Ra khỏi phòng thu âm, Tống Vân Hồi bắt taxi trực tiếp về nhà.
Trên đường không có việc gì làm, cậu thuận tiện phát một thông báo livestream.
[? Người mất tích đã trở về!!]
[Còn tưởng rằng Sữa Đậu Nành đã quên béng mất tài khoản này ròi chứ T-T]
[Ba chục năm rồi! Suốt ba chục năm dài đằng đẵng! Sữa Đậu Nành cuối cùng cũng nhớ ra cậu ấy còn có tài khoản này!]
[Được rồi vậy cứ đợi thôi, Sữa Đậu Nành nhất định không được nuốt lời đâu đó hu hu hu, đã nhiều ngày người ta không có nổi một giấc ngủ ngon rùi hu hu hu]
[Tui đoán Sữa Đậu Nành đã quên mất bản thân còn phải livestream, kết quả thời lượng livestream không đủ, đến cuối tháng mới nhớ ra à thì còn có chiện này (lăn lê bò lết)]
Tống Vân Hồi: "......"
Tống Vân Hồi quyết định giữ im lặng.
Gần đây cậu vẫn luôn bận bịu những việc khác, trước là Thành Hoàn, sau là chuyển nhà, hai ngày nay lại bận việc riêng, quả thật đã quên mất còn có chuyện này.
Không sao, vấn đề không lớn.
......Ừm, có lẽ không lớn.
Vừa hay đã bận rộn xong, hai ngày tới là thời gian cậu dành ra để bản thân nghỉ ngơi, có thể gom đủ 15,3 tiếng.
Taxi dừng ở cổng tiểu khu, Tống Vân Hồi về đến nhà, trước hết là lên lầu mở máy tính, sau đó lại xuống lầu rót nước.
Cậu rót nước lạnh, uống vào liền khiến người ta nháy mắt tỉnh táo.
Mở hộp sữa dâu ra đâm ống hút vào, cậu kéo dép lê lạch bạch lên lầu.
Thay đổi chỗ ở, Tống Vân Hồi đã hoàn toàn quên khuấy mất chuyện livestream, những thứ như mic vẫn còn trong phòng ghi âm, cậu im lặng lắng nghe một lúc, nghe thấy tiếng gió rít gào ngoài cửa sổ, sau đó lặng lẽ ngồi xổm trên ghế, lù lù bất động.
Tuy điều kiện gian khổ, nhưng nhịn một chút cũng không phải không được.
Thao tác mở livestream vẫn tính là trôi chảy.
Đã có kinh nghiệm trước đây, tuy đã một thời gian không đụng vào livestream, nhưng tốt xấu gì cậu vẫn nhớ được quy trình.
Cậu đặt tiêu đề live thành [Tán gẫu chợ rau chặt chém giá cả].
Bởi vì trước đó đã thông báo live, khoảnh khắc phòng live vừa mở, một lượng lớn người đã tràn vào.
[Tức chết tui gòi! Ống kính nhích trái nhích phải nhích tới nhích lui lại không nhích lên phía trên!! Tụi mình đều không phải người ngoài, cậu sợ gì chứ!]
[A a a mắt tui đã va phải tay của Sữa Đậu Nành! Mắt tui đã bị dính chặt tại đó không tài nào dời đi nổi!]
[Đợi một chút, bối cảnh hình như đổi rồi, là đổi sang nơi mới sao?]
Tống Vân Hồi cuối cùng cũng điều chỉnh xong ống kính, nhìn bão bình luận một cái, đúng lúc nhìn thấy câu hỏi này, cậu đáp lại: "Đúng thế, trong nhà đang sửa sang lại, bây giờ mình đang ở tạm nhà bạn."
"Chỉ lộ một xíu mà các bạn cũng có thể chú ý thấy thay đổi."
Nhắc đến chuyện sửa sang nhà cửa, cậu rõ ràng đã hào hứng hơn một chút, đổi tư thế ngồi, hỏi:
"Hiện tại mình vẫn chưa quyết định xong nên trang trí thế nào, các bạn đã từng sửa sang nhà cửa chưa, mau tới trao đổi một chút kinh nghiệm với mình đi."
[Nói chung đừng chơi phong cách cung đình nước ngoài là được, tin tui]
[Hu hu hu cậu còn biết cậu chỉ lộ một xíu]
[Năm ngoái vừa sửa sang nhà xong, giẫm qua không ít mìn, đợi tui chậm rãi nhớ lại một chút đã]
Nhìn thấy từng bình luận góp ý bay qua, Tống Vân Hồi kéo tờ giấy A4 bên cạnh qua, cầm bút lên bắt đầu cấp tốc ghi chép.
