Vĩnh Sinh

chương 1381: đệ tử toàn diệt (thượng)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Phương Hàn dẫn theo Di Bảo, Phong Bạch Vũ. Phong Dao Quang, Tiểu Hoàng bay về phía tế đàn thật lớn ở chính giữa Khởi Nguyên Chi Địa. Dọc theo đường đi cũng không bị cản trở gì, khí tức bộc phát, chư thần phật ma đều tránh xa.

Kỷ Nguyên Thiên Quân ở bên ngoài tuy rằng uy danh không truyền xa nhưng ở Khởi Nguyên Chi Địa này đã in dấu ấn thật sâu trong rất nhiều ý niệm cổ xưa hung thần ác sát.

Những ý niệm cổ xưa này cũng không dám công kích Phương Hàn mà co rút, chỉ sợ Phương Hàn tới giết mình.

Ngay khi Phương Hàn bay về phía trước hướng tế đàn truyền thừa cổ xưa.

Bá bá bá...

Ước chừng hơn chục luồng hào quang rơi xuống trung ương Khởi Nguyên Chi Địa, xuất hiện ra một đám người. Đám người này chính là sáu vị Thiên Quân: Phù Sinh, Hà Đồ, Hiến Tế, Ngạo Thế, Lạc Xuyên, Điệp Luyến. Còn có bảy vị đệ tử Thiên Chủ: Tuyệt Đại, Hư Vô, Chư Thần, Phong Duệ, Nhận Ngân, cổ Triệt, Hóa Đạo.

Sáu vị Thiên Quân, bảy đệ tử.

Tổng cộng mười ba người bước vào trung ương Khởi Nguyên Chi Địa, nhìn về phía xa đều là màu xám mông lung. Nhưng bọn họ nhìn lên tế đàn truyền thừa lơ lừng trên hư không, mênh mông vận chuyển giống như một người đứng trên tinh cầu nhìn lên mặt trời chói chang trên bầu trời.

- Phong Thiện Tế Đàn... Rốt cục chúng ta tới tế đàn do Khởi Nguyên Tiên Vương phong thiện thiên địa luyện chế. Ai cũng không biết, thần vật mạnh mẽ nhất Khởi Nguyên Vương Triều chúng ta chính là Phong Thiện Tế Đàn này. Đáng tiếc chính là Phong Thiện Tế Đàn chỉ có thể truyền thừa mà không thể thúc giục, bằng không Thiên Đình tính là cái gì?

Lạc Xuyên Thiên Quân nhìn lên tế đàn to lớn vô cùng ở trên đỉnh đầu cách xa không biết bao nhiêu vạn dặm, rung động nói.

- Rốt cục chúng ta tới nơi. Pháp tắc của Khởi Nguyên Chi Địa chắc chắn hơn bên ngoài vạn phần, các ngươi cảm thấy thế nào?

Hà Đồ Thiên Quân nói với bảy Thiên Chủ.

Hóa Đạo Thiên Chủ khiếp sợ nói:

- Lúc này đệ tử mới biết sự lợi hại của Khởi Nguyên Chi Địa, không ngờ ngay cả phi hành cũng khó khăn. Không có Thiên Quân bảo vệ, hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Không biết Di Bảo do Phương Hàn dẫn đi thế nào rồi?

- Hừ. Chúa tể Tham Lang đã theo dòi Phương Hàn, khẳng định sẽ liên hợp rất nhiều hung thần ác sát cổ xưa đối phó hắn. Lần trước Hồng Hoang Thiên Quân tiến vào, không ngờ bị hơn chục hung thần ác sát vây công, may mà Hồng Hoang Thiên Quân mạnh mẽ vô cùng, lần lượt đánh bại, lấy được thần vật ra ngoài.

Phù Sinh Thiên Quân liên tục cười lạnh:

- Nói không chừng hắn hiện tại không lo nổi bản thân, củng may hắn thu hút sự chú ý của đám ý niệm cổ xưa kia, chúng ta mới có thể tiến vào. Với tính cách kiêu ngạo của hắn, ở trong Khởi Nguyên Chi Địa khẳng định sẽ khiến cho đám hung thần ác sát kia chú ý, do đó hãm sâu vào vùng bùn không thể tư thoát.

- Nói cho cùng, vẫn là bị chúng ta lợi dụng, làm cho chúng ta có thể thuận lợi tiến vào đây tiếp nhận truyền thừa. Nếu những đệ tử này được truyền thừa tấn chức Thiên Quân, liên thủ có thể chém giết Kỷ Nguyên Thần Trận ở trong Khởi Nguyên Chi Địa này.

Ngạo Thế Thiên Quân lạnh lùng nói.

- Ta tấn chức Thiên Quân vô thượng nhất định phải lấy máu của Kỷ Nguyên Thiên Quân này để hiến tế đại đạo của ta.

Phong Duệ Thiên Chủ kiêu ngạo nói:

- Nghe đồn, sau khi tấn chức Thiên Quân, lập tức giết chết Thiên Quân tiến hành hiến tế sẽ có khích lệ cùng ngưng luyện rất lớn đối với lòng tin của mình.

- Giết Kỷ Nguyên Thiên Quân chứng đạo là thủ đoạn ta nhất định sẽ làm.

Nhận Ngân Thiên Chủ hét lớn một tiếng.

- Kỷ Nguyên Thiên Quân chỉ xứng thần phục dưới chân của ta, liếm ngón chân cho ta.

Cổ Triệt Thiên Chủ cuồng ngạo hơn tất cả, chính là cái tâm cuồng ngạo như thế tạo nên sự cường đại của hắn.

- Đúng rồi. Lạc Xuyên Thiên Quân, Hồng Hoang Thiên Quân cùng Khủng Phố Thiên Quân đang tế luyện kiện thần vật kia sắp thành công rồi hả. Một khi thành công là có thể tiến vào Khởi Nguyên Chi Địa thu Phong Thiện Tế Đàn này. Thu Tế Đàn thành công, rất nhiều Thiên Quân chúng ta cùng thúc giục, cũng không sợ chí bảo Tam Thập Tam Thiên của Thiên Đình.

Hà Đồ Thiên Quân hỏi.

- Không sai. Một khi thúc giục Phong Thiện Tế Đàn, chẳng khác nào thượng cổ Tiên Vương, Phong Thiện viễn cổ.

Điệp Luyến Thiên Quân lên tiếng:

- Trừ khi là Tạo Hóa Tiên khí, nếu không ai cũng không có năng lực ngăn cản uy lực một kích. Hiện tại trong thiên địa đà không có Tạo Hóa Thần Khí, chí bảo Tam Thập Tam Thiên chân chính, Tạo Hóa Thần Khí bị Đại Mệnh Vận Thuật của Điện Mau Thiên Quân triệu hoán ra Vĩnh Sinh Chi Môn đánh tan. Mà Tạo Hóa Thần Khí Đại Phủ của Thánh Vương thủy tổ Thần tộc thọ nguyên tới gần, sắp ngã xuống. Trong thiên địa này, Tiên Vương đã biến mất, Tạo Hóa Thần Khí cũng không còn tồn tại.

- Được rồi, không cần nói nhiều nữa. Bảy đệ tử các ngươi đều chuẩn bị cho tốt, nhận truyền thừa của Tế Đàn. Tuy nhiên muốn kích phát lực lượng của Tế Đàn, chúng ta phải thúc giục phù chiếu, bay lên phía chân trời, vào trong Tế Đàn mới có thể cho các ngươi tiếp nhận truyền thừa. Hiện tại bắt đầu đi, viết tên bản mạng của các ngươi lên phù lục, chúng ta thúc giục phù chiếu truyền thừa!

Lạc Xuyên Thiên Quân phất phất tay.

Lập tức trên mặt bảy Thiên Chủ đều lộ ra vẻ chờ mong, tinh huyết trên thân mỗi người đều hiện ra hóa thành một tấm phù lục, phía trên có viết tên của mình đại biểu cho truyền thừa của mình, phải lên không tiến vào trong Tế Đàn.

Mà ở trên tay sáu Thiên Quân xuất hiện từng đạo phù chiếu truyền thừa, đang vận dụng pháp lực kích phát phù chiếu truyền thừa dung nhập vào trong bản mạng linh phù của bảy Thiên Chủ.

Chính vào lúc này đột nhiên từ xa xuất hiện một luồng hào quang phá không mà tới, kinh sợ sáu vị Thiên Quân. Sáu vị Thiên Quân vô cùng kinh hài nhìn qua, liền thấy được một cỗ lực lượng mạnh mẽ phủ xuống. Phương Hàn, Di Bảo, Phong Bạch Vù, Phong Dao Quang, Tiểu Hoàng xuất hiện ở trước mặt, không ngờ cũng đáp xuống chính giữa

Khởi Nguyên Chi Địa.

- Ồ? Các vị, không nghĩ tới các ngươi đều vào được. Không phải nói chỉ có Di Bảo mới có thể nhận truyền thừa sao?

Đám người Phương Hàn vừa hạ xuống liền thấy được mười ba người, trên mặt hiện ra nụ cười lạnh lùng:

- Nguyên lai các vị tính kế điệu hổ ly sơn, để ta cùng Di Bảo tiến vào Khởi Nguyên Chi Địa này hấp dẫn những ý niệm cổ xưa hung thần ác sát. Đáng tiếc chính là, không nghĩ tới chúng ta tiến vào trung ương Khởi Nguyên Chi Địa nhanh như vậy, phá vỡ kế hoạch của các ngươi.

Tuy ràng Phương Hàn đã tính ra hết thảy nhưng cũng muốn nói ra xem đám Thiên Quân cổ xưa này nói như thế nào.

- Ngươi chính là Phương Hàn? Kỷ Nguyên Thiên Quân? Ta thấy ngươi cũng chẳng thế nào cả.

Một Thiên Chủ đi ra, là Phong Duệ Thiên Chủ, đánh giá Phương Hàn từ trên xuống dưới, trên mặt hiện ra vẻ châm chọc cùng khiêu khích rõ ràng:

- Ngươi là Thiên Quân sinh ra trong kỷ nguyên này, có gì đáng để cuồng ngạo? Đi tới Khởi Nguyên Chi Địa chúng ta, phải dựa theo quy củ của vương triều chúng ta mà làm. Chẳng lẽ chúng ta làm cái gì còn phải báo cáo với ngươi hay sao?

- Không sai, ngươi là ai chứ? Cho rằng tu luyện tới cảnh giới Thiên Quân là có thể Diễu vô giương oai? Khởi Nguyên Vương Triều chúng ta là nơi nào chứ?

Nhận Ngân Thiên Chủ cũng đứng ra, trên mặt thủy chung là nụ cười bình tĩnh tự tin mà cường đại vô cùng:

- Thiên Quân sinh ra trong kỷ nguyên này cũng chẳng là gì. Ta cũng muốn xem một chút ngươi lợi hại cờ nào. Dám đánh cùng ta một trận sao?

- Nói thừa ít thôi. Chúng ta trước không để ý đến hắn. nhận truyền thừa tấn chức Thiên Quân sau đó giết hắn chứng đạo!

Cổ Triệt Thiên Chủ hét lớn một tiếng:

- Quản ngươi là cái gì Kỷ Nguyên Thiên Quân, cái gì Phương Hàn. Đều cút sang một bên, nếu không giết không tha!

- Hử?

Phương Hàn nhìn ba Thiên Chủ này, người sau cuồng ngạo hơn người trước, ánh mắt đột nhiên lạnh lẽo, cũng không nhìn ba người bọn họ mà nói với sáu vị Thiên Quân Phù Sinh, Hà Đồ, Lạc Xuyên,...:

- Ba con kiến này là người của Khởi Nguyên Vương Triều các ngươi sao?

- Ha ha.

Phù Sinh Thiên Quân nở nụ cười:

- Phương Hàn huynh bớt giận, bớt giận. Người trẻ tuổi mà, cuồng ngạo một chút cũng là bình thường, như vậy mới có nhuệ khí chứ, thành tựu cũng càng lớn. Nghe nói lúc Phương Hàn huynh chưa thành Thiên Quân còn cuồng ngạo hơn. Hiện tại tấn chức Thiên Quân cũng phải chăm chút hậu bối nhiều một chút, không nên chấp nhặt.

- Không sai! Kỷ Nguyên Thiên Quân. Lần này chúng ta tiến vào củng không phải là lợi dụng ngươi mà là cũng muốn nhận truyền thừa. Một mình Di Bảo nhận truyền thừa dù sao cũng không ổn, không công bình.

Hà Đồ Thiên Quân thản nhiên cười, cũng không cho là chuyện lớn lao gì.

- Như vậy, nếu Phương Hàn đã vào tới đây, vậy chờ đợi trong chốc lát, chúng ta tiếp nhận truyền thừa trước rồi Phương Hàn huynh mang theo Di Bảo nhận truyền thừa.

Ngạo Thế Thiên Quân lạnh lùng nói.

- Hừ, không sai! Di Bảo là người ngoài tới, làm sao có tư cách nhận truyền thừa? Ta cho rằng hủy bỏ truyền thừa của nàng lần này.

Phong Duệ Thiên Chủ liên tục cười lạnh, cũng không bỏ qua, dường như nhận định chắc chắn sáu vị Thiên Quân sẽ bảo vệ mình.

- Nàng đã bị trục xuất khỏi Khởi Nguyên Vương Triều.

Nhận Ngân Thiên Chủ nói.

- Ta tấn chức Thiên Quân nhất định phải khiến các ngươi thần phục. Còn dám giết chết Bất Bại Thiên Chủ. Các ngươi cho rằng cừu hận này thật sự có thể xóa bò? Đã vào Khởi Nguyên Chi Địa này còn dám cuồng ngạo?

Cổ Triệt Thiên Chủ lại càng nói lời khắc nghiệt.

- Được rồi...

Lạc Xuyên Thiên Quân phất tay:

- Dù sao Phương Hàn huynh cũng là Kỷ Nguyên Thiên Quân, các ngươi cũng không nói nữa, phải tôn trọng Thiên Quân một chút. Có một số lời chờ tấn chức Thiên Quân mới có thể nói, biết chưa?

Lời này tuy rằng là răn dạy ba người kia kỳ thật là khích lệ, ai cũng có thể nghe ra được.

- Phương Hàn huynh, cứ vậy nhé. Để cho bảy Thiên Chủ tiếp nhận truyền thừa trước rồi Di Bảo nhận truyền thừa. Chúng ta trợ giúp bọn họ hộ pháp, thế nào?

Điệp Luyến Thiên Quân nói.

- Cái gì? Ba người này tội ác tày trời, đáng phải chết, không ngờ còn muốn nhận truyền thừa? Làm nhục người của Kỷ Nguyên Môn ta đều phải chết!

Phong Dao Quang lên tiếng:

- Các ngươi thật sự cho ràng có thể không coi Kỷ Nguyên Môn chúng ta ra gì? Quả thật là trò cười.

- Cái gì? Kỷ Nguyên Môn khi nào thì đến phiên ngươi nói chuyện? Đối thoại giữa Thiên Quân chúng ta, ngươi còn dám như thế?

Phù Sinh Thiên Quân sa gầm nét mặt:

- Cút ngay cho ta!

- Tiểu tử. Có tin hiện tại ta xé rách miệng ngươi không?

Cổ Triệt Thiên Chủ chắp tay sau lưng, thản nhiên nói.

- Phương Hàn huynh, dạy dỗ thuộc hạ của ngươi đi.

Phù Sinh Thiên Quân nói.

Phương Hàn lạnh lùng nhìn hết thảy không nói lời nào, trầm mặc hồi lâu mới chậm rãi mở miệng:

- Khởi Nguyên Vương Triều không hổ là Khởi Nguyên Vương Triều. Vài tên đệ tử này, ta thấy cũng không cần phải tấn chức Thiên Quân gì. Kết cục của bọn họ chỉ có một - chính là CHẾT!

- Cái gì? Phương Hàn, ngươi có ý gì?

Lạc Xuyên Thiên Quân lạnh lùng nói.

- Không có gì. Chẳng những là bọn họ, ngay cả các ngươi đều phải chết. Khởi Nguyên Vương Triều không cần phải tồn tại trên thế giới này.

Phương Hàn bước ra một bước.

Vĩnh Sinh

Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio