Vị Hôn Phu Đến Đây Nào

chương 52-53

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương bị khóa, mong độc giả thông cảm!

: Anh Phải Dỗ Em Đó

Trans by Mintwooo

“Minshuku của chúng ta” mời tám minh tinh tham gia, người tiếp xúc với Quan Hề nhiều nhất là Trình Hưng Việt và Chung Đình Đình, hai người phục vụ rất tốt, dành cả ngày hôm sau ra ngoài dạo chơi cùng cô.Đến tối, mọi người trong Minshuku tụ tập lại ăn bữa tối.Theo sắp xếp mà tổ tiết mục gợi ý, lúc này mỗi vị khách ngồi trên bàn cơm sẽ đưa ra quan điểm và nhận xét của mình về Minshuku, nhưng dù sao khi mấy người khách đối diện với toàn ngôi sao nổi tiếng cũng toàn nói mấy lời khách sáo, khen ngợi không kể xiết.Trên người Quan Hề còn có nhiệm vụ nên không giống mấy người khách bình thường nói đôi câu tốt lắm liền xong, như vậy sẽ thể hiện cô thiếu chuyên nghiệp.Nên cô mới đứng dậy, đầu tiên là cảm ơn Trình Hưng Việt và Chung Đình Đình đã chăm sóc cô, sau đó mới nhận xét về Minshuku và một số hạng mục giải trí ở xung quanh.

Minshuku này mới mở, mấy nghệ sĩ lại không có kinh nghiệm, sai sót có rất nhiều nên có khá nhiều thứ để “bóc phốt”.Mà Quan Hề lại ăn nói thẳng thắn, nói đúng trọng điểm nên sau một thôi một hồi khiến mấy minh tinh đang tập tành kinh doanh nghe đến ngây người.Sau cùng Quan Hề tổng kết ra ba điểm cần cải thiện lại mới ngồi xuống, kết thúc đoạn phát biểu của mình.“Chị gái lợi hại quá! Tuy em nghe không hiểu lắm nhưng vẫn cực kỳ lợi hại luôn!” Chung Đình Đình đang ngồi bên cạnh cô sáp lại nhỏ giọng nói.“Vẫn ổn chứ?” Quan Hề nhìn sắc mặt mấy người ngồi quanh mình hỏi: “Có phải tôi nói nhiều quá không?”Chung Đình Đình: “Không không, rất tuyệt vời!”Quan Hề gật đầu, lúc này cô mới yên tâm.Tối đến, cô về phòng nghỉ ngơi liền có người gõ cửa.Lúc Quan Hề mở cửa ra mới biết ngoài cửa là “Bà chủ” của Minshuku – nghệ sĩ Triệu Đồng, chị ấy là một nghệ sĩ nhiều năm trong nghề, làm việc cẩn thận, tiêu chuẩn với mọi việc cũng rất cao.Quan Hề thấy chị ấy đứng ngoài cửa liền ngạc nhiên, “Chị có chuyện gì không ạ?”Triệu Đồng khách khí nói: “Có chuyện này Quan tiểu thư, tôi muốn nghe kỹ hơn về mấy điểm cần cải thiện cô vừa nói lúc chúng ta ăn cơm, tôi có thể vào phòng cô học hỏi chút không?”Quan Hề: “Được chứ, mời chị vào.”“Cảm ơn cô, làm phiền rồi.”“Không sao.”Suốt hai tiếng sau đó Quan Hề ở lì trong phòng bàn về chuyện này với Triệu Đồng, lúc Triệu Đồng ra về cũng nửa đêm rồi, Quan Hề cũng quên luôn việc trả lời tin nhắn của Giang Tùy Châu, cô nằm trên giường lát liền ngủ thiếp đi luôn.Ngày hôm sau tỉnh dậy cô mới nhận ra Giang Tùy Châu gọi mấy cuộc cho mình rồi.“Làm gì đấy…” Cô dụi mắt, làm tổ trong chăn gọi điện thoại cho anh.Lúc này Giang Tùy Châu đang trên đường đi họp, anh nghe thấy giọng nói vừa mềm nhũn lại thiếu kiên nhẫn của cô liền hỏi: “Mới tỉnh ngủ à?”Quan Hề: “Ừ, tối qua em ngủ muốn.”“Tối qua làm gì mà anh gọi cho em nhiều cuộc như vậy cũng không thèm gọi lại cho anh liền ngủ mất rồi?”“Quên mất, tối qua em nói chuyện với người của bên Minshuku đến tối mịt, vừa nằm cái liền ngủ mất.”Giang Tùy Châu không thoải mái lắm nhưng thấy cô không xảy ra chuyện gì cũng không nói tiếp nữa: “Tối nay về thì anh ra đón.”“Ừm…” Quan Hề vùng vẫy ngồi dậy, “Vậy em đi dọn hành lý đã, phải đi trả phòng giờ.”“Ừ, tối gặp sau.”Quan Hề chỉ đến đây ở hai tối, thu dọn hành lý xong liền trả phòng rồi lên đường đi về.Sau khi về nhà Quan Hề luôn theo dõi động tĩnh của chương trình “Minshuku của chúng ta”, vốn ban đầu cô còn lôi kéo Giang Tùy Châu xem chung nhưng về sau nhận ra người như Giang Tùy Châu sẽ thất thần lúc xem mấy kiểu chương trình giải trí này nên máu nóng xông thẳng lên, về sau cũng chả thèm gọi anh xem chung nữa.Ba tuần sau, tập thứ tư của “Minshuku của chúng ta” phát sóng xong, tập năm chính là tập có Quan Hề tham gia, nên sau khi chiếu xong phần cuối của tập bốn Quan Hề liền nhìn thấy mình trong phần preview tập năm.Vốn cô còn tưởng phần xuất hiện của mình cũng chỉ có thế thôi, ai ngờ ngồi xem preview cô mới cảm thấy có gì đó sai sai.Trong preview vừa hay chiếu phần cô đứng ở bên bàn ăn nói lên ý kiến của mình, lời nhận xét của Quan Hề đã bị cắt ra.Trong đoạn này, Quan Hề đứng trước mặt mọi người nói: “Minshuku này có rất nhiều khuyết điểm, ví dụ như mảng vệ sinh, quét dọn không kịp thời gian, lúc khách mới đến phòng nghỉ vẫn bừa bộn chưa sạch… Các hạng mục giải trí xung quanh nhàm chán… Đồ ăn không có nét đặc sắc gì… Tôi thấy không ổn…”Tôi thấy không ổn… Nhàm chán… Rất nhiều khuyết điểm… Không đặc sắc…Những câu này của Quan Hề bị phát lại hai lần trong preview, khuôn mặt nghiêm túc của Triệu Đồng được đặc tả qua ống kính.

Bên hậu kỳ còn ghép âm nhạc cực kỳ gợi đòn, đã thế còn ghép thêm chữ vào bên người Triệu Đồng: Không còn gì luyến tiếc.Tiếp đó đến màn thứ hai, chính là hình ảnh Triệu Đồng ngồi ở góc tối om, nơi mà ống kính khó quay tới được rồi khóc lóc, dưới ánh đèn đường, bóng người bước đến, Chung Đình Đình đi đến an ủi cô ấy.“Chị biết mình làm còn kém lắm…” Triệu Đồng nức nở, “Do chị không tốt, khiến người ta không hài lòng…”Chung Đình Đình dường như cũng đang khóc: “Chị Triệu Đồng, chị đừng nói thế, chị đã vất vả lắm rồi…”Đoạn preview đến đây là kết thúc, Quan Hề xem xong cả đoạn preview này liền sững sờ một phút đồng hồ.Triệu Đồng… Khóc rồi hả?Hôm đó mấy lời cô nói làm chị ấy khóc rồi sao? Hôm đó cô nói những gì nhỉ? Hung dữ lắm sao?Nào có nhỉ… Cô chỉ góp ý nhận xét thôi có chỉ trích ai đâu.Nhưng nếu không hung dữ quá sao Triệu Đồng lại khóc luôn cơ chứ?Quan Hề bắt đầu hoài nghi chính mình… Cô vẫn rất thích chị Triệu Đồng, nếu biết nói thẳng quá sẽ khiến người ta bật khóc thì hôm đó cô chắc chắn sẽ nín nhịn lại.Lúc Giang Tùy Châu tắm xong bước ra ngoài phòng liền nhìn thấy Quan Hề ngây người ra nhìn chằm chằm vào màn hình TV đang dừng lại.“Cơm đến chưa.” Giang Tùy Châu hỏi.Hôm nay dì giúp việc trong nhà xin nghỉ, hai người chỉ đành gọi nhà hàng ship cơm tối về nhà.Quan Hề giật mình chỉ vào phòng ăn: “Để trong đó rồi.”Giang Tùy Châu: “Thế vào ăn đi.”“… Ừ.”Quan Hề vào bàn ăn ngồi xuống, không động đậy gì thêm, nghiễm nhiên là dáng vẻ “đợi người đến phục vụ”.Giang Tùy Châu cũng không nói nhiều, anh đặt bát cơm và đũa trước mặt cô: “Em ngây người ra làm gì, ăn cơm đi.”Quan Hề chậm rì rì cầm đũa lên, lại chậm rì rì và mấy hạt cơm vào miệng.“Hình như em mắng cho người ta phát khóc luôn rồi.” Bỗng Quan Hề nói.Giang Tùy Châu không bất ngờ: “Em mắng cho người ta phát khóc luôn chẳng phải là chuyện hết sức bình thường sao.”Quan Hề: “Em nói thật đấy!”Giang Tùy Châu: “Anh cũng nói thật.”Quan Hề đập mạnh đũa xuống mặt bàn, phát hỏa rồi.Giang Tùy Châu ngừng lại, anh ngẩng đầu nhìn cô chỉ thấy cả khuôn mặt kìm nén uất ức của cô liền đổi lời: “Được rồi, anh nói dối đấy.

Sao lại mắng khóc được, em nói xem nào.”Hai tay Quan Hề vẫn đặt trên mặt bàn, không có tâm tình ăn cơm: “Thì là cái tiết mục kia ấy, không phải bọn họ muốn em nói xem cái Minshuku với mấy hạng mục giải trí xung quanh có điểm nào cần cải thiện hay sao, thế là em nói thẳng ra luôn.

Em không ngờ nói xong mấy câu này chị Triệu Đồng lén khóc, thế nhưng mà tối hôm đó chị ấy còn đến phòng em để nói về cách cải thiện nữa mà, cũng không bảo em là mấy lời kia của em khiến chị ấy đau lòng thế nào… Em làm sao lại biết chị ấy đã khóc chứ…”Quan Hề càng nói càng sầu hơn, “Lúc đó em nói nặng lắm à? Em cũng không nhớ kĩ nữa… Nay xem preview em mới biết chị ấy khóc, trước đó không ai nói với em, thật đấy…”Giang Tùy Châu thấy cô không vui bèn bỏ đũa xuống: “Không sao đâu, cho dù có gì đi chăng nữa cũng do em không cẩn thận mà thôi, lúc đó em có muốn chỉ trích nặng nề người ta không?”“Tất nhiên không rồi, em rất chuyên nghiệp đấy nhé, em chỉ đang phân tích thực trạng mà thôi.”“Vậy thì thôi, đó cũng chỉ là preview, mấy cái chương trình giải trí này không phải toàn thích cắt ghép lung tung làm preview giật tít thôi sao.” Giang Tùy Châu dỗ dành, “Đợi mấy ngày nữa chiếu cả tập lên thì mọi chuyện sẽ rõ ràng thôi, giờ ăn cơm đi đã.”“Cũng đúng…”Quan Hề nghe anh nói thế cũng thoải mái hơn, cầm đũa lên chuẩn bị ăn cơm.

Nhưng đúng lúc này, điện thoại của cô lại rung lên, Quan Hề nhìn thấy là điện thoại của Uông Thanh liền đứng dậy ra phòng khách nghe.“Alo, sao vậy chị.”“Quan Hề, em xem preview tập sau “Minshuku của chúng ta” chưa?”“Em xem rồi.”“Vậy, vậy hôm đó em nói thẳng nhiều chuyện thế thật à… Ai da lên chương trình giải trí ấy hả, em nói năng thật quá làm gì.”Quan Hề: “… Không phải, bên tổ tiết mục đó bảo em phải nói thẳng ra mà.”Uông Thanh: “Lời của tổ tiết mục em chỉ nên nghe một nửa thôi, nói nặng lời thế làm gì.”Nặng lời sao?! Sao cô không có ấn tượng gì hết? Bản thân Quan Hề cũng thấy mông lung luôn rồi, cô nhớ lại mấy lời của mình bị chiếu lại hai lần trong đoạn preview, hình như… cũng hơi không hợp lý lẽ thì phải?Giọng của Uông Thanh gấp gáp: “Ai da, em không biết đâu, trên Weibo fan nhà người ta kéo đến mắng em nhiều lắm.

Mấy người đó nói năng khó nghe thật sự luôn, sớm biết thế này chị đã không ép em nhận cái tiết mục này rồi!”Về sau Uông Thanh còn nói gì nữa Quan Hề cũng không nghe kĩ, cô cúp điện thoại rồi đăng nhập vào Weibo của mình.Những minh tinh tham gia “Minshuku của chúng ta” toàn là những người rất nổi tiếng, Triệu Đồng với Chung Đình Đình càng là những người tuyến đầu.

Vậy nên lúc này Weibo của Quan Hề vô cùng náo nhiệt.[Cái người qua đường Giáp này, sao có thể chỉ tay chỉ chân với Triệu Đồng thế hả][Cô thấy không ổn thì thôi đi, thế nào mới gọi là ổn sao không thấy cô nói gì, chỉ nói suông mà không biết làm, họ đã phải tự tay kinh doanh được đến thế này đã là không dễ dàng rồi][Có thể mắng cho Triệu Đồng khóc thì thấy được còn cắt đi bao nhiêu lời nói nặng đến mức nào rồi đó][Có gì nói đấy, tôi thấy chị gái này xinh lắm nha…][Đẹp cái quái gì mà đẹp, có biết nói tiếng người không.

Bất lực][Chung Đình Đình cũng khóc rồi, xem preview thấy Chung Đình Đình và Trình Hưng Việt là người phụ trách của cô này, thảm thật đấy, vừa nhìn đã biết là người khó ưa][Hề Hề rất am hiểu về phương diện nhà nghỉ Minshuku này nhé, có gì nói đấy thì sai chỗ nào][Chị gái này là ai không quan trọng, quan trọng là nhan sắc có thể đè bẹp mấy chị diễn viên người nổi tiếng kia rồi ha ha ha][Chương trình giải trí chính là dựa vào cái khuôn mặt đó đi]…Quan Hề ngồi trên sô pha đọc bình luận trên Weibo.Trên mặt vẫn không thể hiện ra nhưng trong lòng lại “Mẹ kiếp! Mẹ nó! Cha nó!” cả chuỗi những câu chửi chạy qua.Cảm xúc lúc này làm cô nhớ tới lúc trước đọc được những bình luận trên mạng mắng em gái Quan Tri Ý của mình, khi đó cô thấy cư dân mạng điên cuồng bôi đen Quan Tri Ý, trong lòng chính là: Cái giới giải trí rác rưởi này! Dựa vào cái gì mà dám mắng em gái bảo bối của cô! Không làm nữa, cô nhất định phải kéo nó về kế thừa gia nghiệp! Tự nhiên đi làm ngôi sao rác rưởi kia!Mà cô trăm tính ngàn tính lại không tính nổi có một ngày cô cũng rơi vào trường hợp như vậy.“Điện thoại của ai, em đang xem gì đấy.” Giang Tùy Châu thấy nửa ngày trời cô vẫn chưa quay lại ăn cơm liền ra xem.Quan Hề đang bưng mặt, lúc anh vừa ngồi xuống sô pha liền nhào vào lòng anh: “Hừ, chả có điện thoại của ai, chả xem gì cả.”Ngoài thì mạnh miệng thế nhưng thân thể lại mềm mại làm nũng với anh.Quan Hề nhích tới nhích lui trước ngực anh, bực tức nói: “Không có chuyện gì hết!”Giang Tùy Châu xoa đầu cô, nhíu mày nói: “Đưa anh xem.”Quan Hề không đưa: “Đã bảo không có chuyện gì mà.”Giang Tùy Châu sao có thể tin cô, anh cướp luôn điện thoại cô đang cầm trên tay về.Quan Hề: “Này…”Giang Tùy Châu dùng một tay giữa chặt cô, tay kia thao tác, anh hơi ngẩng đầu lên đọc hết một lượt tất cả bình luận trong phần bình luận đang hiện trên màn hình.Sắc mặt dần trầm xuống.Giang Tùy Châu không nói gì, anh cầm luôn điện thoại của Quan Hề tìm xem đoạn preview kia.Đến lúc này Quan Hề cũng không buồn cướp lại nữa, cô yên lặng đợi anh xem xong preview.“Em đợi lát, anh đi gọi điện thoại.” Giang Tùy Châu vừa bỏ điện thoại xuống liền đứng lên.Quan Hề ôm chặt anh: “Gọi điện thoại gì chứ, anh đừng gọi thẳng cho người bên tổ tiết mục đấy.”Giang Tùy Châu rũ mắt nhìn cô, ánh mắt kia rõ ràng muốn nói: Thế thì đã sao.Quan Hề không cho anh đi: “Anh vừa bảo đó chỉ là preview thôi mà, đợi mấy ngày nữa có bản đầy đủ mọi người sẽ rõ thôi, sao giờ anh lại thay đổi rồi.”Tuy Quan Hề vô cùng bực tức việc bị mấy cư dân mạng này mắng mỏ nhưng cô không muốn đi lên con đường tạo áp lực cho bên tổ tiết mục kia.

Cô nghiêm túc tham gia chương trình này, cô tự nhận bản thân không làm gì sai, luôn làm việc hết sức chuyên nghiệp.Nên mấy việc tạo áp lực gì đó, làm như cô thật sự bắt nạt người ta không bằng!Giang Tùy Châu: “Không xử lý sao? Cứ để thế này?”Vừa Giang Tùy Châu còn bảo chỉ là phần preview, đợi có bản đầy đủ là ổn rồi; đó cũng chỉ vì lúc ấy anh còn tưởng mọi việc không nghiêm trọng lắm, nhưng bây giờ nhìn thấy mấy bình luận kia mà anh còn nhịn được mới là lạ.Quan Hề kéo người về sô pha: “Xử lý cái gì, em có làm sai gì đâu.

Hơn nữa đoạn preview kia phát rồi thì còn làm gì được nữa, kêu người ta xóa đi hả… Đến lúc đó mọi người lại càng nghi ngờ em đã làm gì đó.

Ngược lại đến lúc phát sóng trọn tập có phải rõ rồi không, lúc đó sẽ là màn vả mặt bôm bốp cho đám cư dân mạng này!”Giang Tùy Châu: “Thế vô duyên vô cớ bị mắng thế này em có buồn không?”“Em buồn chứ.” Quan Hề cắn cằm dưới của anh, bực bội nói: “Vậy nên, anh phải dỗ dành em đó!”.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio