Ánh sáng gắt gao của ban ngày. Hay đêm, Myst nghĩ vẩn vơ. Luồng ánh sáng gắt gao đang trỗi dậy trong cô.
Thay vì sự nhục nhã và kinh tởm cô nên cảm thấy, cô đang được chăm sóc với một đôi tay to lớn, ấm áp đang massage lưng cô cho đến khi cô chỉ còn là một thân thể không xương đầy niềm vui sướng. Cô rên, trí não cô mơ hồ nhận ra rằng có thể người ta đánh giá sai một người tình ma cà rồng vô cùng. Có thể cô là một trong một số ít người biết và đang hưởng thụ tình thế của người thích ứng sớm.
“Anh phải đi gặp em trai anh trong vòng một vài tiếng đồng hồ. Em có thể làm cho bản thân thoải mái ở đây không?”
“Uh-huh,” cô lẩm bẩm.
“Đừng đi đâu nhé.”
Huh? Cô có đi đâu đâu. Cô đang quá thư giãn và càm thấy nơi này như nhà mình.
Anh cúi xuống để thì thầm vào tai cô. “Anh đã trái ra quần áo cho anh. Em có muốn mặc đồ cho anh không, milaya?” Và rồi anh biến mất.
Lười biếng một cách lạ lẫm, cô mất thêm một tiếng nữa mới ngồi được dậy. Cô nhướng một bên mày khi thấy những gì anh đã để cho cô – một cái áo ngực bằng lụa được viền bằng các dải ren trong suốt chỉ vửa đủ che được nhụy hoa cô, nịt tất được trang trí phức tạp, quần thọt lỗ và tất dài có lưới – tất cả đều trong màu đen tuyền. Cô rùng mình. Tướng Quân Wroth có mang một nét dã thú đây.
Anh muốn cô mặc đồ cho anh, và cô không có vấn đề gì với chuyện đó – cô thấy hài lòng rằng rốt cục cũng có một người biết tận hưởng các vật liệu bằng lụa và dây ren tuyệt vời của cô. Và nó tạo nên một sự khác biệt khổng lồ khi anh đã hỏi trong khi anh có thể ra lệnh cho cô. Nhưng khi cô đang ngâm mình trong bồn tắm, cô ngẫm nghĩ rằng cô vẫn còn trong cái thế mà cô phải dựa dẫm vào việc liệu anh có còn cho cô sự quan tâm đến vậy nữa không. Điều mà không thể chấp nhận được đối với một sinh vật như cô.
Cô đã nửa cho rằng chị em cô đã phải tới đây rồi – Nix thường có thể tìm ra cô – nhưng biết rằng tới giờ này mà họ còn chưa đến được, cô sẽ phải tự giành lại sự tự do bằng tài năng và phương pháp riêng của cô. Anh đã nói anh sẽ trả lại cho cô sợi dây nếu anh đã tự tin rằng cô sẽ không bao giờ bỏ đi. Diễn cho anh thấy cô thật sự muốn ở lại mãi mãi sẽ khó đến thế nào chứ?
Cô lau mình, nghiêng nghiêng đầu nhìn những bộ đồ lót được trải ra. Tại sao không dùng sự quyến rũ để khiến anh nghĩ cô ham muốn anh hơn tất cả những kẻ khác dù trong thời gian nào đi nữa? Giả bộ yêu và diễn sự khuất phục. Trong lúc cô kéo chiếc tất dài lên chân, cô tự hỏi đã bao giờ sự lừa dối nghe ngon lành đến thế.
Cô bắt đầu run rẩy khi cô cài lại cái áo ngực, và vật liệu ở phần trên lướt qua những nhụy hoa cảu cô thật ngọt ngào. Cô đã bất đầu trở nên ướt đẫm với dục vọng.
Sau khi mặc đồ, cô nằm trên giường, mơ mộng về cảnh tượng anh ở sâu trong cô và cùng lúc, anh uốn nắn cơ thể cô với đôi tay lớn của anh. Anh sẽ uống từ cô chứ? Cô tưởng tượng anh đâm vào trong cô từ đằng sau, chiều dài cơ thể anh vươn trên người cô để chiếm lấy luôn cổ cô.
Những ngón tay cô tìm đường xuống bụng và vào trong quần lót. Anh ấy định ra là phải trở về sớm thôi, nhưng cô có thực sự quan tâm không nếu anh bắt gặp cô? Cô đã làm việc này phục vụ cho vui sướng của anh rồi, và anh sẽ làm gì nếu anh tìm thấy cô trong tư thế này và không thích vậy – chia tay với cô?
Một lần tiếp xúc vào âm đo cô đưa lưng cô cong lên. Cô đã từng ướt đến vậy chưa? Chưa, chưa đến khi cô chờ trong hang động một con ma cà rồng, mặc trong vải lụa chật ních sắc đen để quyến rũ một vị tự lệnh.
Mắt cô nhắm lại và chân cô mở rộng ra trong lúc cô vuốt ngón tay xuống thấp hơn. Khi cô mở mắt, nữa nhắm nửa mở, cô thấy Wroth nhìn chằm chằm vào cô từ phía chân giường.
“Không thể đợi à?” Giọng anh khàn khàn, mắt anh tối lại. Anh đã đang trong quá trình xé tan đồ của mình rồi, dương vt anh cương ra khỏi quần anh.
Cô lắc đầu.
Wroth đã biết Myst của anh là một người tà giáo, nhưng cô đã chưa bao giờ có dáng vẻ ấy cho đến khi anh tìm thấy cô tự sướng trên giường trong tất đen dài, đồ lót và lụa, đôi chân trải ra với sự buông thả. Mái tóc đỏ lộng lẫy tạo một vầng hào quang quanh gối và tay cô đang ở trong chiếc quần lót nhẹ nhàng vuốt ve chỗ kín.
Cô đã không ngừng lại khi anh tới.
“Anh chưa thể nào mơ được rằng em sẽ như thế này. Anh tin là mình đang mơ bây giờ.”
Cô cong lưng lên.
“Em có đã nghĩ về anh không?” Nói có... Anh chưa bao giờ nghĩ mình đã muốn nghe một điều gì đó nhiều như thế này.
Cái chất giọng whiskey của cô cũng sexy như cơ thể cô. “Có, Wroth.”
Anh rên. “Em đang nghĩ về gì thế?”
“Về anh đang ở trong em trong lúc anh uống từ em,” cô nói, rên rỉ từ cuối cùng.
Khao khát vết cắn của anh luôn à? “Một giấc mơ.”
Cô liếm môi mình. “Trong giấc mơ của anh, anh sẽ còn cho em đợi anh lâu hơn nữa à?”
“Em mong muốn điều này mà không cần sự gò bó?” Anh với tay tháo thắt lưng mình, ngạc nhiên khi thấy chỉ hành động đó bây giờ khó làm thế nào. Cuối cùng, anh chỉ xé toạc nó ra. Hông cô rung lên phản ứng.
“Đúng.”
“Không trò chơi?”
“Không,” cô thở hổn hển, “chỉ cần anh trong em.”
“Cơ thể em muốn được fuck?”
Cô thở gấp, ngón tay cô chọc nghẹo nhanh hơn. “Đúng rồi.”
“Bởi anh à?”
“Đúng,” cô rên.
Trước kia anh đã liệu rằng, phải cần lên kế hoạch đến hàng tháng trời mới có thể làm cho cô dần kiệt sức, cho đến khi cô thực sự muốn anh, và anh sẽ không phải chơi trò chơi của mệnh lệnh và quyền lực
Tuy nhiên đây cô đang vuốt ve bản thân trên giường trong khi cô đang chờ đợi sự trở về của anh. Trên giường của anh, chờ đợi. Điều đó thật bất khả thi, và anh trở nên nghi ngờ. “Thuyết phục anh đi.”
Ánh nhìn của cô lướt qua mặt anh, mi mắt cô nặng trĩu trong khi cô chậm rãi, một cách kích dục rút ra những ngón tay từ bản thân. Cô đứng dậy, đi lơ đãng đến bức tường, rồi kéo bung mạnh sợi dây cột mỏng manh của cái thứ tí hon được gọi là đồ lót của cô.
Không một lời, cô đơn giản chỉ mở rộng chân ra và ngả về phía trước cho đến khi hai cánh của cô tựa vào bức tường. Khi vị trí đó nâng mông cô lên và làm lộ ra chỗ kín đẫy đà của cô, anh thô ráp nói, “Em đã làm một cuộc tranh luận thuyết phục. ” Anh bị tràn ngập bởi hình ảnh của da thịt cô chờ được lấp đầy và bởi sự thật rằng cô đã bắt đầu chuyện này, đã tự sướng bản thân với những suy nghĩ về anh đang fuck cô...
Anh đá đôi bốt mình ra, xé rách đồ của bản thân, rồi đứng đằng sau cô. Anh đưa một ngón cái vào vùng kín của cô, nhanh chóng nhắm mắt mình khi thấy cô thật khêu gợi và trơn. Cả thân mình cô đang run rẩy, điều làm ảnh hưởng tới anh rất nhiều. Với một tiếng rên anh thay thế ngón cái của anh bằng một, rồi hai ngón khác. “Trong giấc mơ của anh anh cũng fuck em. Nhưng anh bắt đầu từ từ, đưa dương vt của anh vào em từng cm một. Khi em đã trở nên ướt nhẹp và sẵn sàng, anh sẽ fuck em với tất cả sức mạnh anh có trong cơ thể mình.”
Với một tiếng kêu nhỏ, cô cúi xuống thêm nữa, nâng mông cô cao hơn. “Còn em sẽ làm gì?” cô thở ra.
”Em sẽ cứ đến và đến đỉnh điểm mà không cần mệnh lệnh, chỉ từ khoái dục của chính em mà thôi.”
Anh mở rộng cô ra, nắm lấy vật nam tính của mình, rồi đấu tranh để không đâm thẳng vào cô khi phần đầu tiếp xúc với chỗ nhiệt đẫm sương của cô. Anh rùng mình hung hăng từ sự kiềm chế, nhưng sẽ không đền đáp món quà này từ cô bằng việc làm đau cái vỏ nhỏ bé chật chội của cô.
Tuy nhiên phần đầu chỉ còn chưa vào trong hẳn thì tia sét đang nổ tung ngoài trời – bởi cô đang trong quá trình đến đỉnh cực khoái, cào cấu từng vết vào trong tường, thở dốc, “Wroth, bây giờ... làm ơn!”
“Anh đang...” anh rên lên, bám chặt lấy hông cô, căng ra mọi cơ của anh để có thể đi vào cô chậm rãi, để làm quá trình này anh vui vẻ cho cô –
Mắt anh banh rộng ra khi anh thấy vuốt của cô vùi vào mông anh, kéo anh vào trong cô.
“Mạnh lên,” cô gầm trong một giọng khản đặc.
“Đừng đau,” tiếng anh sắc sụa vang lên, rồi trả lời cô bằng một tiếng gầm, anh đẩy mạnh vào cô, buộc dương vt anh đi qua từng con co thắt chèn ép đền từ cơn cực khoái của cô, như thể đang đi qua một cái nắm tay thắt chặt. Ngay cả khi anh đã vào vị trí sâu thẳm, cô tiếp tục đạt đến cực điểm quanh anh. Anh có thể giữ yên và để cô vắt anh.
Nhưng anh muốn fuck cô. Muốn lấy cô thật mãnh liệt cô sẽ quên về những người đàn ông khác. Để đánh dấu cô thuộc về anh. Anh bám chặt hông cô, rút ra, rồi lại rung chuyển vào cô, đi đến giới hạn cuối của âm đo cô.
“Đúng!” cô kêu lên.
”Em có biết được điều đó làm gì anh không?” giọng anh thô ráp, nghiền hông họ chặt lấy nhau, khuấy đảo bên trong cô. Cô rên, bám dựa vào tường. “Khi nhìn thấy em tự chạm vào mình do đang suy nghĩ về anh?” Anh rút ra hoàn toàn rồi lại rơi vào cô với một cú đẩy ác liệt.
“Ah Wroth... đúng, oh, Chúa ơi...” Cô lại đến đỉnh lần nữa một cách đột ngột, căn trang viên rung chuyển từ sấm sét. “Uống đi,” cô nức nở trước sự khó tin của anh. “Oh, Chúa ơi, hãy uống từ em.”
Anh bóc toạc sợi dây ren để lộ ra ngực cô, rồi ôm chúng vào tay anh, ngón tay véo vào và giật giật nhụy hoa của cô trong khi anh ôm cô vào lòng.
“Em muốn vết cắn của anh?”
“Đúng,” cô rên.
“Nhiều như em muốn dương vt của anh à?”
“Đúng! Wroth, đưa tất cả vào em, đúng, đúng, đúng,” cô lặp đi lặp lại, thở hổn hển giữa từng âm tiếng, đẩy tới lui và lắc hông cô về phía anh. Răng nanh anh xuyên qua da cô khi anh đang đẩy.
Cô mạnh mẽ ôm đầu anh vào cổ cô để anh sẽ không ngừng – rồi lại tới lần nữa, rên rỉ tên anh để cho anh có thể cảm thấy lời của cô khi anh cắn cô. Anh không ngừng, chỉ gầm gừ vào da cô khi anh phóng tinh dịch, mất hết lí trí nghiền vào cô, tay thít lấy cặp nhũ nặng trĩu của cô. Máu đỏ của cô đốt cháy cơ thể anh từ bên trong, trong khi anh đẩy vào, tiếp tục đẩy vào lần phát tinh của anh vào bên trong cô hết đợt này đến đợt khác.
Sau cùng, khi khả năng suy nghĩ quay trở lại, anh chụp lấy cô vào trong lòng mình, bởi cô đang không vững, nhưng rồi anh cũng thế. Anh rút ra chậm chạp, rồi nhấc cô lên vào tay anh, đi lướt về cái giường.
Khi anh nhìn xuống cô, anh thấy mắt cô đang màu bạc và đôi môi cô đang cong lại thành một nụ cười.
Anh nhìn chằm chằm, vẫn khó tin. “Thích nó, đúng không? ”
Cô gật đầu.
“Muốn nữa không?” anh hỏi khi anh thảy cô lên giường.
Để trả lời, cô quỳ dậy trên gối mình, vén tóc mình ra và đưa cho anh phía bên cổ chưa bị cắn của cô.
Giọng của anh đã rời rạc với nhục dục. “Đó không phải là chính xác những gì anh nghĩ, nhưng chúng ta có thể cùng nhau thương lượng lại...”
Càng nhiều tiếng đồng hồ trước bình minh họ dùng để liếm láp, fucking và cả hai người họ cắn nhau, càng nhiều thêm sự khoái lạc làm tâm trí anh xoay vòng vòng – anh lại càng tin ít hơn đây có thể là Cô Dâu của anh, vui vẻ - không, năng nổ - giao hòa cùng với anh.
Đến cuối đêm, anh nhìn chằm chằm xuống dưới cô trong bối rối. Anh không biết mặt nào anh thích nhiều hơn. Vị nữ thần trong lụa đen làm dương vt và răng nanh anh nhức nhối hay vị thiên thần này với mái tóc đỏ sáng của cô ấy trải ra trên gối anh – người làm ngực anh cảm thấy nhức nhối.
Cô lướt ngón tay mình trên mặt anh. “Wroth, em muốn chuyện này sinh sôi tự nhiên giữa chúng ta mà không có sợi dây,” cô thì thầm với anh. “Hãy thề rằng anh sẽ trả nó về trong thời hạn hai tuần. Chỉ cần anh cho chúng ta một cơ hội, cho em một cơ hội để mong muốn chuyện này một cách không gò bó.”
Anh muốn tin ở cô – và ở bản thân mình, rằng anh có thể thuyết phục cô ở lại. Anh bây giờ đã muốn ra lệnh cho cô nhắm mắt lại và mở tay ra, và rồi nhìn thấy khuôn mặt cô khi anh thả sợi dây vào lòng bàn tay cô.
Hai tuần để thắng được cô. “Được, milaya, anh thề điều đó.”