Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân

chương 272

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lệnh Chú không phải là toàn năng.

Đây là một khái niệm biết đến với mọi Master, một Lệnh Chú chẳng hơn gì một đòn tấn công Ma Thuật mang sức mạnh cao hơn hẳn đòn tấn công của bất cứ Anh Linh nào. Nhưng nó là một đòn tấn công ma thuật mang ý nghĩa nó cũng có thể bị chặn lại bởi sự kháng cự của Anh Linh, hoặc đơn giản hơn là kĩ năng Kháng Phép.

Ví dụ như Saber, hoặc một số Trường Phái đặc thù như Berserker cũng có thể chống lại Lệnh Chú. Berserker với kĩ năng cuồng hóa có thể chống lại Lệnh Chú với sự điên rồ của chính bản thân.

Cách thức của Francois Prelati tương đối khác biệt, anh ta nghiên cứu rất kĩ về Hệ Thống Cuộc Chiến Chén Thánh (hoặc Master của anh ta? Nhưng trên lý thuyết hai người là một, thứ này chưa bao giờ xảy ra), và bằng cách nào đó, đã tạo ra một khả năng đề kháng đối với các Lệnh Chú.

Hoặc có thể đơn giản hơn là Master của anh đã sử dụng một Lệnh Chú khác, ghi đè lên Lệnh Chú của Ruler. Không ai biết được, tuy nhiên một sự thật chính là Caster Giả lúc này đã hoàn toàn không còn bị tác động bởi Lệnh Chú nữa.

"Trẫm ra lệnh lần nữa, với Lệnh Chú, lập tức tự sát cho Trẫm!!!"

Tần Thủy Hoàng sa sầm mặt, tiếp tục sử dụng thêm một Lệnh Chú khác. Lệnh Chú này.. cũng không có tác dụng. Francois Prelati cười lớn:

"Lệnh Chú không có tác dụng với ta."

Tần Thủy Hoàng Đế lắc đầu, mỗi một Ruler chỉ có duy nhất lượt Lệnh Chú để kiểm soát một Anh Linh, hiện tại cả lượt đã dùng hết.

Tuy nhiên cũng không có nghĩa là ông ta từ bỏ hi vọng. Hiện tại tình trạng chính là vô cùng hỗn loạn. Thứ này không gì khác hơn một cánh cổng tiếp nối đến một chiều không gian khác, một chiều không gian hoàn toàn khác biệt với thế giới này, nếu để việc này tiếp diễn, rất có thể tận thế sẽ bắt đầu ở nơi đây.

Giơ tay lên, Lệnh Chú bao phủ trên lưng và tay ông toàn bộ sáng lên, giống như một cái đèn vậy. Đương nhiên, so sánh thế không thực sự hợp lý lắm, nhưng lượng Ma Lực tỏa ra từ cơ thể ông ta cũng rực sáng không kém một cái đèn.

"Với Lệnh Chú, Trẫm ra lệnh, toàn bộ mọi Anh Linh trong Cuộc Chiến Chén Thánh này, dù đang ở nơi đâu, lập tức, tiêu diệt ngay lập tức Caster - Francois Prelati."

"Sự bỏ cuộc không nằm trong từ điển của ngươi sao? Thủy Hoàng Đế?"

Francois Prelati xụ mặt lại, Anh Linh bên cạnh hắn dường như chẳng có ý chĩa gươm vào hắn. Tuy nhiên xét đến việc Prelati có thể kháng cự Lệnh Chú liên tục, thì việc Saber kì lạ đó có thể kháng cự lại Lệnh Chú cũng chẳng ngạc nhiên.

"Chà, ta cảm giác có một kẻ nào đó đang cầu lấy sự giúp đỡ của bản vương."

Một giọng nói mười phần kiêu ngạo vang lên từ trên bầu trời. Tất cả Anh Linh ngẩng đầu nhìn, thì ra là Archer vàng hoa Gilgamesh đang kiêu ngạo đứng trên một con tàu con thoi, hai cánh nó chĩa sang hai bên, cong về phía trước, hơi giống một con tàu vũ trụ. Toàn thân con tàu dát vàng chóe.

Gate of Babylon - kho báu của Gilgamesh, vị anh hùng cổ đại từng sở hữu tất cả bảo vật trên thế gian, lưu trữ nguyên bản của rất nhiều báu vật thần thoại mà sau này được hậu thế ca tụng.

Con thuyền vàng đang lơ lửng trên không cũng nằm trong số ‘thần linh chi bảo" ấy. Đây chính là phương tiện biết bay đã được lưu truyền từ Babylon sang Ấn Độ, được ghi lại trong hai trường ca Ramayana và Mahabharata dưới tên "Vimana".

"Dù có là tạp chủng, ít nhất chúng cũng từng là những chiến binh tên tuổi. Không thể tin là chúng lại bị những thứ ô uế kia ngăn cản. Đúng là trêu ngươi quá mức. Ngài có nghĩ vậy không, Tokiomi?"

