Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân

chương 136: luyện kỹ thất

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trần Ngọc Lâm không hay không biết gì về sự vụ có liên quan tới mình, hắn hiện tại đang ở trong phòng tập tiến hành tập luyện kĩ năng.

Đương nhiên Phòng Tập không phải tên của nó, tên chính thức của nó là Luyện Kỹ Thất.

Cái gọi là [Phòng Tập] là tính năng mới của Hệ Thống, tuy nhiên tính năng này chỉ được tạo ra khi hắn đã tậu đủ loại võ kỹ nhất định được mua từ tay Hệ Thống về mới được. Và bắt buộc là phải mua từ tay Hệ Thống mới có thể đạt được.

Đây cũng là nhờ công của [Thông Thái], Hệ Thống có quá nhiều tính năng, quá nhiều cho nên hắn không thể kiểm tra hết được. Hơn nữa càng khiến cho Trần Ngọc Lâm đau đầu là Hệ Thống khiến cho rất nhiều tính năng phủ đen đi, không thể kiểm tra điều kiện mở khóa từng tính năng.

Muốn kiểm tra, phải kiểm tra một mục gọi là [Thành Tựu], nhưng [Thành Tựu] mục cũng phải có đến dăm ba vạn mục, đâu hơi ra mà hắn kiểm tra cho đủ.

[Thông Thái] ngược lại có thể. Vừa nãy hắn lướt qua các hạng mục để đến phần Cửa Hàng, lúc lướt qua hạng mục [Thí Luyện Thất] (bao gồm Phòng Tập, Luyện Đan Thất..v..v) hắn có vô tình lướt qua một đạo bị bôi đen, lúc đó hắn lập tức biết cái mục bị bôi đen đó gọi là [Luyện Ngục Thất], đồng thời cũng có cả điều kiện cần thiết để mở nó ra.

Khó khăn vô cùng nhưng không phải là không thể.

Còn có hơn trăm loại đề mục cũng được hắn tìm hiểu qua, trong đó có mục là dễ dàng tìm hiểu nhất:

[Tinh Thần Thất] - giá khai mở: điểm Vận Mệnh, tăng tiến tinh thần lực, toàn lực rèn luyện, có thể dùng tới Kim Đan.

[Luyện Kỹ Thất] - điều kiện khai mở: Mua vào kỹ năng trên Cửa Hàng, tự động mở khóa Lv.

Khác biệt là Tinh Thần Thất thì mở ra hoàn toàn %, còn Luyện Kỹ Thất cần càng nhiều yêu cầu hơn để nâng lên Lv cao hơn.

Tỉ như hắn sẽ tăng tiến Level tại các mốc kỹ năng mua về thứ - - - - . Từ ngoài Lv trở đi yêu cầu hắn sáng chế tối thiểu //// kĩ năng, mỗi một cấp bậc đều có yêu cầu về các kĩ năng mua về cũng như sáng chế ra.

Tỉ như hắn sáng chế ra cái gọi là Đa Trọng Kích được định đoạt là rank E vậy, trong khi để đạt được Lv hắn cần sáng chế ít nhất là rank C-. Chênh nhau cái cảnh giới.

Luyện Kỹ Thất cùng Luyện Đan Thất tương tự, mỗi ngày hắn có thể tiến vào giờ đồng hồ, khả dĩ tích tụ tối đa ngày tương đương giờ. Mỗi một level tăng lên trên có thể cho hắn thêm tiếng đồng hồ nhiều hơn.

Tương đương mỗi người ngày có tiếng, hắn lại có tiếng đồng hồ (Luyện Kỹ Thất và Luyện Đan Thất mỗi cái tăng cho hắn tiếng đồng hồ).

Nếu lên Lv max là Level , mỗi ngày hắn sẽ có thêm ra tiếng đồng hồ, chưa kể còn một số các loại "Thất" khác còn chờ hắn khám phá.

Luyện Kỹ Thất ngoại trừ linh lực nồng đậm, hơn nữa còn có một loại hương thơm khiến người ta cảm thấy tinh khí thần sảng khoái,ngoài ra không có gì khác. Nếu muốn tăng thêm một số hạng mục có thể dùng điểm Vận Mệnh tới bổ sung.

Tỉ như đá lót phòng là Ngộ Đạo Thạch?

Trần Ngọc Lâm sau khi dùng toàn bộ điểm Vận Mệnh còn lại mua một môn Võ Kỹ gọi Lôi Quang chỉ, còn thừa điểm Vận Mệnh mà thôi. Không đủ để mua một mẩu Ngộ Đạo Thạch.

Lôi Quang Chỉ là một môn võ kỹ rất đa năng, không nhất thiết phải là dùng đầu ngón tay mà có thể bắn ra từ lỗ chân lông tại toàn thân ra vô số thiểm điện. Đương nhiên muốn thực sự bắn ra từ toàn thân cần lực khống chế siêu quần hơn hẳn bình thường, đầu ngón tay xét cho cùng càng dễ dàng hơn do ở đầu ngón tay tụ tập một lượng lớn dây thần kinh, dễ dàng khống chế.

Toàn thân? Xin lỗi chứ khó hơn nhiều lắm.

Lôi Quang chỉ có tầng, mỗi tầng tăng thêm một ngón tay. Đây không chỉ là tăng thêm một ngón tay phát ra lôi điện mà phải kết hợp hai ngón tay cùng lúc phát ra lôi điện trộn lẫn, uy lực có thể hơn nhiều so với +=.

Nếu ngón cùng bạo dẫn, tương đương tầng , có thể tăng thêm gấp lần sức mạnh, hơn nữa độ xa mà Chỉ lực có thể bắn là khoảng mét, tương đương một mũi tên.

Tại tầng thứ , chính là yêu cầu bắn được Lôi Quang Chỉ ra từ toàn thân. Trần Ngọc Lâm kiểm tra thông tin về môn võ kỹ này, thấy cũng khá được. Một số người tự sáng tạo ra Lôi Quang Khải Giáp, một số người lấy chỉ làm kiếm, tạo ra Lôi Quang Kiếm.

Điều kiện tu tập của cái này rất đơn giản, lôi hệ kinh mạch. Nhưng mà trên đời này lôi hệ kinh mạch là biến dị đi ra từ hỏa hệ kinh mạch hoặc phong hệ kinh mạch, tỉ lệ xuất hiện là người có người là lôi hệ kinh mạch. Cũng coi như khá ít. Bù lại thì uy lực của nó mạnh mẽ hơn nhiều.

Trần Ngọc Lâm đang ở trong Luyện Kỹ Thất, luyện tập Lôi Quang Chỉ muốn phát điên. Hiện tại Lôi Quang Chỉ của hắn đã luyện tập đến cảnh giới có thể bắn ra hình dáng hai chỉ rồi.

Nắm vững võ kỹ cũng phân biệt ra thành các tầng thứ khác biệt, tầng thứ nhất là hình. Có thể bắn ra được hình dáng của một võ kỹ, là nhập môn. Trần Ngọc Lâm gọi đây là học vẹt.

Tầng thứ , hoàn toàn sử dụng ra được võ kỹ đến một mức độ lô hỏa thuần thanh, tùy tâm sở dụng. Trần Ngọc Lâm gọi đây là cấp bậc sách giáo khoa.

Tầng thứ là hoàn toàn hiểu rõ về võ kỹ chính mình, biết được khi nào thì sử dụng, trong các trường hợp nào thì nên sử dụng chiêu nào, đồng thời có thể phất tay là sử dụng được, thấm nhuần vào bản năng. Trần Ngọc Lâm gọi đây là cấp bậc sách bài tập (vì thông thường sách bài tập khó hơn sách giáo khoa nhiều).

Tầng thứ là biến hoàn toàn võ kỹ thành của mình. Mỗi người kinh mạch khác nhau, cơ thể khác nhau, thể chất bất đồng, thay đổi võ kỹ thành hoàn toàn thích hợp với mình. Trần Ngọc Lâm tạm gọi đây là cấp bậc Sách Nâng Cao.

Tầng thứ là chỉnh sửa võ kỹ, thậm chí thay đổi một số yếu tố, biến nó thành một môn võ kỹ hoàn toàn khác. Tầng này được vinh dự gọi là cấp bậc Giáo Sư Tiến Sĩ.

Thật giống như nếu Trần Ngọc Lâm đọc xong công thức Pytago, suy luận ra một công thức, bèn đặt tên công thức đó là Py-ta-Lâm chẳng hạn.

Hệ Thống:

[................]

Trần Ngọc Lâm tuy rằng có được Hệ Thống gia thân, tu luyện cũng có thể gọi là nhanh chóng, sau tiếng đồng hồ đã đạt được Lôi Quang thức thứ , chỉ, mặc dù mới chỉ đạt đến mức độ thứ , Hình.

Tốc độ này có thể nói là một phần là do Trần Ngọc Lâm có Hệ Thống gia thân, tinh thần lực mở rộng, một phần do Luyện Kỹ Thất luôn khiến hắn trong trạng thái tinh thần sung sức phấn khởi.