[Á đù tốc độ tay thật nhanh, viết chữ kiểu này còn nhanh hơn cả gõ chữ luôn ấy]
[Chữ Sữa Đậu Nành viết đẹp quá! Hẳn là đã luyện qua rồi nhỉ?]
[Tay Sữa Đậu Nành cũng đẹp quá đó, anh đẹp trai cầu lộ mặt]
[Đã thật! Hôm nay xem được buổi công chiếu ra mắt <Khởi Hành>, về đến nhà lại thấy Sữa Đậu Nành mở live, hôm nay tui chính là người hạnh phúc nhất quả đất!]
[Cái giề! Ở đây vậy mà lại có người xem được <Khởi Hành>! Hay không hay không?]
[Hay hơn cả hay luôn, chấn động hơn trailer nhiều! Kỹ năng diễn xuất của Tống Vân Hồi trực tiếp lật đổ tất cả quan điểm trước đây của tui]
Đề tài càng lúc càng chệch hướng, ghi chép xong, lúc Tống Vân Hồi ngước mắt lên, phát hiện bão bình luận đã có một bộ phận bắt đầu thảo luận về <Khởi Hành>, thảo luận về Tần Thư, thảo luận về cậu.
Đuôi lông mày cậu khẽ nhướn lên, có chút ngoài ý muốn.
Đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy có người vậy mà lại giúp cậu nói chuyện.
Có chút mới mẻ.
Có chút mới mẻ, nhưng không nhiều.
Bút bi trong tay xoay hai vòng, cậu ngước mắt hỏi, "Nếu sử dụng vật dụng trong nhà làm bằng gỗ cần chú ý những gì thế?"
Giọng nói cậu ôn hòa không sắc bén, tuy không có tính công kích nhưng cảm giác tồn tại rất mãnh liệt, trực tiếp rơi thẳng vào lòng người.
Đề tài dễ dàng được kéo quay trở lại.
Buổi livestream này dần dần trở thành đại hội giao lưu về vấn đề sửa sang và trang trí nhà cửa, tuy nghiêm túc nhưng hoàn toàn không nhàm chán, đồng thời còn rất có ích.
Sau đó màn hình máy tính của cậu thoáng biến hóa một chút, tiếp đó màn hình phòng live liền chia làm hai, một gương mặt khác trực tiếp xuất hiện trên màn hình.
Tống Vân Hồi không hay biết gì, vẫn đang chỉnh lý lại ghi chép của mình.
***
Phát sóng trực tiếp Quả Bưởi với tư cách là nền tảng livestream nổi tiếng, sau khi phát triển lên liền tích cực tìm kiếm thị trường, cuối cùng ngầm trở thành nền tảng chuyên dụng để các ngôi sao livestream, có quan hệ hợp tác với nhiều công ty giải trí khác nhau.
Công ty giải trí của Bạch Lâm Hoa cũng là một trong số đó, mỗi quý đều phải tính thời lượng, nhưng không nhiều, thường thì lộ mặt một lần là có thể hoàn thành.
Thu âm xong ca khúc mới, từ chối ra ngoài chơi cùng bạn bè, cậu ta vốn muốn ở nhà nghiên cứu một chút vấn đề mang tính học thuật 'làm thế nào để chung đụng hòa hợp với người khác', kết quả còn chưa kịp nghiên cứu đã nhận được tin nhắn mà nền tảng phát sóng trực tiếp gửi tới.
Không muốn phát trực tiếp có thể nộp phí bồi thường vi phạm hợp đồng, phí bồi thường vi phạm hợp đồng không tính là cao, trước đó cậu ta thường làm như vậy, nhưng lần này nhân viên của phát sóng trực tiếp Quả Bưởi đã liên hệ với cậu ta, khuyên bảo cậu ta đủ đường.
Rõ ràng cảm nhận được sự cố gắng của đối phương, Bạch Lâm Hoa cuối cùng vẫn đồng ý.
Ký kết hợp đồng đã mấy năm nay nhưng live thì không được bao nhiêu, cậu ta vẫn chưa hiểu buổi live này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, vốn vẫn đang trò chuyện cùng khán giả phòng live, kết quả dưới góc phải màn hình xuất hiện đếm ngược kết hợp, cậu ta cũng không thèm để ý, vì thế kết thúc thời gian đếm ngược nửa phút, một phòng live khác liền xuất hiện trên màn hình máy tính của cậu ta.
Một phòng live chỉ thấy giấy bút và bàn
Đối phương đang lật giấy, hẳn là lật về mặt đầu tiên, bắt đầu tóm lược lại.
"Cho nên sửa sang lại nhà nhất định phải lắp đặt ổn thỏa điện nước, đường dây mạng,.....cái này mình đã làm rồi nên có thể lược qua, thứ hai là khi sửa trần nhà và lót gạch men sứ cần phải chú ý tiến hành bảo vệ các bộ phận đã hoàn thành xong......"
Khán giả phòng live trước hết là trầm mặc, sau đó bắt đầu nghi ngờ.
[??? Cậu ấy đang nói gì thế, tui đang nghe gì vậy???]
[(Xách notebook ra) cảm thấy rất có ích nha]
[Đây là streamer khu âm nhạc chứ không phải sreamer khu gia cư (lại nói còn có cả khu này nữa à) đúng không? Là lỗi nền tảng à?]
[Không nói nhiều, giọng còn rất hay]
[Mà nè cậu ấy có biết là đang kết nối với phòng live khác không vậy?]
Bạch Lâm Hoa ngay lúc màn hình thay đổi đã cấp tốc cầm điện thoại liên hệ với nhân viên công tác hỏi xem đây là chuyện gì, sau khi nhận được đáp án lại lần nữa ngẩng đầu lên.
Đối phương vẫn đang tổng kết ghi chép, chỉ vừa tổng được một nửa, phần còn lại vẫn chưa tổng, hơn nữa nhìn dáng vẻ là đang chuẩn bị tiếp tục tổng.
Cậu hiển nhiên không chú ý thấy Bạch Lâm Hoa.
[Ha ha ha ha ha ha Sữa Đậu Nành cậu ngẩng đầu lên một chút đi mà!]
[Đang làm tổng kết, chớ cue (xua xua tay)]
[Đù móa Bạch Lâm Hoa a a a a!]
[Phải chi Sữa Đậu Nành ngẩng đầu lên một tí nhể]
[Ha ha ha ha ha sao lại như vậy, Tiểu Bạch vậy mà lại gặp phải Sữa Đậu Nành, tuy là Sữa Đậu Nành không ngon]
Bạch Lâm Hoa không định tiếp tục im lặng nữa, cậu ta đánh tiếng chào hỏi trước, "Xin chào......Sữa Đậu Nành?"
Sữa Đậu Nành trên mọi mặt nghĩa.
Dù sao giọng nói của cậu xác thực rất dễ nhận ra, giây phút nối live liền có thể nghe ra.
Chỉ có thể nói không ngờ tới lĩnh vực đối phương nhúng tay vào còn rất rộng.
"?"
Trong phòng đột nhiên nhiều thêm một giọng nói, Tống Vân Hồi ngay lập tức nhìn ngang nhìn dọc.
Cho dù không nhìn thấy mặt, khán giả phòng live vẫn có thể cảm nhận được sự mông lung của cậu một cách rõ ràng.
Cậu cuối cùng cũng ngẩng đầu nhìn màn hình.
"......"
Sau đó khán giả của hai phòng live liền nhìn thấy cậu bắt đầu di chuột, di đến góc phải màn hình của Bạch Lâm Hoa.
Bọn họ hợp tình hợp lý phán đoán cậu đàn tìm nút xóa.
Tống Vân Hồi thật sự đang tìm nút xóa, nhưng không tìm thấy.
Bạch Lâm Hoa trên màn hình có chút muốn cười, nhưng vẫn nhịn được.
"Đây là kết đôi ngẫu nhiên cùng khu, kết đôi cùng nhau hát một bài hoặc tán gẫu một chút là được. Nửa phút trước khi kết đôi thành công có thể hủy, sau khi thành công không thể hủy nữa."
Cậu ta thuật lại lời nói của nhân viên công tác.
Ngay sau đó Tống Vân Hồi nhìn phòng live một cái, lúc này mới phát hiện bản thân bị tự động phân tới khu âm nhạc.
Quên đổi khu rồi.
Streamer được phân tới khu âm nhạc nên làm chút chuyện liên quan đến âm nhạc, cậu tạm thời buông giấy bút trong tay xuống, nói: "Vậy hát đi."
Cuối cùng cậu còn bổ sung thêm một câu: "Đợi lát tổng kết tiếp."
Hát sớm xong sớm.
[Tuy không phải Sữa Đậu Nành thật, nhưng <Đường Về> đi ạ!!!]
[<Đường Về> nghe mãi không chán hu hu hu hu]
[Chỉ có tui muốn nghe thôi sao hu hu hu, lúc vừa ra tui đã replay đĩa đơn không biết bao nhiều lần đó]
[Đấu tranh vì <Đường Về>!!!]
Tống Vân Hồi hỏi: "Vậy thì hát <Đường Về> nhé?"
Chủ yếu là mấy bài khác đã qua quá lâu, ấn tượng đã sắp phai dần rồi.
Hát xong sớm kết thúc công việc sớm, cậu vẫn còn băn khoăn về kế hoạch sửa sang nhà cửa của mình.
Bạch Lâm Hoa hỏi: "Tôi hát đoạn đầu, đoạn hai ba hát cùng nhau, cậu hát đoạn bốn, đoạn cuối cùng hát?"
Là giọng điệu thương lượng.
Tống Vân Hồi không đồng ý với cậu ta ngay, mà mở giao diện lời bài hát, nói: "Tôi không hiểu lắm chỗ nào là đoạn thứ nhất đoạn thứ hai, cảm phiền hãy phân chia theo lời bài hát."
Cậu đang giả ngốc.
Bình thường lúc Bạch Lâm Hoa bàn bạc cùng cậu nói đoạn đầu đoạn hai đã quen, vừa thốt ra khỏi miệng giống như ám hiệu chỉ hai người mới hiểu.
Cậu không muốn tiếp nhận ám hiệu này trước mặt nhiều người như vậy.
Hỏi chính là không quen.
"Thật ngại quá, thói quen bình thường quên không đổi."
Bạch Lâm Hoa cũng phản ứng lại, nói, "Chính là bắt đầu từ câu đầu đến......"
[Đối phương hình như không phải streamer khu âm nhạc nhỉ, như vậy không sao chứ?]
[Sao chưa từng thấy qua streamer này vậy, cảm giác có thể hát xong là không tồi rồi, không dám yêu cầu quá nhiều]
[......]
Hai phòng live kết nối giao lưu với nhau, đồng thời có thể nhìn thấy bão bình luận trong phòng live của đối phương.
Khán giả phòng live của Tống Vân Hồi ngay lập tức không vui.
[Sữa Đậu Nành hát rất hay! Chưa từng gặp qua là vì cậu ấy đơn thuần chỉ mở live lúc khuya, không thường mở ban ngày]
[Cho nên hôm nay mở live ban ngày chỉ vì bù giờ thôi đúng không hu hu hu hu hu]
[Cú đêm như tui đều dựa vào Sữa Đậu Nành để có một giấc ngủ ngon đó hu hu, Sữa Đậu Nành chính là tấm thẻ bí mật của tui!]
Tống Vân Hồi không nhìn bình luận, bão bình luận của cả hai phòng live đều không xem.
Cậu bị Cam Tử nghe tiếng chạy tới quấn lấy.
Cam Tử nhẹ nhàng nhảy lên đùi cậu mà không mảy may ý thức được bản thân đã không còn là mèo nhỏ chỉ nặng vài cân nữa.
Tống Vân Hồi mạnh mẽ chịu đựng phần tình yêu nặng nề này.
Cam Tử lăn lộn trong lòng cậu, cậu vừa khò khè mèo nhỏ vừa đứng dậy, nói: "Đợi một lát, tôi đi tìm headphone."
Nếu phải hát mà không đeo headphone thì không ổn.
Cậu cẩn thận ngẫm nghĩ một chút, cậu có khá nhiều headphone, một cái đặt trong phòng ghi âm, hẳn là còn hai cái trong tủ.
Bạch Lâm Hoa đáp: "Được."
Tống Vân Hồi quay lại rất nhanh.
Đeo headphone lên, âm thanh thu được nháy mắt rõ ràng hơn hẳn.
[Giọng của Sữa Đậu Nành thật sự rất rất hayyy!!!]
[Hu hu hu thanh âm thật ôn nhu, bây giờ mà là buổi tốt thì tốt rồi hu hu hu, nằm trên giường liền trực tiếp ngủ luôn]
[Cho các bạn khán giả phòng live của Sữa Đậu Nành một kiến nghị nho nhỏ nè: đeo tai nghe vào, chill gấp bội đấy]
"Đoạn cuối......ý tôi là năm câu cuối ấy, một mình cậu hát."
Cuối cùng cậu lại bồi thêm một câu: "Có được không?"
Nghe qua chỉ đơn thuần giống một câu hỏi.
Bạch Lâm Hoa đáp, "Được."
Khán giả của hai phòng live luôn cảm thấy giữa hai người này có chút kỳ quái.
Nhưng nhìn qua rất bình thường, lại không nói được kỳ quái chỗ nào.
Hai người cùng ấn bài hát.
Lúc khúc nhạc dạo vang lên, phòng live lại lần nữa tràn vào một nhóm người.
Phòng live của Bạch Lâm Hoa quá nhiều người, đã lag đến độ không thể nhúc nhích nổi, mấy fan hâm mộ nhận được thông báo chậm một bước chỉ có thể chạy đến chen chân vào chỗ của Tống Vân Hồi.
Sau đó bọn họ không bước ra nổi nữa.
Bọn họ biết <Đường Về> rất hay và dự liệu được việc nghe hát trong phòng live khẳng định sẽ không hay bằng ca khúc sau khi được chỉnh sửa và phát hành.
Thế nhưng bọn họ không ngờ tới, nó hoàn toàn là một loại 'hay' khác.
Chỉ có thể dùng rung động để hình dung.
Để tránh cho phòng live bị lag, hai người đều đóng bão bình luận, trên màn hình máy tính chỉ có hai phần ca từ, ngoài ra không có gì hết.
Hiện tại bọn họ mới biết, hóa ra cùng hát mà hai người nói không phải đơn giản là cùng hát như bọn họ hiểu.
Sau khi Bạch Lâm Hoa hát xong đoạn đầu tiên thì có khoảng trống một giây.
Tiếp đó chính là cảm giác màng nhĩ chấn động đến cực hạn như muốn nổ tung.
Bạch Lâm Hoa tiếp tục dùng lối hát trước đó, chính là chất giọng trầm thấp kiềm nén ổn định.
Một thanh âm khác đến từ Tống Vân Hồi, giọng của cậu rất đặc trưng, vừa ôn hòa vừa trong trẻo nhưng không hề thiếu lực, cộng thêm âm vực cao.
Giọng hai người trộn lẫn với nhau lại ăn khớp bất ngờ, là một loại thể nghiệm cực hạn trước nay chưa từng có.
Tống Vân Hồi đỡ headphone, mi mắt rũ xuống, vuốt ve đám lông mềm mại trên chân Cam Tử, hơi thở vẫn ổn định.
Cho dù đã đóng bão bình luận, nhưng lúc hát xong một câu cuối của bài hát, phòng live vẫn lag trong giây lát.
Mở bão bình luận ra, sau đó tầng tầng lớp lớp bình luận bay đầy màn hình, đủ loại bình luận loạn thành một đoàn, có hơi không phân biệt rõ nội dung bên trên viết gì.
[A a a a a a a!!! Thanh âm thần tiên gì vậy!! Tuyệt phối cmnl!!]
[Không thể giải thích có một loại cảm giác như đang ở buổi hòa nhạc vậy! Thật rung động lòng người!!]
[Vì sao không gặp được Sữa Đậu Nành sớm hơn chứ! Thật sự thật sự thật sự rất tuyệt!]
[Hai người phối hợp với nhau rất tuyệt! Thêm một bài nữa có được không!!]
[Có ai ghi lại không? Nghe nghiêm túc quá nên quên ghi lại cmnr hu hu hu hu]
[Đù má nói đây là Sữa Đậu Nành uống không ngon tui cũng tin! Thật lợi hại!]
[Bạch Lâm Hoa mãi đỉnh!!!]
[Nếu không kết nối giao lưu ngẫu nhiên, tui thật sự cho rằng bọn họ đã từng luyện tập qua đó, cíu mạng, da gà nổi hết lên luôn rồi nè]
Bên trên bão bình luận còn có đủ loại tầng tầng lớp lớp tặng thưởng, một mảnh xanh xanh đỏ đỏ sặc sỡ, Cam Tử dường như rất thích, không ngừng vươn móng vuốt muốn chạm vào.
Tống Vân Hồi nhẹ nhàng nắm lấy đệm thịt nhỏ của nhóc.
Hát xong một bài, cậu phát hiện ở giữa giao diện đã xuất hiện một nút lệnh nhỏ màu đỏ, bên trên viết [Giải trừ kết nối].
Một đám khán giả liền nhìn thấy con chuột của cậu nháy mắt lia đến đó
[???]
[Trái tim vừa dấy lên chút ngọt ngào của tui nháy mắt lạnh hẳn xuống]
[Đừng mà! Hát thêm một bài nữa đi được không! Chưa đã nghiền mà hu hu hu!]
[Người sỡ hữu chất giọng ôn nhu thế sao vì sao trái tim lại lạnh lùng đến vậy (đầu mèo gào khóc. Jpg)]
[Hu hu hu lưu lượng quý báu ngay trước mắt! Sữa Đậu Nành cậu nhìn tui một cái điii hu hu hu]
[Tui tặng cậu biệt thự lớn có được không! Hát thêm một bài nữa đi mà, xin đó hu hu hu]
Miễn cưỡng phân biệt đống chữ trên màn hình, Tống Vân Hồi ngước mắt nhìn Bạch Lâm Hoa như đang an tĩnh đợi động tác của cậu, nói:
"Nhưng hôm nay mình dự định thỉnh giáo chút chuyện sửa sang nhà cửa."
Chỉ có thể nói sơ tâm không đổi.
[......Nhớ lại hình như đúng là có chuyện này]
[Vì sao lại muốn sửa nhà ngay lúc này chứ hu hu hu]
[Đừng đi mà hu hu hu, sau này hẵng bàn tiếp chuyện sửa nhà có được không!]
"Sửa nhà quan trọng hơn ca hát một chút."
Giọng nói Tống Vân Hồi tuy ôn hòa nhưng thái độ vẫn kiên định trước sau như một, cậu vẫy vẫy tay, nói với Bạch Lâm Hoa, "Tạm biệt."
Bạch Lâm Hoa nhìn bàn tay đang đặt trên lông mèo màu cam của đối phương, cười đáp: "Tạm biệt."
Hai người đều ấn giải trừ kết nối, chỉ là động tác của Bạch Lâm Hoa chậm hơn so với Tống Vân Hồi một chút.
Màn hình lại lần nữa khôi phục lại trạng thái bình thường.
Nhìn lượng người xem ở góc phải phòng live, Tống Vân Hồi lại lần nữa cầm giấy bút lên, nói:
"Hôm nay tạm thời không hát nữa. Kết nối đã giải trừ rồi, tiếp đây vẫn là thời gian giành cho đại hội giao lưu trao đổi về kinh nghiệm sửa nhà nhé."
Cậu nói câu này vốn muốn nói với các cư dân mạng ở lại phòng live vì Bạch Lâm Hoa tiếp theo có lẽ không có thứ họ muốn xem, có thể rời đi.
Thế nhưng các cư dân mạng đó hoàn toàn hiểu theo một nẻo khác, hưng phấn bắt đầu ăn tết.
[Tuyệt zời! Vậy là tối nay có thể nghe Sữa Đậu Nành hát mà chìm cào mộng đẹp rồi]
[? Buổi tối sẽ hát sao? Vậy tối tui tới!!]
[Tui tổng kết trở lại rồi đây, lại sắp bắt đầu đại hội giao lưu rồi sao!]
[Vẫn đang xem ghi màn hình hợp ca <Đường Về> vừa nãy, thật sự rất rất hay hu hu hu hu]
"Chào mừng trở lại."
Tống Vân Hồi đổi một tờ giấy A4 khác, chuẩn bị sẵn sàng, không bởi vì một khúc dạo ngắn vừa rồi mà mảy may dao động.
Lượng người xem và fan hâm mộ tăng vọt, còn có đủ loại tặng thưởng kia, những thứ đó đều là tạm thời.
Cậu biết bản thân muốn làm gì nhất.
Kết nối gián đoạn, một lượng lớn bình luận vẫn đang thảo luận về màn hợp ca vừa rồi.
Bạch Lâm Hoa mặt không đổi sắc, chỉ khi nhìn thấy bình luận [Hai người rất hợp] bay qua thì ánh mắt thoáng có chút gợn sóng.
"Tôi cũng cảm thấy cậu ấy hát rất hay.....không quen biết, nhưng rất muốn làm quen một chút."
"Được rồi, bài tiếp theo đi, muốn nghe gì nào."
Khóe môi cậu ta hơi nhếch lên.