Kim đức đúng là hận rèn sắt không thành thép, hắn muốn vung chân đạp cho Trần ngọc một phát nhưng đáng tiếc hắn đâu có khả năng làm được chuyện đó: “Ngươi cho rằng ta rảnh rổi gọi ngươi dậy nói chuyện phiếm hay sao, bây giờ ngươi căn cứ theo lộ trình vận công tiến hành minh tưởng cho ta”.
Trần ngọc mặc dù vẫn chưa hiểu rốt cuộc Kim đức muốn nói gì nhưng hắn cũng nhanh chóng làm theo, lộ trình vận công vốn đã nằm sẳn trong đầu của hắn nên không mất quá nhiều thời gian hắn đã bước vào minh tưởng, ngay lập tức hắn bật ngồi dậy, gương mặt thoáng lên nét vui mừng.
- Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra, hình như vãn bối cảm nhận được một luồng khí thanh nhu đang vận chuyển từ đầu đến chân.
Kim đức đã quay lại với bộ dạng không nhanh không chậm thường ngày của mình: “chính là Tiên thiên chân khí”.
Trần ngọc vốn thắc mắc rất lâu rốt cuộc tiên thiên chân khí là gì nhưng khi chính bản thân cảm nhận thật là gây cho hắn có chút bất ngờ: “nói như vậy vãn bối đã tiến vào Tụ khí rồi hay sao”.
Kim đức không trả lời chỉ là thoáng gật đầu mà thôi, cái gật đầu này thật sự khiến Trần ngọc vui mừng khôn xiết, cuối cùng hắn đã thật sự bước vào cánh cửa tu luyện giả rồi.
- Thật sự không ngờ ngươi nhanh như vậy đã có thể tiến vào Tụ khí kỳ hơn nữa còn tiến vào trong vô thức, Kim đức tỏ ra có chút cảm thán.
- Việc này có liên quan gì đến Thiên linh chi thể mà Kim thúc đã nói, có phải hay không chính là nhờ vào nó mà ta mới có thể thuận lợi tiến vào Tụ khí.
Kim đức khẻ thở dài rồi nhìn về phía xa như hồi tưởng: “Trong tu luyện có loại thể chất đặc thù là Cực linh thể, Thiên linh thể và Thánh linh thể. Nếu Thiên linh thể được xem là cực phẩm trong giới tu luyện đạo thuật thì Thánh linh thể đồng dạng cũng là cực phẩm trong giới tu luyện thể thuật, người sở hữu loại linh thể này thì cơ thể có khả năng hấp thu tiên thiên chân khí một cách vô thức cho nên dù họ có không tu luyện đi chăng nữa thì sớm muộn cũng sẽ trở thành một cao thủ”.
- Nếu nói như vậy, việc vãn bối trở nên cường đại là điều không thể tránh khỏi, trong ánh mắt của Trần ngọc thoáng hiện lên nét tự tin, không phải nói nếu sở hữu Thiên linh thể ngày hắn trở về địa cầu đã không còn xa.
Kim đức tỏ vẽ trầm ngâm rồi nhìn về phía Trần ngọc với ánh mắt chề giễu: “điều đó thì vẫn chưa hẵn đâu, thế giới này vốn không có chuyện gì là tuyệt đối dù cho ngươi có được số phận ưu ái nhưng nếu chẳng mai ngã xuống thì dù sở hữu cả loại thể chất đặc thù cũng chẳng giúp ngươi hồi sinh được”.
Những lời Kim đức vừa nói quả nhiên có đạo lý, dù thiên mệnh ưu ái thì sao một khi ngã xuống cũng chẳng còn ý nghĩa nhưng điều đó là chuyện của sau này còn bây giờ không cách nào khiến Trần ngọc không kinh hỷ.
- Nếu vãn bối sở hữu Thiên linh thể thì tại sao trước đó lại không cách nào phát hiện ra vậy, Trần ngọc mặc dù vui mừng nhưng cũng không tránh khỏi nghi hoặc.
- Có khả năng, thứ nhất Thiên linh thể không cách nào phát huy tác dụng nếu như ngươi chưa đạt đến Luyện thể đỉnh phong, còn khả năng thứ chính là Thiên linh thể của ngươi chỉ vừa mới được thức tỉnh mà thôi.
Kim đức quả nhiên là tiền bối lão luyện, có thể giải thích mọi nghi vấn của Trần ngọc một cách nhanh chóng có được người như vậy hướng dẫn việc tu luyện của hắn có thể một ngày tiến ngàn dặm cũng không quá khó hiểu.
- Vốn ta còn muốn đợi một thời gian nữa mới tiến hành bước huấn luyện cuối cùng nhưng xem ra ngươi đã thật sự sẳn sàng rồi, bước cuối cùng này tuyệt đối nguy hiểm hơn hẳn những lần trước nên ta muốn hỏi lại ngươi một lần nữa ngươi liệu có còn muốn tiếp tục, Kim đức vốn là người thích đùa nhưng đối với việc quan trọng hắn luôn tỏ ra rất nghiêm túc.
Lúc này Trần ngọc lại tỏ ra trầm ngâm, nếu trước đây hắn tuyệt đối sẽ không ngần ngại mà chọn tiếp tục nhưng khi phát hiện ra mình sở hữu một thể chất đặc thù hắn lại có chút do dự, nếu cho hắn thời gian hắn tuyệt đối có thể trở nên cường đại vậy tại sao lại phải mạo hiểm mạng sống của mình nhưng hắn thật sự có đủ thời gian hay sao, chỉ còn hơn ngày nữa là hắn phải bước vào cuộc quyết đấu sống còn nếu như chọn giải pháp an toàn liệu hắn có thể vượt qua được hay không.
- Kim thúc có mấy phần nắm chắc, Trần ngọc vẫn chưa trả lời hắn muốn Kim đức xác nhận trước cho hắn một vấn đề.
Kim đức có chút trầm ngâm: “xem như là thành đi”.
Năm thành sao, như vậy cũng đủ rồi, cuộc sống là như vậy vốn không thể cầu toàn, vốn lúc trước chỉ có thành cơ hội bây giờ đã tăng lên thành như vậy hắn còn chần chừ gì nữa đây.
- Tối mai chúng ta sẽ bắt đầu bước cuối cùng của cuộc huấn luyện ngươi tốt nhất nên chuẩn bị cho tốt đi, Kim đức sau khi nói xong đã nhanh chóng trở về.
Chỉ một ngày nữa thôi, Trần ngọc cũng rất trông chờ ngày này, hắn tuyệt đối sẽ không thất bại.
Thanh Lâm trấn vốn chỉ là một trấn nhỏ việc mua bán ở đây không quá lớn nên cũng không mấy nhộn nhịp nhưng hôm nay lại vô cùng đông đúc. Từ những con đường lớn cho đến các hẻm nhỏ đã đông nghịt người qua lại vì hôm nay ở đây sẽ xảy ra một cuộc quyết đấu giữa một tổ chức thợ săn bí ẩn Quang Minh hội và thế lực đang nắm quyền chủ quản ở đây Kim Xà Bang.
Đã lâu lắm rồi chưa có một ai dám can đảm phản kháng lại thế lực của Kim xà bang nên việc Quang Minh hội dám công khai tuyên chiến thật sự khiến người khác tò mò rốt cuộc bọn họ có sức mạnh ra sao, có thật sự đủ sức mạnh để chống lại Kim xà bang, kết quả của cuộc chiến này sẽ nói lên tất cả.
Võ đài của trận quyết chiến này vốn đã được dựng lên từ sớm, Mậu dịch thương hội quả nhiên là đã bỏ đại thủ bút, võ đài quyết đấu được xây dựng rất kiên cố với chiều rộng hơn trượng xung quanh được bao bọc bởi các dãy lầu các tạo thuận tiện cho những ai muốn theo dõi trận đấu với góc nhìn đẹp nhất. Tuy trận đấu vẫn chưa bắt đầu nhưng từ sáng sớm rất đông người hiếu kỳ đã đổ xô đến đây cố gắng để tìm được một chỗ tốt vì chẳng ai muốn bỏ lỡ một giây phút nào của trận quyết đấu.
Những người có máu đỏ đen thì sớm đã lập nên những đổ trường cá cược xem ra sinh ý thật không tệ, những dịp như vậy năm cũng chưa chắc xảy ra một lần nên ai cũng rất hào hứng, khắp nơi đều nghe thấy tiếng bàn tán của những người xung quanh.
- Này ngươi nói xem rốt cuộc hôm nay ai sẽ dành chiến thắng đây, một trung niên nam tử tỏ ra rất hiếu kỳ.
- Theo ta thấy chắc chắn là Lý thừa phong rồi, người ta là thiên chi kiêu tử còn tên tiểu tử kia lại chẳng có chút nổi bật, ta chỉ mong là hắn đừng để thua quá sớm mà thôi, một nam tử khác tỏ ra rất chắc chắn.
Một người khác lại không cho là đúng: “cũng chưa hẵn là vậy, nghe nói lần này tên tiểu tử thách đấu kia chính là đệ tử của Đường chủ Quang Minh hội, thực lực không thể xem thường, hươu chết về tay ai cũng còn chưa biết”
Mặc cho không khí trong quảng trường ngày càng nóng lên, nhân vật chính hôm nay vẫn chưa xuất hiện khiến cho nhiều người nghi hoặc liệu trận quyết đấu này có bị hoãn lại hay không.