mỗi ngày đều tiến về phía trước
Khổng Tước Lam nhếch môi, tằng hắng một cái, sau đó mới thông thả nói rõ ràng từng chữ: Không tích cực tham gia hoạt động của công hội hoặc vì chuyện riêng mà vô cớ vắng họp, trừ % DKP hiện có.
Điều luật này thật ra ở công hội nào cũng có, chỉ là mức phạt không giống nhau mà thôi. Có điều bình thường những điều luật dạng thế này được soạn ra mang tính tượng trưng là chính, rất hiếm khi được dùng đến, không ngờ hôm nay Thiên Sơn Tà Dương lại lôi ra sử dụng, mà lại còn dùng đối với Diệp Từ.
Mức phạt này đúng là quá cao, chẳng trách các hội viên của Thiết Huyết Chiến Mâu ai cũng hoạt động rất đều đặn, hóa ra nguyên nhân sâu xa cũng là một chữ tiền. Ăn của người ta thì phải làm cho người ta, có tiền là có thể muốn người ta làm gì cũng được.
Thiên Sơn. Linh Hào Tỳ Sương vội vàng ngăn Thiên Sơn Tà Dương lại, sau đó quay sang nhìn Diệp Từ mỉm cười, có điều nụ cười này mang theo một chút xấu hổ: Công Tử, có phải ngày mai nhà cô bận chuyện quan trọng gì đúng không?
Cậu đừng cản mình nữa Tỳ Sương. Thiên Sơn Tà Dương lạnh lùng gạt bỏ cây thang mà Linh Hào Tỳ Sương vừa bắt cho hắn. Từ lúc Diệp Từ không nói cho hắn biết cách đánh boss Ngạnh Giáp Cự Quy hắn đã thấy gai mắt nữ thợ săn này rồi, cộng thêm chuyện cô ta không có mặt trong lần đánh với Đại Đường và cuộc họp ban nãy, rốt cuộc hắn cũng không thể kìm nén nữa.
Hôm nay hắn nhất định phải cho nữ thợ săn này sáng mắt ra.
Công hội Thiết Huyết Chiến Mâu của bọn họ không phải dễ bắt nạt như vậy. Hắn, Thiên Sơn Tà Dương không phải là người để người ta bước lên đầu lên cổ như thế.
Đây là hoạt động của công hội, vì sao cô lại không đến? Chỉ vì cô không được làm chỉ huy? Công Tử U, đây là công hội, là một đoàn thể, không phải nhà của cô mà cô muốn làm gì thì làm, muốn đến thì đến muốn đi thì đi. Tuy cô là người nổi tiếng nhưng đừng quên đạo đức con người mới là thứ căn bản nhất. Thiên Sơn Tà Dương quả nhiên không hổ danh là người từng làm sĩ quan huấn luyện, tức giận nhưng ăn nói vẫn ra vẻ dạy dỗ người khác.
Tôi nói thật dạng người như cô đi đâu cũng sẽ bị người ta ghét, nếu không phải tôi nói giúp, cô nghĩ cô còn chỗ đứng ở công hội này sao?
Thiên Sơn đừng nói nữa. Linh Hào Tỳ Sương nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Diệp Từ, trong lòng bỗng cảm thấy bất an, vội vàng ngăn cản Thiên Sơn Tà Dương, đồng thời cười nói với Diệp Từ: Công Tử, nếu cô bận việc cứ logout trước cũng không sao.
Tỳ Sương, cậu làm gì cứ như đàn bà vậy? Lúc nào cậu cũng nói cô ta tốt thế này cô ta tốt thế kia, mình thấy cô ta cùng lắm chỉ giỏi PVE một chút, kỹ thuật thành thạo một chút, thế thôi. Không phải nhờ có công hội lớn như chúng ta, cô ta làm sao có được ngày hôm nay. Trước giờ Thiên Sơn Tà Dương vốn không suy nghĩ sâu xa được như Linh Hào Tỳ Sương, huống hồ bản thân hắn cảm thấy mình cũng không có nói sai. Trong game Vận Mệnh này, sự họp tác của đoàn thể mới là quan trọng nhất, một cây lẻ loi thật làm chẳng nên non.
Chỉ là, hắn quên mất Diệp Từ nào phải người thường.
Diệp Từ nhìn hắn nói hết một buổi, cảm thấy tức cười vô cùng, cô lắc đầu, khóe môi nở một nụ cười lạnh lùng.
Quả nhiên, đạo bất đồng bất tương vi mưu, người không hợp nói một câu cũng bằng thừa.
Anh đã nói như thế, vậy thì tạm biệt. Diệp Từ không chút do dự chọn rời khỏi công hội. Tuy Thiên Sơn Tà Dương nói không ít lời khó nghe, nhưng Diệp Từ chẳng buồn chấp loại người như hắn, những người có tính cách này chắc chắn sẽ không làm nên chuyện gì ở Vận Mệnh cả.
Lòng dạ hẹp hòi, tầm nhìn thiển cận, chỉ giỏi giả tạo lừa người.
Diệp Từ là người có thù tất báo, cô mỉm cười liếc mắt nhìn Thiên Sơn Tà Dương một cái, cô không lên tiếng lại tưởng cô là quả hồng mềm muốn nắn thế nào thì nắn sao?
Công Tử. Diệp Từ vừa chọn rời khỏi công hội, Linh Hào Tỳ Sương lập tức biến sắc, những thành viên khác cũng tái mặt.
Linh Hào Tỳ Sương kéo tay giữ chặt Diệp Từ, vội nói: Công Tử, Thiên Sơn thẳng thắng mau miệng, có lẽ có chút hiểu lầm với cô, cô đừng để trong lòng, đừng rời khỏi như vậy.
Hành động rời khỏi công hội của Diệp Từ đã làm Thiên Sơn Tà Dương nổi giận hoàn toàn, Linh Hào Tỳ Sương còn ở trước mặt hắn ăn nói khép nép với Diệp Từ càng làm hắn nổi trận lôi đình, hắn nhìn Linh Hào Tỳ Sương, quát to: Tỳ Sương, con ả này chỉ là một thợ săn thôi mà, đi thì đi mặc kệ cô ta.
Hệ thống: Công Tử U rời khỏi công hội Thiết Huyết Chiến Mâu.
Mỗi thành viên rời khỏi hay gia nhập công hội đều được hệ thống thông báo ở kênh thế giới, mỗi ngày trên kênh thế giới xuất hiện vô số những thông báo dạng này, quả thật không có gì đặc biệt. Nhưng hôm nay, dòng thông báo kia vừa xuất hiện, kênh thế giới lập tức bùng nổ, tất cả mọi người đều sôi nổi bàn tán xem tại sao Công Tử U lại rời khỏi Thiết Huyết Chiến Mâu.
Mà bên phía Diệp Từ cũng không ngừng vang lên tiếng báo có tin nhắn mới, trừ tin từ những bạn tốt của cô ra còn có lời mời vào công hội nữa. Tai của cô bị thông báo của hệ thông vang lên liên tục muốn ù luôn rồi.
Hệ thống: Hoài Niệm Tình Cảm Ngày Xưa mời bạn gia nhập công hội Không Gian °.
Hệ thống: Thủy Nguyệt Vô Thương mời bạn gia nhập công hội Chiến Thiên Hạ.
Hệ thống: Ma Độ Chúng Sinh mời bạn gia nhập công hội Văn Phòng Ngã Tư Đường.
Hệ thống: Đan Ân mời bạn gia nhập công hội Lưỡi Đao Hắc Ám.
Hệ thống: Bạch Dạ Hắc Trú mời bạn gia nhập công hội Đại Đường.
Hệ thống: Công Tử Khinh Ca mời bạn gia nhập công hội Lang Tộc.
...
Mấy người này chơi trò gì đây? Không những Đại Đường đến góp vui mà cả công hội nước ngoài cũng tham gia náo nhiệt? Thậm chí cả công hội lớn nhất đại lục phía Đông là Lang Tộc cũng có mặt? Cô biến thành cái bánh mà mọi người thèm muốn từ lúc nào vậy?
Không riêng thì kênh tin nhắn riêng của Diệp Từ bận rộn nhận tin nhắn mà trên kênh thế giới cũng rộn rã không kém, hầu như các công hội lớn nhỏ ở đại lục phía Đông đều lên kênh thế giới chào mời Diệp Từ, ai có tiền dùng tiền, ai không có tiền thì dùng sắc, thật sự làm người ngoài cuộc dở khóc dở cười.
Thiên Sơn Tà Dương dĩ nhiên cũng chú ý động tĩnh ở kênh thế giới, hắn càng xem, sắc mặt càng khó coi, nhưng không lên tiếng, không biết trong đầu đang suy nghĩ chuyện gì.
Linh Hào Tỳ Sương vẫn còn tiếp tục khuyên nhủ Diệp Từ, Diệp Từ chỉ mỉm cười nói: Chúc Thiết Huyết Chiến Mâu ngày càng phát triển. Cô nói nốt một câu cuối cùng rồi xoay người rời khỏi phó bản.
Nếu các người không phát triển, sau này tôi có đấu với các người cũng không có cảm giác thành tựu.
Cô vừa đi vừa từ chối tất cả lời mời gia nhập từ các công hội, sau đó ấn vào khung trò chuyện riêng của Thủy Nguyệt Vô Thương, không đợi đối phương mở lời đã nói thẳng vào chủ đề: h chiều mai tập họp, tất cả vật phẩm thợ săn cho mình ưu tiên lựa chọn, ba vạn đồng vàng, mình không chịu trách nhiệm đánh quái nhỏ.
Cô hoàn toàn không nói hay hỏi những vấn đề thừa thải, chỉ một câu đã nói thẳng hết ý của mình.
Thủy Nguyệt Vô Thương nhận được tin nhắn có chút bất ngờ, lời chào mời Diệp Từ cũng không nói nữa. Anh ta không kiềm được mà bật cười, đúng thật là một người ngạo mạn, nhưng... anh lại rất thích những người kiêu ngạo như thế này. Bởi vì chỉ khi nào bạn có bản lĩnh, bạn là cao thủ, bạn tài giỏi, thì bạn mới có gan và tư cách nói những lời kiêu ngạo như thế.
Giúp bọn mình giành thủ sát?
Dĩ nhiên.
Theo mình biết bên phía Đại Đường và Lang Tộc đều đã qua được chỗ khó của boss số , ngày mai bắt đầu đánh nó rồi, cậu vẫn chắc chắn có thể thắng bọn họ?
Cái này còn phải xem trình độ của đội bên cậu, nếu hàng thường thì mình cũng chịu thua.
Chiến Thiên Hạ là một trong mười công hội đứng đầu cả nước. Công hội của bọn họ được thành lập lâu như vậy, những người trong đội tinh anh đều là cao thủ trong cao thủ, làm sao lại có hàng thường? Thủy Nguyệt Vô Thương biết Diệp Từ cố tình nói thế nên cũng không cảm thấy tức giận.
Nếu không thể giành được thủ sát?
Mình đền các cậu năm vạn đồng vàng.
Chậc chậc, khẩu khí thật lớn. Thủy Nguyệt Vô Thương không kìm được chấn động, tuy hệ thống chuyển đổi tiền tệ đã được đưa vào hoạt động nhưng vì tập đoàn Vinh Diệu sợ tiền vàng trong game bị người khác thao túng, nên mức tiền vàng trao đổi được kiểu soát rất kỹ lưỡng.
Ví như công hội của bọn họ, hiện giờ tài tính lưu động không quá vạn đồng vàng, mà bản thân Diệp Từ lại có thể một mình lấy ra vạn, người này quả nhiên không đơn giản.
Ký hợp đồng không?
Đến thành Hồng Hồ.
Nửa giờ sau, Thủy Nguyệt Vô Thương và Diệp Từ gặp nhau tại tòa nhà hành chính của thành Hồng Hồ, mỗi người đều lấy ra một bản hợp đồng điện tử, sau đó tự viết lên nội dung mà bàn họ vừa bàn bạc.
Bọn mình cần chuẩn bị những thứ gì? Thủy Nguyệt Vô Thương nhìn Diệp Từ cười híp mắt nói.
Anh ta vốn muốn lôi kéo Công Tử U vào Chiến Thiên Hạ, nhưng tiếc là vẫn chưa có cơ hội, lần này cơ hội tốt đã đến, tuy cô ấy đã từ chối lời mời vào công hội nhưng anh ta tin mình có thể thuyết phục được.
Thuốc chống lạnh, thuốc kháng băng, mỗi người ít nhất bình, quyển trục vận chuyển ngẫu nhiên trong phó bản, phần cá biển Huân Hương. Diệp Từ suy nghĩ một chút rồi bổ sung thêm: Tất cả MT yêu cầu điểm phòng ngự trên , DPS chức nghiệp hệ pháp thuật trên , chức nghiệp tấn công từ xa công kích trên , ít nhất phải có một đạo tặc có tốc độ hơn điểm, một Druid tốc độ hơn điểm, Druid này phải có hóa thú hình gấu.
Thủy Nguyệt Vô Thương nghe xong yêu cầu của Diệp Từ, chậc chậc mấy cái, nói: Yêu cầu của cậu không thấp nha.
Thế nào? Trang bị không đồng đều? Diệp Từ nhếch môi nói.
Không thành vấn đề. Tuy yêu cầu của Diệp Từ khá cáo nhưng bản thân Chiến Thiên Hạ vốn là một công hội lớn, hoàn toàn đủ khả năng đạt được yêu cầu này: Vậy ngày mai chúng ta gặp lại lúc h chiều ở cửa vào phó bản?
Ừ.
Cả hai đều là người thẳng thắng, thỏa thuận xong cũng không nói thêm gì, vẫy tay chào tạm biệt.
Lúc Diệp Từ đẩy nấp máy game ra, bị cảnh tượng trước mặt dọa giật mình suýt hét to. Bạch Mạch không biết từ lúc nào đã sang phòng cô, ngồi xổm sát bên máy game, nhìn chằm chằm vào cô. Diệp Từ vuốt vuốt ngực, xoa trái tim vừa bị hù suýt nhảy ra ngoài, giận dữ hét to: Bạch Mạch, anh chơi cái trò gì đấy!!!!
Bạch Mạch hoàn toàn không thèm để ý đến vẻ mặt còn đang hết hồn của Diệp Từ, nói: Em rời công hội?
Dạ. Diệp Từ ngáp một cái, định lên giường ngủ.
Vì sao?
Không vui.
Bạch Mạch không nói thêm gì nữa, chỉ nhìn Diệp Từ một lúc, sau đó xoa nhẹ đầu cô: Trong bếp còn phần thức ăn khuya anh mới mua về, em không sợ béo thì ra ăn đi. Sau đó liền xoay người rời khỏi phòng.
Diệp Từ nhìn theo bóng lưng Bạch Mạch, mỉm cười đứng lên chạy ra ăn khuya, đêm nay chắc chắn cô sẽ có một giấc mộng thật vui.
Hôm sau vừa đi học về, Diệp Từ vội vàng ăn cơm rồi đăng nhập vào game.
Thủy Nguyệt Vô Thương đã chờ sẵn từ lâu, lời mời tổ đội nhanh chóng bay đến, Diệp Từ vừa vào đội, anh ta liền nhường chức đội trưởng lại cho cô, đồng thời cũng giao cả quyền chọn lựa, phân chia vật phẩm cho cô nữa.
Mình đến ngay đây. Diệp Từ vội vàng chạy đến Phế Tích Rét Lạnh.
Tuy nhiên cô còn chưa kịp rời khỏi thành Hồng Hồ, bên tai bỗng vang lên thông báo có lời mời gia nhập công hội.
Hệ thống: Mạch Thủy Thâm mời bạn gia nhập công hội Thiên Thiên Hướng Thượng.
Thiên Thiên Hướng Thượng? Là công hội gì đây? Có điều người mời là Bạch Mạch, để hỏi cái đã.
Đây là công hội của anh, vào nhanh lên, anh là hội trưởng, sau này có hội trưởng che chở, em muốn quậy muốn phá muốn làm gì cũng được. Không đợi Diệp Từ lên tiếng hỏi, tin nhắn riêng của Mạch Thủy Thâm đã bay đến.