đại năng cũng tham gia vào đội ngũ này.
Hai cường giả đại năng thi triển thần thông đưa trận pháp sư tới gần cửa hang.
Xoẹt!
Thánh Tử Dao Trì lấy ra linh đao cực phẩm, lại một lần nữa bước vào trong. Những người khác cũng từ từ đi theo sau.
Gầm! gầm! những tiếng gầm gừ vang lên.
Từ tiếng gầm này mọi người có thể cảm nhận được sự tức giận của con quái vật Thái Tuế.
“Súc sinh! Bản Thánh Tử còn chưa nổi cáu, ngươi nổi cáu cái gì chứ!!” Thánh Tử bực mình quát một câu.
Ầm! ầm!
Hai bên lao vào đánh nhau, sau hai lần chiến đấu trước Thánh Tử không dám đối đầu trực diện với con quái vật này nữa.
Hắn liên tục thu hút quái vật để nắm rõ hướng tấn công của nó. Sau khoảng chục chiêu thì Thánh Tử thành công thu hút được con quái vật.
“Ngay lập tức!” Thánh Tử hét lớn một câu.
Đám trận pháp sư không chút do dự, lập tức kích hoạt đại trận đã chuẩn bị sẵn từ trước.
Vô số sợi xích ánh sáng trắng muốt ngay lập tức xuất hiện từ mọi hướng trói chặt con quái vật lại. Sau đó hàng loạt văn trận vàng kim lao tới phong ấn con quái vật lại.
Quái vật Thái Tuế điên cuồng vùng vẫy nhưng không thể thoát ra ngoài.
“Gầm! gầm! gầm!”
Sau đó người nó bắt đầu tỏa ra ánh sáng, nó lập tức há mồm phun ra một đạo quang mang chói mắt.
“A….”
Một trận pháp sư bị đạo quang mang bắn trúng. Hắn chỉ kịp hét thảm một tiếng rồi toàn thân biến thành một bộ xương trắng, xương trắng lập tức biến thành tro tàn, rồi tro tàn tiêu tan vào hư vô.
“Đáng chết, vậy mà còn dám manh động!”
Thánh Tử Dao Trì trợn cả mắt lên, hắn rút ra một pháp bảo đỏ rồi ném về phía con quái vật. Thân là Thánh Tử Dao Trì đương nhiên pháp bảo trên người hắn nhiều vô kể.