Tình trạng lúc này chính là những Anh Linh đang cố sức để ngăn cản đám quái vật lên bờ. Tuy nhiên có những con với sức mạnh không thua kém gì những Anh Linh hùng mạnh, với kích cỡ như một con voi đang dần dần xuất hiện.

Gilgamesh nói lúc này với không ai khác hơn là Master của hắn ta. Tuy Tohsaka Tokiomi được phép cùng đứng trên thuyền, nhưng khác hẳn với thái độ thản nhiên tự đắc của Archer, ông lại mang một tâm trạng tức tối và phiền muộn, xen lẫn chút lo âu.

Trò hề này - chẳng là gì với Bảo Khí tối thượng nhất của Gilgamesh, tuy nhiên nó lại khiến cho ma thuật hiển lộ ra hoàn toàn trước công chúng, thứ mà ông ta luôn muốn phòng tránh. Đương nhiên trong trường hợp cấp bách, việc hi sinh thành phố này cũng với toàn bộ Master tham chiến cũng nằm trong danh sách việt phải làm.

Đó là một thiệt hại chấp nhận được.

"Tuy nhiên, nếu như ngươi đã quỳ xuống khẩn cầu nhà vua ban cho phước lành của mình, bản vương sẽ không ngần ngại hiển lộ.."

Gilgamesh giơ tay lên, đằng sau anh ta, Gate of Babylon xuất hiện, cánh cổng xuất hiện sau lưng anh ta. Những cánh cổng vàng chóe, phát ra ánh sáng thần thánh.

Do đang bị Lệnh Chú ép buộc, cho nên Gilgamesh chỉ có thể thực hiện những mệnh lệnh của Ruler một cách vô cùng miễn cưỡng. Tuy nhiên với sức mạnh của mình, anh cũng hoàn toàn thể hiện sức mạnh vượt xa các Anh Linh khác.

Hiển nhiên, Gilgamesh sẽ không thèm sử dụng tới những Bảo Khí - thương, đao, rìu và giáo cho một cuộc chiến "bẩn thỉu và nhơ nhuốc" - như cái cách mà anh nhận xét. Thay vào đó, cây gậy pháp thuật xuất hiện từ trong những cánh cổng Babylon, thứ mà trước giờ chỉ thấy xuất hiện ra những Bảo Khí của những Anh Linh cận chiến.

Từ đằng sau anh, những cây gậy phép sáng lên rực rỡ, và những luồng năng lượng khổng lồ - nhưng yếu hơn những đòn công kích trực tiếp bằng Bảo Khí - xả thẳng vào đám quái vật.

Những đòn công kích của anh mạnh một cách điên rồ, ma lực tuôn trào trong chúng, những quả cầu năng lượng, những hòn tên mũi đạn xé gió lao vút đi để lại những dấu tích không khác gì thả bom chiến tranh.

Hiển nhiên mặc dù không phải một Caster, nhưng với Bảo Khí của mình, việc tạm thời thực thi vai trò của một Caster cũng không quá khó. Cũng giống như trận chiến tối qua khi anh sử dụng Medorach, anh hoàn toàn có thể dùng vũ khí của một Trường Phái khác nếu thuở sinh thời anh có kiến thức về chúng.

Số lượng quái vật trong nháy mắt giảm đi rất nhiều. Tuy nhiên số lượng của chúng vẫn ở vào mức của một đội quân.

"Chà, quả là một lũ nhơ nhuốc."

Gilgamesh mở miệng chê bai, tuy nhiên ánh mắt anh nhìn về phía Francois Prelati lại tràn đầy sự tò mò:

"Một kẻ mạnh mẽ! Và trên hết, đạt tới tận cùng của sự điên khùng. Hắn có thể là thứ mua vui cho ta đấy. Một tên hề!"

"Rầm!!!"

Một tia chớp lao ra, cùng lúc đó một tiếng rống lớn vang lên trầm đục, tiếng động từ sấm chớp phát ra làm lu mờ cả tiếng gào thét vang trời của bầy quái vật. Từ bờ sông, Iskandar trên cỗ ngưu xa của mình xé gió lao về đám quái vật, thanh kiếm của ông vung lên, mỗi một nhát vung là lại có mấy chục con quái vật ngã xuống.

"Chà, lũ này quả là đông như kiến vậy."

Iskandar nhận xét. Ông chưa được chứng kiến khả năng hồi phục cùng sinh sôi vô hạn của chúng trong cuộc chiến giữa Lancer và Saber với Caster, nhưng cũng không khó để đoán ra. Tuy nhiên cỗ ngưu xa của ông lại tỏ ra dị thường phù hợp với trận chiến như này.

Lưỡi thương của Lancer chỉ có thể ngăn cản vết thương phục hồi, nhưng thứ diễn ra đối với những con quái vật này không phải là phục hồi mà là lấy thân thể máu thịt của kẻ trước làm thành tế phẩm phục vụ kẻ tới sau. Sấm chớp đến từ cỗ ngưu xa của Iskandar có thể nướng chín lũ quái vật, khiến chúng không thể lấy bản thân làm tế phẩm.

Dù thế, lũ quái vật vẫn đông như kiến cỏ.

"Vụ này sẽ kéo dài mãi mãi đây!"

Iskandar lắc đầu ngán ngẩm. Ánh mắt ông liếc qua Heracles lúc này đang vung vẩy hai mũi tên với phong cách giống như hai lưỡi giáo, mỗi một nhát vung là lại có một đám quái thú chết như ngả rạ.

Và mỗi một nhát vung lại có một đám khác trồi lên, nhưng giống như bị dính độc, đám đó lập tức thét lớn trong sự kinh hoảng, tan ra thành mủ máu.

Chợt Iskandar nhíu mày, ông ngửi được mùi máu.

"Không nghĩ tới chúng ta sẽ gặp nhau sớm như thế!"

Từ trong thành phố, Vlad Đệ Tam thở dài xuất hiện trong một cơn mưa máu. Ông ta chán nản nhìn Ruler - người tối hôm qua còn có thể sẽ dùng một Lệnh Chú buộc ông phải tự sát (thực ra không hẳn, nhưng không khó suy đoán) - và hiện tại đã sử dụng Lệnh Chú để buộc ông phải chiến đấu với đám.. ừm, mà đám này là đám gì?

Hiện tại, nếu ông đoán không sai, và kiến thức do Chén Thánh cung cấp là chuẩn xác, Ruler còn lại Lệnh Chú đối với ông. Có nghĩa là ông chỉ cần giữ lại một Lệnh Chú để ghi đè lên Lệnh Chú của Ruler mà thôi.

Thậm chí có thể kích hoạt Cuồng Hóa để đạt được sự điên rồ trong phút chốc, khiến cho Lệnh Chú vô hiệu cũng được. Đối với ông mà nói, đây là tin tốt.

Tuy nhiên dù sao Lệnh Chú hiện tại đã bị/được đưa ra, chẳng còn cách nào khác ngoại trừ ông buộc phải chiến đấu cùng những Anh Linh nơi này. Vung tay một cái, một cây giáo xuất hiện trên tay ông, và chỉ với một nhát vung của cây giáo, ông tạo nên một cơn mưa máu lan xa tới mười mấy mét, từng chiếc cọc xuất hiện xuyên thủng đám quái vật xung quanh.

"Tình hình có vẻ trong tầm kiểm soát."

Ruler - Tần Thủy Hoàng vung kiếm lên nói. Mặc dù rằng các Anh Linh hiện tại vẫn đang phải tiêu diệt lũ quái vật xuất hiện từ Bảo Khí của Caster, nhìn chung thì chẳng mấy chốc bọn họ sẽ xuyên thẳng qua đám quái vật và tới chỗ của Caster.

Nhưng đột nhiên, tầm mắt ông thẳng tắp hướng về mặt nước, gần với nơi ông đang đứng. Mặt nước lúc này đang sục sôi bởi máu, giống như thể hàng ngàn bọt khí đang cùng lúc nổi lên, và rồi một cái xúc tu khổng lồ quật thẳng hướng về ông.

"Xoẹt!"

Vung trên tay thanh kiếm của mình chém đứt đôi cái xúc tu quật về phía mình, ông lùi lại, cảnh giác. Và rồi một "thứ" xuất hiện trước mắt ông, rất khó để lý giải nó là cái gì.

"Đó là thứ gì vậy?"

Saber kinh sợ thốt lên. Iskandar cũng kinh ngạc không kém. Archer cười gian ác:

"Chà, thật là một con thú kinh tởm."

Heracles lầm bầm:

"Thật đấy à? Khi còn sống ta đã vật lộn với quá nhiều thứ có thể tái sinh liên tục, con chim vùng Stymphale, con Hydra.. giờ thì đến thứ này?!"

Vlad Đệ Tam dở khóc dở cười nhìn thứ trước mặt bọn họ.

Vô số xúc tu quấn lấy nhau rồi hợp lại, giờ đã trở thành một tảng thịt nhớp nhúa. Thứ nước bóng loáng nhầy nhụa khiến người khác buồn nôn đang hợp thành một bãi cát làm bằng thịt,một hòn đảo thịt sống. Nhưng, có vẻ như vẫn chưa đủ, sinh vật đó vẫn tiếp tục to lên.

Kể cả những con vật ngự trị biển sâu - cá voi và mực khổng lồ, cũng không thể so đọ với kích thước của nó. Cơn ác mộng thống lãnh đại dương ở một thế giới khác. Không nghi ngờ gì nữa, chỉ có cái tên “quỷ biển” mới thích hợp với sinh vật thủy sinh khổng lồ kia.

Cao hàng trăm mét, và dường như không chỉ có một con.

"Này Ruler, khi ông nói "Một thứ gì đó kinh khủng hơn nhiều".."

Iskandar nhìn về phía Tần Thủy Hoàng:

"Ông đang nói về thứ này?"

"Không biết."

Tần Thủy Hoàng lắc đầu thản nhiên thừa nhận:

"Ta chỉ cảm thấy một tồn tại dị thường ở bên kia cái hố. Nhưng không phải thứ này."

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio