Hạ Bắc Sâm nắm lấy tay Doãn Từ Ân quay về phòng được rồi, vừa vào tới phòng anh đã xoay người đóng cửa cái rầm, ép sát cô vào cửa, tay chống lên cánh cửa khoá cô trong lòng mình.
Ánh mắt anh nhìn cô rất thiếu đứng đắn, nhưng mà bình thường cũng không đứng đắn là bao nhiêu, anh liếm môi một cái sau đó nhếch lên, khiến Doãn Từ Ân khẽ run người một cái cô chống tay lên ngực anh.
“ Bé con em bôi tôi như vậy không sợ tôi sẽ tức giận không cho em xuống giường sao? ” Anh khẽ lên tiếng cúi đầu hôn lên cổ cô.
Cô lúc này mới ngợi ra hoá ra cái tên cáo già này lại để chuyện đó trong lòng “ Em biết anh sẽ không tức giận đâu, Sâm Sâm không nhỏ mọn như vậy ”.
“ Vậy thì em sai rồi, tôi rất nhỏ mọn ”.
Anh mỉm cười gian manh, áp môi mình lên môi cô mà cắn mút, dùng lưỡi càng quét bên trong khoang miệng của cô khiến cô trợn tròn mắt muốn đẩy anh ra nhưng không được.
Doãn Từ Ân chỉ đành bất lực vòng tay qua cổ anh, cô đáp lại nụ hôn của anh một cách chậm rãi.
Vì váy cô mặc là váy xuông khoá kéo ở phía sau, vậy nên anh chỉ để tay ra phía sau kéo một cái đã cởi bỏ được chiếc váy dài.
Hạ Bắc Sâm nhấc bổng cô lên để cô kẹp hai chân ngang hông của mình.
Vừa đặt cô nằm xuống giường anh đã không chịu nổi rồi, anh cúi đầu ngặm lấy đôi gò bông của cô, tay thì cởi bỏ những thứ trên người mình, anh hôm nay rất nhiệt tình như quyết tâm không cho cô xuống giường vậy.
“ Sâm Sâm bây giờ em xin lỗi anh còn kịp không? ” Doãn Từ Ân ở dưới thân anh, đôi mắt gợi tình, đôi môi bị anh cắn đến xưng đỏ mấp mấy môi nhẹ nhàng hỏi.
“ KHÔNG KỊP ”.
“ Có xin lỗi cũng vậy thôi, ngày mai tôi nhất định không cho em xuống giường ” Anh thẳng thừng nói, bên dưới chậm rãi di chuyển vào bên trong cơ thể cô.
Doãn Từ Ân khẽ ưỡn người, cô vòng tay qua cổ của anh nói tiếp “ Ưmmm, nhưng đây là nhà ông nội mà ”.
“ Nhà nào tôi cũng thiết kế phòng cách âm ” Anh bên dưới thúc vào người cô một cái rồi mới trả lời.
“ Aaaa ” Cô khẽ bật ra thành tiếng ở dưới thân anh.
Hạ Bắc Sâm muốn trêu đùa cô anh liền kéo cô bận dậy xoay người ngồi lên người anh, anh thông thả dựa vào thành giường để cô ngơ ngác ở trên người mình bối rối không biết thế nào.
Cái tư thế mắt đối mắt thế này khiến cô ngượng ngùng đến hai má đỏ ửng như trái cà chua chính mộng.
Cái tên chết tiệt này muốn bức chết cô.
Thêm việc đây là ban ngày nữa, nhìn thấy vô cùng rõ ràng.
“ Hôm nay em tự làm đi ” Anh nhìn cô lưu manh lên tiếng.
Cô nhìn anh khó hiểu “ Làm thế nào? ”.
Còn không biết làm thế nào bên trong cô bức anh sắp chết đến nơi rồi, anh đã kiềm chế như vậy cô còn hỏi anh làm thế nào Hạ Bắc Sâm thật sự thở không ra hơi.
Anh đặt hai tay lên mông cô chậm rãi chỉ dẫn cô, giúp cô di chuyển trên người của mình, người phụ nữ này thật biết cách mê hoặc anh, khiến anh không thể buông cô ra được, vậy nên cả đời này anh phải trói cô lại bên cạnh mình.
Thật sự anh không có ý định buông tha cho cô, anh bắt cô đổi hết tư thế này sang tư thế khác, phóng thích không biết bao nhiêu lần vào cơ thể bé nhỏ của cô.
Cho dù cô liên tục xin lỗi, liên tục năn nỉ anh tha cho mình, nhưng Hạ Bắc Sâm như con sói đói cứ nhắm lấy cô mà cắn mút không thôi.
Cô mệt đến mức ngất ở dưới thân anh, anh còn bắt cô uống nước cho cô nghĩ ngơi xong liền làm tiếp.
Doãn Từ Ân xin thề cô không dám chọc vào tên đại ma đầu này nữa đâu, một lần là quá đủ rồi.
Hạ Bắc Sâm nhìn cô ngủ thiếp trong lòng, anh cúi đầu hôn lên trán cô một cái vô cùng yên tâm mà kéo cô sát vào người mình.
Ở bên kia Doãn Đạt đang vô cùng hốt hoảng khi ông ta vừa nhận được tin nhắn đe doạ, lại vừa nhận được bưu phẩm, chưa kể các cổ đông của công ty đang bán cổ phần cho người khác.
Ông ta cầm bưu phẩm của Bắc Lộ Thành gửi đến, bên trong chính là ngón tay của vợ ông ta khiến ông ta cũng phải sợ xanh mặt, bên trong còn ghi dòng chữ.
| Doãn Tổng ông muốn tôi gửi bộ phận nào cho ông vào ngày mai vậy? |
Thủ đoạn tàn nhẫn thiên về tâm lý này chỉ có Bắc Lộ Thành mới dám làm, nhưng mà bây giờ ông ta làm gì còn tiền mà trả cho bọn họ.
Chưa kể hai ngày nữa cuộc họp cổ đông diễn ra, ông ta còn không biết phải làm thế nào, bây giờ Hạ Bắc Sâm còn lật mặt quay lại đối đầu với ông ta.
Ông ta cũng rất rõ Hạ Bắc Sâm sau chuyện này, anh không phải kẻ ngốc như ông ta nghĩ, mà chính là cáo già, từng chút từng chút một chậm rãi tìm đến con mồi mà ăn thịt.
Hạ Bắc Sâm đã như vậy, những người xung quanh anh cũng không phải tầm thường đặc biệt là Lăng Lục Phong ông hoàng đến từ thành phố Vũ Hạ, dùng G chỉ để cho thuôc hạ dùng.
Bây giờ cách duy nhất ông ta làm chính là gọi điện cho người đó, người đó chắc chắn sẽ giúp ông ta thoát khỏi kiếp nạn này, vì người đó rất giàu lại còn rất có tiếng.