Vĩnh Dạ Chi Phong

chương 109: giải đấu tỉnh (cuối)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Khi Vong Ưu cảm giác mũi giáo của mình hoàn toàn đứng lại, giống như bị lực lớn dồi dào cố định trên không, trong lòng đã có dự cảm bất thường.

Khải Ca trong nháy mắt tung ra ba đòn, hắn từng nhìn thấy trong video thi đấu của Odin, Odin từng dùng nó để chẻ mũi tên của một Tuần du giả. Lúc ấy hắn tự nhiên cảm thấy áp lực to lớn ——bởi vì vào lúc này, chủy thủ bên tay trái Odin hoàn toàn không để không!

Lấy thực lực của Odin, không phải có thể dùng combo đoản kiếm trước, dễ như trở bàn tay loại bỏ hết trở ngại, kìm hãm tất cả phòng ngự. Sau đấy khi chân tướng bị phơi bày (), lại dùng chủy thủ tạo thành một đòn tấn công trí mạng ư?

…Không cần trả lời, Vong Ưu biết đó là hoàn toàn có thể.

Odin là một đối thủ sâu không lường được, mà hiện tại, Vong Ưu may mắn sâu thẳm trong tâm trí mình vẫn lo lắng về vấn đề này——

Hiện tại, cuối cùng, Đại Ma Vương Odin lại phô bày một kỹ xảo trí mạng, hoàn toàn mới.

Vong Ưu không biết kỹ xảo đó nên gọi là gì, nhưng hắn tự thể nghiệm nó.

Khải Ca trong nháy mắt tung ra ba combo chỉ là khúc dạo đầu của nó, nguy hiểm chân chính vẫn là chủy thủ lặng yên không một tiếng động kia, Sầm Tịch!

Cho dù là khi đấu đao, tỷ lệ Sầm Tịch ra trận cũng rất thấp, khi Khải Ca bắt đầu được đặt tên cũng chỉ chiếm %. Nhưng nó bất động đã đành, vừa động thì nhất định sẽ đâm trúng chỗ hiểm! Khải Ca đẹp đẽ cùng tao nhã, vẫn chỉ là vật ngụy trang hoàn hảo không tỳ vết cho Sầm Tịch. Giống như trong bức tranh non sông cất giấu sát khí, bức tranh () đẹp tuyệt chỉ khi mở ra, nó mới theo tiếng mà ra, mang đến bóng ma tử vong chân chính trong đêm vĩnh hằng tĩnh lặng.

Đây là lần đầu tiên nó phô bày mũi nhọn trong trận đấu này, làm cho tất cả mọi người đều mù mờ luống cuống.

Khán giả thậm chí hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra, bọn họ chỉ nhìn thấy: Thân ảnh Odin quá nhanh, dùng Tia chớp đi thẳng đến trước mặt Vong Ưu, sau đó là đoản kiếm của hắn cực nhanh, dùng một lần kêu to đỡ lấy giáo dài của Vong Ưu, cuối cùng…xảy ra chuyện gì?!

Giống như chỉ trong một cái chớp mắt, Odin tựa như một cái bóng, vụt đến sau lưng Vong Ưu.

Mà lượng máu của Vong Ưu không hiểu vì sao giảm mạnh %.

Trên trán nữ bình luận viên toát mồ hôi, nói: “Đây là Ảnh vũ bộ!”

Hai bình luận viên đều không kịp nhìn kĩ mà nói đến rõ ràng, ngay sau đó Ảnh vũ bộ của Odin cũng đã hoàn toàn triển khai.

Một lần nữa, Khải Ca lại phát ra âm thanh vui sướng, mở rộng đập văng mũi giáo gần trong gang tấc.

Lần này bản thân Vong Ưu rõ ràng cảm nhận được, cơ thể Odin chợt cúi xuống, trực tiếp từ dưới giáo lách qua người mình, giống như đưa lưng về phía mình, mà thanh chủy thủ kia——

Sầm Tịch xẹt qua trong nháy mắt, đã đi sâu vào dưới sườn trái hắn, lấy độ chính xác làm người ta khiếp sợ đâm vào giữa khúc xương sường thứ tư, thứ năm, nhanh nhẹn xoay ở vị trí trái tim yếu hại, theo quán tính của Odin kéo ra bên ngoài.

Hệ thống phán định: Tấn công chỗ hiểm, vết thương trí mạng.

Lại bị mất % HP, Vong Ưu lại chỉ lấy được năm điểm giá trị tín ngưỡng.

Nội tâm Vong Ưu giờ phút này thế mà chợt ngộ ra (), giật mình bừng tỉnh: Đây mới là Ảnh vũ bộ! Ảnh vũ bộ cũng không phải hoàn toàn dùng làm kỹ xảo né tránh, bản thân nó được dùng để phối hợp với thanh chủy thủ này. Cùng dùng để phối hợp còn bao gồm cả Khải Ca phát ra âm thanh tấn công tốc độ cao, thậm chí kể cả năng lực của kỹ xảo Tia chớp cận thân này——

Tất cả mọi thứ tổ hợp mà lên, sinh ra xoay vần vì thanh chủy thủ này, đây mới là kỹ xảo chủ lực chân chính của Odin!

Trước đây tất cả kỹ xảo biểu diễn của hắn được tôn sùng là thần kỹ, thực ra mới chỉ bóc tách dùng một đoạn ngắn mà thôi. Trước đấy hắn ít khi ẩn thân, bởi vậy còn bị fan cười gọi là “Cuồng chiến sĩ trong Sát thủ”, nhưng cũng không phải như vậy…

Odin mới là Sát thủ trong Sát thủ.

Bởi vì Sát thủ chân chính không phải tuyển thủ eSport.

Bọn họ sẽ không dựa vào loại tài mọn như ẩn thân này để lỗ mãng tiếp cận, chém giết, rồi chạy trốn. Bọn họ thậm chí không cần sử dụng kỹ năng rập khuôn.

Bọn họ ngụy trang ảo diệu, kiên nhẫn mai phục, phát huy kỹ năng diễn xuất tốt nhất, cử trọng nhược khinh () đi ngang qua con mồi đáng thương của mình, dùng cơ thể nhẹ nhàng đụng vào mục tiêu, chủy thủ trí mạng không một tiếng động đã lấy đi tính mạng mà không hề bị phát giác.

Cho dù dưới sự theo dõi gay gắt, bọn họ đều dùng dáng vẻ vô hại mỉm cười mà tiếp cận. Khi đoản kiếm phát ra tiếng kêu ngắn ngủi chặn lại vũ khí lấp lánh hàn quang, lại không ngờ chủy thủ lặng im kia, được bao phủ trong bóng tối và sự hối hả, cướp lấy chiến thắng nguy hiểm.

Vong Ưu khó khăn xoay người tìm kiếm cơ hội, lúc này hắn căn bản cũng không có đủ giá trị tín ngưỡng để mở đại chiêu “Soi Sáng”.

Giáo thánh lại một lần nữa khua khoắng, kéo theo hào quang đẹp mắt vờn quanh hắn tiến hành phòng thủ.

Nhưng mà lần này, Ảnh vũ bộ của Odin là hoàn hảo không có lấy một khuyết điểm.

Dùng Tia chớp trong tích tắc áp sát, sau đó đoản kiếm Khải Ca nháy mắt đối đầu với giáo thánh, tiếp đấy là một đoạn Ảnh vũ bộ đẹp mắt đến cực điểm. Trong quá trình dùng Ảnh vũ bộ, chủy thủ thậm chí chỉ cần một đường cong ngắn ngủi mười mấy centimet, là có thể thoải mái lấy ra một chùm máu tươi.

Mỗi lần xẹt qua bên người Vong Ưu như thế, tư thế sau cùng của Odin đều là quay lưng.

Ảnh vũ bộ của hắn ung dung, khiến hắn quả thực như dạo bước trên con đường chợ không mấy thu hút. Thế rồi lúc đi ngang qua một người qua đường, hắn chẳng qua chỉ vô ý đụng nhẹ cái, đầu cũng không ngoảnh lại đi tiếp.

Nếu như ở trong hiện thực, tận đến lúc người qua đường kia ngã xuống bởi vết thương trí mạng, sợ rằng cũng sẽ chẳng có ai nghi ngờ Odin ——mà đến lúc ấy, lấy tốc độ đi của Odin, e là đã biến mất từ lâu trong đám người hoặc trong hang cùng ngõ hẻm nào đó rồi.

Đáng sợ biết bao!

Thế cho nên lúc nam bình luận viên nhìn ra một chút manh mối, không khỏi hít một hơi lạnh: “Kỹ xảo của Odin cuối cùng cũng hình thành một con đường kín hoàn chỉnh…Tôi đã hoàn toàn tin hắn xuất thân là đặc công rồi!”

Nữ bình luận viên cũng không hiểu hết ý này của hắn, nhưng cô hoàn toàn có thể từ trên số liệu thi đấu cảm nhận được sự đáng sợ của kỹ xảo mới này. Cô kêu lên: “Lần thứ ba giao thủ, Vong Ưu xem chừng không hề có cơ hội phản kháng! Lượng máu lại giảm xuống %, thế nhưng hắn cũng không đủ giá trị tín ngưỡng!”

Khán giả vẫn cho rằng, một vòng combo đầy lực xung kích như bom nguyên tử bùng nổ là chuyện kinh khủng nhất trên sân thi đấu, nhưng rất nhanh bọn họ nhận ra mình đã lầm: Kinh khủng thật sự chính là tao nhã mà lãnh khốc một lần rồi một lần dùng Ảnh vũ bộ.

Ngay cả bản thân Vong Ưu cũng nghĩ vậy.

Không hề có một chút năng lực phản kháng nào đã bị một bộ kỹ xảo dày vò đến chết. Thế này có khác gì với việc chờ đợi lăng trì () trong nỗi sợ hãi đâu cơ chứ? Vậy thì thà rằng chém đầu một cái chết luôn còn hơn!

Vậy nên hắn vùng lên phản kháng!

Nam bình luận viên: “Vong Ưu muốn nắm lấy cơ hội cuối cùng, hắn dồn hết giá trị tín ngưỡng cho giáo thánh…”

Nữ bình luận viên: “A a a cố gắng cuối cùng!!! Trận đấu sắp kết thúc!! Sắp kết thúc——! Vinh quang bậc nhất sẽ thuộc về quán quân!”

Giờ phút này, giáo thánh của Vong Ưu tỏa ra ánh sáng rực rỡ, giống như một Thánh kỵ sĩ lấy thân tử vì đạo, lần đầu tiên cũng là lần duy nhất chủ động phát động tấn công Odin!

Hai người va chạm trong giây lát, Odin lại nhảy lên vào đúng lúc ấy!

Giáo thánh lưu lại dấu thánh không thể ngăn được kẻ địch đánh tới từ tầng trời thấp, trái lại để cho Odin sượt qua mũi giáo, hoàn thành một lần lượn vòng ưu nhã.

Odin cùng Vong Ưu một lần nữa lại tách ra!

Mà hắn lại quay lưng về phía Vong Ưu, đầu cũng không quay lại, chỉ thong dong làm giảm quán tính, cuối cùng bước chân hoàn toàn bất động.

Lúc này, cả người Vong Ưu hóa thành ánh sáng trắng, bay nhanh đi từ trên lưng Côn Bằng.

Hệ thống đưa ra kết quả cuối cùng:

[Trận đấu top sáu đã quyết định được thứ tự cuối cùng, số điểm của tuyển thủ lần lượt là:

Sát thủ, Odin, điểm.

Thánh kỵ sĩ, Vong Ưu, điểm.

Vũ giả nguyên tố, Canh Thần, điểm.

Hacker, Repow, điểm.

Dị năng giả, Tiểu Đức, điểm.

Druid, Meo Meo Meo, điểm.

Chúc mừng tuyển thủ Odin giành được ngôi vị quán quân mùa thứ giải đấu tỉnh của Tinh tỉnh số hai]

Người dẫn chương trình còn chưa lên sân khấu, nam bình luận viên đã kích động đến muốn đập bàn gào thét: “Odin thắng rồi! Là Chiến Thần Odin của khu Địa Cầu chúng ta! Là Tứ gia! Là Đại Ma Vương!”

Nữ bình luận viên đưa tay đặt trên tay hắn, nhưng nam bình luận viên khó mà thể kiềm chế được nghẹn ngào nói: “Sau bốn mươi năm! Cúp quán quân cuối cùng cũng lại về trên đất của khu Địa Cầu!”

Người dẫn chương trình rất muốn đưa ra thông báo chính thức, nhưng bởi vì nam bình luận viên thất thố trước dẫn đến châm ngòi nhiệt huyết của khán giả, tiếng kêu ở hiện trường thật sự quá to!

Trên khán đài tiếng người hợp thành đại dương sôi trào hối hả ồn ào, khán giả đầu tiên là gào thét đinh tai nhức óc ——tiếng thét này kéo dài liên tục tầm hơn mười phút mới hơi ngừng lại.

Người dẫn chương trình vừa cầm micro lên, phía bên khu Địa Cầu lại truyền đến hành khúc của họ!

“Theo bước chân ta, cùng mở ra hành trình vinh quang…” Bọn họ cất cao tiếng hát, mới đầu chênh lệch không đều, nhưng rất nhanh đã hoàn hảo dung nạp nhau, tạo thành một làn sóng âm thanh hào hùng đôn hậu.

Tiếp đó người của tinh khu khác cũng hát theo, người không biết hát yên lặng vung gậy huỳnh quang cùng máy liên lạc, như ánh sao lấp lánh trên mặt biển dịu dàng đong đưa.

Hát xong, rất nhiều người trực tiếp rơi lệ đầy mặt.

Tranh chữ khổng lồ vẫn kéo từ hàng cuối cùng của khán phòng đến hàng phía trước. Không đếm được có bao nhiêu băng rôn, gậy huỳnh quang, tranh chữ, bọt champagne bay lả tả trên không trung. Người dẫn chương trình vẫn không có cơ hội nói bất kỳ môt chữ nào, cho dù là công bố chính thức của ban tổ chức.

Sau đó, trong hội trường khổng lồ, ánh đèn đồng loạt bụp một tiếng lụi tắt.

Trên hai bên của màn hình, bỗng nhiên hiện ra vòng hoa hình trái tim, người đấu thầu năm nay là tổ chức công ích eSport. Hễ là người xuất hiện trong ống kính, bất kể tuổi tác giới tính đều có thể trực tiếp ôm hôn!

Trong phút chốc trong sân lại bùng lên một tràng tiếng kêu cuồng nhiệt.

Sau đó trên bầu trời sáng lên pháo hoa rực rỡ.

Những quả pháo hoa đó bay lên từ mỗi góc của sân đấu, lóe ra ánh sáng rực rỡ chói mắt trong màn đêm nhung đen, tổ hợp lại với nhau thành hình bông hoa xinh đẹp mềm mại nhất, rồi lại chần chừ rơi xuống.

Đã rất lâu rồi không có ai dùng pháo hoa mộc mạc nhất mà cũng ngọt ngào nhất để tô điểm cho vùng trời này.

Ánh lửa như ngôi sao mịt mù rơi xuống mặt đất, lại hóa thành một vùng biển hoa Tinh Mộng. Cánh hoa chen chúc dưới chân, dưới tay, trên vai từng người. Trong một vùng rực rỡ mơ mộng, có người ngồi ở hàng đầu tiên đứng dậy.

Victor đứng trước đám đông, đối diện với Tyler ngơ ngác.

Trên màn hình chung lớn nhất, ống kính độ xoay quanh quán quân.

Bọn họ nhìn thấy quán quân bỗng nhiên hít sâu một hơi, trực tiếp bỏ mặt nạ xuống, ngay trước ánh mắt cuồng nhiệt sùng bái của hàng nghìn hàng vạn người. Đây chắc chắn là lần dầu tiên hắn tạm dừng trong tích tắc, gần như nhỏ bé không thể nhận ra, mất tự nhiên nhấp đôi môi mỏng.

Sau đó, Tyler nói: “Micro. Lần này tôi có điều muốn nói”

Chú thích:

() Nguyên văn Đồ cùng chủy kiến “ 图穷 匕 见 ”: xuất phát từ “Chiến quốc sách- Yên sách tam” ( 战国策 · 燕策三): Kinh Kha giấu dao găm trong bản đồ để mưu giết Tần Thuỷ Hoàng, không may bị bại lộ =>Ý đồ được tiết lộ vào giờ khắc cuối cùng

() Nguyên văn Họa quyển “ 画卷 ”: bức tranh cuộn tròn

() Nguyên văn Thể hồ quán đỉnh “ 醍醐灌顶 ”: tưới sữa lên đầu. Trong phật học câu này mang ý nghĩa chỉ việc truyền thụ trí tuệ, giúp người ta ngộ ra điều gì đó => chợt hiểu ra/ ngộ ra, bỗng nhiên hiểu ra

() Cử trọng nhược khinh “ 举重若轻 ”: Ý chỉ người có tài lực siêu việt, việc nặng nề cực nhọc nhưng giải quyết một cách dễ dàng

() T ùng xẻo (còn gọi là lăng trì hay xử bá đao) là một trong những hình phạt tàn khốc và dã man được dùng rộng rãi ở Trung Quốc thời cổ xưa từ năm cho đến khi chính thức bãi bỏ vào năm . Từ ngữ trong tiếng Hán “lăng trì” có nghĩa lấn lên một cách chậm chạp. Đây cũng là hình thức ghê rợn vào bậc nhất trong các án tử hình, phạm nhân sẽ vô cùng đau đớn vì không được chết nhanh chóng, có trường hợp xẻo tróc nửa phần thịt trên cơ thể mà phạm nhân vẫn còn giãy dụa gào thét. Mức độ tàn bạo của nó thì không có gì có thể sánh nổi; ngoài việc xẻo từng miếng thịt trên người tử tội, đao phủ còn có nhiệm vụ là giữ cho tử tội không được chết một cách nhanh chóng, tức là sau bao nhiêu nhát xẻo thì nạn nhân mới được chết (wikipedia)

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio