Minh Tinh thấy thời tiết hôm nay khá tốt nên muốn hẹn Đường Hâm Thành cùng đi tập thể hình, nhưng Đường Hâm Thành lại nói hắn có việc không đi được. Minh Tinh hỏi hắn bận gì, hắn nói mình bận làm việc.
Minh Tinh sợ ngây người, đến bây giờ hắn nghĩ cũng chưa từng nghĩ, Hâm Hâm! Bận làm việc!
Tiểu Minh: Hâm Hâm làm gì đó, sao anh chưa nghe cậu nói lần nào vậy?
Nhóc Lắp Bắp: Bởi vì anh có hỏi em đâu.
Tiểu Minh: Vậy bây giờ anh hỏi nè, cậu nói anh biết đi.
Đường Hâm Thành có thể tưởng tượng được vẻ mặt ngu ngốc của Minh Tinh lúc này, cười cười gõ một chữ: Copywriter.
Tiểu Minh: Wow! Hâm Hâm lợi hại ghê!
Tiểu Minh: Có phải anh muốn hỏi gì Hâm Hâm cũng trả lời anh không?
Nhóc Lắp Bắp: Ừm.
Tiểu Minh: Vậy tại sao cậu không chịu nói chuyện?
Đường Hâm Thành ngẩn người nhìn hàng chữ cuối cùng, hắn còn tưởng Minh Tinh lúc đầu không hỏi thì về sau cũng không hỏi, nào ngờ hắn vẫn đợi mình ở đây.
Người ta đã nói thẳng ra như vậy, muốn vờ như không thấy cũng không được.
Nhóc Lắp Bắp: Lúc em đi học, mỗi lần em nói chuyện sẽ bị bạn bè cười, họ còn bắt chước nói giống em, rồi dần dà em không thích nói nữa.
Tuy hắn chỉ kể qua loa, nhưng Minh Tinh biết tuyệt đối không chỉ đơn giản như vậy.
Cơ mà cũng không thể một lúc ép hỏi quá nhiều, khúc mắc chỉ có thể từ từ cởi bỏ.
Tiểu Minh: Khi còn nhỏ anh cũng từng bị bạn học bắt nạt.
Nhóc Lắp Bắp: …Anh đã làm gì?
Quái thật, sao hắn lại hỏi là “anh” mà không phải là “họ”.
Tiểu Minh: Lúc học mẫu giáo ấy, anh ị vào bồn tiểu, từ đó về sau tụi nó đều gọi anh là —— Đồ mông thúi.
Nhóc Lắp bắp: …Sao anh lại ị vào bồn tiểu?
Tiểu Minh: Bởi vì lúc đi tè con trai và con gái phải tách ra, anh nghĩ rằng đi ị cũng phải tách ra, vậy nên anh mới ị vào chỗ đi tè của con trai.
Nhóc Lắp Bắp: …Hình như cũng hơi có lý.
Tiểu Minh: Đúng quá chứ còn gì nữa! Sau đó có một buổi trưa tụi anh ăn ngô, bụng anh không tiêu nên bị tiêu chảy. Lúc đó cô giáo giúp anh dọn cớt, dọn một hồi cô cũng nôn ra luôn.
Tiểu Minh: Đến khi tan học cô giáo lại mách với ba mẹ anh, trời ơi trận đó anh bị đánh đến mức bây giờ nhớ lại còn thấy rùng mình nữa này.
Nhóc Lắp Bắp: …Thật đáng thương.
Cô giáo thật đáng thương.
Bị Minh Tinh quấy rầy một trận, tâm trạng vốn đang sa sút của hắn vèo cái được buff đầy máu. Trên mặt Đường Hâm Thành treo nụ cười thật lòng, ngón tay nhanh chóng gõ xuống một hàng chữ.
Nhóc Lắp Bắp: Thật ra em có chuyện này muốn hỏi anh lâu rồi, nhưng em sợ chạm vào vết thương của anh…
Minh Tinh đọc xong tin nhắn, hào phóng nói: Cậu hỏi đi, anh sẽ trả lời hết cho cậu.
Nhóc Lắp Bắp: Em muốn hỏi… em họ của anh dạo này khoẻ không?
Tiểu Minh: …
Tiểu Minh: Bái bai
Em họ của Minh Tinh xuất hiện ở chương . )))))