Hạ Bắc Sâm và Lục Phong Vân sau khi đến điểm hẹn cùng mọi người cũng không hề có ý định gọi Doãn Từ Ân dậy, anh bế cô trên tay tiến thẳng lên phòng ngủ của họ.
Để lại những ánh mắt ngơ ngác nhìn anh và cô, đặc biệt là hàng chân mài đang nhíu lại của Lăng Lục Phong, sắc mặt cũng tối sầm khi nhìn thấy dáng vẻ này của Hạ Bắc Sâm.
Mộ Triết Viễn cũng chỉ biết lắc đầu, lần này Hạ Bắc Sâm thật sự chọn con đường nguy hiểm nhất rồi.
Để cô ngủ ngay ngắn trên giường xong anh mới đi xuống phòng khách họp mặt cùng mọi người, Lăng Lục Phong cũng để Tịch Nghiên nghĩ ngơi rồi mới thông thả vắt chéo chân ở sofa.
Hạ Bắc Sâm ngồi xuống vị trí cạnh Lăng Lục Phong, anh mệt mỏi ngã lưng dựa vào sofa, thật sự quá nhiều chuyện khiến anh đau đầu, bây giờ anh cũng không biết nên làm thế nào.
“ Bắc Sâm! Cậu thật sự có tình cảm với Doãn Từ Ân sao? ” Mộ Triết Viễn chậm rãi đưa mắt nhìn anh, thẳng thắng hỏi một câu.
Lục Phong Vân cũng mong chờ đáp án lần này khác lần trước.
“ Không có! Tôi với cô ấy là hôn nhân hợp đồng không hơn không kém ” Hạ Bắc Sâm đáp lại một cách thẳng thừng không chút do dự hay lấp bấp trong câu nói.
Nhưng câu nói của anh như tạt thẳng một gáo nước vào mặt cô khiến cô bừng tỉnh lại khi cánh tay vừa khẽ mở cửa muốn đi tìm anh, Doãn Từ Ân đứng sững ở đó, hoá ra chỉ có cô tự tưởng tượng, bọn họ đúng thật là hôn nhân hợp đồng không hơn không kém, cô cũng nên tỉnh lại rồi, không biết từ khi nào lại chìm trong sự ngọt ngào của Hạ Bắc Sâm mà quên đi bản thân mình là ai rồi, còn phải tìm Doãn Đạt để trả thù cơ mà.
Đoạn hội thoại không ngừng ở đó, những thứ phía sau còn khiến cô bàng hoàng hơn bình thường suy nghĩ của cô.
“ Tôi không biết cậu có nói thật hay không, nhưng mong cậu nhớ rõ Doãn Đạt là người liên quan nhiều nhất đến tại nạn và cái chết của ba mẹ cậu! ”
Lục Phong Vân dừng một chút rồi nói tiếp “ Vậy nên cho dù Doãn Từ Ân cô ấy là người có hôn ước từ nhỏ với cậu thì cũng không thể chối bỏ trong người đang chảy dòng máu bẩn thỉu của Doãn Đạt ” anh ta theo Hạ Bắc Sâm không phải một sớm một chiều, từng nhìn thấy Hạ Bắc Sâm khổ sở thế nào, muốn để Doãn Từ Ân bênh cạnh anh là vì sợ anh phát bệnh nặng thêm, nếu không thì anh ta đã trực tiếp loại bỏ Doãn Từ Ân để Hạ Bắc Sâm không như thế này rồi.
Lăng Lục Phong chỉ im lặng không nói, vì ngay cả bản thân anh ta cũng biết rất rõ, giữ lại phụ nữ bên cạnh rất nguy hiểm, quan trọng là hoàn cảnh của Hạ Bắc Sâm vô cùng khác anh ta.
Người Hạ Bắc Sâm giữ bên cạnh lại là con gái của kẻ thù, cũng không thể mang Tịch Nghiên ra so sánh với Từ Ân vì, anh yêu Tịch Nghiên nhất chấp nhận cô bên mình dù có xảy ra chuyện gì cũng như cái cách mà Hạ Bắc Sâm đã yên ắng che giấu giữ lại Từ Ân bên cạnh anh.
Hạ Bắc Sâm châm điếu thuốc rít một hơi “ Tôi biết bản thân đang làm cái gì.
Chuyện quan trọng bây giờ là Doãn Đạt, Liêu Gia và người đứng phía sau ” giọng anh trầm trầm, không mang theo bất kỳ cảm xúc gì.
“ Doãn Đạt và Liêu Gia đều là một giuộc, người đứng phía sau thì không rõ lắm, nhưng hình như không phải người trong nước ” Mộ Triết Viễn thông thả nói lại thông tin mà anh ta biết được.
Vì Mộ Triết Viễn sống ẩn, hành tung rất ít lại không có nhiều chiến tích nên việc điều tra dễ hơn là ba người còn lại, vì chẳng ai để ý anh ta là ai cả.
Quan trọng là người đứng phía sau bọn họ còn chưa rõ thì làm sao có thể giải quyết và lường trước những chuyện đã xảy ra, Hạ Bắc Sâm nhắm mắt, trong đầu hiện lên vô vàng suy nghĩ.
Doãn Từ Ân nghe cả một đoạn hội thoại của bọn họ, lúc này bản thân cô nhận ra, Hạ Bắc Sâm không phải giúp cô trả thù, anh là đang trả thù cho anh chính anh, chỉ là mang cô làm đồng minh giúp anh giải quyết nhanh hơn thôi.
Đúng thật người mưu mô như Hạ Bắc Sâm sao đột nhiên lại giúp cô một cách bình thản như vậy, chỉ là cô ngu ngốc chỉ tin vào những thứ diễn ra quá suông sẻ nên hiện thực liền tát mạnh vào mặt cô để cô bừng tỉnh.
Rằng giữa anh và cô vốn dĩ chỉ là hôn nhân hợp đồng cùng nhau hợp tác trả thù.
Cô sẽ nhớ rõ câu nói này, sẽ không bao giờ quên đi nó.
Doãn Từ Ân không muốn nghe nữa, đợi quay về Bạc Thành cô sẽ tự mình điều tra Doãn Đạt trực tiếp kết thúc hợp đồng bao nhiêu tiền anh chuyển cho cô, cô đều sẽ trả lại, xem như bọn họ sẽ không bao giờ liên quan đến nhau nữa.
Cả cơ thể trượt theo cánh cửa, cô ngồi dựa vào ánh mắt sắc bén miệng lẩm bẩm “ Doãn Từ Ân mày không được phép quên ”.
Bây giờ cô chỉ còn Kỷ Thư Ninh và Lục Bạch Tử cùng bà ngoại, chỉ ba người họ, ba người họ là những người không bao giờ lừa cô, vậy nên sau khi lấy mạng Doãn Đạt, cô nhất định sẽ cùng bà ngoại rời khỏi Bạc Thành.