Một buổi tối đẹp trời nào đó
Trong phòng họp bàn bí mật của anh em nhà họ Hoàng
Thiên Nhi ngồi yên lặng suy tư nhìn tập tài liệu vừa được thư kí giao cho
Thiên Lâm và Thiên Vy cũng chăm chú nghiên cứu tài liệu
- “ Thiên Thiên, bên Minh Dương vừa tung ra sản phẩm mới, có thể nói là sản phẩm mở đầu cho dòng thời trang thu đông năm nay. Đang được rất nhiều người trong nước đón nhận. Đây chính là thời điểm thích hợp nhất để chúng ta triển khai kế hoạch, em nghĩ sao?” - Thiên Lâm nói
- “ Đúng đó, Thiên Thiên, thâu tóm Minh Dương đối với chúng ta không phải chuyện khó, bây giờ là thời điểm bọn họ đang chủ quan nhất.”
Thiên Nhi trầm tư một lúc rồi cô nói
- “ Anh Lâm, căn nhà của mẹ em...”
- “ Em yên tâm đi, căn nhà đó bây giờ đã thuộc quyền sở hữu của em. Người mua lại căn nhà đó nói, ông ta vẫn chưa ở đó một ngày nào hết, nơi đó vẫn còn nguyên vẹn như ngày xưa.”
- “ Cảm ơn anh, anh Lâm. Bây giờ có lẽ cũng đã đến lúc giành lại thứ thuộc về mình rồi.”
Ngừng một lúc, cô nói tiếp:
- “ Vy Vy, mấy mẫu thiết kế lần trước cậu đưa tớ đã đến lúc tung ra rồi đấy, nhớ, đánh mạnh vào thị trường trong nước nhưng cũng không được lơ là thị trường quốc tế. Đến lúc cho bọn họ biết sức mạnh thật sự của Hoàng Thiên rồi. Anh Lâm, kế hoạch lần trước anh em mình đã bàn bắt đầu tiến hành được rồi. Không cần phải quá gấp gáp, cho bọn họ đứng trên đỉnh cao danh vọng một chút cũng được.”
- “ Người của chúng ta ở bên đó nói, bọn họ đang có một kế hoạch lớn gì đó, nhưng đang thiếu vốn, hình như đang dựa vào mối quan hệ với Lâm gia để tìm kiếm vốn...”
- “ Tài trợ cho bọn họ, dưới danh nghĩa một nhà quân phiệt nào đó.”
- “ Em...”
- “ Anh cũng biết, em làm việc gì cũng có mục đích mà. Ông ta cũng không phải là một tay gà mờ, ngược lại còn là một tên cáo già. Muốn đoạt được Minh Dương từ tay ông ta không phải chuyện khó nhưng cũng không dễ dàng gì. Thời điểm này là thời điểm lòng tin của ông ta dễ bị lung lay nhất, cứ lợi dụng vào đó, xâm nhập vào nội bộ công ty rồi tiến hành kế hoạch.”
- “ Lòng hảo tâm của em vẫn chưa lớn đến mức đi giúp đỡ kẻ thù.”
- “ Anh hiểu rồi, ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu tiến hành.”
Suốt một tuần sau đó, làng thời trang yên ấm không một chút động tĩnh.
Minh Dương đúng là đang đứng trên đỉnh cao của danh vọng vì sản phẩm của bọn họ đang được rất nhiều ngươi đón nhận và vui hơn là có một nhà quân phiệt sẵn sàng tài trợ cho dự án mới của bọn họ.
Ngày thứ hai đẹp trời, làng thời trang bắt đầu có gió
Hoàng Thiên bỗng nhiên tung ra sản phẩm mới, nhưng bất ngờ hơn là bọn họ đánh thẳng vào thị trường trong nước.
Những ai có một chút kiến thức về thời trang hay nói đúng hơn là những ai có mắt nhìn đều thừa biết thời trang của Hoàng Thiên đẹp và độc đáo vô cùng.
Hơn nữa dòng sản phẩm thời trang thu đông năm nay của Hoàng Thiên với gam màu trắng là chủ đạo, không quá hở hang cũng không kín đáo quá mức, rất phù hợp với xu thế của người tiêu dùng năm nay, nhẹ nhàng, thanh khiết nhưng cũng không quá ngây thơ.
Và tất nhiên nó nổi trội vượt xa thời trang của Minh Dương.
Chỉ trong vòng ngày ra mắt, số lượng bán ra vượt xa sản phẩm của Minh Dương mấy tuần qua.
Thời trang của Hoàng Thiên tuy rằng giá rất cao nhưng chất lượng, mẫu mã lại cực kì tốt, thế nên chỉ trong vòng mấy ngày, người tiêu dùng đã quay lưng lại với Minh Dương.
Sản phẩm của Minh Dương bán ra không đủ để thu hồi số vốn đã bỏ ra
Tất nhiên Chủ tịch Minh Dương vô cùng tức tối nhưng cũng không dám làm gì vì động đến Hoàng Thiên cũng giống như tự đưa mình vào cửa tử.
- “ Bước đầu tiên đã thành công ngoài mong đợi của chúng ta. Vy Vy lần này cậu làm rất tốt.”
- “ Đúng thế, mấy mẫu thiết kế lần này của em quả thật rất tuyệt, em giỏi lắm, Vy Vy.”
- “ Cái đó em biết mà.” - Thiên Vy hếch mặt lên trời tạo thành một góc độ
- “ Lại bắt đầu rồi đấy, đi ra ngoài chơi, nhanh lên.”
- “ Còn lâu em mới đi.”
- “ Không đi thì thôi, nói với anh làm gì. Thiên Thiên, tiếp theo em tính như thế nào?”
- “ Vội gì anh, dự án lớn của bọn họ còn chưa tiến hành nữa mà.”
- “ Vậy tiếp theo em định làm gì?”
- “ Em muốn về Anh.”
- “ Về Anh?”
- “ Vâng. Hai người có muốn về thăm mẹ không?”
- “ Tớ muốn, tớ muốn, về thăm mẹ, với lại thăm lâu đài nhỏ của Thiên Thiên nữa.”
- “ Ừ, anh cũng muốn.”
Thiên Nhi cười nhẹ
- “ Được rồi, vậy chuẩn bị đi, mấy ngày nữa tụi mình đi.”
Thiên Lâm bỗng cười “gian gian”
- “ Sao nào, đứa có tính dẫn bạn trai về gặp mẹ không đây?”
- “ Tất nhiên rồi.” - Thiên Vy nói - “ Còn anh thì sao? Mãi vẫn không có bạn gái, đẹp trai có thừa để làm gì?”
- “ Kiếm được cô bạn gái như em thì thà anh ở giá còn hơn.” - Thiên Lâm bĩu môi khinh bỉ
- “ Ê, anh nói thế là có ý gì hả? Anh đang khinh bỉ em đó hả?”
- “ Ừ, em hiểu sao thì nó là vậy.”
- “ Nè, em là em gái anh đấy, không thể đối tốt với em chút à?”
- “ Chính vì em là em gái anh nên anh mới nói sự thật cho em biết.”
- “ Anh...”
- “ Anh làm sao? Anh tốt quá đúng không?”
- “ Tốt tốt cái đầu anh, em trù cho anh ở giá suốt đời.”
- “ Anh cũng mong là thế, để anh ám em cả đời luôn cũng được.”
- “ Anh...”
- “ Sao?”
- “ Anh đứng lại đó cho em.”
- “ Anh đâu có ngu.”
Thế là một màn Tom & Jerry phiên bản người thật diễn ra vô cùng náo nhiệt.
Thiên Nhi chỉ biết lắc đầu nhìn hai anh em bọn họ. Họ đúng là những người góp phần làm cuộc sống của cô bớt nhàm chán hơn.
Rồi như bỗng nhớ ra chuyện gì, đôi mắt cô nhìn về một hướng xa xăm nào đó
“ Mẹ, con nhớ lâu đài nhỏ của chúng ta.”
...........................................................................................................................................................................
P/s: Năm mới chúc mọi người bình an, vui vẻ và hạnh phúc.
Happy New Year !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!