Vì Vợ Là Vợ Anh!

chương 67

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chú Thắng hồ hởi tâm sự thêm với chị Hà vài vụ xích mích ở công ty của giám đốc Hậu với cấp dưới, sếp bà là người thấu hiểu và biết lắng nghe nên chú càng nói càng hăng, mãi đến khi có điện thoại của sếp ông mới thôi buôn dưa bán chuối. Mẹ Sò ban nãy còn rầu rĩ não nề vì bị vu oan mà giờ tự dưng quên sạch luôn, đầu óc chỉ toàn chuyện của ba Hến à, đi ra đi vào đứng ngồi không gên vì lo cho chồng. “Mình có ăn tối ở nhà không ạ?” Đắn đo mãi chị mới dám nhắn đi một tin, tầm nửa tiếng sau anh rep lại, chỉ đơn giản hai từ. “Anh không” Căn bản giờ sếp Hậu cũng đang căng não, dặn dò trợ lý đôi ba câu xong anh qua nhà chị Liên luôn. Mẹ Bi và ba Hiến trước học cùng khoa, những chuyện liên quan tới công việc như này tâm sự với chị là hợp lý nhất.

-“Cái lũ mất dạy, mai anh đuổi việc hết đi cho em”

-“Điên à?”

-“Mình là giám đốc mình có quyền chứ anh?”

Chị Liên thắc mắc, anh Hậu cười khổ.

-“Quyền thì quyền nhưng tự dưng đuổi hết thế công việc bù lu một đống đống đấy ai làm? Em tưởng đào tạo một đứa nhân viên thạo nghề dễ lắm à? Ngẫm cũng bực, chưa bao giờ anh nghĩ bọn cấp dưới của mình lại dám láo như vậy. Giờ quan trọng nhất là phải tìm cách khống chế để đơn không vượt qua chữ ký”

-“Ôi dào, đơn giản, không đuổi thì mình nạt, ngay từ đầu tuần sau anh răn đe ác vào, bắt làm tăng ca, doạ cắt lương giảm thưởng xem, có mà chả sợ tái mặt ấy” Ba Hến thấy mẹ Bi nói có lý nên gật gù đồng tình. Từ trước đến nay dù có nóng tới mấy anh cũng chỉ quát nạt thôi chứ chưa bao giờ động vào kinh tế, tại ngày xưa từng nghèo khổ nên hiểu phần nào sự thiếu thốn của anh em. Thời buổi khó khăn mà, lương thưởng đáng mấy đâu, nhiều khi mua vài hộp sữa cho con với cả đi ba bốn cái đám cưới là hết. Tuy nhiên thả lỏng nhân viên kiểu này xem ra là hại chính bản thân mình rồi.

Với một vài đối tượng, có lẽ thực sự phải giải quyết bằng tiền bạc như mẹ Bi bày mưu. Chị vừa an ủi động viên vừa giúp anh vắt áo khoác lên giá cho đỡ vướng, vụng về thế nào mà vắt ngược làm lọ dầu gió trong túi rơi xuống đất, cũng may chưa vỡ.

-“Mẹ Sò cẩn thận gớm nhỉ? Ly thân rồi mà vẫn quan tâm chồng cũ ghê thế.”

Chị Liên khó chịu dò xét, anh Hậu cười xuề xoà bảo không phải, của cái Nhung. Ban nãy anh nhức đầu nên nó dúi cho, con bé sống tình cảm lắm. Anh kể rất vô tư, đổi lại chị giận tím mặt tím mày mà vẫn phải cố nén xuống, đích thân vào bếp đãi ba Hến món tủ, trứng rán hành. Làm món này kỳ công lắm, phải xắt nhỏ cả hành củ lẫn hành lá mới đủ thơm, mà mỗi lần xắt là cứ hoa hết cả mắt ấy. Cộng thêm mùi trứng sống đập ra tanh ngồm thấy ghê ghê á, rồi cho nhiều muối quá thì mặn, mà bỏ ít thì lại nhạt. Tóm lại rất phức tạp, tuy nhiên vì những người thương yêu nên chị sẵn sàng hi sinh tất cả.

Về phía sếp Hậu do được vợ chiều nhiều năm thành hư, bây giờ trứng tráng là phải tráng bằng chảo vuông, cẩn thận tráng từng lớp một giống kiểu Nhật mới vừa khẩu vị anh.

Nói chung ăn đồ mẹ Bi nấu chẳng ra cái quái gì sất, nhưng quý là quý cái tấm lòng nên ba Hến vẫn nhiệt tình khen ngợi.

-“Ngon thật không đấy hay hai ba con khen lấy lòng em?”

-“Ngon thật mẹ Liên ạ, ngon hơn thường ngày rất nhiều nhưng chưa ngon bằng mẹ em Hến làm đâu á.”

Khổ thân Bi vừa dứt lời thì bị mẹ lườm cho một cái sợ run cả người, thằng nhóc không dám phát biểu thêm nữa, cúi gằm mặt xuống bàn chậm rãi ăn cơm. Anh Hậu thấy tội nên đưa tay ra bồng con rồi bón cho cu cậu.

Bi cũng quý ba Hậu lắm, ăn xong cứ muốn giữ ba ở trong phòng chơi xe lửa với kể chuyện cổ tích mà mẹ Liên chẳng cho phép gì cả ú. Mẹ bắt bé ngồi học toán với cô giúp việc rồi mẹ chiếm ba của Bi luôn à.

-“Con còn nhỏ cho học ít thôi em ạ, kẻo sau này lại còm nhom ra.”

Anh Hậu có ý tốt khuyên bảo nhưng chị Liên cứng đầu không nghe nên anh cũng mặc kệ luôn. Chẳng phải máu mủ ruột thịt của mình nên không xót ruột xót gan đến mức tranh luận gay gắt như đợt với bà xã về chuyện của gái cưng. Ba Hến ngồi ngả người trên ghế tựa, mẹ Bi rón rén tới bên nép vào lòng anh, hai tay vòng qua ôm eo. Mấy bữa trước chơi chiến thuật câu nhử hững hờ quả không uổng công mà, giờ đây chỉ một hành động tình cảm nho nhỏ cũng đủ làm anh ngây ngất. Chị hơi rướn người, môi chạm môi khơi gợi khiêu khích. Hình như lâu rồi ba Hến chưa được hôn, động tác của anh có vẻ gượng gạo lắm, ngay cả thói quen chạm eo chị hay mơn trớn như xưa anh cũng chần chừ. Chị dựa anh thật sát, cố ý tạo những tiếp xúc cần thiết nhưng sau một hồi nồng nhiệt lại chủ động đẩy người yêu ra, phụng phịu làm nũng.

– “Thôi khuya rồi anh về đi không ba Hải biết lại to chuyện.”

Nhìn mặt anh đỏ rừng rực chị cũng hơi thương thương, chắc anh thèm khát chị đến phát điên rồi.

Nhưng biết làm sao được? Đàn ông mà, càng khó chiếm được họ càng trân trọng mình. Nhất là hiện tại anh còn chưa dám dẫn chị về ra mắt gia đình, cứ dễ dãi quá anh lại thấy cuộc sống như này ổn, không chịu ly hôn với vợ thì toi.

Cứ phải mồi cho người ta yêu chị đến điên cuồng rạo rực, say đắm si mê tới mức không thể từ bỏ được, sang tên toàn bộ đất đai tài sản cho chị và Bi chứ không phải Hà Hến Sò thì tới lúc ấy tính gì cũng dễ. Chị đoán ít nhiều những bức bối bây giờ cũng khiến anh ghét ba Hải thêm một chút, chỉ vì ba mà đêm nay anh không được ngủ lại với chị mà. Ôi cũng tội mà thôi cũng kệ, ai bảo ông già ấy cản đường chị? Ba Hến đúng kiểu đàn ông ngay thẳng, mặc dù đang hẹn hò nhưng người yêu nói ý một cái là về luôn chứ cũng chẳng mè nheo xin ở lại. Lên tới nhà còn chưa kịp cắm chìa khoá vào ổ đã thấy cửa mở toang

-“Mình về rồi ạ!”

Mẹ Sò nửa mừng nửa lo,ân cần giúp chồng cất đồ, ba Hến thấy lạ liền hỏi han.

-“Mình…có chuyện gì sao? Mình đợi anh à?”

-“Không…đâu có đâu…em đang xem Vợ Anh mà…em tua lại để xem…”

Anh Hậu cười tự giễu, lại còn tưởng chị vẫn như xưa, ngồi ở phòng khách mong chờ, nghe thấy tiếng bước chân của anh là lao ra đón chứ. Xem ra dưa bở dạo này giá rẻ quá rồi, bà xã có đợi thì đợi thầy giáo của bà xã chứ đợi gì ông xã?

-“Sao mặt mình nổi mẩn đỏ nhiều thế?”

-“Ừ, chắc lại dị ứng thức ăn lạ hay sao ấy, nhưng bị nhẹ thôi, cũng không ngứa ngáy gì cả, mình đừng lo”

-“Vâng, mình đừng tắm khuya nhé!”

Chồng nghe lời vợ nên chỉ thay áo quần rồi vào giường nằm luôn. Chị trải đệm bên dưới thấy anh trằn trọc mãi cũng sốt ruột liền mở lời hỏi thăm.

-“Công việc của mình vẫn ổn chứ?”

-”Ổn mình ạ“

Anh không chịu chia sẻ khiến chị hơi chạnh lòng, chiếc đèn ngủ sáng mờ mờ, ba Hến vẫn dán mắt vào màn hình điện thoại, hình như là vào Web công ty hay sao ấy. Chị Hà được chú Thắng cho mật khẩu nên lúc nãy cũng lén lút xem rồi, từ chiều tới giờ tăng tận thêm ba chữ ký, tình hình căng thẳng quá mà chị chẳng giúp gì được ngoài lật đật dậy pha cho anh cốc sữa ấm.

-“Mình uống chút cho dễ ngủ.”

Chồng buồn chán lắc đầu, vợ bảo không muốn uống sữa thì để vợ đi nấu bát canh hạt sen, đêm hôm khuya khoắt sợ chị vất vả nên anh giật lấy tu một hơi luôn rồi tự mình ra ngoài súc miệng với rửa cốc chứ không để vợ hầu. Xong xuôi anh ngồi ở phòng khách làm việc một lúc, khi quay vào ba Hến cố ý nằm sát ra bên ngoài, tay lần xuống bên dưới khẽ nắm tay bà xã. Đột nhiên mẹ Sò hơi run run, nhưng giờ tự dưng rút tay ra thì anh lại biết chị vẫn còn thức, rồi ngại ngùng bối rối cũng chẳng biết làm sao nên cứ kệ để thế thôi.

Đêm đó, vợ chồng Hậu Hà người trên giường kẻ dưới đất, thẹn thùng nắm tay nhau ngủ y hệt học sinh mẫu giáo ấy. Hạnh phúc, đôi khi lại giản dị đến lạ lùng. Tuy nhiên cuối tuần yên bình thảnh thơi bao nhiêu thì sang thứ hai mọi việc căng go bấy nhiêu. Sếp Hậu càng thắt chặt quản lý thì nhân viên càng căm, có mấy tiếng buổi sáng mà số chữ ký đã lên tới ba mươi chín. Chỉ mười một chữ ký nữa. Đúng vậy, chỉ cần thêm mười một người ủng hộ cái đơn này, ba Hến sẽ chính thức được các sếp cho lên sàn. Phó giám đốc Đạt cả buổi cười tươi roi rói, ngược lại giám đốc Hậu căng thẳng mệt mỏi cực độ. Trong khi đó mẹ Sò ở trường cũng không khá khẩm hơn, hết tiết năm xuống phòng hội đồng tự dưng thấy đồng nghiệp nhìn mình bằng ánh mắt lạ kỳ lắm. Rồi dì Hợi cậu Hợp từ đâu lao ra kéo vội chị gái vào văn phòng khoá trái cửa.

Nhờ tụi nhỏ cho xem chị mới biết, tầm một tiếng trước trên facebook của chị post năm tấm ảnh đú đỡn với năm người đàn ông khác nhau, tấm nào cũng ở tư thế cực kù khêu gợi. Lại còn kèm theo status rất bố đời mẹ thiên hạ, cạnh khoé nói xấu hết người này tới người khác nữa chứ. Mẹ Sò càng xem càng choáng, rất nhiều cái tên bị “chị” bôi bác đã vào phản kích lại. Người thương như cậu Hợp dì Hợp thì nhìn qua đã biết nick bị hack, khổ nỗi kẻ ghét thì đúng là thừa nước đục thả câu, tha hồ chửi rủa.

-“Giờ sao ạ? Lần trước confession còn bảo admin gỡ được chứ lần này em chịu thôi, mù công nghệ chị à, gọi bác Hậu nhé.”

Cậu Hợp sốt sắng đề nghị, chị Hà ngay lập tức bảo đừng, dì Hợi thì bức xúc khỏi nói.

-“Bác điên à, nước đến chân rồi còn giữ sĩ diện. Mà điên méo chịu được, cái con mắm nào khốn nạn thế không biết, em mà biết em bãm vằm.”

-“Cây ngay không sợ chết đứng, kệ đi, hai đứa đừng lo”

“Ôi bà chị của tôi ơi, không chết đứng thì chết nằm, chết ngồi. Bà nhìn lượt share lượt chửi đi kìa, để thêm phút nào gạch nó dội ầm ầm phút đấy, ba bốn tiếng nữa thôi có mà cả nước biết, thử hỏi bà còn làm ở cái ngành này được không?”

-“Cậu Hợp nói đúng đấy chị ạ, giờ facebook phổ biến lắm, đến mẹ Hảo nhà mình còn dùng cơ mà, mỗi ngày lai lai se se cả trām post.”

Thấy hai đứa em phân tích khá hợp lý nên mẹ Sò đành bảo cậu Hợp tìm được ai giỏi công nghệ thì thuê họ lấy lại nick giùm, tuy nhiên cấm tuyệt đối không được nhờ ba Hến. Cậu vâng vâng dạ dạ nhưng có thèm nghe lời đâu, bước ra khỏi phòng một cái là bấm số anh rể liền. Sếp Hậu quả không hổ danh là dân công nghệ thông tin, chưa đầy hai chục phút đã lấy lại được nick cho bà xã, tạm thời vụ việc quá lùm xùm nên sếp lựa chọn ẩn tài khoản.

Hacker này cũng giỏi đó, ghép hình như thật, trông qua thì có vẻ giống mẹ Sò đấy nhưng đặc điểm cơ thể thì hơi thiếu hiểu biết nên khó lòng đánh lừa ông xã chị.

Ngoài sao lại địa chỉ IP của kẻ chơi xấu làm bằng chứng thì ba Hến còn cẩn thận viết một bức thư tay lấy danh nghĩa chồng của cô giáo Hà, khẳng định người trong những bức ảnh trên không phải vợ mình rồi gửi cho cậu Hợp, phòng trường hợp bà xã bị phụ huynh học sinh hoặc cấp trên làm khó. Phần còn lại sếp giao cho cô Nhung đi điều tra nốt, hi vọng từ giờ tới tối sẽ biết thủ phạm là ai. Xong xuôi có người nhấn điện thoại gọi cho vợ, khổ nỗi máy vợ bận nên đành phải gọi cho em gái vợ.

Dì Hợi cười tửm à, ông bà này tưởng khô khan mà quan tâm nhau gớm, được cái tính rất lầy nên dì bịa chuyện tới tấp.

-“Ôi bác Hậu ơi khổ lắm bác ạ, bác Hà nghe tin sốc quá ngất lịm. Lúc tỉnh dậg thì ngồi im trong văn phòng từ đó tới giờ, cơm trưa cũng bỏ. Mặt cứ trắng bệch ra mà em bảo đưa đi bệnh viện thì không chịu nghe, con người ương ngạnh đến bực.”

Anh Hậu nghe tin tình báo ruột gan như có lửa đốt, vội vã bấm thang máy xuống dưới quán gần công ty mua tạm âu cháo rồi phóng gấp tới trường chị Hà.

Cậu Hợp gặp anh rể mặt tươi phơi phới, hớn hở chỉ điểm chị em chiều nay không có tiết, đang ở trong văn phòng ạ. Có ông chồng sốt ruột tay cầm âu cháo chân ráo riết chạy tới tìm vợ, mà đâu ngờ, còn có người đến sớm hơn cả anh. Bọn họ, tình thầy ý trò, quả thật khiến người ta cảm động. Ngọt ngào da diết, quan tâm hỏi han nhau tới từng bữa ăn giấc ngủ, chia sẻ từng mẩu chuyện nhỏ trong ngành giáo dục.

Bà xã anh đói, chẳng cần đến anh, đã có người chu đáo mang đồ ăn thức uống cho chị. Giờ phút này, ông xã biết thêm một chuyện nữa, là vợ thích thịt xiên nướng, hình như ngàg nhỏ cứ được điểm cao thầg lại thưởng cho thì phải. Giờ anh cũng hiểu, lý do hôm đó chị chỉ đứng ngoài nhờ vả y tá chứ không vào trong.

Cảm giác đứng ngoài, là như thế này sao? Ruột gan bức bối như bị cả đàn kiến bò qua giẫm lại, có nỗi buồn man mác len lỏi trong tim không sao mà nguôi ngoai nổi.

Thế rồi bắt gặp ánh mắt ai đó, hắn không những không chào hỏi mà còn kê ghế ngồi gần vợ anh hơn, giọng điệu nỉ non ngọt ngào.

-“Hà này, chuyện hôm trước anh nói với em đấy, em xem tháng ba năm sau dạm ngõ có hợp lý không?”

-“Không tốt lắm đâu thầy ạ, em hỏi rồi, thấy bảo tháng giêng là đẹp nhất”

Anh Hậu nghe bà xã đáp người ta mà chết điếng. Vẫn biết chị thương thầy, chỉ là không ngờ lại vội vàng đến vậy. Đã tính tới chuyện dạm ngõ rồi cơ đấy.

-“Đám cưới thì cho Hến Sò làm phù dâu em nhé.”

Mẹ Sò tươi cười đồng ý làm ba Hến uất nghẹn, sốc đến nỗi làm rơi cả âu cháo, cứ thế mất kiểm soát xông vào phòng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio