*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lâm Tiêu khẽ gật đầu.
Giống hệt như những gì hắn suy đoán.
Từ lúc hắn xuyên qua không gian mới chỉ qua một năm.
Mới có một năm, hẳn là mọi người đều bình an vô sự nhỉ.
“Sau đó, Đại Đế của Bất Tử Cốc đó ra sao?” Lâm Tiêu lại hỏi.
“Vị Đại Đế ấy à, nghe nói sau khi giải quyết xong kẻ kích hoạt Vạn Chiến Pháp Chỉ thì biến mất ngay trong ngày hôm đó, không hề xuất hiện nữa.” Đội trưởng đội hộ vệ nói.
Lâm Tiêu cười khinh bỉ. Không phải là không xuất hiện, mà là không thể xuất hiện thì đúng hơn.
Kẻ vốn dĩ không nên xuất hiện tại thời đại này, chịu một đòn mà hắn dốc toàn bộ nguyên thần đánh ra, nhất định sẽ bị ảnh hưởng, có thể xuất hiện tiếp mới lạ đó.
Đội trưởng đội hộ vệ tiếp tục nói.
“Mà tiểu nhân còn nghe nói, Bất Tử Cốc bọn họ trong trận chiến vạn tộc này tổn thất tương đối nghiêm trọng. Tuy là Đại Đế Bất Tử Cốc đã g iết chết kẻ kích hoạt Vạn Chiến Pháp Chỉ ngay tại chỗ, nhưng những người khác của Bất Tử Cốc không hề có ý định bỏ qua cho thế lực đứng đằng sau kẻ đó.”
“Cái gì!!” Lâm Tiêu và Can Anh Túc không hẹn mà cùng thốt lên một tiếng.
Đặc biệt là Lâm Tiêu, sắc mặt hắn đã trở nên cực kỳ khó coi.
Ngay cả khi hắn trở về trái đất, trong lòng cũng đều tự an ủi bản thân rằng, thế lực siêu cường như Bất Tử Cốc, sẽ không ra tay với một Kiếm Ma tông bé nhỏ đâu nhỉ.
Trong Kiếm Ma tông, ba người có thực lực mạnh nhất là tông chủ, Mục lão, Cảnh lão, cũng chỉ đạt tới tu vi Hóa Đỉnh sơ kỳ.
Bất Tử Cốc tùy tiện phái một cường giả Sinh Tử Cảnh tới thôi, đối với Kiếm Ma tông mà nói, đều là đại họa diệt vong rồi.
Lâm Tiêu trong nháy mắt liền xông tới trước mặt đội trưởng đội hộ vệ, ngữ khí trầm xuống: “Sau đó thì sao!!! Sau đó những người của Bất Tử Cốc kia như thế nào!”
“Cái này...đại nhân, sau đó, tiểu nhân cũng không rõ lắm.” Đội trưởng đội hộ vệ cảm nhận được sự đe dọa về tính mạng từ trên người thiếu niên này, bị dọa cho sợ chết khiếp.
“Đại Tiêu Tiêu, chúng ta mau chóng trở về Đông Vực thôi!” Can Anh Túc kéo Lâm Tiêu lại, vội vàng nói.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.com.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Cũng không biết Kiếm Ma tông ra sao rồi.
Bây giờ vội vàng trở về cũng không biết có kịp hay không.
Nhưng cứ nghĩ tới việc, từ đây về Đông Vực phải mất hai ba tháng, trong lòng nàng không khỏi lo lắng thay Lâm Tiêu.
“Đúng vậy! Phải lập tức về Đông Vực mới được!”
Đôi mắt Lâm Tiêu đã đỏ ngầu, sát ý trên người cuồn cuộn không ngừng.