Chơn Na nhíu mày, nhận ra Song Won Bin không giận nữa mới dũng cảm níu tay hắn lại. Cô mỉm cười:
"Này, Won Bin, cậu đừng nói cho ai biết nha? Tớ muốn là Kim Mi Jang cơ!"
Song Won Bin nhíu mày quay người lại, độc ác uy hiếp:
"Hừ, em dám sao? E phải về với anh!"
Chơn Na xinh đẹp không về thì hắn cưng chiều ai? Sủng nịch, ăn đậu hũ của ai? Chẳng lẽ lại bắt Song Won Bin hắn ăn chay thêm mấy tháng nữa? Không được, tuyệt đối không được.
Với lại hắn cũng có nghe ngóng qua, Kim Mi Jang lấy thân phận cháu gái đằng xa hiệu trưởng, sống ở nhà Geam Jan Di, nhưng làm gì có chuyện hắn chịu được Chơn Na khổ sở.
Kim Chơn Na trợn mắt lên, nói:
"Song Won Bin, cậu nghe đây, nếu như cậu cho tớ làm Kim Mi Jang thì tớ có thể đổi cách xưng hô từ cậu, tớ sang anh, em. Còn nếu như không, hừ hừ, tớ sẽ không để mắt tới cậu nữa!"
Chơn Na đã bỏ ra vốn liếng lớn đó, Song Won Bin, chẳng phải ngày đêm nài nỉ cô gọi hắn là anh sao? Nếu như hắn mà còn không thỏa hiệp thì, hừ hừ....
Song Won Bin nhìn gương mặt đỏ ửng lên vì tức giận thì lòng mềm ra, không nhịn nổi quay lại thương lượng:
"Ừm, nếu như em chịu đi chơi với anh ngày, không, ngày, được chứ?"
Nhìn sắc mặt tái vì giận của Chơn Na, Song Won bin mềm giọng thương lượng. Há há, Chơn Na nguyên bản rất dễ mềm lòng nha!
Còn Chơn Na thì xịu mặt, rõ ràng là cô muốn xem kịch tình nha. Mấy năm nay chơi nhiều quá, cô không còn nhớ rõ tình tiết ra sao nữa. nhưng mà, mất một buổi đi chơi chắc không sao đâu nhỉ? Chơn Na nhìn quanh rồi dũng cảm gật đầu, hung hăng nói:
"Song Won bin,.... Em nói cho anh biết, phải giả vờ không quen em! Còn nữa, nói với So Yi Jung là hừ hừ, Ga Eul rất nghe lời em đó!"
Song Won Bin cười bất lực gật gật đầu. Kim Chơn Na nhếch nhếch môi, cười hài lòng:
"Em muốn ăn mì Ý!" "Được rồi!"
Chu Ga Eul ở bên ngoài đang cùng So Yi Jung đấu khuẩ, hẳn là do có vệ sĩ nên không sợ truyền thông. Hai người còn đang cãi nhau um xì tỏi, nhác thấy bong dáng của Chơn Na cùng Song Won Bin thì nhìn nhau cười mờ ám.
Hai người gật đầu cùng nhau đi tới bên Song Won Bin và Kim chơn Na. Lại quan sát đôi môi sưng đỏ của ai kia. Ý cười lưu manh trong mắt hai người càng mạnh mẽ hơn, nhìn nhau gật đầu.
Song Won Bin nhíu mày nhìn Ga Eul cùng Yi Jung, một lúc sau mới cười thoải mái, ôm lấy vao Chơn Na đã hóa trang như cũ, nói:
"Đi thôi, tôi mời hai người đi ăn!"
Kim Chơn Na mệt mệt, dựa vào người Song Won Bin bước đi, thi thoảng còn đưa tay lên môi nhu nhu, chết tiệt, thật là đau quá! Song Won Bin cười cười, còn nhấc di động lên nói gì đó.
Sau một hồi, hai chiếc xe đua màu xanh và đỏ đã dừng trước một nhà hàng Ý. Bước vào mới rõ nhà hàng trống không. Chơn Na hài lòng gật đầu, ngồi xuống bàn gần cửa sổ, chờ ăn.
Song Won Bin theo sở thích của cô gọi món, cười lơ đãng đi ra ngoài một lúc rồi lúc sau mới ôn nhu cầm một tuýp thuốc vào, ôn nhu xoa lên môi cô. Chu Ga Eul cùng So Yi Jung nhìn xong, rất tự giác mà ngồi ra chỗ khác. Họ không muốn bị oán hận là cái bóng đèn đâu! Thật là,.....