Việt Tinh Kỳ Truyện

chương 52: đại chiến tây nguyên (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bão cũng làm biếng nói chuyện, để dành sức đánh nhau còn hơn, tay chỉ chỉ vào huy hiệu tren vai đồng thời xoay vai bị che khuất sang cho Kỳ Đào nhìn, Bão khẽ đánh giá sơ qua tên Tây Nguyên khá to con trước mặt này, thân cao cũng phải mét , cơ thể không lực lưỡng lắm, nhưng rất săn chắc, mặt chữ điền râu ria xồm xoàng, sĩ tầng đỉnh phong,kim hệ thuộc tính, hèn gì Băng và Bỉnh Tinh cũng khó khắc chế, nhưng điều làm Bão chú ý là, cho dù là không chiếm thượng phong, nhưng đáng nhẽ ra người cũng không thê thảm tới mức này chứ.

Bỉnh Tinh gượng đứng zậy, nhanh chóng nhắc nhở Bão,

-“bọn chúng người, rừng núi là địa lợi của chúng, tốt nhất là rút lui bảo toàn lực lượng” mặc dù nói vậy nhưng Bỉnh Tinh cũng là khó khăn khôn thôi, nếu mà có thể rút lui thì hắn đã dẫn người đi xa rồi, Băng đỡ hơn nên dìu Bình Tinh lùi về sau một chút, cũng may là Doom tới kịp thười, nếu không nàng cũng sẽ chỉ biết chịu tuổi nhục a, cũng thầm cảm ơn vị đội trưởng đội này, nghĩ tới đây nàng không thể ngăn được cảm nghĩ về cậu chủ nàng, nàng muốn có một chút cảm giác dựa dẫm vào ai đó, nhưng nhìn kỹ lại thân ảnh phía trước, thật khác quá xa.Bây giờ chỉ còn trông chờ vào Doom xem có thể cứu vãn tình hình cả đội không.

-“Haha, lại thêm một bong hoa vàng Nam Bộ sao, để xem tau có cho tụi bây đít nở hoa luôn không,tụi bây lên “

Dứt lời tên lại tiếp tục quần thảo với người đội một, vì không có sự trợ giúp của Kỳ Đào nên cũng có thể cầm cự một chút, Bão rất muốn đi dẹp đám kia, nhưng hắn thật không dứt ra được, còn có một tên có vẻ như đại ca đang đợi hắn đây, Lòng chỉ thầm mong người còn lại đội mình tới nhanh trợ giúp mọi người bi thương một tay,

Còn tên này hắn trực tiếp xử lý là được rồi, sĩ tầng đỉnh phong kim thuộc tính hắn gặp nhiều lắm, tên này hắn cũng không ngại. Tay nhẹ nhấc vứt lôi báo sang một cây cổ thụ gần đó, với tầng linh thú bây giờ thì lôi báo chắc chắn không chịu nổi kình lực của một chieu mất.

Kỳ Đào cũng khẽ quan sát tên gầy gò trước mặt, mặc dù mới sĩ tầng tầng , nhưng rõ ràng cái thái độ kia còn ung dung quan tâm thú sủng, thì chỉ có kiểu, một là điếc không sợ súng, hoặc là, hắn không sợ, càng không để Kỳ Đào hắn trong lòng, nghĩ tới đây lòng hắn bỗng sôi sục, nhưng vẫn rất đề phòng, hai tay nhẹ nâng, một thanh đao cong như hính bán nguyệt, lưỡi dao là những phiến răng cưa sâu cạnh sáng choang, bề mặt đao còn nhẹ điểm khắc một số hình thù kỳ lạ, Bão thầm liếc qua,rõ ràng là địa khí trung phẩm a, nếu trước đây có lẽ Bão sẽ bận tâm một chút, nhưng bây giờ đối với hắn đia khí trung phẩm không còn tác dụng với hắn nửa rồi.

Tay phải nâng, một thanh trường kiếm màu vàng xuất hiện nơi tay, chân đẩy lực phóng tới Kỳ Đào,hai tay nắm chặt chuôi kiếm, vẽ lên một đường bán nguyệt cực đẹp nhắm thẳng đỉnh đầu đối thủ chém xuống, ý định một chiêu phá vỡ vũ khí đối phương.Nhưng Bão chợt nhíu mày, hai thanh binh khí va chạm chỉ để lại

“Choang” một tiếng mà không có vết nứt nào trên thanh đao bán nguyệt kia, rõ ràng tên Tây Nguyên kia điều khiển linh lực gia cố cũng rất khá, ít nhất cũng là không thua kém hắn.

Tay liên tục chém ra kiếm kỹ, dùng thân ảnh tốc độ bao vây xung quanh đối thủ, Kỳ Đào mặc dù có thể thủ toàn, nhưng nào có thoải mái, mới đầu hắn những tưởng kiếm kia sẽ gãy khi chạm vào địa khí của hắn, nào ngờ không có việc gì, mà hết lần này tới lần khác, hắn Kỳ Đào bị một thằng sĩ tầng cấp đánh cho chỉ biết phòng thủ. Bởi vì tốc độ tên ốm yếu này rất nhanh, ít nhất là ngang bằng với Báo trong đội hắn. Cũng phải mạnh như vậy thì bọn kia mới đặt hy vọng vào chứ. Lâu rồi mới có cảm giác bị chèn ép như này, mỗi động tác, mỗi cái chém ra của Kỳ Đào ngày càng thư sướng, chẳng phải chiến đấu là điều mà hắn mong muốn sao.

thân ảnh một cầm đao, một cầm kiếm quấn lây nhau, lúc đông, lúc tây, đường hai người đi qua vô số cây cối ngã rạp, Tiếng kim khí va chạm choang choang lên tục vang lên, kiếm khí được cả hai bên thi triển phóng ra vun vút, bán kính vài chục mét xung quanh hai người đều là nơi nguy hiểm, người kahcs hoàn toàn cố gắng tránh xa.

Về phía Bão, nào còn khinh thường đối thủ, tên này làm gì giống với bọn trước đây hắn gặp ở Đại Học Viện chứ, toàn bọn công tử bột thì có, kinh nghiệm chiến đấu tên trước mặt rõ ràng còn có phần nhiều hơn hắn, nếu cứ tiếp tục như thế này, hẳn hắn rất nhanh lộ sơ hở mất.

Linh lực vận, linh vận màu vàng trong cở thể bốc lên bao trùm cơ thể, sao đó nhanh chóng tụ lại thành bộ khung giáp khải hoàn, toan chân, đầu được bao phủ bởi giáp vàng sáng choang, phái sau lưng là cột sống kim loại bề ngang hơn cm, dày chừng cm áp chặt vào lưng, cột sống là trỏ nên thẳng tắp, nào còn một đứa khòm lưng chứ. Bão muốn chiến thắng tên này, đánh tay bo là không đủ,

Thu hồi trường kiếm, đó không phải sở trường của Bão, kiếm,đao, thương… dường như không phải món vũ khí ưa thích của hắn, Bão vẫn cảm thấy thiếu thiếu gì đó, trước khi tìm ra được, xài tay không chính là thoải mái nhất.

Hai tay nắm lại, xuống tấn, một lần co tay phách đấm cách không về phía Kỳ Đào, “vút”, tiếng quyền ảnh xé gió lao tới.

Kỳ Đào càng là không ngờ được, một tên xài kiếm lại có thể xài quyền tay, đây rõ ràng là hai phương thức chiến đấu hoàn toàn khác nhau. Nhưng trước mặt hắn, là sự thật a, một tên vừa xài kiếm, nay lai jpahcsh một quyền khí về phái hắn, mà nhìn đi, quyền đầu này có phải một tay mơ mới tập là làm được đâu. Hai tay nắm chặt Đao bán nguyệt răng cưa, linh lực tụ lại làm lưỡi đao nhẹ sáng lên màu vàng nahtj, chém thẳng vào quyền khí đang lao tới.

“Ầm” kình lực nổ ra. Cát bụi bay tung tóe, Kỳ Đào cũng kahs nhẹ nhàng hóa giải đòn này, nhưng một cảm giác bất an truyền đến từ phái tren, hắn nhẹ khom người rụt dầu xuống, chỉ kịp nghe một tiếng xé gió sượt ra mái tóc dài không theo kịp thân hình. Hăn kinh hoàng nhanh chóng lùi ra khỏi đại phương bụi mù mịt do kinh lực lúc nãy, nếu so với trước tốc độ tên này cũng đâu phải đột nhiên tăng lên lần, mà phải ngang ngửa lúc mới đến a.

Bão cũng thầm phục phản xạ cực nhanh của tên Kỳ Đào, không phải vô lực mà làm trưởng nhóm a, không cho hắn nghri ngơi, Bão nhanh chóng vọt tới tung quyền liên tục, Kỳ Đào bởi vì bất ngờ, nhất thời rơi vào hạ phong, hai tay liên tục hơ đao lên liên tục đỡ đòn, tray trái khẽ phất, mũi kim tiễn từ hư không hiện ra phóng tới đối thủ, tạo cơ hội thoát khỏi mưa quyền, nhưng thân ảnh quỷ dị kia cứ như hình với bóng, nhanh chóng tránh né hết kim tiễn, theo sát từng bước di chuyển của hắn. Nếu cứ như thế này thì sẽ lộ sơ hở mất, tiếp tục lùi không phải là kế sách. Tay trái lại phất, nhưng lần này linh lực được điều động là cực lớn, hơn mũi kim tiễn phóng ra chặn đường, kèm theo đó Kỳ Đào còn phách ra một đao dài quét ngang tầm mắt, mắt thấy thân ảnh kai dừng lại không theo sát nữa, thầm thở một hơi, nhảy một bước lùi lai hơn mét,

Nhận thấy mình cũng đối thủ đều là kim thuộc tính, àm hắn rõ ràng không phải là một loại biến dị ngủ hành, thua mình cấp sĩ tầng,nhưng lại rõ ràng nhét hành vào mồm mình, Lòng bực bội không thôi, Lần này làm gì còn giữ sức nữa, Kỳ Đào toàn thân gồng lực, linh vậy màu vàng nâu đất cuộn cuộn vờn quanh cơ thể, khí thế dâng trào, lưỡi đao được linh lực gia cố, sáng loáng lên chói mắt, toàn thân đao đã trở thành màu vàng kim sáng chói, đao khí vươn dài ra hơn cm ngoài lưỡi đao, ánh lên một luồng sát khí kinh người, thân ảnh đạp tới nhắm thẳng Doom mà tấn công.

Bão cũng nào đâu vờn được nữa, tay không mà bị đao kai chém zô không trầy da cũng gãy xương à nha, hai tay khẽ vung, hai bán nguyệt đao hình vây các mập lại huyễn xuất ra từ mu bàn tau đến cùi chỏ, linh lực cũng giá cố chắc chắn, cũng một màu vàng kim lóe lên lao đến phái trước, một cuộc chiến giữa cao thủ kim thuộc tính thực sự bắt đầu.

Lúc này đây, tốc độ Kỳ Đào đã tăng vượt bậc, không một chút hạ phong đối với Bão, kim khí va chạm nhau, ầm ầm kình lực nổ ra quét sạch một mảng rừng cây, nào còn dựa vào địa lợi như trước, bây giờ rõ ràng là một cuộc so găng sức mạnh trực tiếp a, không một chút dựa vào ngoại lực.

Lại ầm một tiếng, hai thân ảnh dứt nhau ra sau hơn trăm chiêu giai chiến, cả hai đều thở dốc, đồng thời đều ánh lên vẻ húng thú ccuwj độ với cuộc chiến này.

Bão khẽ mỉm cười, đội tới rồi, nhanh chóng lao vào giúp đội áp trận, khí thế nhanh chóng cân bằng, có phần vượt hơn vì lợi về số lượng

Bây giờ hắn có thể thỏa mái đánh nhau rồi, như có như không, trong tay bao nhẹ đan quyết, một luồng khí màu đỏ nhẹ vờn nhập vào không gian quanh hắn mét, đồng thời, nơi hai lưỡi bán nguyệt đao trên tau dần xuất hiện một sự rugn động nhẹ, nếu có ai soi kỹ, rõ ràng có thể thấy tia điện di chuyển với tốc độ cực nhanh trên lưỡi đao này.

Mặc dù không biết Bão cười vì gì, nhưng sau khi giao chiến, Kỳ Đào rõ ràng, tên này không mạnh lắm, chỉ là ngang ngửa sức của hắn mà thôi, nếu cứ như vậy hắn là người chiến thẳng không sai, bởi vì hắn còn tuyệt chiêu cuối, nhưng nếu không cần sử dụng thì cũng không nên bại lộ. hắn cũng cười lạnh,

Nhwugn đột nhiên bóng dáng trước mặt đột nhiên biến mất, chớp mắt sau đó một cảm giác lành lạnh từ bên sườn truyền tới, hắn chỉ kịp dơ đao lên đỡ, chaong một tiếng, hắn đỡ được đòn của đối phương rồi, nhưng có gì đó không ổn, tốc độ đối phương bỗng nhiên gia tăng đột ngột, mà trong một đao kia còn có một điều quỷ dị, một nguồn linh lực có tác dụng tê liệt tạm thười hành động của hắn, giống như là lôi linh lực vậy. Chẳng lẽ nó bật hack rồi sao??? Một đứa kim thuộc tính, rồi có cả lôi linh lực, đừng hù người giữa ban ngày vây chứ. Nhưng hắn rất nhanh tiếp tục hoảng hốt, mỗi lần đỡ chiêu thì lôi linh lực kia như tê dại đi các bó cơ của hắn, một phần còn chạy thẳng vào đan điền phong bế đường truyền linh lực của hắn, không lẽ tên này xài pháp bảo lôi linh lực sao, vừa mói nghĩ tới đó, một đao tiếp theo lại chém tới, lần này hắn thấy rõ ràng lôi linh lực hiện rõ nươi lưỡi bán nguyệt đao trên tay đối thủ, nhưng không thể né tránh, đôi chân bị lôi điện nhiều đồn trước giât jcho gần như mất cảm giác, di chuyển đã chậm hơn rất nhiều, linh lực toàn bộ vận động, lưỡi đao sáng rực màu vàng, hắn muốn tiếp đón đòn này, sau đó mượn kình lực lui lại, nhưng bỗng nhiên cảm thấy không đúng, đao ảnh của hắn phác vào hư không đánh vút một tiếng.

Rồi sau lwugn bỗng nhiên vang lên thanh âm cười cợt

-“Xí hụt”

“Hự”

Lưng bắn như gãy ra khi bị đối thru tặng cho một cước, bay xa hơn mét mới cắm mặt xuống đất, cày thêm một đoạn vài mét mới dừng lại,

Tất cả mọi người bỗng dừng tay, dồn ánh mắt về phái bên này trên chiến giữu hai đội trưởng, cũng bởi vì cuộc chiến cảu họ đang ở thế giằng co, khoogn biết trước điểm dừng, mà quyết định thành bại rất lớn phụ thuộc vào trận solo đội trưởng này, đơn giản tronghai người này có thể chấp cả chục người bọn họ vây công a.

Kỳ Đào đứng lên, cảm giác có thêm vài cái xương sườn đã gãy, miệng không nhịn được, hộc ra một búng máu tơi, xoay người cầm đao ngăn ngừa tên kai lại tiếp tục tấn công dồn dập, Nhưng hắn chậm rồi, từ khi chuyển hỏa linh lực vào không gian, kết hợp với kim linh lực của đối thủ để tạo thành ion điện trong chiến đấu, nơi Bão thoải mái di chuyển nhất, cũng chính là xung quanh đối thủ a, đây chính là sức mạnh của tầng một lôi ảnh thân pháp a.

Kỳ Đào còn chưa kịp quay lại đủ độ, bụng lại dính cước tiếp tục văng đi, va vào một cây đâị thụ đánh bốp một cái,lá khô trên cây nhẹ rung rơi lất phất, thân thể hắn bầm dập, xương tay, xương sườn như gãy vụn, miệng liên tục hộc máu tới, thật không ngờ, kỳ Đào hắn lai có một ngày như thế này, bị một thằng xài hack đánh cho tơi bời. mà còn không biết nó làm như thế nào.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio