Sau một hồi tranh đoạt kịch liệt, rốt cục số linh thạch đã nâng lên tới viên linh thạch hạ phẩm, chính thức rơi vào tay một lão giả thần bí.
Mọi người ai nấy đều thở dài, giá trị của bộ da lông yêu thú tam giai này rất rõ ràng, bất quá tiêu hao một lúc viên linh thạch hạ phẩm lại làm bọn họ có chút không nỡ. Dù sao đằng sau vẫn còn kiện vật phẩm khác, đây chỉ là khởi màn, sợ rằng phía sau còn có vật giá trị hơn nhiều.
Một canh giờ trôi qua, buổi đấu giá cũng đã bán ra được mười mấy kiện vật phẩm. Trong đó có một món Hoàng phẩm vũ khí, tên gọi là Xích Hỏa kiếm.
Xích Hỏa kiếm là vũ khí Hoàng phẩm, uy lực cực cường. Thực lực đủ mạnh, dùng kiếm này có thể một chiêu chém chết tu sĩ Thông Mạch kỳ đỉnh phong, giá trị vô cùng lớn.
Một hồi tranh đoạt kịch liệt, rốt cuộc giá trị Xích Hỏa kiếm đã được nâng lên tới viên linh thạch hạ phẩm, mà người ra giá, lại có thân phận vô cùng chấn nhiếp.
Trong phòng nhỏ, một thiêu nữ xinh đẹp khinh thường cười, hai tay khoanh trước bộ ngực đầy đặn, cười lạnh nói:
- Một lũ không biết tự lượng sức mình. Đồ của ta lại muốn tranh đoạt, cũng không hỏi xem túi tiền của ta lớn chừng nào.
Bên cạnh nàng một thanh niên anh tuấn bình thản quan sát hội trường, ánh mắt chăm chú nhìn Tinh Vũ, cười nhẹ nói:
- Một món vũ khí Hoàng phẩm mà thôi, dùng viên linh thạch phẩm mua nó, có chút không đáng.
Hắn híp mắt, lại nói:
- Bất quá để cho bọn họ thấy một chút tài lực của chúng ta, để xem sau này còn dám cùng tranh hay không. Phía sau còn có ba môn Địa phẩm võ học, hi vọng bọn họ biết điều.
Thiếu nữ cười lạnh, nói:
- Một đám nhà quê mà thôi, dùng tiện đập chết bọn họ là được.
Thanh niên cười nhẹ, không phản bác.
...
Sở Dương thầm tắc lưỡi nhìn đám người kịch liệt tranh đoạt, trong lòng cười khổ. Hắn mới đến thế giới này một năm, lần đầu tiên chứng kiến mấy vạn người cùng ngươi tranh ta đoạt một món đồ như vậy. Một lần trả giá là mấy trăm linh thạch hạ phẩm, quả thật là một đám phú hào.
“Hoàng phẩm vũ khí”
Sở Dương hít một hơi khí lạnh. Đệ tử Thánh Kiếm tông chỉ được cấp một thành sơ cấp kiếm bạc, Nội tông để tử sử dụng là Cao cấp kiếm bạc, hoàn toàn không có tư cách khả năng Hoàng phẩm vũ khí. Hoàng phẩm vũ khí, thậm chí ngay cả đại tông môn như Thánh Kiếm tông, Số lượng Hoàng phẩm vũ khí sợ rằng chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
“Đây chính là nơi đại bộ phận tu sĩ giao dịch vật phẩm, ngươi thấy được Hoàng phẩm vũ khí, cũng đừng quá kỳ quái.”
Bạch Ly cười giễu cắt đứt suy nghĩ của Sở Dương. Nàng nhàn nhạt nói tiếp:
- Cảnh giới hiện tại của ngươi quá thấp, tầm mắt còn kém, sau này càng ngày càng mạnh lên, tự nhiên sẽ càng tiêp xúc nhiều, trong lòng đối với mấy món Hoàng phẩm vũ khí này, e là chẳng còn quan tâm nữa.
Bạch Ly nói Sở Dương hoàn toàn hiểu rõ. Đối với sự lý giải của nàng, hắn không quá để trong lòng. Dù sao lấy cảnh giới hiện tại, dùng tầm mắt của hắn lúc này một món Hoàng phẩm vũ khí đủ để hắn cảm thấy chấn động. Sau này thực lực gia tăng, tầm mắt lại khác, còn cần chi quan tâm một món Hoàng phẩm vũ khí.
Hắn trầm ngâm quan sát hội trường, mà Bạch Ly cũng không để ý tới hắn. Dù sao thân phận Sở Dương rất khó lường, nàng nhất thời chỉ muốn giễu hắn một chút mà thôi.
...
Tinh Vũ trong lòng vô cùng vui vẻ, buổi đấu giá hôm nay do nàng chủ trì giá trị giao dịch đã vượt quá sự mong đợi của nàng rồi. Hơn nữa phía sau còn có mấy kiện vật phẩm, chắc chắn sẽ làm tất cả phải chấn động.
Nàng nghĩ nghĩ, liền hướng mấy vạn căn phòng cười nói:
- Chắc hẳn mọi người nóng lòng lắm rồi. Vậy thì ta cũng sẽ không để mọi người đợi lâu. Kiện vật phẩm đấu giá thứ ngày hôm nay chính là.
Nàng khẽ cười, ánh mắt híp lại, dịu dàng nói:
- Địa phẩm võ học, Tiểu Lôi Đình Quyền.
Nàng vừa dứt lời, một cỗ âm thanh chấn động vô hình trong nháy mắt bạo phát. Mà lấy tốc độ khủng khiếp, hội trường nháy mắt nổ vang.
“Tiểu Lôi Đình Quyền, cái tên thật khí phách. Địa phẩm võ học nha, được, lão tử ra giá viên linh thạch hạ phẩm.”
“Thượng thiên hạ địa, duy ngã độc tôn. viên linh thạch hạ phẩm, ai dám cùng ta tranh phong.”
“ viên linh thạch hạ phẩm.”
“ viên linh thạch hạ phẩm”
...
Thanh niên tuấn tú có chút chấn động, hắn ánh mắt tỏa sàng, lập tức ra lệnh cho một lão già:
- Thanh lão, môn Địa phẩm võ học này ta nhất định phải có