Vạn Giới Pháp Thần

chương 273: hiệu quả bất ngờ... và đầu mối

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Vâng, chúng thần xin lui.” Mười một vị Đại hiền giả đồng thành nói và đồng loạt lui xuống.

Chờ đến khi cánh của khổng lồ nối Tiền sảnh với Đại sảnh Lâu đài Flavitas đóng lại, Ambrose mới nhìn Fayola nói:

“Cậu cũng nhận ra phải không, giữa hai thứ đấy có nét giống nhau.”

“Ừ, mới đầu thì không thấy giống, nhưng càng suy diễn, mình càng thấy chúng quả thực có mối liên hệ với nhau.” Fau hai mắt chớp chớp nói.

Nói rồi trên tay cô bé bỗng hiện ra cây ma pháp trượng Aquaetigni, rồi Fayola như thể thỏ tay vào một tầng không gian khác, cô bé lục lọi trong đó một chút và lấy ra một tấm đá sức mẻ.

Không, chính xác là một trang sách bằng đá, trông nó rất lâu đời và bị mẻ một miếng rất to trên đầu trang.

Đây chính là nguyên nhân sư phụ của Fayola, Bán thần Leolacdo Duvanhkate bị truy sát đến phải tự nổ chính mình. Đó là manh mối về việc đột phá Thần cấp.

Sau đó, Ambrose và Fayola dành cả buổi chiều để nghiên cứu tấm đã và cuộn giấy, nhưng bọn họ không thu được manh mối nào rõ ràng cả, tất cả đều mơ hồ.

Cuối cùng, Ambrose quyết định ném cuộn giấy cho Helios đám người, để bọn họ nguyên cứu giả mã ra cách tu luyện và sáng tạo cách tu hành phép thuật phù hợp với Thất đại đảo quốc.

Công việc này tốn khá nhiều thời gian, Ambrose và Fayola phải hoãn chuyến đi trở lại thế giới thực lùi lại ba tháng.

Trong ba tháng này không có gì đặc biệt xảy ra, ngoài việc hai người đi tới Narnia dự lễ cưới của Caspian và con gái của Ramandu, Lilliandil.

Ambrose khá là bất ngờ khi nhận được thiệp cưới, cậu không nghĩ ra được tại sao Caspian lại tán đổ được một ngôi sao xinh đẹp như vậy.

Nhưng Ambrose biết một điều, một ngôi sao mà kết hôn với phàm nhân thì sẽ bị bầu trời từ bỏ, cô ấy trở thành một ngôi sao đã tắt, giống như Coriakin Thống đốc.

Nhưng dù vậy, Lilliandil vẫn giữ được khả năng phép thuật của mình.

Lễ cưới diễn ra vô cùng đơn giản và thành công tốt đẹp, sau đó, mặc hai người bọn họ mời mọng, Ambrose và Fayola trở lại Thất đại đảo ngay lập tức, vì các Đại hiền giả vừa truyền tin là họ giải mã thành công phép thuật của tên thô kệch rồi.

Rất nhanh, Ambrose và Fayola tu luyện thử, quả thật không thể tưởng tượng nổi, nó vô cùng hiệu quả, hơn phép minh tưởng rất nhiều lần.

Kẻ cả Ambrose với tấm thân thể bị tàn phá vẫn cảm nhận được lượng ma lực tăng lên đáng kể, cậu cảm thán nói:

“Quả là thứ tốt.”

Ngày tiếp theo, Ambrose và Fayola chỉ huy các Đại hiền giả thí nghiệm tu luyện trên con người, và một số giống loài phi nhân loại.

]

Kết quả thật bất ngờ, dường như không có sự khác biệt lớn nào giữa việc một con người và một người lùn, hay một con quỷ một sừng khi tu luyện loại phép thuật này. Nó có thể phổ biến trong tất cả các loài.

Mặt khác, tốc độ tu luyện cũng khác, một đứa bé tu luyện chậm hơn rất rất nhiều so với khi nó tu luyện phép minh tưởng.

Và người lớn hơn thì tu luyện cũng nhanh hơn, nhưng khi so về hiệu quả vẫn thấy kém với phép minh tưởng.

Cho đến khi một pháp sư cấp ba tột cùng tu luyện thử, Ambrose bọn người mới thấy sự khác biệt, anh ta có tốc độ tu luyện phải nói là gấp đôi bình thường.

Đến lượng các Hiền giả tu luyện thì tốc độ tăng lên gấp năm lần. Đặc biệt, một vị Đại hiển gia tu luyện đã đẩy cao tốc độ lên tới mười lần.

Sau thí nghiệm, Ambrose bọn người đều nhận thấy phép thuật của tên thô kệch chỉ phù hợp nhất với những ma pháp sư có tu vi cấp ba tột cùng trở lên, hoặc là người có chỉ số lý luận ma pháp từ cấp trở lên (trong đó có Ambrose).

Và một phát hiện nữa, loại phép thuật này thích hợp nhất với những người có năng khiếu tu luyện phép thuật hệ lửa, còn các hệ còn lại thì không thấy phản ứng gì. Nên mới có chuyện hơn hai mươi pháp sư cấp bốn đột phá ba tháng trước chỉ cảm ứng được nguyên tố lửa.

“Tốt rồi.” Ambrose nói, cậu cũng thấy may mắn vì mình cũng tu luyện được, nếu không thì quá đen rồi.

Cậu chỉ tiếc là giết mất tên béo ú Ronald và tên đồng bọn còn lại (Giáo sư Joseph Priestley nhưng Ambrose không biết tên), nếu không cậu còn có cả cách tu luyện phép thuật hệ gió và hệ đất nữa.

“Chúng ta chuẩn bị trở về thôi, lần này phải cho tên chủ nhân khôn khiếp của giáo sư Paines biết tay.” Ambrose nói.

“Ừ. Helios, khanh chuẩn bị, sang mai chúng ta lên đường luôn.” Fayola nói.

“Là vinh hạnh của thần.” Helios trong lòng vui như nở hoa tự hão nói.

Bên cạnh ông, mấy vị Đại hiền giả còn lại ánh mắt hơi có vẻ ghen tị, nhưng rất nhanh thay bằng ngưỡng mộ, vui mừng vì Helios được hầu bên cạnh Đức vua và Nữ hoàng thần thánh.

Đó chỉ là một lý do thôi, lý do khác là bọn họ đã chứng kiến sự thần kì của phép thuật thế giới quê hương của nhà vua và nữ hoàng.

Nếu bọn họ kiếm được một bản phù hợp với bản thân mình thôi là không tới ba trăm năm họ chắc chắn sẽ đột phá cấp lên cấp ma pháp sư.

Sáng hôm sau, Ambrose và Fayola cùng Helios mười một người đứng tập chúng dưới tán cây Táo vàng, Ambrose nhìn mấy vị cận thần đi theo nói:

“Các khanh đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?”

“Chúng thần đã sẵn sàng rồi, thưa bệ hạ.” x.

Ambrose nhìn Helios nói thêm:

“Lát nữa chúng ta tiến vào đường hầm không gian, khanh trông chừng mười người bọn họ.”

“Thần biết.” Helios cúi đầu nói. Rồi ông ta vung tay biến ra mấy chục sợi dây trói bằng phép thuật cột chặt ông với mười người kia.

Mười thành viên trong Hoàng gia ma pháp đoàn này nào giờ còn là cấp ba tột cùng nữa, trong số mười người đều đã đột phá lên cấp bốn.

Và không phải là cấp bốn bình thường, thuộc cấp bốn tinh anh, vừa đột phá đã đủ sức đánh với ma pháp sư cấp trung kì. Đây là mười người trẻ tuổi nhất, có thiên phú nhất trên toàn bộ Thất đại đảo quốc.

Và mỗi người lại là giỏi nhất ở mỗi lĩnh vực riêng của họ, Helios chọn người làm sao để họ giúp đỡ được Ambrose nhiều nhất trong thế giới kia.

Ambrose hài lòng gật đầu rồi nói với Fayola:

“Chúng ta xuất phát.”

“Ok.”

Cô bé đáp lại đồng thời cây ma pháp trượng Aquaetigni trên tay xoay vòng tỏa sáng mạnh mẽ. Một ma pháp trận cỡ vừa tỏa ra, bao phủ dưới chân cả mười một người, rồi ánh lên màu xanh biếc rực rỡ.

“Nắm chặt.” Fayola hét lên.

“Chúng thần tiễn đưa bệ hạ và nữ hoàng.” Thủ tướng Dwine đứng đầu nội các nói.

“Chúng thần tiễn đưa bệ hạ và nữ hoàng.” Coriakin Thống đốc giờ đã trở lại Thất đại đảo quốc, ông sẽ thay mặt sư huynh của mình Helios Đại hiền giả quản lý Hội đồng Hiền giả, ông cũng có mặt hét lên.

“Chúng thần tiễn đưa bệ hạ và nữ hoàng.” xN. Nhưng người còn lại nhao nhao nói.

“Bệ hạ vạn tuế, vạn tuế, vạn tuế…” xN.

“Nữ hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn tuế…” xN.

Cả đám người chỉ cảm thấy một ánh sáng quá chói mắt, đến khi chùm sáng biến mất, Nhà vua và nữ hoàng cùng Helios Đại hiền giả mười một người biến mất.

==== Chuyển cảnh thế giới ====

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio