Vật Hy Sinh Nữ Phụ Gả Lần Hai Công Chiếm

chương 28: muốn ôm đùi, không có cửa

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hoàng hậu, đó chẳng qua chỉ là một kẻ ngu ngốc ỷ vào gia thế mới được ngồi lên Hậu vị thôi, muốn mượn việc sắc lập tứ Phi để đạt được thánh sủng, cũng không sợ trộm gà không được còn mất nắm gạo, có nàng ở đây, làm sao có thể để Hoàng hậu được như ý?

Mặc dù nàng đúng là cần cảm ơn ân dìu dắt của Hoàng hậu, nhưng ai bảo hoàng hậu cản đường của nàng, không trách được nàng!

Khuôn mặt đẹp đẽ của Đức Phi trong nháy mắt hơi vặn vẹo, nhưng rất nhanh đã bình phục lại, ngay sau đó giơ cằm lên, kiêu căng nói với Chu Tĩnh Tuệ ở phía dưới: “Lần này ngươi làm không tệ, đi xuống trước đi.”

Chu Tĩnh Tuệ cúi đầu chào nhẹ với nàng ta, giọng nói hết sức ôn hòa thuần hậu nói: “Nô tỳ tuân lệnh.”

Đức Phi đang suy nghĩ cái gì Tạ Bích Sơ hoàn toàn không biết, mà cho dù có biết cũng sẽ hoàn toàn không nảy sinh ra các loại cảm xúc lo lắng gì hết á có được không? Đúng là nàng cản đường Đức Phi, nhưng Đức Phi lại cản đường của nữ chính Chu Tĩnh Tuệ đó.

Tính toán theo khoảng cách thời gian và không gian, thì không đợi đến khi Đức Phi ra tay với nàng, đoán chừng Chu Tĩnh Tuệ cũng đã KO Đức Phi rồi, ai bảo Đức Phi cứ tìm đường chết như vậy chứ, chủ động để nữ chính ở bên người còn mưu toan khống chế nàng ta?

Aiz, tội gì mà nữ phụ cứ làm khó nữ phụ, vật hy sinh cần gì cứ đối phó vật hy sinh, tất cả nữ phụ đoàn kết lại cũng gánh không nổi de¬buff vầng sáng của nữ chính, đấu tranh nội bộ cái gì chứ, thật sự là làm cho người ta vô cùng đau đớn mà.

Điểm này Hiền phi đã làm rất tốt, ít nhất là ngoài mặt làm rất tốt, người ta mặc dù được lâm hạnh cũng rất vui vẻ, nhưng người ta khá là giữ quy củ đó, mới sáng sớm mà đã từ trên giường bò dậy chạy đến cửa cung Trường Hoa thỉnh an Hoàng hậu.

Sau lần đầu tiên thị tẩm sau khi tấn nhất định phải đến thỉnh an Hoàng hậu, vốn trong cung đúng là có quy củ này, nhưng mà Hoàng hậu luôn luôn là tiểu trong suốt ở trong cung, hậu cung phi tần đã sớm bỏ quên từ lâu, quy củ cái gì đó đều là mây bay.

Cho nên hành động này của Hiền phi cũng chọc người suy đoán, chẳng lẽ là đang ám chỉ nguyên nhân của việc “Hôm qua Thục phi ra mặt cuối cùng được lợi lại là Hiền phi” là ở trên người Hoàng hậu?

Tạ Bích Sơ nghe thấy giọng nói cố ý giương cao, thanh thúy như tiếng chim oanh hót truyền đến từ ngoài cửa của Hiền phi, phun vỏ hạt dưa từ trong miệng ra.

Phi!

Muốn ôm đùi? Không có cửa đâu! Thật xin lỗi, nàng không thiếu vật trang sức cho chân, nàng ngại đi bộ quá phiền toái, nàng ngại nặng!

Quy phục Hoàng hậu nương nương không thành công là kết quả đã đoán trước, nhưng sắc mặt của Hiền phi vẫn hơi không tốt, có điều sắc mặt của nàng vốn đã rất tái nhợt, một khuôn mặt cực kỳ rêu rao, không giây phút nào là không phải đang phản ứng một chủ đề tư tưởng: Hoàng thượng thật là mạnh mẽ, ta bị Hoàng thượng sử dụng quá mức, ta thật yếu ớt thật choáng váng, ta phải trở về nằm nghỉ ngơi cho thật tốt để chuẩn bị mang Long thai......d.đ/ler{quý}don

Huệ phi tiếp thu được tin tức như vậy thì chuyện muốn làm nhất vào giờ phút này, chính là phá hủy gương mặt đang làm bộ làm tịch của Hiền phi, vốn còn muốn đến chỗ Hoàng hậu thỉnh an sớm, ai biết tiện nhân kia lại chạy tới chỗ Hoàng hậu khoe khoang sớm như vậy, nhìn gương mặt diễu võ dương oai mặt của nàng ta kia xem, luôn là dáng vẻ giả bộ đáng thương như vậy, giống như không chiều theo nàng thì chính là tội nhân không bằng, chỉ bằng gương mặt đó thôi đã khiến cho mình ăn biết bao nhiêu thua thiệt?

Cố tình bây giờ nàng ta là người thứ nhất trong tứ Phi đã được thị tẩm sau khi sắc phong, danh tiếng đang rất cao, lúc này mà xuống tay với nàng ta thì thật sự là không quá sáng suốt, chỉ có thể để sau này từ từ mà tính.

Nhưng tại sao nàng ta là người lòng dạ ác độc trong ngoài bất nhất như vậy có thể thị tẩm, mình lại không thể?

Tầm mắt không cam lòng của Huệ phi vẫn đi theo Hiền phi cho đến khi không nhìn thấy nữa, nàng đứng dưới tàng cây một lát, khẽ cắn răng đang chuẩn bị đến chỗ Hoàng hậu một chuyến.

Có điều bước chân vừa động, sau lưng truyền tới một giọng nói: “Bổn cung khuyên ngươi tốt nhất không nên đi.”

Huệ phi quay đầu lại, thì nhìn thấy Đức Phi đã đứng ở cách đó không xa sau lưng nàng.

Huệ phi nhếch môi cười, khóe môi không chút nào che giấu sự châm chọc, quái gở nói: “Tất nhiên là ngươi không nóng nảy, nói thế nào thì ngươi cũng không chỉ một lần thị tẩm cho Hoàng thượng, nhưng ta trừ bỏ một lần phá thân kia, cũng chưa từng gặp lại Hoàng thượng lần nữa, sao ta có thể so với ngươi được có đúng không, Đức Phi tỷ tỷ?”

Đức Phi đứng ở xa, vẻ mặt không thay đổi chút nào, nhìn giống như không nghe thấy lời của nàng, trong mắt lại thoáng qua vẻ chán ghét, nàng rũ mắt xuống, chậm rãi nói: “Lần trước dạy dỗ còn chưa đủ? Tại sao Hoàng thượng rất lâu cũng không tiến vào hậu cung, ngươi đều quên rồi hay sao?!”

“Ta chưa quên!” Huệ phi nghiến răng nghiến lợi, “Ngươi chỉ biết đến ngăn ta, sao không đi ngăn tiện nhân Hiền phi kia?!”

Giọng nói Đức Phi hơi không kiên nhẫn, lạnh lùng quát: “Đó là Hoàng thượng khâm điểm, Hoàng thượng không chọn Thục phi là đang đánh tỉnh chúng ta, nếu như ngươi muốn chết thì cứ tự mình đi đi, nhưng cũng đừng làm liên lụy tới chúng ta!”

Huệ phi hừ lạnh một tiếng nói: “Ai biết có phải là Hoàng thượng khâm điểm hay không, dù sao Thục phi đi là đi đến cung Trường Hoa, lúc ấy Hoàng thượng đúng là đang ở cung Trường Hoa.”diễnđà@n:lê%quyđôn

Đức Phi không nói chuyện, trong đôi mắt đang rũ xuống lại hiện lên một tia hung ác nham hiểm, ngay sau đó bỏ lại một câu “Tự giải quyết cho tốt” liền xoay người rời đi.

Chỉ là cái xoay người này của nàng ta, khiến cung nữ phía sau bị lộ ra ngoài, con mắt Huệ phi nhìn lên, “Hì hì” nở nụ cười, “Ơ, đây không phải là tiện tỳ Hoán Y Cục kia sao, Đức Phi tỷ tỷ giữ nàng ở bên người, không sợ Thái hậu nương nương mất hứng sao? Nhưng mà cũng không có gì, Hoàng thượng thích nàng mà, chiêu này của tỷ tỷ đúng là rất hay.”

Rất tốt, những lời này của Huệ phi cũng rất hay, chờ bị nữ chính ngược chết đi, chúc bình an trên đường đến Hoàng tuyền.

Chú thích:

Trộm gà không được còn mất nắm gạo: làm việc xấu mà không thành công, còn bị tổn thất.

KO: Đo ván ( knock-out)

de¬buff: (ngôn ngữ game) hiệu ứng xấu/bất lợi, Các hiệu ứng gây ra bởi kẻ địch, ngăn cản, gây hại cho các kỹ năng và hiệu ứng tốt của quân ta. Cần triệt để đề phòng, buff (hiệu ứng tốt) và sử dụng hợp lý để tránh tình trạng Hồi máu khi đang bị skill cấm hồi trên đầu.Vd: Increased chances of missing (Giảm ACC và cơ hội phải chịu Glacing hit tăng của sát thương giảm sẽ tăng), Decrease ATK (Giảm sức tấn công), Decrease DEF (Giảm phóng thủ),…

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio