Viễn Khê

chương 3

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đột nhiên đầu một trận đau nhức, có cái gì từ trên trán cậu chảy xuống, trước mắt nhuộm một màu đỏ.

“Đánh! Đánh chết nó cho tao!”

Bên tai đúng là tiếng kêu gào của Triển Tô Phàm, Cố Khê một tay bảo vệ đầu, một tay chặt chẽ ôm lấy bụng mình. Cổ họng từng cơn tanh ngọt, thời khắc này cậu thậm chí có một loại ý niệm trong đầu, có lẽ cứ như vậy mà chết đi…

Cậu vốn dĩ chỉ là một người bình thường, có thể được hai người là Kiều Thiệu Bắc cùng Triển Tô Nam chiếu cố, không biết đã gây ra sự ghen tị cho biết bao nhiểu người. Trong ba năm này, hai người kia đối với cậu hết lòng, toàn tâm toàn ý…muốn lấy đi cái mạng này của cậu để đền đáp bọn họ cũng thật đáng giá.

“Dừng tay!”

Từ xa xa truyền đến tiếng hô ngăn cản việc đánh người trước ban ngày ban mặt. Triển Tô Phàm buồn bực dừng tay, oán hận nhìn Ngụy Hải Trung đang chạy nhanh tới, hướng vội về phía Cố Khê đang nôn khan trên mặt đất…

“Tô Phàm! Tô Nam nói không cho phép bất luận kẻ nào tìm đến Cố Khê gây phiền toái cơ mà. Tâm trạng của nó vốn không tốt, em còn muốn đổ thêm dầu vào lửa làm cho nó tức điên lên nữa hả “.

Vì có ‘người nào đó’ nhờ vả Ngụy Hải Trung đến chăm sóc Cố Khê, may mắn chính mình tới kịp lúc… Cố Khê quỳ rạp trên mặt đất, nhìn qua vô cùng thê thảm, trên người cùng trên đầu đều là huyết. Quần áo mùa hè vốn dĩ rất đơn bạc, vậy mà Cố Khê lại phải chịu đựng tất cả những cú đánh ngược đãi này.

“Anh Hải Trung, anh bây giờ lại ăn cây táo, rào cây sung, muốn thay tên này biện hộ phải không?”

Triển Tô Phàm nhịn không được đạp thêm Cố Khê một cước, thân thể Cố Khê giật giật lên rồi không có bất kì phản ứng gì nữa…

Vẻ mặt Ngụy Hải Trung rất giận dữ…hắn không thể nói rõ rốt cục là phẫn nộ vì Cố Khê đã phản bội hay đối với hành vi Triển Tô Phàm bất mãn. Hắn nghiêm túc nói “Tôi không phải thay Cố Khê biện hộ, tôi không muốn thời gian này làm cho Tô Nam cùng Thiệu Bắc thêm chuyên phiền lòng. Em nên biết tính tình anh của em ra sao, nó dù hận Cố Khê cũng sẽ không thích nhìn em hành động thế này. Hơn nữa hai vị lão gia bây giờ còn đang ở trong cảnh cục, làm vậy lỡ em nháo loạn gây chết người, không phải càng thêm phiền toái sao?”

Triển Tô Phàm bất mãn hừ một tiếng… Bất quá ngẫm lại tính tình của anh hắn, hắn liền đem cây gậy trong tay giao cho đám tay chân, rồi mới ngồi xổm xuống cầm tóc Cố Khê kéo lên, hiện ra khuôn mặt cậu tràn đầy vết bầm xanh tím cùng máu loãng, ác độc nói.

“Mày là đồ hèn kém không ai bằng, đê tiện đến mức không ai đê tiện hơn, dựa vào khuôn mặt cùng thân thể để đeo bám anh của tao cùng anh Thiệu Bắc. Lần này là muốn dạy dỗ mày để mày bớt đê tiện…” (Ta ghét cái thằng Triển Tô Phàm này quá >”)

Đó cũng là nguyên nhân vì sao cậu muốn học y. Sau khi lên đại học, cậu đối với thân thể của chính mình cũng đã hiểu biết rõ ràng. Theo như trong y học, cậu được gọi là “Người lưỡng tính dị dạng”.

Cậu có buồng trứng và tử cung của nữ giới nhưng lại cũng có cơ quan sinh sản của nam giới. Trong cơ thể cậu Androgen cùng Estrogen luôn xung đột, việc này khiến cho vẻ bề ngoài của cậu nhìn qua không giống những người con trai khác, không nam tính…May mắn đáng ăn mừng chính là cậu không có bộ ngực.

(có thể hiểu nôm na là Androgen là chất tạo ra sinh lý của giống cái, còn Estrogen là hocmon của giống đực:”>)

Thật ra cậu là người khó có thể thụ thai, nhưng kì lạ là tháng này cậu lại xuất hiện những dấu hiệu của việc mang thai. Buổi tối cậu trộm tới phòng thí nghiệm kiểm tra máu cùng nước tiểu, kết quả làm cậu khiếp sợ, cậu thực sự đã mang thai…

Vừa có chút kinh hoảng đích nhưng lại có một chút chờ mong… Đó là kết tinh của cậu cùng bọn họ… Nhưng rồi cậu lại lo lắng, đêm đó bọn họ uống nhiều quá, có thể hay không sẽ ảnh hướng tới em bé. Cậu rất mong muốn đứa bé này, nếu cậu nói cho bọn họ biết bí mật của cậu, liệu bọn họ sẽ chấp nhận đứa bé này chứ…Suốt mấy ngày nay, cậu mỗi ngày đều suy nghĩ về chuyện này nên căn bản cậu không hề nhận thấy có người đang cố ý tiếp cận cậu.

Đè nén hơi thở nhằm áp chế nỗi đau đớn trong lòng, Cố Khê xoay người nằm thẳng, hai tay vẫn không ngừng khẽ khàng vuốt bụng. Cơ hồ những đau đớn do vừa rồi bị đánh đều không còn. Thầm cầu nguyện mong đứa nhỏ có thể kiên cường chống trọi…Một thân đau xót, Cố Khê rốt cuộc chống đỡ không nổi mà nhắm hai mắt lại, cậu đã quá mệt mỏi….

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio