Con trai thú cưng biến thành con trai thật làm sao đây? Đang online chờ, vô cùng gấp!
Ôm con mập béo trắng về nhà, nhìn tướng mạo mơ hồ mang theo đường nét ngũ quan cả hai của nhóc con, Ngô tiểu Nặc và Bạch đại miêu đều ngẩn ngơ.
Long thú đã nói đâu? Không phải thú nhân đã nói đâu? Đánh giá kém (╯‵口′)╯︵┻━┻.
[Yêu chủng… [Nguyệt hoa]…] Sau khi hệ thống chỉ cho chút dấu hiệu, thì giả chết không lên tiếng nữa.
Yêu chủng, [Nguyệt hoa], độ kiếp.
Đầu Ngô Nặc lóe sáng, lập tức xâu chuỗi lại những đầu mối vụn vặt, trong lòng có một suy đoán vô cùng không đáng tin__ ban đầu Kala quả thật không phải thú nhân, nhưng yêu chủng, căn cứ theo giới thiệu của hệ thống ‘yêu chủng hàm chứa yêu lực của đại yêu vật, có thể thay đổi huyết mạch người nuốt nó ở mức nhất định’, Kala mười năm trước nuốt yêu chủng kỳ thật sớm đã bất tri bất giác thay đổi huyết mạch, khiến nó từ một tiểu long thú bình thường biến thành yêu thú.
Mà [Nguyệt hoa] không có giới thiệu nội dung rất có thể là một bộ công pháp thích hợp cho yêu thú tu hành, Kala tiếp nhận công pháp rồi, vẫn không biểu hiện ra biến hóa gì đặc biệt lớn, y còn cho rằng nhóc con căn bản không lĩnh ngộ được công pháp, y bị hệ thống lừa trắng triệu giao dịch tệ, cùng với ngàn điểm tích phân, đau thịt mất một thời gian dài. Chẳng qua sau đó y lại lục tục làm rất nhiều nhiệm vụ hệ thống và giao dịch mua bán, trong tay dư dả hơn trước rất nhiều, cũng dần quên mất chuyện này.
Cho đến hôm nay, lượng biến dẫn phát chất biến, và đến một lôi kiếp vừa rồi, Kala cũng từ yêu thú biến thành nhóc mập trên giường này.
Ngô Nặc: Hệ thống, mày ra đây, ông bảo đảm không đánh chết mày! (╯‵口′)╯︵┻━┻
Hệ thống: Chuyện đã đến nước này, tại tôi hử? ╮(╯▽╰)╭
Tuy Kala đã hút đi phần lớn công kích của lôi kiếp cuối cùng, nhưng sau khi nó thành công vượt qua hóa hình kiếp của yêu thú, hóa hình nặn thể, sau khi lôi kiếp kết thúc, giữa thiên địa hình thành một luồng sức mạnh đút cho nó, vì thế, nhóc con ngược lại trở thành người bị thương nhẹ nhất trong cả ba.
Kala mơ mơ hồ hồ mở mắt ra, nhìn thấy Ngô Nặc và Bạch đều ở bên cạnh, lập tức cao hứng, vui vẻ cười lên. Sau khi hóa hình, nó không chỉ biến thành trẻ con, ngay cả âm thanh cũng triệt để biến đổi, vốn là tiếng cười quái vật xi xi xi, giờ biến thành tiếng trẻ con khách khách khách, vừa mềm vừa nhu. Con mắt thật to, con mắt màu hổ phách lúc hình thú, sau khi hóa hình biến thành màu đen hệt như Ngô Nặc, ngay cả hình dáng mắt cũng vô cùng tương tự, chẳng qua vì là con nít, mắt nhìn tròn hơn chút, lông mi vừa dày vừa rậm vừa dài vừa cong giống như cái bàn chải nhỏ, bộ mặt tròn tròn phồng phồng tuy khác nhưng lại có hiệu quả hệt như mặt búp bê của Ngô Nặc, nhưng môi mỏng và sóng mũi cao nhìn sao cũng giống như phiên bản thu nhỏ của Bạch.
Nếu mình và Nặc (Bạch) có con, có lẽ sẽ như thế này… đi?
Ngô tiểu Nặc và Bạch đại miêu ‘vui làm cha’, trong lòng đột nhiên trở nên mềm nhũn, đợi khi nhóc mập giang đôi tay củ sen muốn ôm, hai người không hẹn mà cùng vươn tay ra.
Bạch đại miêu nhanh tay lẹ mắt lại thêm tay dài, một phát ôm nhóc con lên, Kala cười khanh khách, nó hoàn toàn không sợ gương mặt lạnh lẽo của Bạch, gương mặt non thân thiết cọ cọ lên mặt Bạch, kêu ngao ngao hưng phấn như bình thường, chỉ là âm thanh phát ra lại thành: “A ba, a ba!”
Lỗ tai Bạch đại miêu thoáng cái đỏ bừng, nhìn gương mặt mày mắt cực kỳ tương tự Ngô tiểu Nặc của nhóc con, trong lòng không khỏi trào lên kiêu ngạo và niềm vui của kẻ làm cha.
Kala tựa hồ bị dọa bởi âm thanh do mình phát ra, nhưng kế đó, nhóc con lại bắt đầu cao hứng, gọi còn vui vẻ hơn vừa rồi, nhóc nghiêng đầu nhìn Ngô Nặc, lộ ra nụ cười rực rỡ, vươn vuốt mập, nửa thân người vặn lên, muốn ôm!
Ngô Nặc vội ôm nhóc con qua, hưng phấn nói: “Gọi ba, gọi ba!” Xoắn xuýt gì đó quên hết ra sau đầu rồi.
Một người hiện đại, nếu đứa con thú cưng nuôi trong nhà đột nhiên một ngày biết nói, hơn phân nửa sẽ kêu to yêu quái rồi đuổi đi, nhưng ở trong thế giới thú nhân này, trước khi các ấu thú nhân hóa hình, đều dùng hình thái ấu thú mãi tới lúc hóa hình trưởng thành, các ấu thú nhân cùng trẻ em thuần nhân không có gì khác biệt, phải đi học phải đi thi tinh nghịch vô lại chịu đánh… Ngô Nặc là một người hiện đại, sinh sống đã lâu trong hoàn cảnh xã hội này, khái niệm về ấu thú nhân và thú con trong lòng y kỳ thật còn muốn mơ hồ hơn các thổ dân.
Cho nên, khi Kala đột nhiên biến thành hình người, y còn có chút không biết làm sao, nhưng khi Kala dùng tiếng nhân loại gọi ‘ba’, đủ suy nghĩ loạn cào cào trong đầu y thoáng cái không còn nữa, thay vào đó là vui sướng khi nuôi con đến lúc biết nói!
Nhóc trọc ôm cổ Ngô Nặc thân thiết cọ cọ, Kala mềm mềm nhu nhu gọi: “… Ma… ma.”
Chữ ‘mẹ’ phát âm hơi khó với Kala, nhưng phát âm chữ ‘ma’ lại chuẩn xác cực kỳ, mà chữ ‘ma’ đại biểu gọi mẫu thân không chỉ ở trên địa cầu rất nhiều ngôn ngữ đều phát âm vô cùng tương tự, mà phát âm chữ này trên tinh cầu này cũng là một tiếng ma, gần như y hệt tiếng Hán.
Kala không nói được chữ ‘mẹ’, liền trực tiếp gọi: “Mama… mama… mama…”
Ngô tiểu Nặc: ….
Nụ cười mong đợi của Ngô tiểu Nặc thoáng cái cứng lại, Bạch đại miêu rất không phúc hậu vểnh khóe môi lên.
Đây là gấu con nhà ai, đánh giá kém (╯‵口′)╯︵┻━┻.
“Phải gọi baba!”
“Mama!” Tiểu Kala nghiêng đầu trọc, trong ánh mắt tràn đầy khó hiểu, mấy đứa nhỏ khác không phải đều có một ba và một mẹ sao? Sau khi Kala phá trứng, liền sống cùng Ngô Nặc, Bạch, nó sống thoải mái hơn mấy đứa nhỏ khác trong bộ lạc nhiều, mà bất kể là Ngô Nặc hay Bạch, đều rất nuông chiều nó, cho nên, trong lòng Kala, bản thân là con của họ. Bạch nghiêm túc cường đại sẽ hung dữ với nó nhưng thỉnh thoảng cũng chơi với nó, là ba, Vu Nặc biết làm cơm cho nó tắm cho nó rất dịu dàng vuốt bụng cho nó nhưng nếu phạm lỗi cũng sẽ đánh mông nó, là mẹ, Kala vẫn luôn cho là thế.
“Phải gọi baba!” Ngô Nặc trừng nhóc con, nhấn giọng.
Kala là bảo bối có nguyên tắc, chuyện bản thân đã nhận định không dễ dàng thay đổi, “Mama! Mama! Mama!” Âm thanh nhu mềm mang theo uất ức, miệng nhỏ trề ra.
Ngô Nặc nhéo mặt mập của nó, quyết định lấy ra đòn sát thủ: “Không gọi baba, về sau không cho ăn mứt trái cây!”
Kala trước khi nuốt yêu chủng, đã có trí thông minh không thua kém ấu thú nhân bình thường, tuy nó vẫn không biết ‘nói’, nhưng nó có thể nghe hiểu tiếng Trường Hà, thậm chí nó còn nghe hiểu được một số ít tiếng Hán, sẽ biết một vài phép tính đơn giản, trong nhà có bao nhiêu gia súc nó còn rõ hơn cả Bạch đại miêu, ít đi một con cũng không giấu được nó. Đương nhiên, cũng chính vì trong gần mười một năm sống chung, Kala biểu hiện ra trí thông minh vượt xa động vật bình thường, long thú bình thường, giống như trẻ con bình thường, biết khóc biết cười biết bán manh biết làm nũng còn sẽ tinh nghịch, Ngô Nặc và Bạch kỳ thật sớm đã vô thức xem nó thành ấu thú nhân, cũng chính vì như thế, hai người mới có thể tiếp nhận sự thật Kala biến thành người trong thời gian vô cùng ngắn.
Mama, mứt trái cây.
Kala xoắn xuýt tới mức mặt bánh bao nhăn lại, tuy nó là một bảo bảo rất có nguyên tắc, nhưng nó nhớ lúc mama dạy học cho mấy đứa nhóc kia từng nói, làm người phải hiểu biến thông…
“Baba!” ‘Mama’ để giành gọi trong lòng, tớ đây thông minh chưa ︿( ̄︶ ̄)︿.
“Thật ngoan!” Ngô tiểu Nặc cuối cùng thỏa mãn, sờ đầu trọc của Kala.
Tính từ lúc phá vỏ tới nay, Kala đã sắp tuổi, nhưng sau khi nó hóa hình nhìn chỉ như tuổi, là một nhóc mập người ba khúc. Khi cười trên mặt còn có hai lúm đồng tiền, giống hệt Ngô Nặc.
Nhưng hôm nay Kala hơi cười không nổi, miệng chu thật cao, vì__ ba nói đợi năm nay trường học chiêu sinh sẽ để nó đi học, mà mama cư nhiên đáp ứng rồi, đáp ứng rồi.
Quả thật là sét đánh giữa trời quang!
Nghĩ tới những đứa nhóc kia thi không tốt sẽ bị ba mẹ đánh mông, Kala hiện tại liền cảm thấy mông hơi đau.
Đương nhiên, còn mấy tháng nữa mới khai giảng, nhiệm vụ cấp thiết nhất của Kala hiện tại chính là học khống chế biến thân tự do.
Biến thân của thú nhân là một lại bản lĩnh trời sinh, chỉ cần một lần hóa hình thành công, sau đó cơ bản sẽ càng lúc càng thuận lợi. Đương nhiên, cũng có nhóc vụng về như A Lai nhát gan đó, vừa khẩn trương sợ hãi sẽ biến về hình thú, tất nhiên, tình huống của A Lai khá đặc thù, tuổi hóa hình của cậu ta nhỏ hơn đa số thú nhân, lực khống chế yếu chút cũng rất bình thường.
Tình trạng của Kala còn nghiêm trọng hơn A Lai nhiều, nghiêm khắc mà nói, Kala căn bản không phải là thú nhân, thuộc dạng yêu thú hóa hình dưới cơ duyên sảo hợp. Huyết mạch của bản thân Kala vô cùng đặc thù, trời sinh đã có trí tuệ không kém nhân loại, mà không giống yêu thú bình thường, sẽ có một thời kỳ mông muội kéo dài cần gặp cơ duyên lớn mới có thể mở linh trí, nó ăn lầm yêu chủng thay đổi huyết mạch ở một mức nào đó, đồng thời lại vì Ngô Nặc mà có được [Nguyệt Hoa] thích hợp cho yêu thú tu hành vốn căn bản không thể xuất hiện ở thế giới này. Dưới đủ loại trùng hợp ngẫu nhiên, Kala trong mười năm ngắn ngủi đã tu luyện hữu thành, hơn nữa còn dưới sự bảo vệ của Bạch thuận lợi vượt qua được hóa hình kiếp mà yêu thú cực khó vượt qua.
Vượt qua kiếp nạn rồi, nhưng so với những lão yêu quái phải tu luyện mấy trăm trên ngàn năm mới thành công hóa hình, căn bản của Kala rốt cuộc mỏng thế nào, biểu hiện cụ thể chính là: một nó căn bản không biết sử dụng bất cứ yêu pháp nào, hai nó căn bản không thể khống chế biến hình.
Nhóc mập ngủ một giấc liền biến thành tiểu long thú đã coi là tốt, sau lưng nhóc mập có cái đuôi béo béo ngắn ngắn tạm có thể coi nó thành tiểu long nhân, cũng coi như có cảm giác manh đặc biệt, nhưng đầu khủng long mình oa oa gì đó, nhe miệng cười lộ ra hàm răng sắt bén đỏ tươi (ăn vụng mứt trái cây chưa lau sạch miệng), căn bản là phim kinh dị được chưa!
Thế là, nhiệm vụ quan trọng nhất của Kala hiện tại, chính là nhanh chóng nắm vững kỹ xảo biến thân.
Mà nhiệm vụ quan trọng nhất của mấy người Vu Dương, Khoa Lặc chuyến này, cũng biến thành tìm Kalamunda.