Vĩnh Sinh

chương 1035: động thủ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mộ Dung Sĩ chỉ điểm lộ tuyến cho Phương Hàn, cư nhiên là "Đại hung chi địa" đánh dấu trên địa đồ, hiển nhiên hắn đang dẫn Phương Hàn vào chỗ chết.

Nhưng mà Phương Hàn cũng không vạch trần hành động này.

Hắn chẳng qua chỉ truyền âm cho Hư Mộ Vân, thậm chí còn Bích Ngư Nhi: "Các ngươi cẩn thận, Mộ Dung Sĩ người này có dã tâm lang sói, phương hướng mà hắn chỉ điểm không phải dẫn tới cốt mộ Quỷ Vũ Thánh Quân, mà là tới một nơi đại hung chi địa."

"Đại hung chi địa!"

Hư Mộ Vân cả kinh nói: "Phong Duyên, tại sao ngươi lại biết? Vị trí của Bạch Cốt Trường Hà này chỉ có Thiên Đình mới biết, rất nhiều nơi đại hung chi địa phi thường hiểm ác, cho dù Kim Tiên tiến vào cũng khó có thể trở ra. Mà ngay cả Hư gia ta cũng không có địa đồ, tai sao ngươi lại có? Lần này cũng chính bởi vì Mộ Dung Sĩ có địa đồ, chúng ta mới đi cùng hắn tới đây."

"Tự nhiên là ta biết rồi, các ngươi cứ nghe lời ta đi." Phương Hàn đã có định liệu.

"Vậy ngươi nói đi, phải chuẩn bị làm sao bây giờ? Vẫn đi đại hung chi địa? Cứ như vậy mặc cho Mộ Dung Sĩ bài bố?" Bích Ngư Nhi nói.

"Hừ! Ở đại hung chi địa sẽ giết Mộ Dung Sĩ cướp địa đồ của hắn, tự chúng ta sẽ tới mộ huyệt của Quỷ Vũ Thánh Quân, lấy tàn phiến thánh đồ, cùng vô số bảo tàng!"

Phương Hàn truyền thần niệm hung ác qua, mãnh liệt thi triển Đại Thôn Phệ Thuật, càng có nhiều bạch cốt, khô lâu cự đại bị hắn hút vào trong cơ thể, toàn bộ tiến vào Bổ Thiên Lô. Sau đó bị Nguyên Thủy chi khí hừng hực thiêu đốt, luyện hóa biến thành lực lượng. Làm cho những khối bạch cốt kia đều biến thành từng đạo từng đạo tinh khí cốt long.

Những bạch cốt kia đối với Kim Tiên bình thường mà nói, quả thật khi luyện hóa được không bù mất, thế nhưng đối với Phương Hàn mà nói, vẫn là vật đại bổ như thường.

Hài cốt của viễn cổ Thần Ma mặc dù có tà khí, thế nhưng vẫn là đồ bổ. Chỉ cần tiêu hao một chút Nguyên Thủy chi khí mà thôi.

Phương Hàn cố ý đem một đạo linh mạch cấp một của Mộ Dung Sĩ hấp thu. Hai đạo linh mạch này, một đạo có màu bạch ngọc, một đạo có màu bích lục phỉ thúy. Phẩm chất rất tốt.

Phương Hàn hấp thu dùng để luyện hóa đám bạch cốt khô lâu, lập tức Mộ Dung Sĩ cảm nhận được ngay.

"Tốt, tiểu tử kia trúng kế rồi, từ giờ trở đi sẽ không còn nguy hiểm nữa. Thực lực của hắn rất cường đại, ta thật không nắm chắc giết chết được hắn! Thế nhưng hiện tại hắn quả nhiên bắt đầu luyện hóa linh mạch, khiến cấm pháp của ta thẩm thấu tiến vào thân thể của hắn, hắn xong rồi!" Mộ Dung Sĩ cười gằn, hận không thể lập tức tiến lên giết Phương Hàn.

Nhưng hắn lại là người lòng dạ thâm sâu, nhất định phải đợi có mười phần nắm chắc mới tung ra một kích lôi đình diệt sát Phương Hàn.

"Tô Phi Dương! Ngụy Đông Thăng! Phạm Thần! Ba người các ngươi nghe lệnh của ta, ta đây sẽ dụ Phong Duyên đến đại hung chi địa. Đến lúc đó các ngươi cùng nhau xuất thủ ngăn cản Mộ Vân cùng Bích Ngư Nhi, ta sẽ động thủ giết kẻ này, cũng để các ngươi quan sát vô thượng ảo diệu của Ngọc Hoàng Thánh Đạo Diệu Hữu Đại Tôn Kiếm Quyết."

Hắn truyền thần niệm mấy người.

"Được! Mộ Dung thái tử!"

"Bố trí rất ổn! Chúng ta khẳng định sẽ ngăn cản Hư Mộ Vân!"

"Hừ! Chúng ta sẽ nhìn Mộ Dung thái tử đại triển thần uy, giết Phong Duyên tiểu tử này. Trên đường đi tiểu tử này vô cùng kiêu ngạo, hiện tại cũng nên cho hắn biết cái gì gọi là tuyệt vọng."

"Vẫn là thái tử tính toán cặn kẽ."...

Ba người hết sức hưng phấn. Bọn họ đều biết, Phương Hàn là một vị tuyệt thế Kim Tiên rất mạnh, cũng cực kỳ hiếm thấy tại các đại môn phái, ngay cả tại Thiên Đình cũng hiếm thấy, nếu để hắn tiếp tục phát triển, như vậy không lâu sau khi trên đại tái hạt giống của Thiên Đình, căn bản sẽ không có phần cho bọn họ.

Bây giờ có thể giết chết kẻ cường hoành này, nhổ cỏ tận gốc, há lại không hưng phấn.

Phương Hàn không chút nào động, những người này dùng thần niệm qua lại đều bị hắn thu vào trong thức hải, Thâu Thiên chi đạo vận chuyển, địch nhân cùng cảnh giới, thậm chí tâm linh ba động đều không thể gạt được hắn.

"Những người này, toàn bộ đều phải chết, một kẻ cũng không thể lưu." Trong lòng Phương Hàn cũng dâng lên tất sát chi tâm, dù sao chuyện này đã đạt thành hiệp nghị với Hư Mộ Vân, nàng sẽ sắp xếp tàn cục, còn mình có thể tùy ý giết người.

Vô số bạch cốt chung quang càng lúc càng nhiều, hấp thu tiến vào Bổ Thiên Lô, một phần biến thành cốt long chi khí, một phần đổi thành Bổ Thiên chân khí, khiến cho thần quốc của Phương Hàn càng chắc chắn hơn.

Những hài cốt bị vẫn lạc kia, trải qua tế luyện của Tiểu Túc Mệnh Thuật, vô số trí nhớ đang ngủ say biến mất một lần nữa hiện ra, rót vào trong phù lục Kỷ Nguyên Thần Quyền của Phương Hàn.

Phù lục Kỷ Nguyên Thần Quyền càng lúc càng lớn, vận chuyển quả thực giống như một khỏa mặt trời mọc lên ở phương đông lặn ở phương tây, không ngừng khai sáng phát triển đi tới tương lai.

"Bạch Cốt Trường Hà này thật sự là nơi thích hợp để tu luyện a! Chỉ cần có đủ Nguyên Thủy chi khí, tu luyện trong này ngàn năm, vạn năm! Kỷ Nguyên Thần Quyền sẽ cường đại tới trình độ nào? Ừm? Càng xâm nhập vào sâu dưới đáy sông, những bạch cốt kia càng thêm mạnh mẽ."

Ầm ầm!

Phương Hàn không ngừng xâm nhập qua vô số bạch cốt dưới đáy sông, khô lâu càng ngày càng mạnh mẽ, lúc hắn luyện hóa một đoàn đầu lâu, thì một tiếng động thật lớn vang lên, hai khối cốt cách cự đại từ trong bầy bạch cốt bỗng bay ra.

Hai khối cốt cách này cũng không phải là nhân loại, mà trời sinh có chín đầu ngón tay, thân hình cao lớn, có cái đuôi giống như đuôi cá sấu, là một khối cốt vĩ.

Đây là hai đầu Thần tộc!

Căn cứ vào khí tức trên thân thể, nhất định là nhân vật cường hoành cấp Kim Tiên của Thần tộc vẫn lạc, trên mặt cốt cách còn có lạc ấn pháp tắc Kim Tiên vụn vặt, tuế nguyệt đều không thể làm nó phai mờ, bên trong cốt cách đều có phù văn lưu chuyển, là văn chương giáo hóa của Thần tộc, khí tức thống trị chư thiên từ trên hài cốt hai đầu Thần tộc truyền tới.

Hài cốt hai đầu Thần tộc này tung ra đại thủ đánh về phía Phương Hàn, kình khí nồng đậm xuyên thủng Đại Hộ Thân Thuật của Phương Hàn, không ngờ có thể tiến vào thân thể hắn.

Một kích tất sát!

Hự!

Phương Hàn làm bộ kêu lên một tiếng đau đớn, giống như bị thương, hai tay ra quyền trực tiếp oanh kích lên trên hai khối hài cốt, khiến chúng vỡ tan, sau đó đều hút vào trong cơ thể, bắt đầu thôn phệ luyện hóa.

Chiến lực của hai khối hài cốt này rất mạnh, thế nhưng vì niên đại đã lâu, nguyên khí bị bào mòn hơn phân nửa, nhưng Phương Hàn vẫn nhận được chỗ tốt rất lớn.

"Tốt, kẻ này đã bị thương!"

Thấy một màn như vậy, Mộ Dung Sĩ thập phần thoải mái.

Ngao ngao! Ngao ngao!

Lúc Phương Hàn thu hai khối hài cốt Thần tộc cự đại, tại chỗ sâu trong Bạch Cốt Trường Hà, một đầu cốt thủ cự đại xé rách hư không chộp về phía Phương Hàn.

Chưởng còn chưa tới, khí đã tới, vô số bạch cốt dường như gặp thống lĩnh, đều tản đi, lộ ra một đầu cốt thủ thần thú cự đại, nguyên khí sụp đổ, khiến cho Phương Hàn như một con thuyền lay động trong gió bão, tùy thời đều có thể bị diệt.

Phương Hàn hét lớn một tiếng đánh ra một quyền, lập tức liền đánh nát cốt thủ, thế nhưng hắn lại hộc ra một ngụm máu tươi.

Đương nhiên thân thể của hắn đã sớm chuyển hóa thành tinh thể thần quốc, cũng không có máu, cho nên ngụm máu này là giả. Thế nhưng vẫn có tác dụng lừa người.

"Cốt thủ này là bàn tay của một pho tượng viễn cổ tà ma, xem ra rất nhanh sẽ tới đại hung chi địa rồi." Mộ Dung Sĩ một lần nữa chờ mong.

Vô số bạch cốt tản ra, Phương Hàn bổ tan tất cả, tiếp tục tiến lên, khô lâu, bạch cốt phía trước càng ngày càng hung tàn, cuối cùng trên người bạch cốt cư nhiên một lần nữa xuất hiện cốt mô, từng tầng từng tầng da tràn ngập khí tức tà ác.

Toàn bộ tiến tới vây công, trong một sát na Kim Tiên bình thường cũng sẽ bị xé rách thành bụi phấn.

Hơn nữa không gian đã đã hoàn toàn bị giam cầm, không có khả năng xé rách đi ra ngoài.

Phương Hàn chém giết như điên! Liên tục phún huyết, khiến cho hài cốt bị oanh kích bay tứ phía. Cho dù mọi người đi theo phía sau cũng đều cảm thấy nguy hiểm, đều xuất ra các loại pháp bảo thủ hộ thân thể, thanh lý đám hài cốt còn sót lại.

"Phía trước!"

Lúc này Tô Phi Dương liền phát hiện dưới đáy cốt hà khôn cùng xuất hiện một tòa cốt tháp cự đại, tòa cốt tháp này như mọc rễ dưới đáy sông, có khoảng chừng chín mươi chín tầng, mỗi một tầng đều rèn từ bạch cốt mà thành, hung sát chi khí rung động vạn cổ.

Vô số bạch cốt quay chung quanh, triều bái tòa cốt tháp này.

Đại môn của tòa cốt tháp này đen kịt, không biết bên trong ẩn chứa thứ khủng bố gì.

"Tốt! Đây là đại hung chi địa, Cốt Tháp!" Toàn thân Mộ Dung Sĩ chấn động: "Có cơ hội giết Phong Duyên rồi."

"Tô Phi Dương, Ngụy Đông Thăng, Phạm Thần, các ngươi xuất thủ, nghe hiệu lệnh của ta!"

"Được!"

Đột nhiên lúc này, bọn người Mộ Dung Sĩ lộ ra hung quang, Mộ Dung Sĩ đột nhiên tung ra một kiếm tung hoành hàng tỉ thái cổ tuế nguyệt, giống như thượng cổ ngọc hoàng xé rách trời xanh, trực tiếp oanh kích về phía Phương Hàn.

Mà bọn người Tô Phi Dương, Ngụy Đông Thăng lại tiến hành công kích về phía Mộ Vân, Bích Ngư Nhi!

"Phong Duyên! Đừng trách ta! Là ngươi quá kiêu ngạo, nhận được kiếm khí của Thất Lạc Chi Kiếm cư nhiên còn dám vơ vét tài sản của ta, quả thực là muốn chết! Ngươi hẳn là ngoan ngoãn dâng tặng mới có thể miễn tội chết, hiện tại dẫn ngươi vào đại hung chi địa trước mặt, chính là để ngươi không thể đào tẩu, tiêu hao lực lượng của ngươi, sau đó nhất cử diệt sát ngươi!" Trong một kiếm của Mộ Dung Sĩ ẩn chứa thần niệm cường hoành.

Một kiếm này như hoàng giả thống nhiếp đại vị, vô định khắp nơi, ánh sáng huy hoàng trùng trùng điệp điệp, vô số hài cốt cường đại đều sụp đổ dưới uy thế của một kiếm này, mà ngay cả tòa cốt tháp ở phía xa cũng hơi dao động.

Beng!

Đột nhiên lúc này Phương Hàn xoay người lại, tất cả các vết máu trên thân đều biến mất sạch sẽ, trên mặt lại xuất hiện nụ cười tàn khốc, đánh ra một quyền, kỷ nguyên chi đạo vút lên, liền trực tiếp chấn vỡ Ngọc hoàng kiếm khí.

"Ngươi! Ngươi không có bị thương!"

Mộ Dung Sĩ chấn kinh, lập tức lùi về phía sau vài bước.

"Ta bị thương? Ngươi cũng quá coi thường ta rồi? Mộ Dung Sĩ, ta đã sớm biết ngươi đã nổi sát tâm với ta, cho nên ta mới cố ý đi tới đại hung chi địa này, cũng không sợ ngươi chạy trốn, vừa vặn để giết chết ngươi, tạo ra hiện trường giả, nói ngươi bị một kẻ thần bí cường đại nào đó trong Cốt Tháp giết chết. Toàn bộ đều sẽ bị ta phủ nhận! Ngươi thật sự cho rằng kiếm khí Ngọc hoàng có thể áp chế được ta sao? Lúc đó là ta sợ ngươi đào tẩu cho nên mới để ngươi ngang ngược kiêu ngạo một hồi mà thôi." Phương Hàn mạnh mẽ sừng sững mà đứng, toàn thân bắn ra kình khí, bàn tay duỗi ra, trong lòng bàn tay hắn liền xuất hiện một chữ "chí" cự đại.

"Ngọc Hoàng Thánh Đạo Diệu Hữu Đại Tôn Kiếm Quyết của ngươi chỉ là một nhánh của tuyệt học Thiên Đình mà thôi, hôm nay ta sẽ để ngươi biết, tổng cương võ học của cả Thiên Đình, Chí Thiên Chí Thánh Cao Hoàng Thượng Đế Thống Ngự Chân, để ngươi chết được nhắm mắt!"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio