Vạn Kiếp Yêu Em Tổng Tài Xin Đừng Lừa Em!

chương 161: 161: đến nhà thầy giáo

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cùng nhau đi trên đường phố Cambridge, Anthea lần đầu tiên cảm nhận được niềm vui từ sâu trong đáy lòng.

Đưa mắt phượng khẽ nhìn người đàn ông cao lớn đi bên cạnh, cô gái nhỏ chốc chốc lại cười như kẻ ngốc.

Đến mức khiến người đàn ông đi bên cạnh cũng phải đỏ mặt.

Cao Minh Thành đưa ray lên che miệng ho khan một tiếng, cất giọng hỏi:

"Hôm nay có chuyện gì vui sao?"

Anthea che giấu trái tim đang nhộn nhạo của mình, "Có một chút ạ.

Vì...được ăn xiên nướng."

"Đừng ăn nhiều quá, đồ dầu mỡ không tốt."

"Em hiểu rồi." Anthea gật đầu, mắt lại nhìn vài cặp đôi khoác tay nhau đi ngang qua.

"Ngày mai em có phải đi làm thêm không?"

Anthea nhanh chóng quay mặt đi, mắt nhìn bước chân của mình trả lời, "Không ạ.

Ngày nghỉ là ca của những người khác."

"Vậy đến nhà tôi đi."

"Dạ?!!"

Bước chân của Anthea ngay lập tức dừng lại, há má ửng hồng, ngay cả tim cũng đập thình thịch một cách vội vã.

"Đến....đến nhà...thầy ạ?" Sao diễn biến lại nhanh thế? Thầy giáo....cũng có....cái ý đó với cô sao?

KHÔNG ĐƯỢC.

TUYỆT ĐỐI KHÔNG ĐƯỢC.

Cô ....mới mười bảy, hơn nữa...sao lại có thể cùng với thầy giáo đến nhà yêu đương được.

Nhìn Anthea đột nhiên xoắn xuýt, Cao Minh Thành không biết cô nghĩ gì, chỉ cho là mình đã quá vội vàng làm cô sợ, vì vậy rất nhanh bồi thêm.

"Ừ, đến nhà tôi, ở hai ngày được thì càng tốt.

Dù sao cũng nghỉ hai ngày cuối tuần, em có thể mang sách đến nhà tôi ôn bài, hoặc có thể lấy sách trong phòng của tôi để đọc.

Bên cạnh đó thì giúp tôi chăm Chow Chow.

Mấy hôm nay nó bị ốm nên hơi quậy, tôi lại đi hội thảo không thể mang theo được, bố mẹ tôi lại không thích chó."

"Chó? Thầy nói em đến nhà thầy là để chăm sóc chó cưng cho thầy."

"Em có thể tùy ý sử dụng nhà tôi cũng như là sách trong phòng tôi."

"Không...! Ý em không phải như vậy...."

Anthea xấu hổ đến đỏ cả mặt.

"Ôi là trời.

Anthea, mày rốt cuộc đã nghĩ cái gì trong đầu vậy? Sao lại có thể nghĩ đến chuyện đó."

Vì Anthea nói nhỏ Cao Minh Thành không nghe được, còn cho là cô đang cảm thấy anh xúc phạm cô vì vậy vội vàng nói.

"Nếu em không thích vậy cứ từ chối.

Tôi..."

"A.

Không phải đâu ạ." Anthea nhanh chóng xốc lại tinh thần, "Em cũng thích chó lắm ạ."

Đeo chiếc túi xách quen thuộc, đứng trước một căn hộ sang trọng, Anthea bị vẻ hào nhoáng ở đây chọc cho suýt mù con mắt.

Nhà thầy Cao...lớn ghê.

A a a, đây không phải lúc cảm thán.

E hèm, Anthea, dù sao cũng đến đây rồi, phải giữ vững ta chí ban đầu chứ.

À, ý chí ban đầu là gì ấy hả?

Đương nhiên là...!theo đuổi thầy giáo.

Chỉ là suy nghĩ này ngày hôm qua đột nhiên xuất hiện trong đầu cô, sau đó cô về phòng liền kể lại cảm giác tim đập chân run của mình khi đối diện với thầy giáo cho bạn cùng phòng nghe, à, tất nhiên là không nói người kia là thầy giáo.

Bạn cùng phòng nghe vậy rất ngạc nhiên, cảm thấy Anthea không yêu sớm quả thật là đáng tiếc.

Vì vậy mặc kệ người kia là ai, bày ra cho Anthea một nghìn lẻ một kế theo đuổi.

Anthea cũng lờ mờ nhận ra tình cảm yêu thích đặc biệt mà bản thân dành cho thầy giáo rồi, nhưng đến mức trực tiếp theo đuổi thì có chút...!Dù sao cô cũng chưa làm bao giờ.

Hai cô bạn cùng phòng thấy vậy liền lôi kéo Anthea bổ sung kiến thức yêu đương cả một đêm, bổ sung nhiều đến mức hiện tại Anthea đứng trước mặt thầy giáo mà trong đầu toàn bổ ra nào là nắm tay nhau, môi chạm môi ướt át, làm cô ngượng đến mức không dám nhìn thẳng mặt anh.

Cao Minh Thành đang ôm trên tay một chú chó nhỏ có bộ lông xù màu trắng, Anthea thấy vậy liền chăm chú nhìn chú chó nhỏ đáng yêu, bị nó thu hút liền không còn thấy ngượng nữa.

Cao Minh Thành để ý đôi mắt sáng lấp lánh của Anthea, lại nhìn theo ánh mắt cô, sau đó cảm thấy có chút bực bội liền bê chó cưng của mình về chuồng.

Anthea thấy tiếc tay hơi đưa ra muốn giữ lại, muốn xem một chút, nhưng nhớ đến hai ngày này mình sẽ ở với nó, vì vậy không vội nữa.

Theo chân Cao Minh Thành đi vào trong, Anthea càng mắt sáng nhìn sao nhìn không chớp mắt không gian căn hộ cũng như đồ dùng trang trí bên trong.

Tuy nói là căn hộ nhưng diện tích lại như một căn biệt thự thu nhỏ vậy, có hai tầng, không gian thoáng mát lại vô cùng rộng, đồ dùng trang trí đa phần rất nhẹ nhàng, tranh vẽ, bình hoa, thiết bị cũng đều là loại tiên tiến còn rất tốt.

Có nhiều đồ dùng Anthea còn chưa dùng bao giờ, không biết từ lúc nào mà cô dần cảm nhận rõ vị trí khác biệt của hai người.

Thầy giáo....!Cao Minh Thành, anh ấy có vẻ là thiếu gia nhà giàu, còn rất tài giỏi.

Còn cô lại chỉ là một cô nữ sinh nhỏ bé bình thường giữa bao nhiêu người.

Nhưng mà....!Anthea bỗng nhiên che mặt mỉm cười.

Như vậy cô lại càng phải cố gắng hơn một chút rồi, ít ra cũng phải giỏi như anh, như vậy sau này có về chung một nhà cũng sẽ không cảm thấy thua kém.

Chỉ một chốc, suy nghĩ trong đầu Anthea đã bay xa tít tắp, cũng chệch phương hướng.

Anthea nghệt mặt ra, sau đó liên tục lắc đầu, rồi lại vỗ khuôn mặt đỏ ửng nóng bỏng tay của mình.

Cô, vậy mà nghĩ đến việc sẽ cũng thầy giáo về chung một nhà.

A, xấu hổ chết mất.

Cao Minh Thành vừa mang Chow Chow về ổ, lại vào bếp lấy ra ly nước cam, ra đến nơi lại thấy Anthea liên tục vỗ khuôn mặt đỏ ửng.

Anthea đang cố bình tĩnh lại, một vật thể mát lạnh đột nhiên chạm vào trán cô khiến cô giật mình lùi lại, cả người liền đụng vào cơ thể to lớn vững chắc ở sau, sau đó một cánh tay thuân thế ôm lấy cái eo nhỏ nhắn của cô.

Tim ngừng đập...tim cô hình như ngừng đập luôn rồi.

Con ngươi đen nháy mở to, Anthea chính là có cảm giác tim mình ngừng đập.

Cao Minh Thành ôm eo Anthea cũng là vì cô đột nhiên lùi lại đụng vào người anh, anh vì không muốn cô ngã lên đỡ lại, lại không ngờ cảm giác rung động lúc này lại hiện lên rõ rệt.

Bàn tay đang ôm eo Anthea, Cao Minh Thành có cảm giác nó cứng lại luôn rồi.

"Sao người em nóng vậy? Không khỏe chỗ nào sao?"

Sau một lúc tĩnh lặng, Cao Minh Thành quyết định là người lên tiếng trước phá bỏ không khí ngượng ngùng.

Anthea cũng vội vàng rời khỏi vòng tay Cao Minh Thành, vội vàng vén lại tóc, bình tĩnh trả lời.

"Không có thưa thầy.

Chắc do em đi ngoài trời nóng."

"Đang mùa xuân mà."

"Sắp hè rồi mà thầy."

Cao Minh Thành không phản bác nữa vì biết là cô ngại.

Anh đưa cho cô ly nước cam sau đó dẫn cô đến ổ của chú chó Chow Chow, chỉ một số đồ dùng cần để chăm sóc cho chó cũng như đồ ăn mà nó hay ăn.

Sau đó lại dẫn cô đi vào một căn phòng ở chân cầu thang.

Anthea kinh ngạc nhìn từng giá sách trong phòng, từng bước từng bước đi vào.

"Đây là phòng sách của tôi.

Tôi nghĩ là có vài loại sách sẽ giúp ích cho việc ổn tập của em.

Cứ sử dụng tự nhiên, nếu em muốn tôi có thể cho em mượn về."

"Thật sao ạ?"

Anthea đã nhìn thấy cuốn sách mà cô yêu thích nhưng lại không đủ tiền mua.

"Đồ đạc trong phòng em cứ sử dụng, chỉ cần dọn sạch lại trước khi tôi về là được.

Tối nay em cứ nghỉ ở căn phòng trên tầng cạnh cầu thang, không cần phải ngại.

Em biết mà, tôi đi dự hội thảo tối mai mới về."

Anthea liên tục gật đầu, trong mắt không giấu được niềm vui sướng khi nhìn thấy đống sách yêu thích của bản thân.

Cao Minh Thành mặc một thân tây trang nhìn cao lớn trưởng thành hơn so với tuổi rất nhiều, kéo theo chiếc vali đi ra cửa liền quay đầu lại dặn dò Anthea một lần nữa.

Không phải lo sợ gì, chỉ là trong nhà anh nhiều thiết bị hiện đại quá, sợ cô dùng không quen sẽ bị thương.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio