Kim Chơn Na nhìn Gaem đang say ngủ trước mặt, cảm thấy rất có lỗi vì chuyện đã dấu cô bé này. Thực ra thì cô bé rất thiện lương, dễ thương và luôn chính nghĩa, ừm, còn nấu ăn rất ngon nữa! (Khuynh: Vấn đề trọng điểm không phải ở đây chị L((()
Vậy là sau khi suy nghĩ cả một buổi tối, Chơn Na cuối cùng cũng dựng Gaem Jan Di dậy. Gaem Jan Di vô cùng buồn ngủ vì thế cứ ngã lên ngã xuống. Chơn Na buồn buồn nhìn Jan Di, rất lâu sau mới nói:
"Gaem Jan Di, chị nói thực ra,... chị là Kim Chơn Na chứ không phải Kim Mi Jang a~"
Gaem Jan Di sau khi nghe xong, mắt mở trừng ra sau đó lại nhắm lại, gật đầu rồi lại nhắm mắt vào! Kim Chơn Na ngồi một bên , kéo dựng Jan Di dậy, gắng gượng thủ thỉ:
"Ừm, em đã chọc giận tên ngốc hơi trẻ con đó rồi! nhưng hắn cũng không ghê gớm lắm đâu! Em cứ trực tiếp cho hắn hai cú đạp là ok! Được rồi, chị cũng nói xong hết rồi! Chị không lừa dối ai nữa đâu nhá!"
Nói xong, Chơn Na nhanh chóng tháo hết hóa trang của mình ra, thoải mái nằm xuống ngủ!!!
Sáng hôm sau, Chơn Na vẫn còn đang ngủ thỉ, một tiếng thét kinh thiên động địa từ căn phòng tràn ra.
Gaem Jan Di vốn đang ngủ rất ngon, cứ ngỡ tối qua mình mơ một chuyện nực cười, Kim Mi Jang xấu xí đột nhiên biến thành thiên nga xinh đẹp, cất cánh bay đi trước mặt cô. Trước khi chạy con thiên nga đó còn để lại cho cô một bãi phân nữa!
Mà sau khi tỉnh dậy từ ác mộng, ác mộng tiếp theo sống dậy, một mái tóc màu xanh như đại dương! Không nhuộm, không uốn mà hơi xoăm. Trên thế giới chỉ có một trường hợp! Vương thất Singapo, từ lâu đời mỗi đời đều chỉ có một nữ nhân có màu tóc này. Họ có danh xưng mĩ miều là 'Thánh nữ'. Ngày nay chỉ con hai người, là Kim Chơn Na, cùng Kim phu nhân,...
Mà khi nhìn vào gương mặt tuyệt mĩ kia, Jan Di hận không thể tự cắn đứt lưỡi mình, sao trên đời lại có một gương mặt hoàn mĩ như thế chứ? LẠi là,... lẽ nào chuyện đêm qua, chị Mi Jang nói qua là sự thực? Chị ấy là Kim Chơn Na tiểu thư?
Gaem Jan Di ngay lập tức gào lên, tất cả mọi người đều tràn vào, hỏi, nhưng Chơn Na lại từ trong chăn nói vọng ra:
"Ngủ mơ nói mớ!"
Mọi người gật đầu, nhìn Gaem Jan Di một cách khinh bỉ! Jan Di có khổ nhưng không nói ra được nga!
Lúc này Chơn Na mới ngồi dậy, cười tít mắt nhìn Jan Di, gật đầu nói:
"Nhớ lời chị nói, hi hi, nếu Goo Jun Pyo mà bắt nạt em, cứ đạp hắn, chị bảo hộ em! Hôm nay chỉ có việc không đến trường được, bye bye! Nói xong, Chơn NA đã lục tủ đồ nhỏ của mình xong, chạy vào phòng vệ sinh.
Khi Chơn Na đã thay đồ xong, xinh đẹp đứng trong phòng thì Gaem jan Di còn chưa hoàn hồn. Chơn Na cười chộm, lười biếng nghĩ, nếu mà không hóa trang thì có chút nguy nên nào là mắt kính dâm, nào khăn lông to xụ cùng khẩu trang, mũ miện kín mít.
Gaem mẫu nhìn thấy, lo lắng đi quanh nói:
"Có chuyện gì vậy? Sao con lại ăn mặc thế này?"
"A, là con bị cúm, rất dễ lây nhiễm nên con mới làm vậy. Còn nữa, hôm nay cháu không đi học được, bác cứ đưa Jan Di đi học, không cần quan tâm tới cháu ạ!"
"Ra là thế, chị đi khám cẩn thận nha!"
Gaem Jun Suk cũng cười nói tiễn Chơn Na ra khỏi nhà. Chơn Na vừa ra khỏi nhà cái đã thấy một soái ca đứng đợi rồi. Chơn Na nhanh chóng đi theo đi tới cạnh một chiếc Limo sang trọng, cô nhanh nhẹn lên xe rồi mệt mỏi tháo đồ hóa trang ra.
Song Won Bin mê say nhìn mái tóc xanh như màu song lãng đãng trôi kia, nhẹ nhàng cười. Trong xe bài trí xa hoa, Song Won Bin ngồi cười tà một bên hệt như vương tử tao nhã.
Chơn Na nhìn thấy, si mê không cưỡng nổi liền tiến tới hôn lên khóe miệng hắn. Song Won Bin mỉm cười đắc ý dào dạt ôm lấy người đẹp. Sau một hồi muốn cúi xuống nâng cằm người đẹp lên thì, thật không may,... èm hèm,... người đẹp ngay lập tức hoa thành công chúa ngủ trong rừng rồi!
Song Won Bin tức nhưng chẳng làm gì được, cô gái này đúng là tính lười không đổi, động chút là ngủ được! Để cô ngồi vào lòng mình, Song Won Bin vẫn cúi xuống, hôn nhẹ lên trán Chơn Na, coi như là chút lởi tức, khóe miệng hắn nhếch lên.
Sau khi Chơn Na tỉnh dậy thì thấy mình đã ngồi trên bãi biển với một bộ bikini! Cảm giác ngắm biển từ bãi biền Jeju đúng là rất đẹp! Nhìn sang bên cạnh, Song Won Bin đang híp mắt nằm trên chiếc ghế nằm hút nước cam!
Được rồi, tạm bò qua cơ bụng múi cùng gương mặt hoàn mĩ của hắn. Đưa mắt xuống nhìn bộ bikini trên người, tuy có cuốn một mảnh vải mỏng xinh đẹp quấn quanh hông. Nhưng làm ơn đi! Là ai đã thay đồ cho cô?
"Song Won Bin!!!"
Kim Chơn Na nghiến răng trèo trẹo, cơ hồ muốn nuốt sống ai kia luôn. Mà Song Won Bin nghe thấy tiếng cô gọi ngay lập tức quay người lại, cười tới sáng lạn. Hắn đưa tay tháo kính dâm ra, miệng nở nụ cười mê li:
"Chơn Na, năm không gặp mà,... dáng người em ngày càng đẹp nha!"
Tuy biết là không phải ai kia thay đồ cho mình nhưng ngya lập tức máu cô chảy ngược lên não. Mặt thoát cái đỏ phừng phừng như có lửa! Cô ngay lập tức bật dậy, điên tiết gào lên:
"Song Won bin chết tiệt! Mau đứng lại.!!!!!!!"
Song Won Bin cũng không có ngu, đâu chịu dừng, lại còn vừa chạy vừa lẩm bẩm số đo vòng của cô. Chơn Na càng nghe càng giận, cuối cùng là vô thẹn quá hóa giận quay người bỏ đi luôn.
Song Won Bin thấy không ổn liền quay người chạy đuồi theo, ôm cô từ đằng sau, giữ cô lại mà thổi hơi nóng vào vành tai cô:
"Chơn Na, ai ai, đừng giận nữa mà, anh biết lỗi rồi nha! Cho em phạt đó phạt gì anh cũng chịu!"
Kim Chơn Na nghe xong, hai mắt lóe sáng, ngay lập tức từ giận thành cười:
"Ha ha, sau này anh phải cho em một điều kiện, một lần, em nói gì anh cũng phải nghe! Không được mặt dày vô sỉ!"
Song Won Bin vờ không hiểu, chớp chớp mắt tỏ vẻ ngây thơ, cười nói:
"Còn nói,.. không phải cả người anh là của em rồi không phải sao? Hì hì, ngại chết đi được, sau này em phải chịu trách nhiệm vs anh!"
Chơn Na không hiểu: "Cái gì vậy?"
Song Won Bin buông Chơn Na ra, còn tỏ vẻ thẹn thùng rung động lòng người:
"Hì, vừa nãy trên xe, em đãsờ soạng cả người anh vô cùng thích ý cơ mà, giờ lại nói không nhớ,..."
Chơn Na nhìn xong, cả người nổi da gà, chân nhanh bước chuần! Mặc cho Song Won Bin tha thiết đuổi theo!