Trần Ngọc Lâm giơ ngón tay làm bộ như bắn ra một khẩu súng, Lôi Quang Chỉ phát động, một tia chớp bắn ra từ tay hắn, hơi vặn vẹo một chút rồi lấy tốc độ nhanh như điện xẹt bắn rách một tờ giấy mà hắn treo ở trên tường.

Mặc dù dùng súng thì khác thực nhanh hơn và cũng mạnh hơn, nhưng hắn không có ý định dùng Lôi Quang Chỉ vào việc bắn mà dùng khi cận chiến. Tuy rằng Vạn Lôi Pháp cũng kích phát Lôi điện nhưng đem so sánh với Lôi Quang chỉ đúng là trứng chọi đá.

Hắn chú ý chính là sau khi tu thành tầng thứ , có thể bắn ra Lôi QUang từ các lỗ chân lông, đến lúc đó hắn bao phủ Băng Hỏa Sáo Trang bằng Lôi Quang Chỉ, không phải có thể một hơi công kích đối phương bằng loại thuộc tính?

Hơn nữa nếu khống chế đến mức lô hỏa thuần thanh, phải hay không có thể ẩn tàng Lôi Quang chỉ tới trên lưỡi đao, như vậy hắn có thể đem Lôi Quang Chỉ như ám thương mà sử dụng.

Trần Ngọc Lâm sau khi ra khỏi Luyện Kĩ Thất, chợt cảm giác toàn thân mệt mỏi. Đây là do hắn bị tác dụng phụ, đợt trước trong Luyện Đan Thất cũng thế.

Luyện Đan Thất hay Luyện Kĩ Thất đều rèn luyện thông qua lĩnh ngộ và yêu cầu lực khống chế cực cao, tiêu hao tinh thần lực lớn. Tuy rằng trong cả cái Tinh Thần lực tiêu hao nhanh chóng được bổ sung nhưng do hắn phải thường xuyên duy trì tình trạng tập trung này cho nên tinh thần của hắn nhanh chóng "sập".

Người ta thường nói, căng quá thì dễ gãy là vì thế. Giống như một cái lò xo, kéo dài ra đến một mức nhất định sẽ mất đi tính đàn hồi vậy.

Dù thế, ngủ một giấc tầm - tiếng là hắn có thể khôi phục. Xét cho cùng không phải do tinh thần lực cạn kiệt mà chỉ là do hắn thường xuyên tập trung quá độ. Bình thường thì không sao, nhưng hôm nay lại còn thêm cái [Thông Thái] liên tục dông thẳng vào đầu hắn nữa cho nên hắn sập nhanh hơn bình thường.

Sáng hôm sau, Trần Ngọc Lâm vươn vai dậy. Hắn cười khổ nhìn vào đồng hồ, lúc này đã là giờ sáng.

Không nghĩ tới hắn ngủ một giấc lên tới hơn tiếng đồng hồ. Đừng có nhìn hắn ngủ tiếng là nhiều, xét trên bình quân hắn thường hay ngủ khoảng - tiếng, tiếng đồng hồ là một hơi tăng lên gấp lần lịch trình một ngày của hắn.

Thật giống người bình thường ngày ngủ tiếng, nay bỗng dưng biến thành ngày ngủ tiếng vậy.

[Chẹp chẹp, Kí Chủ bê tha quá.]

"Câm mồm. Không phải hôm qua ta có đặt đồng hồ báo thức lên người mày rồi còn gì?"

Trần Ngọc Lâm lầm bầm, hôm qua hắn nhớ rất rõ ràng hắn có đặt đồng hồ báo thức cho Hệ Thống gọi hắn dậy.

[Chà thật ngại ngùng.]

Hệ Thống cười tươi rói:

[Hôm qua ta ngủ say quá, nên ta lỡ tắt cái đồng hồ báo thức đi rồi.]

"............."

Trần Ngọc Lâm nghi hoặc:

"Ta tưởng chỉ có mình ta mới có thể tắt nó đi được?"

[Không sai.]

Hệ Thống cao ngạo trả lời:

[Cho nên ta đơn giản là hủy cài đặt/ xóa luôn ứng dụng Báo Thức đi.]

"..................."

Trần Ngọc Lâm lắc đầu, cũng may hôm nay không có gì quá cấp bách. Nói cho đơn giản thì cũng chỉ là ngồi chơi mà thôi. Hắn nhảy xuống giường đi ra ngoài.

Trần Ngọc Lâm vừa bước ra khỏi cửa, lập tức đứng sững lại, kinh ngạc không thôi...

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio