Hạ Bắc Sâm dạo gần đây rất ít khi về nhà, hôm nay anh lại không về, điều này khiến Doãn Từ Ân vô cùng khó chịu, ngay cả cô gọi anh không bắt máy.
Chiếc Bugatti rời khỏi căn nhà của hai người họ, bao nhiêu sự tức tối cô điều xả vào chân ga của xe, khiến chiếc xe lao như tên lửa ở trên đường.
Nơi cô đến là quán bar NightLine, cô nghe nói Phương Bích đang ở đó.
Hiện tại Kỷ Thư Ninh đã đến rồi, chỉ còn có cô nữa thôi, không cần Hạ Bắc Sâm cho cô thông tin nữa, cô nhất định có thể tự giải quyết tất cả mà không cần anh nữa, cái tên chết tiệt đó.
Càng nghĩ đến anh cô càng cảm thấy tức tối.
Doãn Từ Ân bước xuống xe đi thẳng vào bên trong, liếc mắt một cái đã thấy Kỷ Thư Ninh.
Kỷ Thư Ninh đưa cho cô một cái usb vô cùng có giá trị của Doãn Thư.
Cô cầm lấy ly rượu đi cùng Kỷ Thư Ninh, bước chân thon dài, chiếc váy hai dây ôm body lộ ra đường cong tuyệt mỹ của cô, khiến người khác phải gánh tị.
“ Yo, Phương Đại Tiểu Thư cũng ở đây à ” Giọng của cô sắc bén vang lên, ánh mắt không có chút cảm xúc.
Phương Bích quay đầu nhìn cô, cô ta lộ ra vẻ khinh bỉ, chế nhạo lên tiếng “ Ô! Nữ Thần Khoa Luật cũng có tiền đến đây à? tôi còn tưởng cậu chỉ là mọt sách ” cô ta cầm lấy ly rượu nhấp một ngụm.
Lúc này Doãn Từ Ân cũng bình thản không lộ, ra vẻ tức giận, cầm ly rượu cụng vào ly cô ta một cái, giọng vô cùng nhỏ nhẹ “ Chậc! tôi lúc trước nghèo đến vậy à? tiền của tôi bây giờ rất nhiều!.
“ Doãn Từ Ân cố tình kéo dài từ cuối sau đó mới nói tiếp.
“!.
Nhiều đến mức chỉ cần vung một ít đã có thể biết Phương Đại Tiểu thư được ba của bạn thân mình bao nuôi ”
Kỷ Thư Ninh vô cùng thích thú nói đệm thêm “ Vậy có nghĩa là Phương Bích cậu định làm mẹ kế của Doãn Thư à? ” nói xong còn bật cười một cái vô cùng vui vẻ.
“ Này! Ăn có thể ăn bậy, nói không thể nói bậy được đâu ” Phương Bích ánh mắt loé lên tia hốt hoảng nhưng sau đó cũng lấy lại dáng vẻ lạnh lùng nhìn cô và Kỷ Thư Ninh nhướng mài nói.
Doãn Từ Ân nốc hết ly rượu, ánh mắt lạnh như băng nhìn cô ta, lạnh giọng “ Tôi có nói bậy hay không thì đợi đến khi Doãn Thư đến tìm cô tính sổ thì sẽ biết! ”
“!.
À mà chắc sẽ sớm thôi, nay mai gì đấy vì tôi gửi cho Doãn Thư rất nhiều hình ảnh lẫn thông tin của cậu và ba cô ấy mà ” Cô lắc lắc ly rượu uống hết của mình biểu cảm vô cùng vui vẻ nhìn cô ta cười nhạt.
Phương Bích thật ra cô không ghét cô ta, chỉ là ở trường cô ta hay nói xỏ vào để Doãn Thư ức hiếp cô, bây giờ còn qua lại với Doãn Đạt chi bằng cô lợi dụng cô ta một chút.
Còn mạng cô ta có giữ được hay không? thì phải hỏi Doãn Thư vì Doãn Thư có bệnh điên mà?
“ Tao cũng đang đợi đây Doãn Từ Ân, đợi xem mày có thể làm cái gì? tao qua lại với bạn thân thì sao? mày nghĩ mày cũng sạch lắm sao khi từng làm phục vụ quán bar không biết đã lên giường với bao nhiêu thằng rồi ” Phương Bích tức tối hất cả ly rượu hướng về phía Doãn Từ Ân nhưng Kỷ Thư Ninh đã nhanh tay kéo cô một cái rượu trong ly của cô ta liền đổ ra sàn nhà.
Ánh mắt của cô càng lạnh hơn cầm lấy ly rượu trên tay của Kỷ Thư Ninh trực tiếp hất vào người cô ta.
“ Phải dứt khoát thì mới trúng mục tiêu biết không? ”
Nói xong để lại cô ta mất mặt tức tối Doãn Từ Ân cùng Kỷ Thư Ninh quay lại chỗ mà Kỷ Thư Ninh đã đặt trước, dù sao chỗ này không quá lạ với cô, chưa kể quản lý Kim chơi cô một vố đau như vậy làm sao có thể quên.
Doãn Từ Ân vắt chéo chân lắc lư ly rượu trên tay mình, cô chậm rãi nhấp một ngụm, trong đầu hiện lên hình ảnh của Hạ Bắc Sâm nhưng vừa hiện lên đã bị cô thẳng thừng gạt qua một bên.
Đột nhiên nghĩ đến anh làm gì chứ.
Kỷ Thư Ninh nhìn cô mất một lúc mới lên tiếng “ Ân Ân tớ hỏi thật nhé? Cậu thích Hạ Bắc Sâm sao? ”.
“ Tớ mới không thích anh ta ” Doãn Từ Ân không nghĩ liền phun ra một câu.
“ Cậu không nói dối được mình đâu, tớ thấy cậu thật sự thích anh ta rồi ”.
“ Cậu nói năng lung tung, không có chuyện đó đâu ” Doãn Từ Ân cười nhạt, làm gì có chuyện cô sẽ thích anh chứ, bọn cô như chó với mèo chẳng khác nào kẻ thù tám kiếp hợp tác trả thù người khác rồi tự ngược bản thân.
Kỷ Thư Ninh thở một hơi sau đó mới nói tiếp “ Nếu cậu không thích thì sẽ không khó chịu khi đi với Doãn Thư, cậu tự xem lại đi, tớ không phải không muốn cậu thích anh ta, nhưng mà đừng để bản thân tổn thương ” vì cuộc đời của Doãn Từ Ân đã khổ sở như vậy rồi, dạo gần đây cô còn hỏi cô nàng chuyện định cư và đăng ký quốc tịch nước ngoài.
Lúc này cô mới nở nụ cười nhạt, đúng là không có gì qua mặt được Kỷ Thư Ninh “ Thích thì sao chứ? dù sao tớ và anh ta cũng chỉ là hợp đồng hôn nhân cũng nhau hợp tác trả thù, sau khi khiến Doãn Gia nan nhà nát cửa thì cũng sẽ đường ai nấy đi, đến lúc đó quên đi là được mà ” chẳng phải thời gian khiến con người ta thay đổi sao? đến lúc đó cô chỉ cần cùng bà ngoại ra nước ngoài sống là được rồi.
Bận tâm nhiều làm gì? cô thích anh cô biết chỉ cần anh không biết thì tất cả đều có thể xoá bỏ như không có chuyện gì xảy ra.
“ Cũng mong cậu sẽ quên được ” Kỷ Thư Ninh nốc cạn ly rượu thông thả nói.
Doãn Từ Ân cũng uống hết ly rượu của mình cười nhạt gật đầu.