Giang Miểu giúp Lục Quy Lan luyện tập xong, nghe thấy quá nhiều hương mật đào ngọt thanh, có chút đầu choáng chân mềm mà trở về ký túc xá.
Đẩy cửa ra, các bạn cùng phòng ngày thường vào lúc này đã làm bộ nghỉ ngơi chờ nàng trở lại mượn cơ hội sân si nàng thế nhưng đều ở dưới giường, ghé vào nhau thì thầm không biết đang nói cái gì, nghe được tiếng mở cửa, trên mặt mang theo tươi cười kỳ dị cùng nhau nhìn nàng một cái tiếp tục ghé vào nhau nhỏ giọng nói chuyện.
Giang Miểu đối với các nàng đối thoại không có hứng thú, mặt vô biểu tình đi đến mép giường mở ra ngăn tủ muốn đổi áo ngủ, lại phát hiện bên trong quần áo bày biện lung tung rối loạn, thực rõ ràng có người lục qua.
Giang Miểu đè nặng hỏa khí xoay người đi đến bên cạnh ba người, ánh mắt lạnh băng chất vấn: "Các ngươi động vào tủ quần áo ta?"
Bạn cùng phòng tóc ngắn cười hì hì ngẩng đầu nói: "Học bá đừng có mà oan uổng chúng ta, sao có thể là chúng ta lục được, chúng ta đụng tới đồ vật của ngươi là đều chán ghét muốn chết."
"Đúng thế, chúng ta đi ra ngoài lấy nước trở về đã thấy như vậy."
"Là ai chúng ta cũng không nhìn thấy, ngươi nếu là mất đồ đạc thì đi nói với quản lý ký túc xá, chỉ có điều ký túc xá không có theo dõi, tố cáo cũng như không."
Ba người vui sướng khi người gặp họa đều mau từ trong mắt tràn ra tới.
Giang Miểu lạnh lùng mà nhìn các nàng trong chốc lát, xoay người trở về sửa sang lại tủ quần áo.
Tủ quần áo chỉ là một ít quần áo, cũng không có vật phẩm quý trọng, quần áo bị lật tung nhưng không có mất cái gì, Giang Miểu liền tính nói cho quản lý, quản lý cũng chỉ là sẽ kêu nàng một sự nhịn chín sự lành.
Huống hồ các bạn cùng phòng đi ra ngoài múc nước không khóa cửa, rõ ràng là tạo cơ hội cho người khác lục tủ quần áo nàng, cố ý ghê tởm nàng trước khi thi, không cần nghĩ cũng biết mục đích của bọn họ.
Giang Miểu cầm quần áo lấy ra tới một lần nữa gấp ngay ngắn, tính toán ngày mai mua ổ khoá khoá lại tủ quần áo.
Nghĩ tới sắp dọn đến phòng ký túc xá của Lục Quy Lan, ở cùng phòng với nàng, Giang Miểu lạnh như băng tuyết con ngươi mới tẩm ra một chút sắc màu ấm.
Náo loạn này vừa ra, Giang Miểu lại vô tâm tình đọc sách, rửa mặt xong trực tiếp kéo lên màng che mà ngủ.
Ba người thì thầm thấy nàng không phát hỏa, khả năng cảm thấy không thú vị, thực mau cũng tắt đèn lên giường ngủ.
Ngày hôm sau không có tiết tự đọc buổi sớm, Lục Quy Lan thu thập đồ vật cần dùng khi thi rồi cùng Giang Miểu đi nhà ăn.
Hai người chọn một góc khá an tĩnh, Lục Quy Lan không cần đối mặt tầm mắt cuồng nhiệt của người khác, Giang Miểu cũng không cần thừa nhận người khác chán ghét.
"Ngủ không ngon sao?" Giang Miểu thấy Lục Quy Lan đáy mắt màu xanh lá hỏi.
Lục Quy Lan ưu sầu thở dài, "Ta vẫn luôn do dự thi bao nhiêu điểm mới tốt."
Thi bao nhiêu điểm là chuyện có thể khống chế sao?
"...... Làm hết sức." Giang Miểu an ủi nói.
"Chính là không thể tận lực mới ngủ không được." Lục Quy Lan u buồn mà rũ xuống con ngươi, nhìn trong tay cơm đều ăn không vô nữa.
Điểm thi thấp một chút, phương tiện hệ thống tân ký chủ tiếp tục nghịch tập, có thể đạt tới hiệu quả không đến kinh sợ những người khác, không thể giúp Giang Miểu hết giận.
Điểm thi cao một chút, liền sợ tân ký chủ sau khi tới đây ứng phó không được.
Nếu có thể cùng người thương lượng một chút thì tốt rồi.
Lục Quy Lan ngước mắt thấy đôi mắt Giang Miểu đựng đầy quan tâm, trong lòng vừa động, đem chuyện phát sinh trên người mình thay đổi cái thân xác biên thành chuyện xưa kể cho Giang Miểu nghe, làm Giang Miểu giúp nàng quyết định.
"...... Ngươi cảm thấy cái này vai phụ hẳn là như thế nào làm mới tốt?" Lục Quy Lan chờ mong mà nhìn Giang Miểu hỏi.
Giang Miểu nói: "Nếu là vai phụ, khẳng định không có lợi hại bằng vai chính mà tiểu linh thú mới thành lập khế ước đi, liền tính thi tốt một chút, vai chính cũng có thể có biện pháp ứng đối."
Lục Quy Lan nghe xong Giang Miểu mới lạ ý nghĩ, rộng mở thông suốt.
Đúng vậy, hệ thống nếu đã ở trên người nàng té lăn quay, mặt sau tìm kiếm tân ký chủ khẳng định sẽ hết sức thận trọng, tuyệt đối sẽ ưu tú hơn nàng, nàng hiện tại thế tân ký chủ lo lắng hoàn toàn không cần thiết.
Hai người cơm nước xong, Giang Miểu lấy ra sách luyện tập muốn ở trước khi thi làm thêm vài đạo đề.
Lục Quy Lan ngồi ở đối diện nhìn nàng.
Giang Miểu hơi hơi cúi đầu, lông mi mảnh dài ở đáy mắt chiếu ra một mảnh nhỏ bóng ma, làn da trắng sáng lên.
Lục Quy Lan tầm mắt chuyển dời đến tay Giang Miểu, Giang Miểu ngón tay thon dài xinh đẹp, cũng thực hoàn mỹ, tư thái khi cầm bút đẹp nói không nên lời.
Lục Quy Lan xem hồi lâu, đột nhiên chú ý tới có chút không thích hợp, "Bên trong bút có phải hay không có cái gì? Ngươi ở bên trong thả giấy sao?"
Cán bút trong suốt vị trí lộ ra một chút màu trắng, Lục Quy Lan xem tỉ mỉ mới có thể chú ý tới.
"Giấy?" Giang Miểu quan sát cán bút, quả nhiên cũng thấy được.
Vặn ra đầu bút đem ruột bút lấy ra tới, Giang Miểu từ cán bút bên trong lấy ra một tờ giấy nhỏ, mở ra thấy trên tờ giấy viết mấy cái công thức vật lý phức tạp.
"Không phải ta để vào." Giang Miểu cầm tờ giấy ngữ khí nghiêm trọng nói.
Lục Quy Lan giúp Giang Miểu đem tất cả văn phòng phẩm muốn mang vào phòng thi đều kiểm tra một lần, lại ở hai cái bút khác phát hiện hai tờ giấy nhỏ.
Hai tờ giấy này được giấu rất kín đáo, nếu không phải cố ý xem xét, từ bên ngoài căn bản nhìn không ra tới.
"Ngày hôm qua về đến ký túc xá ta phát hiện tủ quần áo bị người lục, nhưng bên trong quần áo cũng không có thiếu."
Giang Miểu ngữ khí trầm thấp, "Ta vốn có thói quen kiểm tra lại đồ dùng văn phòng phẩm trước ngày thi, hôm qua bởi vì chuyện tủ quần áo, ta không có kiểm tra mà trực tiếp ngủ, hoá ra chuyện tủ quần áo chỉ là thủ thuật che mắt, các nàng chân chính mục tiêu là mấy cái bút này."
Lục Quy Lan nhíu mày nói: "Những người này cũng quá ghê tởm."
Giống đám chuột ẩn ở nơi tối tăm, tùy thời từ dưới ống cống nhảy ra tới ghê tởm người.
Lục Quy Lan xé mấy tờ giấy nhỏ không sai biệt lắm, ở bên trong tùy tiện viết mấy chữ một lần nữa nhét vào cán bút, "Bọn họ khẳng định còn có hậu tay, đến lúc đó tùy cơ ứng biến, không cần bị một đám tiểu nhân ảnh hưởng thành tích."
Lục Quy Lan nói xong thấy Giang Miểu vẫn là không vui, dùng chính mình khích lệ nàng nói: "Không chuyên tâm khảo thí coi chừng vị trí nhất trường bị ta cái này đếm ngược đệ nhất cướp đi."
Giang Miểu bị Lục Quy Lan chọc cười: "Cầu mà không được."
Lục Quy Lan nói thực nghiêm túc, Giang Miểu lại cho rằng nàng là đang nói giỡn.
Tuy rằng bị hiểu lầm, nhưng trăm sông đổ về một biển, kết quả đều là Giang Miểu tâm tình biến tốt, Lục Quy Lan cũng liền không uổng miệng lưỡi giải thích.
Lục Quy Lan bồi Giang Miểu lại viết vài tờ luyện tập sách, chờ sắp đến giờ thi, hai người mới đứng dậy rời nhà ăn đi phòng thi.
Giang Miểu số dương đệ nhất ở phòng thi số , Lục Quy Lan đếm ngược đệ nhất, phòng thi vốn hẳn là ở phòng , nhưng nhà nàng quyên một đống lầu cho trường học, hiệu trưởng nghĩ có qua có lại, đem Lục Quy Lan an bài ở phòng số , làm nàng tiếp thu học sinh ưu tú thấm vào, nhìn đến những người khác ở trường thi nỗ lực, thái độ học tập đoan chính, cũng coi như không làm thất vọng kia đống ký túc xá.
Hai người đi vào phòng học đến từng người vị trí ngồi xong.
Giang Miểu liền ngồi ở kế cửa sổ hàng thứ nhất, Lục Quy Lan bị hiệu trưởng an bài ở phòng học trung gian cuối cùng một loạt, phương tiện nàng quan sát học sinh phía trước.
Lớp trưởng Hứa Mạt ngồi ở Giang Miểu nghiêng phía sau, lớp phó học tập Hạ Trán đã từng lừa gạt Giang Miểu thì ngồi bên cạnh Giang Miểu, hai người trừ bỏ trước sau như một mà làm lơ Giang Miểu, cùng ở Lục Quy Lan tiến vào khi đối nàng lộ ra tươi cười, tạm thời không có biểu hiện gì khác thường.
Khảo thí dự bị tiếng chuông vang lên, giám thị lão sư cầm bộ đề tiến vào, ở trước mặt mọi người mở ra bài thi phân phát xuống dưới.
Khi phát đến Lục Quy Lan, giám thị thấy phiếu dự thi có số thứ tự mà nàng đặt ở góc trái bàn, trên tay động tác dừng một chút, ý có điều chỉ nói: "Trong lúc thi nghiêm cấm sao chép, hy vọng các vị đồng học nghiêm khắc tuân thủ quy định."
Nói xong mới phát bài thi cho Lục Quy Lan.