Đây là lần đầu tiên Phương Hàn cảm giác được bản thân mình vô lực, hơn nữa dưới tình huống thần thông đại thành, độ hóa được bốn vị vạn cổ cự đầu, thực lực đạt đến tình trạng đỉnh phong, vậy mà còn không phải là đối thủ của điện chủ Diêm La Tô Tú Y.
Hơn nữa đối mặt còn không phải là bản thể của đối phương mà chỉ là phân thân do đối phương hao tổn năm nghìn năm thọ nguyên ngưng tụ ra mà thôi.
Lại một lần nữa Phương Hàn cảm giác được lực lượng của bản thân không đủ.
Không, không phải thực lực không đủ, mà là cảnh giới không đủ. Thực lực, pháp bảo bây giờ của hắn đều đạt tới tình trạng đỉnh phong. Vô luận là Hoàng Tuyền Đồ, Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm, Bát Bộ Phù Đồ đều là vô thượng đạo khí kinh thiên động địa trấn áp Chư Thiên.
Thế nhưng cảnh giới của hắn không đủ, không cách nào phát huy ra thực lực chân chính của những bảo bối này.
Cảnh giới khong đủ, không cách nào đem lực lượng của bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương tăng lên tới cực hạn.
Vô luận mạnh như thế nào, thân mình hắn có bạo phát cỡ nào cũng không thể đột phá qua chữ "Trăm triệu" [ trăm triệu mã lực]. Đây chính là khuyết điểm, khuyến điểm của cảnh giới. Nếu như không cách nào đột phá cảnh giới, che lấp khuyết điểm này, như vậy hắn có đạt được nhiều pháp bảo hơn, luyện được nhiều thần thông hơn cũng uổng công.
Bây giờ hắn còn chưa có tu luyện " Đại Tai Nan Thuật" "Thái cổ Chư Thiên Lôi pháp" "Đại Hỗn Độn Lôi Pháp". Một là không có thời gian, hai là còn chưa có đột phá Trường Sinh Bí Cảnh trở thành vạn cổ cự đầu, tu luyện cũng không gia tăng được bao nhiêu uy lực.
Chính vì hắn không phải vạn cổ cự đầu cho nên mới bị điện chủ Diêm La Tô Tú Y áp chế như thế.
Tô Tú Y thoáng cái xuyên thủng qua hàng phòng ngự nơi đầu hắn, thúc dục khí tức của hoàng thư, dũng mãnh tiến vào trong đầu hắn, cũng không có phá hư, mà là hợp thành một trận pháp huyền ảo, lại muốn khống chế ý trí của hắn, luyện chế biến hắn thành một Khôi Lỗi.
"Phương Hàn, ngươi có dãy dụa phản kháng nữa cũng vô ích. Ngươi có thể độ hóa được Mộc Đạo Nhân, Long Đạo Nhân, Lô Lan Bà, Kỵ Đô Pháp Vương bốn đại vạn cổ cự đầu, ta cũng có thể độ hóa ngươi. Biến ngươi thành Khôi Lỗi, ngươi rất cường đại, rất hợp với thân phận Ma thần hầu cận ta. Thân thể ta đang ở trong Vô Tận Thâm Uyên, thu nạp ma khí ở vực sâu luyện Thập Địa Ma Thần, thân ngoại hóa thân, nhưng mà thiếu khuyết tài liệu tối, ngươi thật sự là thứ tài liệu tốt."
Tô Tú Y một mặt vận chuyển thần thông một mặt phát ra thần niệm cường đại.
Hắc y trên thân hắn không ngừng bồng bềnh, kéo dài ra bên ngoài, cư nhiên lại bao trùm hư không.
"Ta nhất định phải tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh, trở thành vạn cổ cự đầu! Điện chủ Diêm La Tô Tú Y, hôm nay ngươi bức ta tới tình trạng này, lại muốn luyện hóa ta thành Khôi Lỗi, tương lai ta nhất định sẽ đem ngươi bầm thây vạn đoạn, linh hồn giáng xuống Cửu U, vĩnh viễn không được siêu thoát."
Trong lòng Phương Hàn liên tục nảy sinh ý nghĩ ác độc, một mặt ra sức chống cự, một mặt nghĩ biện pháp làm sao thoát khốn cảnh.
Đại lượng khí tức của hoàng thư tràn vào đầu hắn. Chín đại thức hải của hắn đều đình chỉ vận chuyển, tất cả pháp lực đều nhiễm một tầng màu vàng, tựa hồ như bị lực lượng nào đó ăn mòn, nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, hắn hẳn sẽ bị luyện hóa thành Khôi Lỗi.
Thế nhưng đúng lúc này Thế Giới Chi Thụ tại mi tâm của hắn đột nhiên động đậy, trên mặt tản mát ra một cỗ hấp lực cường đại hấp thu tất cả khí tức hoàng thư tiến vào trong óc.
Áp lực trên người Phương Hàn được giảm bớt, ý nghĩ cũng tỉnh táo hơn.
Thế Giới Chi Thụ không ngừng hấp thu lực lượng của hoàng thư, một cỗ Huyền Hoàng khí thẩm thấu tiến vào bên trong Thế Giới Chi Thụ, Phương Hàn thậm chí rõ ràng cảm nhận được Thế Giới Chi Thụ của mình cư nhiên sinh ra một ít cành lá, chồi cây, thân cây cũng to lên một vòng, cư nhiên sinh trưởng lớn lên một phần ba.
Thoáng cái Thế Giới Chi Thụ lớn lên, càng có nhiều nguyên khí Tiên giới rót xuống, càng cung cấp nhiều lực lượng cho Phương Hàn thiêu đốt pháp lực.
"Đó là cái gì? Cư nhiên có thể hấp thu lực lượng hoàng thư của ta. Hoàng thư chính là tuân theo Huyền Hoàng đại thế giới, còn có một loại lực lượng khác có thể khắc chế được nó, đó chính là cường đại Kiến mộc, Thế Giới Chi Thụ! Chẳng lẽ, Phương Hàn, kiện đồ vật ở mi tâm ngươi kia chính là Thế Giới Chi Thụ sao?"
Tô Tú Y cảm thấy lực lượng của hoàng thư có thay đổi, sắc mặt bỗng nhiên biến hóa.
Hoàng thư tuân theo tất cả lực lượng của Huyền Hoàng đại thế giới.
Thế nhưng Thế Giới Chi Thụ lại nhờ vào việc hấp thu lực lượng của Huyền Hoàng đại thế giới mà lớn lên.
Thế Giới Chi Thụ hấp thu lực lượng của thiên địa.
Thiên, chính là Tiên giới.
Địa, chính là Huyền Hoàng đại thế giới.
Vật này từ xưa tới nay chính là loại cây cường đại nhất, trên tuân theo nguyên khí Tiên giới, phía dưới tuân theo địa khí Huyền Hoàng đại thế giới. Tất nhiên là khắc tinh của hoàng thư.
Phương Hàn cũng thoáng cái nghĩ thông suốt điểm này, tinh thần lập tức đại chấn.
Thế nhưng Tô Tú Y còn nghĩ thông suốt nhanh hơn cả hắn: "Thế Giới Chi Thụ, khó trách nghe đồn ngươi có một kiện đồ vật có thể hấp thu nguyên khí Tiên giới, khiến ngươi luyện ra đại lượng đan dược, ta vốn tưởng ngươi có một mảnh vỡ của tiên khí, nhưng bây giờ không ngờ ngươi cư nhiên chiếm được cây non của Thế Giới Chi Thụ. Nếu như ta chiếm được nó, có thể luyện bản thân thành hóa thân cường đại hơn, siêu việt hơn cả Hoàng Tuyền Đại Đế, thành lập Ma giới cũng không phải hư ảo nữa! Phương Hàn, lần này ta càng phải giết ngươi, nguyên bản ngươi không có Thế Giới Chi Thụ, ta chỉ đem ngươi luyện hóa thành Khôi Lỗi, ngươi sẽ trung thành tận tâm làm việc cho ta, sau ngàn năm thế lực của ta đại thành, ngươi sẽ có một cơ hội sống. Mà hiện tại ta không cách nào đem ngươi luyện hóa thành Khôi Lỗi, một chút cơ hội sống sót của ngươi cũng không có. Ta sẽ khiến ngươi thần hình câu diệt, chết không có chỗ chôn."
"Thiên địa Luân Hồi, nhật nguyệt tịch diệt, linh hồn vĩnh tồn, ta chuyển chúng sinh!"
Thân thể Tô Tú Y vừa chuyển, trước mặt cư nhiên xuất hiện một pho tượng luân bàn, trên mặt pho tượng luân bàn có bao phủ trăm ngàn vạn đạo phù lục, lộ ra hai màu đen trắng, pho tượng luân bàn này không ngừng chuyển động, đột nhiên ông một tiếng rồi thu nhỏ lại, vượt qua ngàn vạn lần thời không, vượt qua ngàn vạn lần chướng ngại trực tiếp xẹt tới đánh vào trong óc Phương Hàn.
Oanh long!
Trong tích tắc này Phương Hàn tựa hồ cảm thấy chính mình đã đọa nhập vào trong Luân Hồi, trăm ngàn kiếp Luân Hồi, khiến cho linh hồn triệt để trầm luân.
"Đại Luân Hồi thuật! Tô Tú Y, ngươi làm sao có thể luyện được Đại Luân Hồi thuật! Làm sao có thể! Không có khả năng, trên trời dưới đất, Đại Luân Hồi thuật chỉ có một người biết, đó chính là Hoàng Tuyền Đại Đế."
Trong lúc mơ hồ Phương Hàn nghe được tiếng gào rít của Diêm.
"Vì sao lại chỉ có một người là Hoàng Tuyền Đại Đế biết. Đại Luân Hồi thuật là do Hoàng Tuyền Đại Đế sáng tạo ra sao? Không phải, môn vô thượng đại đạo này chính là một trong ba nghìn đại đạo, là từ Vĩnh Sinh chi môn truyền tới, Hoàng Tuyền Đại Đế làm sao có được, ta cũng làm như vậy mà có được." Thanh âm của Tô Tú Y như thiên địa chúng sinh tụ lại cùng ngâm xướng.
Linh hồn của Phương Hàn đã bị tổn thương nghiêm trọng.
Lâm vào thế cực độ nguy hiểm.
Linh hồn của Phương Hàn đang ở trên bờ vực sụp đổ, Tô Tú Y cư nhiên biết Đại Luân Hồi thuật! Đây quả thực là một bí mật kinh thiên động địa. Cũng khó trách hắn có thể làm nhân vật lợi hại nhất Hoàng Tuyền Ma Tông, Diêm La điện chủ.
Trong tích tắc cực độ nguy hiểm này, đột nhiên Phương Thanh Tuyết mạnh mẽ từ trong trong Bát Bộ Phù Đồ đứng thẳng lên, toàn thân phóng ra đại quang minh, một cỗ lực lượng số mệnh thần bí xoay quanh thân thể.
Thanh âm của nàng còn vang dội hơn cả thanh âm của Tô Tú Y! Rung động thiên địa, rung chuyển vận mệnh.
Nếu như nói thanh âm của Tô Tú Y khi thi triển ra Đại Luân Hồi thuật đại biểu cho chúng thần thiên địa. Giờ khắc này Phương Thanh Tuyết chính là thần thượng thần! Thần trong thần. Vua trong vua.
"Lực lượng của số mệnh bao trùm Chư Thiên, ta với lực lượng của số mệnh để linh hồn của Phương Hàn không bị đọa trong Luân Hồi."
Oành!
Một cỗ lực lượng khó hiểu tràn vào sâu trong linh hồn của Phương Hàn, cỗ lực lượng này không phải là chân khí, không phải cương khí, cũng không phải là cương khí, cũng không phải là pháp lực, càng không phải là nguyên khí Tiên giới, mà là một loại lực lượng khó gọi, khó hình dung. Lực lượng của vận mệnh.
không thấy rõ lắm, không nói rõ được, ai cũng không cách nào bắt được, dù là ai cũng không thể bắt được số mệnh.
Trong khoảng khắc Phương Hàn liền khôi phục thanh tỉnh.
Sau khi hắn thanh tỉnh liền gào rít một tiếng, sát khí lành lạnh đem nửa cái Bất Tử Chi Thân, còn có bổn môn Thiên Địa Pháp Tương trực tiếp dung nhập vào thân Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm, trực tiếp chém tới Tô Tú Y.
Cỗ kiếm khí này dài tới ngàn dặm oanh kích ra, nếu như ở trong Hoàng Huyền đại thế giới, đủ có thể xé rách đại địa tạo ra một con sông dài.
"Đây là loại Đạo thuật gì? Phương Thanh Tuyết, đây không phải là thái cổ Chư Thiên Lôi pháp, cũng không phải là Đại Hỗn Độn Lôi, vậy nó là cái gì? Trong thiên địa lại có lực lượng thần kỳ như vậy, khắc chế Đại Luân Hồi thuật của ta! Đây là lực lượng của số mệnh, đây là lực lượng của vận mệnh, lực lượng này căn bản người tu đạo không thể khống chế, cho dù là tiên nhân cũng không thể khống chế!" Tô Tú Y tuyệt đối không thể ngờ được, Phương Thanh Tuyết cư nhiên lại cường hoành như vậy, tuy nàng là Điện Mẫu chuyển thế, thế nhưng còn chưa luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh, Tô Tú Y căn bản không có để vào trong mắt.
Cũng không ai ngờ được, người mà hắn không thèm để vào mắt, một khi xuất thủ lại xé rách đạo thuật mà hắn tiêu hao nguyên khí thọ nguyên, Đại Luân Hồi thuật!
Thoáng cái giật mình này, nhưng thật ra không hề tầm thường.
Trong lúc hắn thoáng giật mình, Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm của Phương Hàn mang theo uy năng khai thiên tích địa đã bổ xuống đỉnh đầu của hắn. Thế nhưng một kiếm này chém tới lại bổ vào hư không. Không thể chính thức chém chết hắn.
"Phương Hàn, ngươi không giết được ta đâu, ta đang ở một không gian song song khác, nắm giữ pháp tắc không gian chính là ta, cho dù chỉ là một cái phân thân, ngươi cũng vô pháp đối kháng, đây chính là chênh lệch về cảnh giới."
Tô Tú Y lại lần nữa ngưng tụ lực lượng chuẩn bị dùng thủ đoạn mạnh hơn đối phó với Phương Hàn.
Thế nhưng giờ khắc này thanh âm của Phương Thanh Tuyết lại vang lên.
"Số mệnh hướng tới, không ai có thể chạy trốn, hàng tỉ hư không, rất nhiều thế giới, không có bất cứ thứ gì có thể thoát khỏi số mệnh đeo đẳng, với danh nghĩa số mệnh, chặt đứt linh hồn hóa thân."
Một cỗ lực lượng triền miên lập tức thẩm thấu vào trong hư không.
Phương Thanh Tuyết bay ra khỏi Bát Bộ Phù Đồ, trên mặt không có bất kỳ cảm xúc nào, giống như người khống chế vận mệnh thiên đạo vậy.
Thân thể Tô Tú Y khẽ động, tựa hồ như không thể động đậy, cư nhiên phân thân trong không lập tức quay lại với bản thể: "Phương Thanh Tuyết, tuổi thọ của ngươi không còn nhiều lắm, ngươi cư nhiên tiêu hao tuổi thọ, thi triển ra môn thần thông này, chặt đứt liên lạc giữa bản tôn cùng phân thân của ta, là ngươi muốn giệt vong, tự diệt vong."
Phương Thanh Tuyết không thèm để ý, thanh âm liên tục vang dội, không một chút pháp lực ba động, thế nhưng phần phân thân của Tô Tú Y cư nhiên bắt đầu tán loạn.
"Số mệnh vĩnh hằng, thừa nhận linh hồn chúng sinh, thông suốt không biên giới, ta lấy danh nghĩa số mệnh, cướp đoạt hóa thân của ngươi."
Hình thể của Tô Tú Y càng ngày càng tán loạn.
"Hừ! Ta bỏ qua một cái hóa thân này, đánh chết ngươi rồi hãy nói. Luân Hồi vận chuyển, thiên địa tịch diệt!"
/ cái sát na, hình thể của Tô Tú Y triệt để hóa thành một đạo lưu quang, chớp mắt xông về hướng Phương Thanh Tuyết, trực tiếp đánh lên thân thể Phương Thanh Tuyết, phá khai vô tận chân khí Lôi Điện, nặng nề oanh kích lên người nàng.
Phốc!
Thanh âm của Phương Thanh Tuyết bỗng chốc bị cắt đứt, sắc mặt tái nhợt, phun ra một ngụm máu tơi, thân thể cư nhiên rơi xuống phía dưới.