Vốn đi lần này tưởng có thể phát hiện một ít bảo tàng hay gì đó, không nời lại suýt bị bảo bối giết chết, hơn nữa còn là bảo bối trong truyền thuyết, Nhân Hoàng Bút. Phương Hàn vất vả chui ra khỏi mặt đất, trong tâm còn có chút chưa ổn định lại được.
Lần này thật sự là quá nguy hiểm, suýt nữa là bị đánh chết.
Nhưng vẫn có thể coi là có thu hoạch, dưới áp lực củ Nhân Hoàng Bút, tu vi của hắn lại đột phá thêm một tầng ngữa, mặc dù không thể ngưng tụ ra kim đan nhưng nếu như đánh nhau cùng người khác thì có thể biến đổi bổn mạng phù lục cảu bản thân thành hư đan, uy lực cũng tăng lên rất nhiều, là một thủ đoạn mang hiệu quả bất ngờ.
Đương nhiên là cũng tiêu hao một lượng lớn máu huyết.
Mới vừa rồi khi giao đấu với Nhân Hoàng Bút, Phương Hàn đã tiêu hao loomt lượng lớn máu huyết, nguyên khí, giờ đây cảm giác thân thể có chút yếu nhược. Với tình trạng hiện giờ, hắn cũng không dám thi triển thuấn gian di động của Kim Hoàng Trảm. Xem ra thân thể cần phải tiến thêm một bước nữa có thể vững chắc hơn.
Ngồi ở trong vùng núi rừng hoang dã, Phương Hàn điều tức trong chốc lát, phát hiện ra phương pháp chữa thương nào cũng không giúp đỡ được gì nhiều, thế là hắn lại vận chuyển Phong Thần Đại Pháp. Quả nhiên, loại thần thông này tựa hồ là một đại pháp để luyện thể, chữa trị thương thế, khôi phục thể lực tốt hơn các loại thần thông khác. Sáu luồng nguyên khí Phong Thần từ trong hư không truyền tới rồi bị lục phủ hấp thu hết, hòa tàn vào trong khí huyết, tạo thành một cổ hơi ấm lưu chuyển quanh thân thể.
Trong nháy mắt này, Phương Hàn vận chuyển hai loại thần thông trị thương của Ngũ Đế Đại Ma chữa trị thương thế, chỉ chốc lát sau, toàn thân liền trở nên ấm áp, giống như đang tắm trong suối nước nóng, mỗi một lỗ chân lông đều tỏa ra xuân phong mạnh mẽ.
Lúc này đang là đầu xuân, bốn phía đâu đâu cũng cuồn cuộn xuân khí, tràn ngập linh khí thảo mộc. Phương Hàn vừa phát động thần thông Ngũ Đế Đại Ma, trong đó có Thanh Đế Mộc Hoàng Công, thần công vừa tỏa ra thì thảo mộc linh khí trong phương viên ngàn dặm liền kéo về, không ngừng xoay tròn quanh người Phương Hàn, không ngừng biến đổi thành các đoàn khí màu lục sắc.
Cả vùng đồi núi màu vàng đất không có một ngọn cỏ nào dần mọc lên những cây cỏ xanh, tràn ngập sinh cơ, rất nhiều hạt giống theo Mộc Hoàng cương khí kéo tới đây rồi rơi xuống đất, bắt đầu bén rễ, nảy mầm, rất nhiều loài hoa cỏ không rõ tên đang không ngừng lớn lên.
Trọn vẹn ba ngày ba đêm Phương Hàn mới từ trong nhập định tỉnh lại, tất cả thương thế đều đã được chữa trị, hắn mạnh mẽ đứng thẳng lên, trong đầu quanh quẩn những nết bút mà Nhân Hoàng Bút đã dùng để công kích hắn. Đây là thiên địa chí bảo, từng là tiên khí, mỗi một nét bút đều ẩn chứa những điều huyền diệu, cơ hồ siêu việt tất cả các loại thần thông.
Mỗi một lần hồi tưởng lại hắn lại ngộ ra được một ít đạo lý trong đó, hoặc là pháp môn hấp thu nguyên khí trời đất, hoặc thủ đoạn sử dụng thần thông, thậm chí là còn diễn luyện ra quá trình thiên tinh thạch sụp đỗ, sinh ra hắc động. Điều này là cho cảnh giới của hắn lại đề cao thêm một tầng nữa, kinh nghiệm tu luyện cũng gia tăng lên.
Những kinh nghiệm qua lần giao thủ với Nhân Hoàng Bút mà không chết là vô cùng quý giá.
"Kỳ quái? Nhân Hoàng Bút lợi hại như vậy thì Thiên Hoàng Kính hẳn cũng không tầm thường, năm đó chưởng giáo chí tôn Phong Bạch Vũ làm so có thể thu được nó? Nghe đồn ba ngàn năm trước hắn mới tu luyện tới Bất Tử Chi Thân, dựa theo đạo lý thì không cách nào hàng phục được Thiên Hoàng Kính, chẳng lẽ có được kỳ ngộ gì đó? Hơn nwuax ta cũng chưa thấy hắn ra tay thật sự bao giờ, chỉ có khí linh của Thiên Hoàng Kính xuất hiện mà thôi."
Phương Hàn đột nhiên nghĩ đến Thiên Hoàng Kính của Phong Bạch Vũ, đồng thời ánh amwst lại đảo qua bốn phương, khắp nơi đều là hỏa cỏ thơm ngát, một biển hoa, cỏ xanh che kín cả sườn núi màu vàng đất trước đi. Vốn nơi này đất cằn, sỏi đá, hiện tại đã biến thành một biển hoa, hiển nhiên là do Mộc Hoàng cương khí của hắn gây ra.
"Xem ra sau này ta không thể tùy tiện thi triển mộc Hoàng cương khí được, nếu không khắp nơi đều trở thành động tiên, thậm chí cây cỏ cũng trở nên tinh quái hơn nhiều."
Nghĩ nghĩ một chút, Phương Hàn thở dài một hơi rồi như điện chớp lao vào trong mây, nháy mắt đã không thấy đâu nữa.
Quả thật Mộc Hoàng cương khí của hắn chỉ cần tùy tiện truyền vào một cây đại thụ thì cây đại thụ này liền có cơ hội thành tinh, cuối cùng lột xác giống như yêu quái.
Vốn nguyên bản Mộc Hoàng cương khí không cách nào làng được như vậy, nhưng mà nhờ vào năng lực của Cây Thế Giới. Phương Hàn có được cây thế giới, có thể tu luyện Mộc Hoàng cương khí tới cảnh giới trước nay không có ai đạt được.
Sau khi Phương Hàn rời đi, bên dưới mặt đất của Phong Ma Lĩnh, ở mấy vạn trượng sâu dưới lòng đất bắt đầu phát sinh biến hóa quỷ dị.
Dưới mặt đất, khoảng chừng độ sâu cỡ năm vạn trượng, khắp nơi đều là nham thạch, biển lẳ nóng chảy. Đây chính là vùng trung taamt rái đất, ở sâu trong biển lửa là nham thạch nóng chảy, khắp nơi đều có đoàn đoàn phong bạo, tỏa ra hỏa diễm cực kỳ mãnh liệt, xét rách không gian mà đi. Muốn đi tới chỗ này thì không biết phải vượt qua bao nhiêu tầng nham thạch.
Cho dù là cao thủ tầng thứ hai Trường Sinh Bí Cảnh, Bất Tử Thân cũng khó mà đến được nơi này.
Trong biển lửa luyện ngục vô cùng vô tận, phong bạt cắt nát không gian, còn có xen lẫn các loại từ trường, rất nhiều không gian đoạn tầng… biến hóa diễn ra vô cùng ác liệt, đã không có bất cứ sinh lình nào có thể tồn tại ở đây được.
Nhưng mà ở vùng trung tâm của biển lửa có một nngox ngách, loáng thoáng có thể thẩy tằng nham thạch này ngưng tụ thành Hỏa Long huyền ảo trải dài mấy ngàn trượng, ở trong Hỏa Long là một người bị xích sắt vây khốn.
Không sai, là một con người.
Người này tóc tai bù xù, màu bạch ngân, dài đến ba nghìn trượng. Tóc dài màu trắng kéo dài ba nghìn trượng.
Hắn yên tĩnh bất động, tựa hồ đang tu luyện công pháp gì đó.
Đúng lúc này đột nhiên từ trên mặt đất truyền đến một luồng thanh khí rất nhỏ, lập tức bị hắn cảm ứng được! Người tóc này đột nhiên xuất ra một đại trận, hấp thu lấy luồng thanh khí này.
"Cây Thế Giới! Là khí tức của Cây Thế Giới!" Hắn phát một tiếng hét, "Vì cái gì mà lại hết rồi? Sao lại ít như vậy!"
Cả đại trận Hỏa Long bị thanh âm của hắn là rung động không thôi, tựa hồ sắp bị phá tan.
Đúng lúc này, cây bút lại hiện ra trong biển lửa, vẽ liền mấy trăm bút, hóa thành một tấm phù lục cực lớn, ầm ầm trấn áp xuống, lập tức biển lửa lại bốc lên một cách mãnh liệt, tất cả hỏa diễm tập trung về phía đại trận, Hỏa Long lớn lên gấp đôi, hung hăng vây hãm người kia lại.
"Nhân Hoàng Bút! Ngươi không vây hãm ta được bao lâu nữa đâu…"
"Hắn phát ra tiếng rít gào, sau đó lại trầm lặng, ẩn bên dười mái tóc trắng dài ba nghìn trượng kia tựa là một đôi mắt sâu thẳm, đen như một hắc động.
"Vừa mới xảy ra chuyện gì? Ta cảm giác được rung động rất lớn." Tinh Vân Bảo Bảo ngủ ở trong Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc cuối cùng cũng tỉnh lại, thì đã thấy Phương Hàn bay lên trời.
"Ngươi tu luyện tinh tú đại pháp, có phải là rất dễ ngủ không? Có khi nào đang ngủ lại mông du, đột phá cảnh giới không?" Phương Hàn nhìn Tinh Vân Bảo Bảo vừa xuất hiện, có chút dở khóc dở cười, có điều hắn cũng biết là Tinh Vân Bảo Bảo tu luyện Vị Lai Tinh Túc Đại Pháp, trong giấc mộng có thể tìm hiểu cảnh giới, tăng tiến tu vi.
Tinh Vân Bảo Bảo đã luyện tới đỉnh phong tầng thứ tư Thần Thông Bí Cảnh, Âm Dương Cảnh, còn kém một chút nữa là có thể đột phá tầng thứ năm Thiên Nhân Cảnh, có thể luyện hóa kim đan.
Hắn đột phá cũng sẽ cho Phương Hàn một cơ hội đột phá về chất.
Bởi vì khi đó Phương Hàn có thể tách lấy Phong Thần Đại Pháp trong kim đan của Triệu Huyền Nhất ra dung nhập vào trong bổn mạng phù lục của mình. Nói không chừng có thể sinh ra thuế biến, tấn thăng lên Kim Đan Cảnh cũng nên.
Vốn hắn muốn tấn thăng lên tới Kim Đan Cảnh còn cần thời gian rất dài, ít thì ba năm, nhiều thì mười năm, thậm chí là một giáp. Càng nhiều thần thông thì càng khó luyện thàn kim đan, đây là một quy luật sắt rồi. Nhưng thần thông càng nhiều thì khi ngưng luyện thành kim đan, thọ mệnh sẽ tăng lên càng nhiều, thu được rất nhiều chỗ tốt.
Từ tầng thứ sáu lên tới tầng thứ bảy, bổn mạng phù lục chuyển hóa thành bổn mạng kim đan là một quá trình đặt nền móng rất trọng yếu đối với cao thủ Thần Thông Bí Cảnh.
Kỳ thật, hiện tại Phương Hàn có thể vì tăng cảnh giới mà chỉ phá mở kim đan của Triệu Huyền Nhất, luyện hóa Phong Thần Đại Pháp, còn ác thần thông khác thì vứt bỏ hết, nhưng mà như vậy thật sự quá lãng phí.
Trong kim đan của Triều Huyền Nhất ẩn chứa hai mươi bảy loại thần thông, tốn hao hết mấy trăm năm thời gian, vô số kỳ ngộ mới có thể luyện thành, nếu vứt bỏ thì thật sự quá lãng phí.
Cho Tinh Vân Bảo Bảo mới là lựa chọn tốt nhất. Đương nhiên là Phương Hàn có thể cho PHTT nhưng Phương Hàn vẫn hy vọng có thể thông qua Tinh Vân Bảo Bảo mà khống chế sự tình trong Quần Tinh Môn, tạo thêm áp lực đối với Hoa Thiên Đô.
"Phương Hàn, ta cũng không ngờ là vùng đất này lại là nơi ẩn nấp của một pháp bảo khủng bố như vậy. Có điều ngươi cũng đã đột phá cảnh giới, có thể tu luyện phù lục đạt tới cảnh giới đỉnh phong, biến hóa thành hư đan, chỉ còn cách kim đan chân chính một nửa bước nữa mà thôi. Nếu như tìm được Niết Bàn Đan trợ giúp thì nhất định có thể đột phá cảnh giới, chính thức luyện thành kim đan! Đến lúc đó thì ngươi có thể chính thức trở thành một tiểu đầu sỏ." Đột nhiên tiểu yêu hồ ở trong Hoàng Tuyền Đồ đột nhiên hô lên, "Như thế này đi, ta và ngươi làm một vụ giaodijch, ta biết rõ nơi nào có Niết Bàn Đan, ta cho ngươi biết thì ngươi để ta được tự do, được không? Ta còn có thể dùng tổ tiên Hồ Tộc để thề không tiết lộ sự việc ngày hôm nay."
"Không phải ngươi nói bảo tàng ở dưới Phong Ma Lĩnh có Niết Bàn Đan sao? Kết quả là ta thiếu chút nữa bị mất mạng. Thì ra là ngươi lừa ta, căn bản tin tức về Niết Bàn Đan chỉ là giả tạo để ta bị dụ dỗ, mắc câu." Phương Hàn vừa nghe được thì trầm mặt một hồi, tựa hồ đang suy nghĩ gì đó, sau đó nói, "Nói đi, nơi nào có Niết Bàn Đan. Nói cho ta biết rồi ta sẽ xem xét có thể thả ngươi ra hay không."
"Không được, ngươi phải đáp ứng với ta trước thì ta mới nói cho ngươi biết nơi nào có Niết Bàn Đan. Hơn nữa ta cam đoan là ngươi có thể lấy được nó." Tiểu yêu hồ xảo trá nói, "Nếu không thì ta có chết cũng không nói. Ngươi hiện tại đang rất muốn đột phá Kim Đan Cảnh, nhất bộ đăng thiên, trở thành tiểu đầu sỏ trong trời đất, pháp lực gia tăng lên rất nhiều, địa vị của ngươi ở Vũ Hóa Môn cũng theo nước lên mà thuyền lên. Với tu vi của ngươi hiện nay thì việc trở thành đệ nhất nhân dưới Trường Sinh Bí Cảnh cũng không phải là khó khăn, có thể sánh ngang với một ít vị cao thủ tầng thứ mười Thần Thông Bí Cảnh, suốt ngày bế quan khổ tu, không quan tâm đến chuyện gì khác."
"Cam đoan là ta có thể lấy được…." Phương Hàn đột nhiên cười lạnh. "Tiểu nha đầu, ngươi đừng vọng tưởng thi triển âm mưu quỷ kế với ta, ngươi vẫn còn non lắm. Loại đồ vật như Niết Bàn Đan nếu như có thể dễ dàng lấy được thì ngươi đã sớm thu lấy nó rồi. Cam đoan ta có thể dễ dàng lấy vào tay, lại là một địa phương, vậy chỉ có thể có một khả năng là ở Mại Bảo Đại Hội ở Huyền Hoàng đế quốc. Ngươi nói cho ta một tin tức như vậy mà muốn thoát thân? Sao có thể dễ dàng như vậy được, tính đùa giỡn với ta sao?"
"Ngươi! Ngươi…. Ngươi…. Như vậy mà ngươi cũng có thể đoán ra được?" Tiểu yêu hồ ở trong Hoàng Tuyền Đồ bị sặc: "Ngươi thực là một tên ma quỷ! Hồ Tộc chúng ta vốn quỷ kế đa đoan, âm mưu tầng tầng lớp lớp nhưng vẫn không có hiểm ác được như ngươi?"