Vạn Tộc Chi Kiếp

chương 1000: thân phận ẩn núp của lam thiên

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đại Hạ phủ, Đại Hạ Văn Minh học phủ.

Hạ Hổ Vưu đứng dậy, đi lòng vòng trong phòng một hồi, cái tên này cần nhiều tinh huyết như thế chẳng lẽ là chuẩn bị dùng tinh huyết Phá Sơn ngưu để đúc thân hay sao?

Nói đến, dùng tinh huyết Phá Sơn ngưu để đúc thân thì hiệu quả vẫn rất được.

Rất nhiều người dùng không nổi Thần Ma tinh huyết, cuối cùng chỉ đành lựa chọn dùng Phá Sơn ngưu tinh huyết.

"Đằng Không cảnh, theo thứ tự tiền trung hậu tam đẳng, cho ngươi giá thấp nhất lần lượt là 50, 80, 100, Lăng Vân thì đắt hơn, ấn theo sơ trung hậu kỳ lần lượt là 300, 500, 1000 điểm."

Lăng Vân hậu kỳ đã đạt đến 1000 điểm!

Tô Vũ im lặng, ngươi đi ăn cướp đi.

Bất quá dù sao cũng là chủng tộc Bách Cường, muốn giết một đầu Phá Sơn ngưu Lăng Vân hậu kỳ không hề đơn giản hơn so với giết thiên tài nhân tộc, có thể tương đương với các vị Sơn Hải yếu ớt của tiểu tộc.

Giết một đầu Phá Sơn ngưu kiếm vạn điểm công huân, lại còn là trên Chư Thiên chiến trường nguy hiểm trùng trùng, ở giữa còn có nhiều quy trình vận chuyển và xử lý, nói đắt thì cũng không tính là quá đắt.

Tô Vũ hiện tại không thể dùng, nhưng đợi đến lúc thân thể tiến vào Đằng Không, thôn phệ tinh huyết Lăng Vân hậu kỳ thì vấn đề không lớn.

Tô Vũ cũng chưa thử qua quá nhiều, hắn mới thử qua tinh huyết Phá Sơn ngưu Đằng Không sơ kỳ mà thôi, suy nghĩ một chút bèn trả lời: "Mỗi loại đều lấy đi, không thể tốn công giết nhiều lần, mỗi loại trước cứ cho ta 100 giọt... Lăng Vân hậu kỳ thì ít đi chút, đưa trước 10 giọt đã."

"Nhiều như vậy sao? Chừng đó đã tốn 11 vạn 3000 điểm công huân, ngươi chắc chắn chứ?"

Hạ Hổ Vưu rung động, mẹ nó, ngươi muốn làm gì?

Thật khó hiểu, sao người đặt hàng một lúc mười mấy vạn công huân như vậy?

Vậy cũng đại biểu, mỗi cấp bậc tối thiểu phải giết 10 đầu Phá Sơn ngưu mới đủ!

Phá Sơn ngưu nhất tộc có phải trêu chọc đến ngươi rồi không?

Tô Vũ cũng xót ruột vô cùng, thật là đắt!

Bất quá tính ra thì vẫn được, coi như hắn đem 800 điểm công huân đi đổi một viên Thiên Nguyên quả, cuối cùng đại khái có thể rút ra lượng Thiên Nguyên khí tương ứng với 100 Thiên Nguyên quả.

Hơn 100 viên Thiên Nguyên quả, bán cho ngươi hơn mười vạn công huân, ngươi muốn không?

Ngươi cướp cũng chẳng cướp nổi đâu!

Mà dựa theo dự toán, nhiều như vậy thì tối đa cũng đủ cho Tô Vũ rèn thân thể chín đúc mà thôi!

Hắn quả là chúa nuốt vàng!

Đương nhiên, không nuốt vàng thì cũng sẽ không mạnh như vậy, không nuốt vàng, hắn cũng làm không nổi việc dưỡng tính chiến Lăng Vân.

Muốn nhanh mạnh lên, không tốn tiền thì sao được!

Có vài hậu duệ vô địch dùng tiền chưa hẳn đã ít hơn hắn, kết quả chiến lực còn không bằng hắn, kể cả một lần cơ hội tiến vào thánh địa Thiên Nguyên khí để đúc thân... đây là thứ tiền không mua được, thế mà cũng không thấy những hậu duệ của vô địch đó có bao nhiêu lợi hại.

Hắn tiêu tiền của chính hắn, Tô Vũ xót ruột nhưng vẫn bỏ ra được.

"Xác định, không được thì lấy cho ta gấp bội cũng được, ta cần số lượng lớn!"

"Nhiều quá!"

Hạ Hổ Vưu đau răng, việc này cần giết mấy chục con Phá Sơn ngưu Đằng Không, trừ phi đại chiến với Phá Sơn ngưu nhất tộc thì mới có cơ hội này, bằng không, bình thường chỉ tác chiến quy mô nhỏ, nào có cơ hội làm được.

"Ta mặc kệ, làm không được thì ngươi giúp ta kiếm ít tinh huyết Thiết Dực điểu cũng được... Hoặc là Vân Hổ nhất tộc, cái này các ngươi có chứ? Đại Hạ phủ không phải vừa khai chiến với Vân Hổ tộc sao?"

Vân Hổ tộc kỳ thật cũng không tệ!

"Cái này thì có, ngươi muốn à?"

"Muốn!"

"Vậy được, cái này dễ kiếm hơn Phá Sơn ngưu nhiều, ngươi muốn 1 triệu điểm công huân thì ta đều có thể chuẩn bị cho ngươi được!"

Hạ Hổ Vưu cảm thấy dễ dàng, cái này thì thật sự là có, Vân Hổ Nhất tộc chưa bị diệt, chúng bỏ chạy không ít, chạy tới địa bàn của Phi Thiên hổ. Đại Hạ phủ không tiện xuất thủ nữa, đánh Vân Hổ nhất tộc thì vẫn được, Phi Thiên hổ xếp hạng cũng không thấp, trong tộc còn có vô địch trấn giữ.

Mặc dù như thế, những ngày qua, tối thiểu họ cũng đã đánh giết 5000 đầu Vân Hổ trở lên, giết cho Vân Hổ nhất tộc đều hận không thể nghiền xương đám Hạ Thanh thành tro, dĩ nhiên, chúng nó không có cơ hội!

"Che giấu một chút nhé, Hạ mập mạp, nếu ngươi tiết lộ ra ngoài, về sau chúng ta đừng giao thiệp nữa..."

"Chút chuyện cỏn con ấy mà!"

Hạ Hổ Vưu cấp tốc đáp lại, "Vậy được, thế này đi, lần này Nhị gia gia ta sẽ tới Đại Minh phủ, ta sẽ cùng đi theo, thuận tiện đem đồ cho ngươi. Mặt khác, hỗn đản nhà ngươi không phúc hậu a, quay đầu đi bèn cơ hồ công khai miễn phí Thần khiếu pháp..."

"Xéo đi, ta cho ngươi đệ nhị bộ, nhưng bộ công khai không giống thế, trong lòng ngươi tự biết mà!"

"..."

Được rồi, Hạ Hổ Vưu cũng không dễ nói thêm cái gì, rất nhanh cậu bèn bảo: "Ta đến Vạn Thạch cửu trọng rồi, sắp rèn đúc thân thể, ngươi có muốn mua sắm ít Thần Ma tinh huyết không, dựa vào Phá Sơn ngưu tinh huyết cứng rắn rèn đúc thì cũng không phải biện pháp tốt."

"Không cần!"

Hạ Hổ Vưu bĩu môi, hừ hừ, đây là Đại Minh phủ cung cấp Thần Ma tinh huyết cho ngươi rồi à?

Được rồi, cậu lười quản.

Thực lực Tô Vũ chỉ sợ cũng tiến bộ rất nhiều, hiện tại đại khái hẳn đã chuẩn bị đúc thân.

Suy nghĩ một chút, cậu lại nói: "Ta nói cho ngươi một sự kiện, gần đây sư bá ngươi đã ra ngoài, y là Sơn Hải, ta không cách nào quản, bất quá sư tỷ của ngươi bên đây thì ta sẽ giúp ngươi trông chừng, cái này ngươi yên tâm đi... Đây không phải then chốt, mấu chốt là, ngươi nhớ chú ý một chút, gần đây có tin tức có khả năng Lam Thiên đã để mắt tới ngươi, ngươi xem đó mà làm, tên kia xuất quỷ nhập thần, ngươi cẩn thận một chút!"

"Lam Thiên?"

"Đúng! Chính là hắn! Lần trước học sinh Lý Mẫn Du của hắn đã bại lộ... Sau này thử điều tra kĩ, mẹ nó, ngươi đoán xem thế nào? Lam Thiên thật to gan, hắn vẫn luôn ẩn nấp trong học phủ, ngươi đoán xem Lam Thiên ngụy trang thành ai?"

"Không đoán, ai thế, nói thẳng đi!"

"Triệu Minh!"

"..."

Tô Vũ yên lặng, trầm mặc rất lâu, nửa ngày sau mới lắp bắp lên tiếng: "Ngươi... không đùa ta chứ?"

"Đùa ngươi làm gì. Lý Mẫn Du bại lộ, Triệu Minh lão sư liền biến mất, không thấy đâu nữa. Chúng ta chẳng qua là hoài nghi là y chứ không hề xác định. Thế nhưng... mối tình nghi rất lớn! Mẹ nó, vừa nghĩ tới lúc ở sở nghiên cứu Nguyên Thần, ta còn thường xuyên cùng y đánh bài... Không rét mà run a!"

"Triệu Minh lão sư nhập học không phải từ thuở thiếu niên sao?"

"Đúng vậy!"

Hạ Hổ Vưu cũng mang theo kinh ngạc tán thán, "Ngươi nói xem có đáng sợ hay không? Tổ trưởng tổ trọng tài của Bách Cường lâu. Nhân vật trung kiên của phe trung lập. Còn cùng chúng ta ở chung lâu như vậy, nói đến, thật đúng là không ai hoài nghi tới y, dù cho Lý Mẫn Du bại lộ thì vẫn không ai hoài nghi... Đại khái là tự y bỏ đi, ta đoán hẳn là đi tìm ngươi, bằng không y mà không đi thì cũng chẳng ai phát hiện dị thường."

Đáng sợ!

Tô Vũ cũng cảm thấy kinh hãi, Triệu Minh?

Lam Thiên?

Đệt!

Khi ở sở nghiên cứu Nguyên Thần, hắn thường xuyên liên hệ với Triệu Minh, không chỉ như vậy, ngay từ lần đầu đánh Bách Cường lôi thì hắn liền quen biết Triệu Minh.

Đây là Lam Thiên?

Thủy Ma giáo chủ?

Nếu y muốn giết mình thì... thật sự quá dễ dàng!

Vậy mà không một ai phát hiện?

Tô Vũ nuốt một ngụm nước bọt, càng nghĩ lại càng thấy sợ, hắn vô thức nhìn xuống dưới lầu, mẹ nó... Ở sở nghiên cứu bên này cũng có mấy ông lão, không có ai là do Lam Thiên ngụy trang đấy chứ?

Nếu là có thì thật quá đáng sợ.

Cuồng nhân của Cải tạo hệ khó phát hiện như vậy sao?

Ở Đại Hạ phủ, đôi lúc Đại Hạ vương sẽ trở về, thế mà đều không phát giác được dị thường.

Nhật Nguyệt cảnh Cải tạo hệ đáng sợ như thế à?

Triệu Minh... Lam Thiên!

Ánh mắt Tô Vũ không ngừng thay đổi, hắn còn nhớ rõ lần đầu hắn đi tới sở nghiên cứu Lam Thiên, cũng chính là sở nghiên cứu Nguyên Thần sau này, Triệu Minh đã từng nói một câu.

Triệu Minh nói "Lam Thiên là kẻ trâu bò", Trần Vĩnh nói đó là phản đồ.

Triệu Minh cũng không nói thêm gì, bất quá nói gần nói xa, vẫn nhắc tới vài câu, Lam Thiên là thiên tài, cũng là yêu nghiệt, thực sự rất trâu bò, phản đồ cũng che đậy không được tất cả những thứ này.

Sở nghiên cứu Lam Thiên... Đây cũng là do Triệu Minh đề cập trước tiên.

Ánh mắt Tô Vũ biến ảo!

Y chính là Lam Thiên sao?

Triệu Minh nhập học đã mấy thập niên, mà Lam Thiên mới chỉ làm phản 20 năm.

Nghĩ đến đây, Tô Vũ chợt nhẩm tính thời gian Triệu Minh nhập học, có một lần Triệu Minh từng kể, y nhập học sớm hơn Hạ Ngọc Văn 10 năm, Hạ Ngọc Văn nhập học cùng thời với Bạch Phong, năm ngoái Bạch Phong đã nhập học tròn 9 năm. Nói cách khác, thời gian trên đại thể không sai biệt lắm, ngay sau khi Lam Thiên làm phản thì Triệu Minh liền tới học phủ!

Tô Vũ líu lưỡi, truyền tin qua: "Vậy tức là Lam Thiên vừa làm phản xong lại lẻn về Đại Hạ Văn Minh học phủ luôn?"

"Đúng, là chuyện trước sau mà thôi, khi Lam Thiên làm phản là ngay đợt nghỉ của Đại Hạ Văn Minh học phủ, sau một tháng Triệu Minh bèn tới nhập học..."

Đệt!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio