Vạn Tộc Chi Kiếp

chương 982: tô vũ xông phá bách đạo các (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mấy tầng sau liên tục đều là huyễn cảnh, Tô Vũ thấy rất bất đắc dĩ, hắn cũng không phải Huyễn tượng sư, giao cho hắn nhiều đề bài về huyễn cảnh như vậy làm gì.

Chờ đến tầng thứ chín, Tô Vũ không dùng thần văn đối kháng nữa, huyễn cảnh mới xuất hiện, ý chí lực bùng nổ, ầm ầm một tiếng, vũ lực kích phá huyễn cảnh này!

Vài giây sau, hắn đã tiến nhập tầng thứ mười.

Mà lần này bài khảo hạch không còn là huyễn tượng nữa.

"Đánh giết yêu thú!"

Vừa mới phô bày vũ lực, rất nhanh hắn liền gặp nhiệm vụ đánh giết yêu thú, quả nhiên Bách Đạo các đang không ngừng điều chỉnh thứ mà Tô Vũ tao ngộ, thực sự rất lợi hại.

Sau một khắc, trước mặt hắn có một con Hỏa Đồn lao tới.

Có vẻ như thực lực của nó là Thiên Quân đỉnh phong.

Tầng 10 cũng là một điểm nút giữa dưỡng tính, Thiên Quân đỉnh phong xem như khảo hạch không thấp.

Tô Vũ bùng nổ ý chí lực, chữ "Lôi" thoáng hiện, bịch một tiếng, nổ tung con Hỏa Đồn kia.

Chia năm xẻ bảy!

Hỏa Đồn vừa nổ tung, trong không gian biến ảo một thoáng, sau một khắc, một sợi ý chí lực tinh thuần xuất hiện!

Ánh mắt Tô Vũ khẽ động, đây là ban thưởng của tầng 10 ư?

Từ đâu ra?

Bách Đạo các cung cấp sao?

Không nghĩ nhiều nữa, đây là đồ tốt, Tô Vũ cấp tốc hấp thu, trong chớp mắt, sợi ý chí lực kia đã bị hắn hấp thu sạch sẽ.

Lần thứ nhất qua quan, ban thưởng đều hết sức phong phú.

Lần sau, Tô Vũ có khả năng lựa chọn làm lại từ đầu, cũng có thể lựa chọn tiếp tục lần vượt quan lúc trước, thế nhưng, dù cho làm lại từ đầu thì lần thứ hai quá quan, ban thưởng sẽ rất ít, điểm này Tô Vũ đã thấy qua trong bản giới thiệu.

Một sợi ý chí lực bị hấp thu, Tô Vũ không nhúc nhích, một lát sau, trong hư không lại xuất hiện một sợi ý chí lực nữa.

Đây là nhằm vào dưỡng tính, dưỡng tính bị động hấp thu ý chí lực, kỳ thật một sợi là đã đủ.

Bất quá rõ ràng mà nói, đối với Tô Vũ là không đủ.

Rất nhanh, sợi thứ hai, sợi thứ ba xuất hiện...

Đại khái 5 phút đồng hồ xuất hiện một lần, mà Tô Vũ chỉ có thể dừng lại tầng này 1 giờ.

Tô Vũ cũng không vội vã, chậm rãi chờ đợi.

Hấp thu, khai Thần khiếu.

Ý chí lực ở đây rất tinh khiết, chỉ là số lượng không nhiều, thế nhưng 10 sợi thu vào thì Thần khiếu thứ 116 của Tô Vũ cũng dần dần có dấu hiệu mở ra.

Chờ đến khi hắn hấp thu xong sợi ý chí lực thứ 12 thì biển ý chí của hắn vừa khéo rung động một cái, Thần khiếu 116 chính thức khai mở.

Vận khí không tệ!

Mới qua 10 ải thế mà đã mở được một Thần khiếu, Bách Đạo các quả nhiên là chỗ tốt, Tô Vũ vừa nghĩ tới đây, thân thể lóe lên, không gian trước mắt tan biến, hắn đã đi qua tầng thứ mười.

...

Mà giờ khắc này, bên ngoài, trên tấm bia thủy tinh.

Tầng 10: Tô Vũ.

Tên của Tô Vũ xuất hiện ở tầng thứ mười, xếp hạng không quá gần phía trước, mà là lui về sau một chút, tốc độ của hắn không tính quá nhanh.

Còn về chuyện sau khi qua quan, thời gian mà hắn dừng lại sẽ không tính ở bên trong.

Giờ phút này, cũng lần lượt có người thấy được tên của Tô Vũ, rất nhanh có có người cười bảo: "Tô Vũ tới xông phá Bách Đạo các rồi à, cuối cùng hắn cũng đến!"

"Ngươi nói Tô Vũ có thể leo lên được mấy chục tầng?"

"Ai biết được!"

"..."

Bản tính hóng chuyện một lần nữa phát tác, không ít học viên chạy tới bắt đầu xem náo nhiệt, xem thử Tô Vũ vượt quan thì có thể qua được bao nhiêu tầng.

Tầng 11, tên của Tô Vũ lóe lên một cái rồi biến mất.

Trong chớp mắt, hắn lại vượt qua tầng 12.

Bởi vì hắn dùng vũ lực phá quan, thế nên các cửa ải tiếp sau đó mà Tô Vũ gặp được đều là các nhiệm vụ đánh giết yêu thú. Có điều chỉ là giết những yêu thú chưa tới Đằng Không, vì vậy tốc độ của hắn bèn trở nên cực nhanh.

Tầng 13, tầng 14...

Tên của hắn dần dần bắt đầu tiến gần về phía trước.

Chờ đến tầng số 18, Tô Vũ đã xếp tới vị trí thứ nhất.

"Thật là nhanh!"

"Cái tên này đang tản bộ vượt quan sao?"

"Hắn là Thần văn sư, tầng 18 chỉ sợ gặp phải đều là yêu thú Vạn Thạch bát cửu trọng, thế mà cũng giết chớp nhoáng vậy à?"

Mọi người xem mà không khỏi líu lưỡi, ta biết ngươi lợi hại, nhưng mà dù sao yêu thú nơi đó cũng là Vạn Thạch bát cửu trọng, ngươi cho chúng ta chút mặt mũi đi, nhiều ít gì cũng nên dừng lại một hồi, ngươi giết quá nhanh thì các học viên làm sao chịu nổi?

"Tầng 20 hắn sẽ gặp được yêu thú Đằng Không, chắc không giết nhanh như vậy chứ?"

"Ở đây không thể dùng thiên phú tinh huyết, hắn giết Đằng Không đại khái cũng phải vật lộn một hồi nhỉ?"

Các học viên nhỏ giọng thảo luận, dần dần, bên ngoài Bách Đạo các bắt đầu có người chào hàng, vài học viên có thần văn đặc thù bắt đầu gào lên: "Tô Vũ vượt quan cần không ít thời gian, mọi người cùng ngồi xuống xem đi, thần văn chế tạo, màu xanh lá tự nhiên, bàn ghế hoàn chỉnh, chỉ một điểm công huân mà thôi!"

"Có cần rượu không?"

"Ta có trà nè!"

"Trái cây tươi mới đây, có ngay ăn ngay!"

Có học viên trực tiếp trồng cây ngay hiện trường, trong chớp mắt, cái cây kia sinh trưởng, bắt đầu kết trái, ngươi nọ bán hoa quả tươi luôn!

Vân lão gác cửa để sách xuống, thở dài.

Lại tới rồi!

Mỗi lần có ai hơi nổi tiếng tới vượt quan, mấy tiểu tử này đều là dáng vẻ ấy.

Lão vừa muốn nói chuyện, một bàn trái cây đã được bưng đến trước mặt.

"Vân lão, tươi lắm, ngài ăn nhiều một chút!"

Vân lão liếc mắt, cầm một quả đào lên bắt đầu ăn, nói gì thì nói nhưng mùi vị đúng là không tệ.

Trong lòng lão thầm nhủ một tiếng, các ngươi muốn hối lộ ta ư?

Ta là loại người này sao?

Vừa nghĩ tới, hạt dưa đã được bưng lên, một lát sau, học viên bán rượu đưa tới một bình rượu ngon, người bán trà thì đưa tới một bình trà nghi ngút khói...

Vân lão chậm rãi ăn uống, bỏ đi suy nghĩ đuổi người.

Tùy ý đi!

Mà các học viên cũng đều không để ý, bọn họ đã quá quen thuộc quá trình rồi.

Không đến một hồi, trước cửa Bách Đạo các, từng bộ bàn ghế lăng không mà lên, làm thành một vòng.

Có người mới chạy tới cũng không ngạc nhiên chút nào, cười ha hả hỏi: "Người nào vượt quan thế?"

Đều là phong cách cũ!

Người nổi danh vượt quan, tất cả mọi người đều là dạng này, lần có quy mô lớn nhất là khi Ngũ Đại tới, người của toàn học phủ đều chạy đến đây, ở ngoài Bách Đạo các ăn dưa, ăn đến mức lúc Ngũ Đại đi ra, kém chút đã tưởng là mình đi nhầm chỗ.

"Tô Vũ!"

"Đến tầng nào rồi?"

"Hẳn là tiến vào tầng 20, đừng nóng vội, tuy rằng hắn vượt quan nhanh, thế nhưng đến tầng nút cũng sẽ dừng lại một quãng thời gian, mọi người chớ lo!"

"..."

...

Bên ngoài vô cùng náo nhiệt.

Tầng thứ 20.

Tô Vũ quả thật đã tao ngộ một con yêu thú, Đằng Không nhất trọng, đây là khảo nghiệm đối với Thần văn sư, đánh giết nó!

Tô Vũ không vội vã giết yêu thú trước mặt mà là đang suy nghĩ.

Từ tầng 10 đến bây giờ, hắn vẫn luôn giết yêu thú.

Bách Đạo các có lẽ đã định nghĩa hắn đại khái là Thần văn sư am hiểu giết chóc, cho nên sát hạch đều là kiểu này, nhưng việc này không trọng yếu.

Trọng yếu là đánh vỡ huyễn tượng xem bản chất!

Trước mắt hắn, yêu thú kia giương nanh múa vuốt, Tô Vũ không thèm để ý, đưa tay đè chặt đầu của nó, yêu thú giãy giụa kịch liệt, nhưng Tô Vũ là Vạn Thạch cửu trọng, thân thể ghìm giữ một con yêu thú Đằng Không nhất trọng thì không có bất kỳ độ khó gì.

Bắt lấy đầu của nó, Tô Vũ quan sát trên dưới một chút, đây là một con hổ dữ.

Cái này cũng không trọng yếu, điều quan trọng là nó được tạo thành như thế nào?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio