Vãn Thiên Hà

chương 41: phiên ngoại nhất bách vấn (phần 2)

Truyện Chữ
Trước
Sau
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cảm thấy mỗi tuần bao nhiêu lần là lý tưởng?

Lý: Một lần.

Nhan (bực mình): Cho dù ngươi không cho ta một đêm n lần, cũng không thể tổn hại quyền lợi bên công a! Một đêm một lần cũng phải cho chứ?

Tiểu Bạch vuốt cằm: Tiểu Nhan, nhất định ngươi kỹ thuật kém!

Tiểu Phi: Nếu ngươi để ta xx ngươi, mỗi tuần có thể bảy lần. (giảo hoạt quá…)

___

. Tiểu Bạch (tay chống nạnh như ấm trà tươi cười, rốt cuộc đã đến câu sau rồi, ha ha ha…) Ngươi bên công hay bên thụ?

Lý (nhãn thần bắt đầu lạnh lẽo): Thụ.

Nhan (thỏa mãn cười): Công.

Phó: Công.

Lý & Nhan: Không liên quan đến ngươi!

. Tại sao quyết định như thế?

Lý: Dưỡng thành quan hệ. Hắn nhặt ta về nhà…

Nhan: Tiểu Phi rất thích hợp làm thụ.

Phó (khinh bỉ liếc nhìn Tiểu Bạch): Chẳng lẽ ta dùng xích sắt khóa hắn lại sau đó tự mình thụ?

Tiểu Bạch lâm vào yy …

. Ngươi có hài lòng với tình trạng hiện tại?

Lý: Nghĩ muốn phản công.

Nhan: Ta rất hài lòng.

Phó: Ta đã chết rồi, ngươi bảo ta làm thế nào hài lòng?

. Lần đầu H ở đâu?

Lý: Tiểu viện thành tây Tĩnh Phong.

Phó: Rõ ràng là Hạ Châu.

Tiểu Bạch: A Tứ ngươi câm miệng, ngươi chỉ là đại pháo hôi, hơn nữa còn là pháo hôi đã thăng thiên rồi.

Nhan (lạnh lùng trừng Phó Tứ): Tiểu viện thành tây Tĩnh Phong.

Trong không khí ánh lửa văng tứ tung.

. Cảm giác lúc đó thế nào?

Lý (đôi mắt đẹp nhìn Tiểu Bạch): Nhất định phải trả lời vấn đề nhàm chán này sao?

Tiểu Bạch bưng mũi: Nhất định, bằng không thì không cho ngươi ở bên Xung Vũ đại ca nhà ngươi nữa!

Lý (dứt khoát): Cảm giác khá tốt. (xoa xoa, Tiểu Phi thật ngoan…)

Nhan: Hoàn mỹ.

Phó: Thân thể rất thỏa mãn, trong lòng lại rất đau —— Ta không phải cầm thú.

Tần: Ngươi chính là cầm thú!

Tiểu Bạch: Cái này… Tần phu nhân, kỳ thực ta rất hâm mộ ngươi… Có thể được nhìn…

Tần (cay nghiệt): Ngươi cũng là cầm thú.

Tiểu Bạch vô ngữ mắc nghẹn.

. Bộ dáng đối phương lúc đó?

Lý: Không nhìn rõ. (Xem ra hài tử này đã nghĩ thông rồi, phải như vậy nha, hảo hảo trả lời xong thì có thể về nhà sớm hơn…)

Nhan: Ta chưa từng thấy Tiểu Phi như vậy… Phi thường mê hoặc, đôi mắt hơi nước mờ mịt, thắt lưng tinh tế không thể mường tượng, lại mềm dẻo đến tư thế nào cũng đều làm được… Khiến người nhịn không được nghĩ muốn, hung hăng áp đảo khi dễ, khiến hắn phát khóc —— Đương nhiên, không phải vì đau đớn…

Phó: Căn bản giống bên trên, bất quá ta cũng muốn làm hắn đau khóc, chỉ là hắn không chịu khóc.

Tiểu Bạch & Tần: Cầm thú!

. Sáng sớm hôm sau câu đầu tiên nói là gì?

Lý: Trận chiến Kế Châu, ta nghĩ dùng chiến pháp Mạn Cổ Đãi, nhất định có hiệu quả.

Tiểu Bạch ngất xỉu…

Nhan (cười khổ): Ta lúc đó chỉ có thể nói: Được!

Tiểu Bạch ngất đến chết mất…

Phó: Sau đêm đó hắn luôn hôn mê.

Tiểu Bạch tiếp tục chết.

Triệu & Tần đồng cảm nhìn Tiểu Bạch.

. Mỗi tuần H mấy lần?

Lý: Ta không thích buông thả.

Tiểu Bạch (ánh mắt sắc bén): Mời trả lời trực tiếp.

Nhan (ôm Tiểu Phi): Chúng ta lúc trước phải đánh trận, bây giờ phải săn bắn, quả thật không thể buông thả…

Phó: Tiểu Phi ở trên giường cũng không cường hãn, quả thật không thể buông thả…

Tiểu Bạch (đùng đùng nổi giận): Ngươi độc ác như thế, hắn có thể không yếu ớt sao!

Phó: Chẳng qua nằm trong tay ta, lúc hắn có thể hầu hạ, ta đều một đêm n lần, n lớn hơn .

. Cảm thấy mỗi tuần bao nhiêu lần là lý tưởng?

Lý: Một lần.

Nhan (bực mình): Cho dù ngươi không cho ta một đêm n lần, cũng không thể tổn hại quyền lợi bên công a! Một đêm một lần cũng phải cho chứ?

Tiểu Bạch vuốt cằm: Tiểu Nhan, nhất định ngươi kỹ thuật kém!

Tiểu Phi: Nếu ngươi để ta xx ngươi, mỗi tuần có thể bảy lần. (giảo hoạt quá mức…)

. Vậy, H kiểu nào?

Lý: Sao cũng được, miễn không đau là được. (xoa xoa, xem ra A Tứ đã để lại bóng ma rất sâu cho ngươi…)

Nhan: Hai người vui vẻ là được.

Phó: Ta thoải mái là được.

Tiểu Bạch: A Tứ ta muốn giết ngươi.

. Nơi nhạy cảm nhất của chính ngươi?

Lý (cảnh giác): Ngươi muốn làm gì?

Tiểu Bạch (vô lực): Ta có thể làm gì?

Lý: Rất nhiều nơi, ngươi là sắc nữ…

Nhan: Phân thân. (ngươi rất thẳng thắn!)

Phó: Phân thân. (hai ngươi có thể ghép thành một đôi…)

. Nơi nhạy cảm nhất của đối phương?

Lý: Phân thân.

Nhan: Rất nhiều nơi.

Mục: Ta chưa tròn … Tại sao phải nghe những thứ kỳ quái này…

Tiểu Bạch: Vậy ngươi có thể đi ra.

Mục: Không.

. Dùng một câu để hình dung đối phương lúc H?

Lý: Cường thế mà ôn nhu.

Nhan: Khiến người muốn ngừng lại không được.

Phó: Ta nói các ngươi có mắng ta là cầm thú không?

Tiểu Bạch & Tần: Có.

Phó: Ta đây lười nói…

. Thật thà chút, ngươi có thích H không?

Lý: Nếu Xung Vũ đại ca có thể tiết chế một chút, ta sẽ rất thích. Nhưng mỗi lần ta nói không muốn, hắn đều bảo ta nói dối, sau đó ngày mai thắt lưng sẽ đau. (ngươi tại sao đột nhiên thành thật như thế?)

Nhan: Thích.

. Thường thì H ở đâu?

Lý: Trong phòng, trên giường, hoặc trên thảm.

Nhan: Giống vậy.

Tiểu Bạch: Các ngươi tại sao đột nhiên ngoan ngoãn như thế?

Lý: Muốn trả lời xong sớm chút về nhà ăn cơm, ta rất đói.

. Ngươi muốn thử H ở đâu?

Lý: Ta không phải biến thái, cho nên đừng hỏi ta câu hỏi biến thái.

Tiểu Bạch (vô tội): Câu này mà biến thái sao?

Nhan: Trên lưng ngựa, trên thảo nguyên.

Lý: Là đáp án của hắn biến thái.

. Tắm trước hay sau khi H?

Lý: Ngoài lều trại chúng ta là dòng suối, trước sau đều tắm.

Nhan: Đôi khi lúc tắm cũng sẽ H.

Tiểu Bạch đang yy…

Tần: Tiểu Bạch, máu mũi ngươi chảy không ngừng, có choáng váng không?

. Lúc H có ước định gì không?

Lý: Không được trói.

Tiểu Bạch (nước miếng tí tách): Lẽ nào các ngươi đã từng trói rồi xx?

Nhan: Tình thú! Đây là tình thú! Bất quá việc này là bóng ma trong lòng Tiểu Phi, cho nên gần như không làm vậy.

. Ngoài ái nhân ra ngươi có nảy sinh quan hệ ngoài ý muốn với ai khác không?

Lý (nhãn thần băng lãnh): Cường bạo có tính là quan hệ không?

Tiểu Bạch (tỏ bày can đảm): Nhưng khí thế của ngươi căn bản không giống người bị cường bạo….

Nhan (ôm chặt Tiểu Phi): Ngươi lắm lời quá.

Tiểu Bạch: Vậy còn ngươi, ngươi vẫn chưa trả lời.

Nhan: Ta từng lấy vợ. Câu kế!

. Đối với cách nghĩ “nếu đã không chiếm được trái tim, ít nhất cũng phải chiếm được thể xác” ngươi tán thành hay phản đối?

Lý: Phản đối. (Tiểu Phi đừng thương tâm, chính ngươi nói, quá khứ chính là quá khứ…)

Nhan: Phản đối.

Phó (nhịn không được): Đồng ý.

Tiểu Bạch: Cho nên ngươi chỉ là pháo hôi, hơn nữa còn là một pháo hôi đã thăng thiên.

. Nếu đối phương bị cuồng đồ cưỡng gian, ngươi sẽ làm gì?

Lý: Giết cuồng đồ, sau đó chuyện này đến đây chấm dứt.

Nhan: An ủi hắn bảo vệ hắn, giết cuồng đồ, sau đó sẽ không đề cập chuyện này.

Phó: Ta chính là cuồng đồ cưỡng gian Tiểu Phi kia = =| | | [muốn bị chém mà =)))))]

. Ngươi có cảm thấy xấu hổ trước khi H? Hoặc là sau đó?

Lý (thở dài): Một nữ hài tử như ngươi, hỏi mấy vấn đề này, ngươi có cảm thấy xấu hổ không?

Tiểu Bạch (thành thật): Không.

Lý: Cũng được, có lẽ giữa xấu hổ và không xấu hổ.

Nhan: Sẽ không.

Tiểu Bạch: Ngươi coi, đây là sự khác biệt giữa công và thụ.

. Nếu như có hảo bằng hữu nói với ngươi rằng: “Ta rất tịch mịch, nên đêm nay cô độc một mình, xin…” đại khái là muốn H, ngươi ứng xử thế nào?

Lý: Cự tuyệt.

Nhan: Cự tuyệt.

Phó: Trước khi có được Tiểu Phi, ta sẽ xem xét vóc dáng dung mạo của bằng hữu, sau khi có được Tiểu Phi, ta sẽ cự tuyệt.

Lý & Nhan ngoảnh mặt làm ngơ.

Tiểu Bạch: Ngươi đến bây giờ vẫn không có được Tiểu Phi…

Phó: Chí ít ta có được thể xác hắn, ngươi xem, Mục Thiếu Bố đang ở nơi nào đó nghiến răng nghiến lợi, nghĩ hối hận không có học theo ta.

. Ngươi có cảm thấy mình rất am hiểu H?

Lý: Tàm tạm, bất quá nếu ta làm công, hẳn là sẽ rất am hiểu.

Tiểu Bạch đồng cảm liếc nhìn Tiểu Phi, không nói.

Nhan: Am hiểu.

Phó: Am hiểu.

Tiểu Bạch: Ngươi câm miệng! Ngươi am hiểu cường bạo.

. Còn đối phương thì sao?

Lý (ngáp một cái) Am hiểu. Câu hỏi chán ngấy…

Nhan: Am hiểu làm thụ. (Tiểu Nhan ngươi thực phúc hắc)

. Lúc H ngươi hy vọng đối phương nói gì?

Lý: Lần này làm xong, tha cho ngươi… Bất quá hắn rất biết nói dối.

Nhan: Ta hy vọng hắn gọi tên ta…

. Ngươi thích nhất biểu tình nào của đối phương lúc H?

Lý (sát khí): Tại sao đều là những câu hỏi này? Ta đã nói rồi! Lúc H ta nhìn không rõ!

Nhan: Đều thích cả, bất luận là kiêu ngạo, yếu đuối, mơ màng, dục cầu bất mãn, thỏa mãn, bị kích thích đến khó nhịn…

Tiểu Bạch (thổ huyết): Nói tiếp, tiếp tiếp nói tiếp…

. Ngươi cảm thấy ngoài ái nhân ra còn có thể H với người khác không?

Lý: Không thể.

Nhan: Không thể.

. Ngươi có hứng thú với SM không?

Lý: Biến thái! (Hài tử chết tiệt ngươi thái độ này là thiếu SM!)

Nhan: Dịu dàng, tình thú, nếu Tiểu Phi có thể chấp nhận, thì có thể suy nghĩ. (phúc hắc vô cùng)

Lý: Tuyệt không chấp nhận!

Phó Nhị (mạn bất kinh tâm): Phương diện này ta là cao thủ.

Triệu: Ngươi chết cũng chết rồi, bớt lời đi!

. Nếu đối phương đột nhiên không khao khát thân thể ngươi nữa ngươi sẽ làm gì?

Lý (phất tay): Ngươi đi hỏi hắn có loại khả năng này không.

Nhan: Nếu hắn không khao khát ta, thì ta khao khát hắn.

Tiểu Bạch: Hãn…

. Ngươi nghĩ sao về chuyện cưỡng gian?

Lý (lạnh lùng): Không thể tha thứ.

Nhan: Giống vậy.

Triệu: Giống vậy.

Phó Nhị: Giống vậy. Bất quá Lý Nhược Phi bị cưỡng gian là hắn đáng chết.

Phó Tứ: Không có được trái tim hắn, vậy chỉ có thể bá vương ngạnh thượng cung, có được người của hắn.

Tiểu Bạch: Ngươi thật là… BT đến tột bật…

. Trong lúc H có chuyện gì tương đối thống khổ?

Lý: Ta đã đến giới hạn, hắn vẫn còn chưa dứt.

Nhan: Ta còn chưa đủ, hắn đã đến giới hạn.

. Trong lúc H từ trước đến nay, nơi nào khiến ngươi cảm thấy hưng phất nhất, nơi nào lo lắng nhất?

Lý: Cự tuyệt trả lời.

Nhan (như đang đăm chiêu, đắm chìm trong hồi ức không tự thoát được): Ta chỉ cảm thấy hưng phấn, không cảm thấy lo lắng.

. Đã từng có chuyện bên thụ chủ động dụ hoặc chưa?

Lý: Cự tuyệt trả lời.

Nhan: Từng có.

. Lúc đó bên công phản ứng thế nào?

Lý: Cự tuyệt trả lời.

Nhan: Ta cũng không phải làm trước chiếc gương! Bất quá lần sau có thể thử thử…

Lý: Ta đi đây…

Tiểu Bạch (bộ dạng nữ vương): Tiểu Phi! Ngươi trả lời câu hỏi thái độ cực kỳ không nghiêm túc, còn muốn nửa đường rút lui?

Lý (giương cung lắp tên): Ngươi muốn thế nào?

Tiểu Bạch (bộ dạng loli): Còn vài câu nữa thôi, ngươi đợi một lát… cọ cọ.

. Bên công đã từng có hành vi cường bạo chưa?

Lý: Không có.

Nhan: Không có.

Phó: Có.

Tiểu Bạch (vô lực): Nhấn mạnh một lần cuối, ngươi chỉ là một pháo hôi.

. Lúc đó bên thụ phản ứng thế nào?

Tiểu Bạch: Bỏ qua…

. Với ngươi mà nói, đâu mới là đối tượng H lý tưởng?

Lý: Nhan Xung Vũ.

Nhan: Lý Nhược Phi.

Phó: Lý Nhược Phi.

. Đối phương hiện tại có phù hợp với lý tưởng của ngươi không?

Tiểu Bạch: Tiếp tục bỏ qua…

. Lúc H có sử dụng đạo cụ nho nhỏ gì kèm theo không?

Lý: Không có.

Nhan: không cần.

Phó: …

Tiểu Bạch ngắt lời: Ngươi câm miệng, ta ngửi thấy mùi thơm cơm hộp, nhanh chóng hỏi xong rồi đi nhận cơm hộp, không rảnh nghe ngươi lải nhải.

. Lần đầu của ngươi xảy ra vào lúc nào?

Lý (cắn răng): Mười chín.

Nhan (hàm hàm hồ hồ): Mười tám…

Lý: A?

Nhan: Về nhà ta giải thích với ngươi…

Lý: Bỏ đi, quá khứ là quá khứ.

Tiểu Bạch: Ta muốn nghe…

Phó: Mười sáu.

Tiểu Bạch: Ta không muốn nghe của ngươi…

. Đối tượng lúc đó là ái nhân hiện tại?

Lý: Không phải.

Nhan: Không phải.

Áp suất thấp, có thể có mưa to.

Phó: Không phải.

Tiểu Bạch: Ngươi là người chết, mặc kệ ngươi phải hay không…

. Ngươi thích được hôn ở đâu nhất?

Lý: Môi.

Nhan: Môi.

Tiểu Bạch: Cơm hộp hôm nay hình như có đùi gà… Mùi thơm quá.

. Ngươi thích hôn nơi nào của đối phương nhất?

Lý: Môi.

Nhan: Toàn thân.

Tiểu Bạch: Cơm hộp hôm nay hình như còn có cải xào thập cẩm. Mùi thơm chết mất.

. Lúc H chuyện làm đối phương thỏa mãn nhất là gì?

Lý: Gần như mọi chuyện.

Nhan: Lúc kích thích nhất dừng lại hôn môi.

. Lúc H ngươi sẽ nghĩ đến chuyện gì?

Lý: Sẽ không nghĩ gì cả.

Nhan: Hưởng thụ.

. Một đêm H mấy lần?

Lý: Ta hy vọng một lần hoặc không lần nào.

Nhan: Hy vọng và hiện thực luôn chênh lệch nhau.

. Lúc H y phục là ngươi tự cởi hay đối phương cởi?

Lý: Đa số là hắn cởi.

Nhan: Cởi cho nhau.

. Đối với ngươi H là gì?

Lý: Gia vị không thể thiếu.

Nhan: Không thể thiếu, rất quan trọng.

. Xin hãy nói một câu với đối phương.

Lý: Về nhà thôi.

Nhan: Được.

Phó: Kiếp sau dành cho ta.

Tiểu Bạch: Ta đi nhận cơm hộp.TOÀN VĂN HOÀN

Truyện Chữ
Trước
Sau
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio