Vĩnh Sinh

chương 167: thiên địa pháp tướng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ai cũng không nghĩ ra, Phương Hàn lại có thể đại phát thần uy như vậy, một mình đối mặt với sáu người, đem sáu đại chân nhân uy danh hiển hách của Thái Nhất Môn giam cầm, làm cho bọn họ ngay cả lực hoàn thủ cũng không có, thậm chí Triệu Huyền Nhất, Tống Duy Nhất, hai cao thủ tầng thứ bảy Thần Thông Bí Cảnh, Kim Đan Cảnh, cũng không kịp phản ứng!

Đương nhiên đây cũng là do Triệu Huyền Nhất, Tống Duy Nhất đem đại bộ phận chú ý đều tập trung lên người Hoa Thiên Đô đang trấn giữ thông đạo Quy Hư!

Nếu như ngay từ đầu bọn họ chú ý tới sáu đại chân nhân, Phương Hàn cũng sẽ không thể nào đắc thủ. Bất quá bọn hắn nào biết đâu rằng trên người Phương Hàn còn ẩn tàng một vị cao thủ tầng thứ năm Thần Thông Bí Cảnh, Thiên Nhân Cảnh là Diêm nữa? Vốn tưởng rằng sáu đại chân nhân đủ để chế trụ một tiểu nhân vật, không ngờ lúc này thất bại, mất hết thể diện!

Lúc Phương Hàn cùng sáu đại chân nhân động thủ, Hoa Thiên Đô chắn trước cửa thông đạo Quy Hư cũng chỉ mới đón đỡ đợt công kích đầu tiên của Phương Thanh Tuyết cùng Ma Suất.

Vạn đạo Lôi Điện trực tiếp bắn nhanh về phía hắn. Lực lượng của Phương Thanh Tuyết khủng bố đến cực điểm, một kích đánh ra có thể lập tức khiến một ngọn núi nổ tung, thế nhưng khi bắn lên chung quanh người của Hoa Thiên Đô lại bị một cỗ lực lượng vô hình ngăn cản, vô luận là Lôi Điện mãnh liệt như thế nào cũng không đâm vào được.

Mà Ma Suất cũng đã toàn lực ứng phó, ngón tay bung ra, vô số nhánh Ma Ảnh đánh tới, Tiên Thiên Bạch Cốt Xá Lợi từ từ bay ra, lở lửng giữa trời, tách ra thành đóa đóa bạch cốt liên hoa, đồng thời trên mỗi liên hoa đều có một pho tượng Bạch Cốt Ma Thần đang ngồi, không ngừng ngâm xướng ma chú, những ma chú này không phải là thanh âm, mà là cương khí ẩn chứa đầy oán khí...Là đủ loại các mặt trái trong tâm tình của con người hợp lại tạo thành.

"Oan Quỷ Ma Chú!"

Hai mắt Hoa Thiên Đô bắn ra tinh quang mãnh liệt, bắn xa hơn trăm trượng, pháp lực quanh thân liên tiếp dâng lên. Từng vòng hàn khí phát tán ra ngoài, ngăn cản Lôi Điện, đồng thời xông vào trong Bạch Cốt Liên Hoa, không ngừng phá vỡ Bạch Cốt Liên Hoa.

Đây là Thiên Hàn Huyền Minh Kính của hắn!

Lại có thể lấy một địch hai, không chút sứt mẻ, cứng rắn chắn trước thông đạo Quy Hư, ngăn không cho Phương Thanh Tuyết cùng Ma Suất tiến thêm được nửa bước.

Thế nhưng trong tích tắc giao thủ đó, Phương Thanh Tuyết, Ma Suất muốn thi triển thần thông đánh tiếp một lần nữa thì nghe thấy thanh âm của Phương Hàn vang vọng tới!

Thanh âm của Phương Hàn truyền tới, Hoa Thiên Đô ngẩn ra trước tiên, mà Phương Thanh Tuyết cùng Ma Suất cũng nhìn sang. Ba người đồng thời dừng tay, đều tỏ vẻ khiếp sợ. Bọn họ tuyệt đối không tưởng được, Phương Hàn có thể đồng thời đối đầu với sáu đại chân nhân, không những thế còn bắt giam sáu người lại!

Chuyện này xảy ra cũng quá nhanh đi!

Bọn họ cũng chỉ mới giao thủ có một hiệp mà thôi.

Mà Phương Hàn bên này đã phân định thắng bại, một lần bắt hết sáu người!

"Phương Hàn! Hay!" Phương Thanh Tuyết thu Lôi Điện lại, không tự chủ được mà buột miệng khen một câu.

Ma Suất cũng thu lại thần thông, đóa đóa cốt liên tiêu biến, hắn hiểu rằng bằng vào bản lĩnh của hắn sợ là không thể trong nháy mắt bắt sáu chân nhân lại được, mà một người chỉ mới đạt tới Nguyên Cương Cảnh như Phương Hàn lại có thể làm được. Thật sự làm cho tất cả mọi người đều khiếp sợ.

"Thật là lợi hại!"

"Phương Hàn này thật lợi hại!" Sáu đại chân nhân của Thái Nhất Môn đâu phải hạng người thường? Tung hoành thiên địa đã vài giáp, thế mà lại dễ dàng bị thu thập như vậy."

"Thái Nhất Môn bây giờ cũng e ngại ném chuột vỡ bình!"

"Cũng chưa chắc, Phương Hàn không dám giết đệ tử của Thái Nhất Môn đâu, huống chi là chân nhân Thiên Nhân Cảnh?"

"Đương nhiên sẽ không dám giết, thế nhưng nếu như Phương Hàn đem bọn họ về Vũ Hóa Môn, sau đó để trưởng lão của Thái Nhất Môn đến đòi người thì so với giết bọn họ càng khó chịu hơn à!"

"Phương Hàn này thật là ngoan độc, không nghe nói qua hắn đã dám khiêu chiến cùng Hoa Thiên Đô sao? Lúc đó hắn cũng chưa có luyện thành thần thông a. Người này coi trời bằng vung, nói không chừng thật sự dám giết đệ tử Thái Nhất Môn đó!"

"Đúng vậy! Đúng vậy, chung quy cũng là loại người không sợ chết, giống như Linh Lung trước kia của Thái Nhất Môn vậy!"

"Chúng ta nhìn xem Thái Nhất Môn sẽ làm sao đây?"

Một số đệ tử của các môn phái khác như Nhật Nguyệt Kiếm Tông, Vạn Quy Tiên Đảo, Đan Đỉnh Kiếm Phái, Nhất Nguyên Phái chứng kiến loại tình huống này, chỉ có khiếp sợ cùng khiếp sợ, hưng phấn cùng hưng phấn, sầu lo lại sầu lo, nhịn không được mà bắt đầu bàn luận sôi nổi.

Trông thấy toàn trường khiếp sợ như vậy, Phương Hàn cười thỏa mãn, ánh mắt nhìn Hoa Thiên Đô, Triệu Huyền Nhất, Tống Duy Nhất, nói: "Hoa Thiên Đô, ngươi không phải muốn bọn họ bắt ta sao? Hiện tại ngược lại, là ta bắt bọn họ. Ngươi tính sao đây? Sinh tử của bọn hắn đều ở trong lòng bàn tay của các ngươi đó. Triệu Huyền Nhất, Tống Duy Nhất, hai vị đạo hữu, hai vị sư huynh. Ta cùng sáu vị chân nhân luận bàn, thế nhưng ta lại hơn một bậc a!"

Phương Hàn đem trận chiến vừa rồi nói thành luận bàn. Điều này đã được hắn lo lắng chu toàn hết rồi.

"Ngươi còn không mau thả sáu đại chân nhân ra?" Hoa Thiên Đô sắc mặt lạnh lẽo, nói tiếp: "Ngươi biết không? Ngươi đã phạm vào môn quy của Vũ Hóa Môn ta rồi đó!"

"Phải không?" Phương Hàn cười ha ha nói: "Ta phạm vào môn quy sao? Là điểm nào, trong môn quy có dạy rằng bị tập kích không được phảng kháng không? Hay là chính Hoa Thiên Đô ngươi tự lập ra môn quy?"

"Nếu như ngươi không tha, phá hư đoàn kết của tiên đạo chúng ta, chỉ với điểm đó ta chẳng lẽ còn không trị được ngươi? Ngươi tuy đã phát thề, mười năm sau nhất định thắng ta, ta cũng không có làm tổn thương ngươi, cũng không giết ngươi, nhưng mà ngươi cầm ma khí Ngũ Ngục Vương Đỉnh pháp để đối phó với đệ tử tiên đạo, ta bắt buộc phải thu thập ngươi, miễn cho ngươi làm hại tới tiên đạo."

"Hoa Thiên Đô, ngươi cứ thử xem?"

Phương Thanh Tuyết lên tiếng: "Ngũ Ngục Vương Đỉnh là do Phương Hàn chém chết yêu ma đoạt được, Thất Sát Hồ Lô lần trước của ta, ngươi đem đi, ta cũng không tìm tới ngươi gây phiền, lần này ngươi còn muốn tới đoạt đồ? Phải hỏi xem ta có cho phép hay không đã!"

"Ngươi nghĩ rằng ta giống như ngươi ham muốn cái Vương Đỉnh kia? Thất Sát Hồ Lô ta đã luyện chế lại một lần, uy lực tăng lên thập bội, đã đưa cho muội muội của ngươi rồi. Bây giờ ngươi lại chỉ trích ta, có còn đạo lý không?" Hoa Thiên Đô lạnh lùng nói: "Phương Hàn, ta lại hỏi một câu nữa! Ngươi có thả người hay không?"

"Hoa Thiên Đô, ngươi nghĩ rằng ta vẫn còn là một tiểu nhân vật như trước kia sao? Ngươi dám động thủ. Ta sẽ giết sáu đại chân nhân này! Ngươi có tin hay không? Ngươi nghĩ rằng ta không dám? Ngươi thử cứ xem, xem ta có dám hay không!" Vẻ mặt Phương Hàn dữ tợn nói.

"Tốt lắm!"

Oanh long!

Thân thể Hoa Thiên Đô khẽ động!

Trên đầu của hắn thoát ra một đạo hư ảnh, quần áo của cái bóng này có vô số ngôi sao không ngừng tỏa sáng vây quanh một mặt trăng, còn có địa đồ sơn hà đại địa. Quỷ bí nhất chính là, cái bóng này có chín tay, năm cái đầu, một châm dậm trên lưng một con rùa lớn, một chân còn lại đạp trên lưng một con cá khổng lồ, chín tay đều cầm pháp khí, gồm đao, kiếm, cung, thương, chùy, xiên, bình, dây thừng, côn!

Năm gương mặt trên đầu cái bóng này đều là đạo nhân, giống y như Hoa Thiên Đô, chỉ là vẻ mặt bất đồng. Có cười nhạt, có nghiêm túc, có phẫn nộ... Mỗi một khuôn mặt đều há miệng phun ra thanh âm...

"Thiên Địa Pháp Tướng!"

Chỉ có tầng thứ chisng Thần Thông Bí Cảnh, mới có thể luyện thành Thiên Địa Pháp Tướng!

Tầng thứ bảy là Kim Đan Cảnh, tầng thứ tám là Phong Hỏa Đại Kiếp, vượt qua Phong Hỏa Đại Kiếp, đạt tới tầng thứ chín thì có thể đem pháp lực, cương khí của bản thân đề luyện thành một pho tượng Thiên Địa Pháp Tướng!

Thần thông bất đồng, luyện tập thành Thiên Địa Pháp Tướng cũng bất đồng.

Thiên Địa Pháp Tướng này một khi luyện thành, chẳng những tụ tán vô thường, đi ra ngoài vũ trụ, thân thể hoàn toàn không bị trói buộc, hơn nữa lực lớn lớn vô cùng, tự tại qua lại, có thể nói là bổn mạng chi thần.

Hoa Thiên Đô đem Thiên Địa Pháp Tương của mình thi triển ra bổn mạng chi thần, có thể thấy được hắn đã thật sự nổi giận rồi.

Bổn mạng chi thần của Thiên Địa Pháp Tướng này vừa bay ra, một bàn tay đánh ra một trảo, lập tức cả đất trời, phong vân đều biến sắc bay về phía Phương Hàn, bao trùm không gian xung quanh hắn!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio