Vĩnh Sinh

chương 297: niết bàn đan

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đúng là như vậy, chỉ có thượng cổ ma thần chuyển thế, trời sinh có thiên phú tu luyện rất mạnh, linh hồn cường đại mới có được bản lĩnh như Phương Hàn. Cũng chỉ có lý gải này mới là hợp lý nahast, điều này làm cho Di Thân Vương không thể không kiên định với suy nghĩ của mình, đối với Phương Hàn âm thầm có một loại tâm lý sợ hãi.

Hắn không biết là kỳ thật Phương Hàn hoàn toàn nhờ vào cơ diên và kỳ ngộ của mình mà tu luyện thành.

Nếu như hắn là thượng cổ ma thần chuyển thế, tu luyện tới trình độ này cũng đã sớm thức tỉnh được trí nhớ của mình rồi.

"Một chiêu phế bỏ cao thủ Kim Đan Cảnh, cướp đoạt kim đan? Người như vậy ở bên người có thể có được rất nhiều chỗ tốt, nhưng cũng là một thanh kiếm hai lưỡi, dùng không tốt thì không đả thương được người mà còn đả thương chính mình. Có điều cũng tốt là hắn có cừu hận với Hoa Thiên Đô, người ủng hộ đại ca, ta có thể mượn lực lượng của hắn mà chèn ép thế lực của đại ca…"

Tâm niệm của Di Thân Vương thầm xoay chuyển, ngàn vạn ý nghĩ rất nhanh hiện ra. Hắn hiện tại tuy là thượng tầng trong số một trăm vị hoàng tử của Đại Huyền Đế Quốc, nhưng trong đó có mười người đã luyện thành Kim Đan Cảnh, gắt gao áp chế hắn. Bình thường làm việc gì cũng bị bó tay bó chân, nhưng bây giờ có sự hỗ trợ của Phương Hàn thì khác, thực lực tăng lên nhiều, cũng không phải e ngại người khác nữa.

"Thanh Dương lão tổ! Thanh Dương lão tổ!" Thập bát hoàng tử Tát Thân Vương lúc này từ trong khiếp sợ khôi phục lại, liền kêu lên hái tiếng nhưng cũng không có ý nghĩa gì nữa, lúc này Thanh Dương lão tổ đã hoàn toàn biến thành một phế vật, không còn chút hữu dụng nào. Hắn không nhịn được mà thẹn quá hóa giận, bộ dáng muốn phát tác.

"Như thế nào? Tát Thân Vương muốn làm gì sao?" Phương Hàn cất giọng cười âm u, hắc hắc quái dị. Hắn nhìn nhìn Tát Thân Vương đánh giá, tựa như một con sói đối đang đánh giá một con cừu non, ý niệm hung ác, làm cho Tát Thân Vương phát lạnh trong lòng.

Hiện tại Phương Hàn giết chết Quỷ Đế, Thứ Nguyệt Đạo, Diệt Tinh Đạo, Triệu Huyền Nhất, Tống Duy Nhất, năm đại cao thủ, sau lại đánh bại Mạnh Thiểu Bạch, thân kinh bách chiến, khí tức dưỡng ra rất mạnh mẽ, nhất cử nhất động đều tạo cho người ta một áp lực nặng nề.

"Ngươi!" Tát Thân Vương biết mình không có khả năng trêu chọc người có thể một chiêu phế bỏ một cao thủ Kim Đan Cảnh, nhưng ngẫm lại thì đây là Huyền Hoàng Thành của Huyền Hoàng Đế Quốc, khí tức lại mạnh mẽ lên, không muốn tỏ ra yếu thế trước mặt mọi người.

"Ha ha! Tát Thân Vương không cần phải lo lắng, Thanh Dương lão tổ là một tán tu, không có chỗ dựa gì, ta muốn phế là phế. Nhưng mà Tát Thân Vương là hoàng tử của Đại Huyền Đế Quốc, ta muốn phế ngươi thì cũng phải suy nghĩ, mặc dù ta vẫn có thể chống đỡ được hậu quả khi phế ngươi, nhưng mà hôm nay ta cũng không muốn mang thêm phiền toái vào người.

Phương Hàn cười ha hả nói.

Tát Thân Vương nghe vậy thì biến sắc, hắn nghe lời nói của Phương Hàn thì cũng có thể đoán ra là Phương Hàn có chỗ dựa vững chắc, nếu không thì sẽ không nói có thể chống đỡ được hậu quả khi phế hắn.

Sắc mặt hiến biến đổi mấy lần, cuối cùng hừ lạnh một tiếng: "Hừ! Không tưởng được là nhị thập tứ đệ lại mời chào được một vị cường giả như vậy. Hôm nay hủy đi trợ lực lớn của ta là Thanh Dương lão tổ. Xem ra ngươi quả thật là đang quật khởi. Có điều đừng nói là ta không có cảnh cáo ngươi, cây to gió lớn, các vị hoàng tử khác cũng sẽ nhắm vào ngươi, đến lúc đó ta hy vọng vị cao thủ của ngươi có thể còn sống sót được."

"Chuyện này không cần ngươi quan tâm!" Di Thân Vương cười ha hả nói: "Chúng ta đi thôi!"

Trận tranh đấu này cũng rất là mau lẹ, cũng không có khí thế kinh thiên động địa gì, phạm vi truyền bá cũng không lớn, chỉ giống như tiếng mèo chuột kêu, cũng không có kinh động đến các thế lực cường đại. Huống hồ đây là Đại Huyền Đế Quốc, thế lực của các hoàng tử tranh phong với nhau là chuyện bình thường, cũng không có ai để ý làm gì.

Nếu như là các cao thủ bình thường đấu pháp thì sớm đã có cao thủ tuần tra tới xem xét.

Thắng được trận này, phế bỏ đi người xuất sắc nhất dưới trướng Tát Thân Vương là Thanh Dương lão tổ, Di Thân Vương biết được mình đã trừ đi được một kình địch, trong tâm cũng có chút đắc ý. Nhưng nghĩ tới sau này thực lực của hắn mạnh mẽ khiến cho các hoàng tử khác chú ý, gặp nhiều phiền toái thì trong tâm không khỏi có chút lo lắng.

"Di Thân Vương không cần phải ẹ sợ sự chú ý của các hoàng tử khác, chuyện này cũng không là gì cả. Hoàng tử của Đại Huyền Đế Quốc tuy tôn quý nhưng so với một tiểu đầu sỏ Kim Đan Cảnh của Thái Nhất Môn như Triệu Huyền Nhất, Tống Duy Nhất thì vẫn còn kém một chút, ta dám giết cả bọn họ thì mấy chuyện này cũng không cần quá e ngại.

Phương Hàn vô cùng bình tĩnh nói.

"Uhm! Ngôi vị hoàng tử của chúng ta tuy tôn quý, nhưng so với đệ tử được ban một chứ "Nhất" của Thái Nhất Môn thì vẫn còn kém hơn một chút!"

Di Thân Vương gật gật đầu, dần dần hạ thấp xuống.

Trước cửa Cửu Đỉnh Hiên.

Bây giờ Cửu Đỉnh Hiên đã khác với lần trước, lập tức có mười kiếm đồng thân mặc bạch y đi lên dẫn đường, đưa đám người Di Thân Vương đến một giang phòng vô cùng rộng củ khách quý, Mỗi một khách quý đều có một không gian riêng, thông qua cửa sổ có thể thấy được sàn đấu giá rộng lớn. Vô số tu sĩ của Cửu Đỉnh Hiên đi qua đi lại, đón đưa, thu xếp, rất là bận rộn. Phía dưới có rất nhiều tu sĩ bắt đầu hối hả, đây là lần đầu Phương Hàn tới một tràng diện lớn như thế này, thấy được đông tu sĩ như vậ tụ tập lại một chỗ.

"May mắn là ta có thể nhờ vào Di Thân Vương mà được ngồi trong phòng khách quý, nếu không chen chúc ở dưới kia mà mua Niết Bàn Đan thì chắc hẳn sẽ bị người ta chú ý tới." Phương Hàn thầm khen kế hoạch của mình không tệ.

"Di! Lần này chủ trì đại hội đấu giá là chân truyền đệ tử của Cửu Đỉnh Tiên Tôn, Ngọc Cơ Tử." Di Thân Vương vừa ngồi xuống, nhìn qua cửa sổ thì toàn thân chấn động.

Phương Hàn cũng nhìn xuống trường đấu giá khổng lồ bên dưới thì thấy một người trẻ tuổi, thân mặc đạo bào huyền ngọc, chỉ huy người của Cửu Đỉnh Hiên bố trí khắp nơi.

Trên thân người này cũng không có khí tức khủng bố gì, nhưng mà lại làm cho người ta có một loại cảm giác rộng lớn như biển, sâu sắc khó dò. Phương Hàn đã gặp rất nhiều cao thủ, nhìn tu vi người này hẳn là không dưới Quỷ Đế! Là một vị tuyệt đỉnh cao thủ, tầng thứ mười Thần Thông Bí Cảnh, Nghịch Thiên Cải Mệnh!

Chân truyền đệ tử của Cửu Đỉnh Tiên Tôn, Ngọc Cơ Tử!

Về phần Cửu Đỉnh Tiên Tôn thì Phương Hàn cũng biết được ít nhiều, đó là một vì dầu sỏ muôn đời, cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, vốn ẩn cư ở một địa phương thần bí, không có khai tông lập phái, nhưng lại mở ra thương hội khổng lồ Cửu Đỉnh Hiên!

"Ngọc Cơ Tử này được xếp vào mấy hạng đầu trong Trường Sinh Dự Khuyết Bảng. Có điều Phương Hàn đạo hữu trong nửa năm gần đây cũng được xếp vào Trường Sinh Dự Khuyết Bảng!" Đột nhiên một cổ ý niệm truyền vào đầu của Phương Hàn, là của Di Thân Vương.

"Trường Sinh Dự Khuyết Bảng là gì? Chẳng lẽ trong thiên hạ còn có bảng các cao thủ có hy vọng tu luyện thành Trường Sinh Bí Cảnh?" Phương Hàn vừa nghe danh tự thì cũng có thể ngờ ngợ ra được ý nghĩa của nó.

"Thì ra ngươi còn chưa biết cái này. Đây là bí mật của Lục Đạo Minh, mỗi ba năm lại sắp xếp lại một lần, đem toàn bộ các cao thủ trong Huyền Hoàng Đại Thế Giới, tiên, ma, yêu, tán tu xếp chung một chỗ, người được xếp vào Trường Sinh Dự Khuyết Bảng đều là coa thủ tầng thứ mười, Nghịch Thiên Cải Mệnh. Đương nhiên còn có một vài thiên tài tuyệt diễm mới nổi lên, tỷ như ngươi, rồi Phương Thanh Tuyết, Mạnh Thiểu Bạch của Vũ Hóa Môn cũng đều được xếp vào Trường Sinh Dự Khuyết Bảng. Ngươi có muốn nhìn qua một chút không? Đây là thông tin mới thay đổi gần đây nhất của Lục Đạo Minh!" Trong lúc dùng tinh thần trao đổi, Di Thân Vương đem một cái ngọc thư giao cho Phương Hàn.

Phương Hàn tiếp nhận ngọc thư, thấy trên bề mặt cũng không có chữ nào, hơi phát động lực lượng, trong đầu liền hiện ra một bảng chằng chịt chữ.

Hai danh tự hàng đầu hắn đều không có nghe nói qua, còn Hoa Thiên Đô lại xếp hạng ba.

Bài danh hạnh nhất là Phạm Thanh Ảnh, thứ hai là Yên Thủy Nhất!

Qua tên thì có lẽ hai người này là nữ, Yên Thủy Nhất hình như là đệ tử Thái Nhất Môn!

"Hoa Thiên Đô có thần thông Bàn Vũ Đại Lực, vài món đạo khí mà lại không thể xếp vào hạng nhất? Còn có người mạnh hơn hắn sao? Lão ngoan đồng?" Trong lúc suy nghĩ, Phương Hàn lại tiếp tục nhìn xuống dưới, Ngọc Cơ Tử xếp hạng thứ chín, còn Tuyền Công Trưởng lão của Vũ Hóa Môn lại xếp hạng thứ ba mươi bảy.

Mà bả thân thì xếp hạng sau thứ một trăm, Mạnh Thiểu Bạch thì ở ngay sau hắn, còn Phương Thanh Tuyết thì xếp ở trên hắn.

"Cái bảng này làm sao có thể sắp xếp được. Hiện tại ta nếu đấu với Phương Thanh Tuyết chưa chắc thua, cũng có thể chiến thắng. Có điều Phương Thanh Tuyết chính là điện mẫu chuyển thế, có nhiều hi vọng tu luyện thành Trường Sinh Bí Cảnh hơn ta." Phương Hàn xem xong, đem Trường Sinh Dự Khuyết Bảng đưa lại cho Di Thân Vương, trong tầm thì thầm suy nghĩ về một loạt những cái tên.

"Lục Đạo Minh, Cửu Đỉnh Hiên, Thiên Đạo Các, ba đại thương hội tuy đều bán pháp bảo, đan dược nhưng mỗi thương hội đều có sở trường riên. Muốn mua pháp bảo, đan dược tốt nhất thì đị Cửu Đỉnh Hiên, muốn mua tin tức, bí mật thì Lục Đạo Minh…"

"Trong khi Di Thân Vương giải thích thì ở dưới trường đấu giá có một cái hộp lớn được mở ra, bên trong xuất hiện viên đan dược tròn đầy, khí tức như hỏa diễm, hào quang đầy trời, trên mặt đan dược có một tầng hỏa vân phiều phù, phát râ am thanh mỹ diệu.

Đan dược cực kỳ cường đại! Cực kỳ thần diệu!

"Niết Bàn Đan! Đây chính là Niết Bàn Đan trong truyền thuyết, là tuyệt phẩm thiên cấp đan dược có thể giúp đột phá bình cảnh! Không tưởng được là lại có người đem đấu giá!"

"Thì ra Niết Bàn Đan có bộ dáng như vậy!"

"Không hổ là đan vương, khí tức phi phàm. Không biết đan dược này sẽ có giá bao nhiêu?"

"Chúng ta cũng không cần mơ tưởng, loại đan dược này không thể nào rơi vào tay chúng ta được, nhất định là một con số khổng lồ."….

Vô số tiếng bàn luận nổi lên, có sợ hãi, có ghen ghét, có hâm mộ.

"Đây là Niết Bàn Đan sao? Có nó có thể giúp ta đột phá chướng ngại cuối cùng. Ta cùng Tinh Vân Bảo Bảo đều đã đạt tới bình cảnh, không cách nào đột phá được nữa, có điều viên đan dược này chỉ có một viên. Ta cũng muốn mua cho Tinh Vân Bảo Bảo dùng, hắn đột phá Thiên Nhân Cảnh, luyện hóa kim đan thì ta có thể tách ra thu lấy Phong Thần Đại Pháp. Mà bản thân muốn đột phá đến kim đan mà nhờ vào lực lượng của đan dược thì cũng không hiểu được nhiều lắm!" Phương Hàn thầm tính toán.

"Chư vị, đây chính là thánh dược trong truyền thuyết, Niết Bàn Đan! Công hiệu thì ta cũng không phải nói nhiều nữa rồi. Cao thủ tầng thứ mười Thần Thông Bí Cảnh, nếu dùng nó thì tỷ lệ đột phá Trường Sinh Bí Cảnh, trở thành đầu sỏ muôn đời sẽ tăng lên. Đương nhiên đây cũng chỉ là gia tăng tỉ lệ, không phải là một trăm phần trăm." Tiếng nói ôn hòa của Ngọc Cơ Tử vang vọng khắp toàn trường.

"Đan Dược này giá gốc là bốn ức, mỗi lần tăng giá ít nhất là một ngàn vạn! Xin mời chư vị đấu giá!"

Bốn ức! Niết Ban Đan này lại có giá tới bốn ức, hơn nữa sẽ còn tăng lên! Khi trước Phương Hàn mua Đại Phạm Quang Minh Thuyền cũng chỉ mới có hai ức sáu ngàn vạn đan dược, mà đó chính là tuyệt phẩm bảo khí thuần dương!

Bốn ức! Đây quả thực đã tiếp cận giá cả của một kiện hạ phẩm đạo khí!

Phương Hàn cũng bị cái giá này làm cho chấn kinh!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio