Vĩnh Sinh

chương 52: thiên hình đài

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thiên Hình Đài là nơi nắm quyền sinh sát tại Vũ Hóa Môn, có quyền quyết định sinh tử của chân truyền đệ tử. Trưởng lão nắm giữ Thiên Hình Đài có quyền lực cực cao, thần thông cao cường, pháp lực nhiều như nước bốn biển, thâm sâu không đoán được.

Kim Nhật Liệt mang theo Kim Thạch Đài chầm chậm đi lên Thiên Hình Đài, xuyên qua tầng tầng lầu các, cuối cùng đi đến đại điện ở tầng cao nhất.

Đại điện sừng sững trên cao, phải bước qua ba ngìn sáu trăm bậc thang ngọc mới lên tới. Hai bên các bậc thang ngọc, cắm vô số đao, phủ, câu, tác, kiếm, thương, họa kích, trường mâu, cự chuy, thiết tỏa,gia liên, lang nha bổng, nguyệt nha đủ các loại binh khí, mỗi một kiện bi khí đều lớn phi thường, gấp mười lần binh khí bình thường, giống như lạc với thế giới người khổng lồ. Khi đi lên các bậc thang, người ta cảm giác được sự trang nghiêm cùng sát khí tràn ngập khắp nơi.

Đây là Thiên Hình Đại Điện, Thiên Hình Đài.

Vũ Hóa Thiên Cung là một tòa thành cực cao lơ lửng giữa trời, ở sâu trong mây, không ai biết bên trong có những gì, thâm u đến mức nào, thần bí vô cùng. Không ai rõ làm sao mà một tòa thành lớn như vậy lại có thể huyền phù giữa tầng mây, nhờ vào lực lượng gì khiến cho nó lơ lửng như vậy.

Mặc dù Vũ Hóa Thiên Cung to lớn và rất thần bí như tiên cảnh, mà Thiên Hình Đài chính là nơi sát khí dày đặc nhất Vũ Hóa Thiên Cung, cũng là nơi trang nghiêm nhất.

Đi tới đây, với tính cách Kim Thạch Đài cũng không nhịn được run rẩy, tựa hồ thấy lạnh cả người, sâu trong tâm dâng lên một nổi sợ không tên. Hắn run rẩy cũng là bình thường, nơi này từ khi Vũ Hóa Môn lập phái cho đến nay đã tru sát không biết bao nhiêu người pháp lực cao cường, nổi danh trong tiên giới, mang một khí chất sâm nghiêm, lạnh lẽo vô cùng.

Là nơi thay trời xét xử sinh tử, nhân quả báo ứng, khi tiến vào đây cảm giác không dễ chịu chút nào.

Kim Nhật Liệt sửa lại y quan, từng bước một bước lên ba nghìn sáu trăm bậc thang ngọc, trên những bậc thang này khắp nơi loang lổ vết máu, tựa hồ là máu tươi kẻ nào đó bị tru sát vương lại, để lại những dấu vết đó.

Với tu vi của hắn có thể phi hành, nhưng tại Thiên Hình Thai cũng không dám phi hành, đây là quy của của Vũ Hóa Môn, trưởng lão cũng không ngoại lệ.

Từng bước một bước lên đài, thấy được Thiên Hình đại điện hiện ra trước mặt, một pho tượng cao lớn hùng vĩ giữa một sân rộng, trên quảng chường có một pho tượng cao chín trượng, rộng chín trượng, bốn gốc của Thiên Hình đài hình như không phải là ngọc mà là nham thạch, mang theo một cổ khí tức viễn cổ tang thương, không rõ là đài dùng vật liệu gì chế thành.

Đây là nơi hành quyết kẻ phản nghịch, xử tử Ma Thần, nơi chân truyền đệ tử quyết đấu sinh tử! Thiên Hình Đài!

Máu nhuộm thềm đài! Binh khí thành rừng!

Đại điện nguy nga! Sân rộng mênh mông!

Thạch đài cổ xưa!

Tất cả kết hợp tạo thành một bức tranh tuyệt thế.

Kim Thạch Đài lắp bắp, ánh mắt kinh hãi nhìn phía trước, cũng không phải bởi vì khí thế của Thiên Hình Thai, mà vì hắn nhìn thấy Phương Thanh Tuyết đang đứng giữa quảng trường! Bên cạnh Phương Thanh Tuyết còn có thanh bào đạo nhân, lông mày cong dài như loan đao.

"Thiên Đô sư huynh!"

Nguyên lai thanh bào đạo nhân chính là người giải cứu đám người Mạc sư tỷ, Nguyên Kiếm Không, đệ nhất chân truyền đệ tử Hoa Thiên Đô, cũng là chủ nhân của Thiên Kê Chí Dương Tác.

"Thiên Hình trưởng lão,ta cứu được một nhóm đệ tử, trong đó có một người ngoại môn đệ tử tên Lưu Khang bị giết, các đệ tử khác đều đã khu trừ được độc khí của Lục Dum Âm Lôi, bất quá phi kiếm trên người bọn chúng đều đã bị mất, Ngân Xà Kiếm của Ngân Kiếm Không cũng bị mất, thậm chí Thiên Kê Chí Dương Tác của ta cũng vô ảnh vô tung, giống như đã bị phá hủy. Đây không phải là chuyện nhỏ, ta tới bẩm báo với trưởng lão, việc thứ nhất là bọn họ làm mất phi kiếm cùng bảo khí phải xử phạt như thế nào? Thứ hai là phải tra xét rõ ràng xem phi kiếm cùng bảo khí rơi vào tay ai."

Hoa Thiên cũng không có để ý tới Kim Thạch Đài, mà hướng về Thiên Hình Đại Điện nói rõ từng chữ, rất rõ ràng.

Trong Thiên Hình Đại Điện vang lên một thanh âm pha lẫn chút lười biến: "Bị mất phi kiếm? Thiên Kê Chí Dương Tác cũng bị mất? Đám đệ tử này thật là quá kém! Vấn đề này giao cho ngươi tra rõ ràng, nhất định phải tìm kiếm thu lại pháp bảo và phi kiếm. Bổn môn tuy không thiếu mấy cái đó nhưng cũng không thể chấp nhận tổn thất như vậy! Mặt khác, phạt đám đệ tử này ở trong Tiên Lao ba tháng, đồng thời ngừng cung cấp đan dược cho bọn chúng, để bọn chúng ăn thức ăn do Ngũ Khí Tiên Oa nấu ra, dù sao bọn chúng đã mất đi phi kiếm, cũng không có gì trông cậy để tu luyện đến Thần Thông Bí Cảnh.

"Vâng, đệ tử hiểu rồi. Đệ tử xin phép cáo lui để điều tra việc này." Hoa Thiên gật gật đầu: "Bất quá Nguyên Kiếm Không là đệ tử đứng hàng thứ mười trên Sơn Hà Bảng, có nhiều hi vọng bước vào Thần Thông Bí Cảnh, ngừng phát đan dược cho hắn có phải là hơi mạnh tay quá không."

"Hừ! Có sai lầm thì phải chịu phạt, nếu không môn quy đặt ở đâu, ngươi cũng không cần cầu tình cho hắn. Đi đi! Ngươi làm việc cẩn thận. Là chân truyền đệ tử của Vũ Hóa Môn, ta ủy quyền cho ngươi tra xét rõ ràng, toàn quyền sinh sát. Đây là Thiên Hình Lệnh! Với lệnh này, ngươi có thể yêu cầu bất cứ chân truyền đệ tử nào, thậm chí trưởng lão phối hợp với ngươi tra xét. Luyện chế Chí Dương Tác tổn hao rất nhiều tài vật, công phu, tuyệt không thể để rơi vào tay kẻ khác. Cũng miễn cho các môn phái Tiên Đạo khác thấy Vũ Hóa Môn ta bị mất bảo khí, lời ra nói vào."

Thanh âm lười biếng trở nên nhanh nhẹn, sau đó một đạo lệnh tiễn từ trong đại điện bay ra, rơi vào trong tay Hoa Thiên.

"Còn nữa, gần đây ta nghe thấy có một ít ngoại môn đệ tử càng ngày càng không chịu an phận, ngươi phải chỉnh đốn lại đi. Ta cũng không muốn sau này lại có ngày Thiên Hình Đài khai sát giới.

Hoa Thiên tiếp nhận lấy lệnh tiễn, mặt lộ vẻ vui mừng, sau đó xoay người lại nhìn Kim Thạch Đài cùng Kim Nhật Liệt, lắc đầu, không nói lời nào mà lại quay sang Phương Thanh Tuyết nói: "Nghe đồn dưới trướng sư muội có một người tên là Phương Hàn, hắn có được một kiện pháp khí chí bảo của Ma Môn do Phương sư muội ban cho, lại còn đánh nhau với một nội môn đệ tử thu lấy Linh Phong Kiếm của người đó, hơn nữa nhóm đệ tử gặp nạn mới đây cùng hắn có quan hệ rất lớn. Thiên Hình trưởng lão đã giao cho ta quyền sinh sát, ta muốn điều tra người của Phương sư muội. Bây giờ nói rõ ràng cho muội minh bạch, để sau này miễn gây thêm rắc rối."

Hoa Thiên trong lúc nói chuyện, đã tính toán rất kỹ càng.

Hắn lo lắng hết mọi mặt, mọi việc đều rất chu toàn, lấy đại cục làm trọng, nói chuyện cũng thập phần ung dung, thậm chí có một tia khí độ của chưởng môn.

"Hừ!" Phương Thanh Tuyết ánh mặt lạnh lùng nhìn Kim Thạch Đài cùng Kim Nhật Liệt, cũng không có để ý lời của Hoa Thiên, chỉ lạnh lùng nói: "Không sai, Thất Sát Hồ Lô trên người Phương Hàn là do ta ban. Cái này là do ta đoạt được từ tay Thiên Lang Tiểu Ma Đầu Vương Mặc Lâm, Phương Hàn là người Phương gia ta, ta thấy hắn rất có tiền đồ. Chuyện thu một thanh phi kiếm có là gì, Ma Suất cấp cho hắn bảy lưỡi phi kiếm cũng bị hắn cự tuyệt. Hoa sư huynh, người muốn điều tra gì thì cứ điều tra, bất quá nếu Phương Hàn xảy ra chuyện gì không hay, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua, đến lúc đó sẽ yêu cầu chưởng môn cho ta một cái công đạo."

"Tốt lắm! Ta trước nay làm việc đều công chính, bằng không trưởng lão cũng không đem Thiên Hình Lệnh giao cho ta, sư muội tự giải quyết mọi chuyện cho tốt." Thanh âm của Hoa Thiên trở nên đầy ý vị, xoay người bước từng bước xuống, thong thả tự nhiên, rất có phong phạm.

"Thiên Hình trưởng lão, người phải làm chủ cho ta." Trông thấy Hoa Thiên rời đi, Kim Thạch Đài vội vàng phủ phục trên mặt đất, dùng ánh mắt oán độc quan sát Phương Thanh Tuyết.

"Chuyện ngươi bị chặt đứt tay ta đã biết, vừa rồi Phương Thanh Tuyết cũng đã nói rõ ràng, là do Thạch Long Tử thách đấu với Ứng Thiên Tình. Bất quá tiêu Ma Suất này lại dám chặt một cánh tay của ngươi cùng Thạch Long Tử, ta sớm muộn gì cũng sẽ chặt một cánh tay của hắn, miễn cho người khác cười chê nói Vũ Hóa Môn ta sợ Thiên Ma Tông. Việc này cùng Phương Thanh Tuyết không quan hệ. Hơn nữa Phương Thanh Tuyết lần này tới Yêu Thần Tế Đàn trong lòng đất, cùng với phân thân yêu thần giao thủ, tôi luyện thêm được rất nhiều, cảnh giới lại có dấu hiệu đột phá. Chuyện này đối với Vũ Hóa Môn của ta có đóng góp rất lớn, làm cho Vũ Hóa Môn ta càng thêm vinh quang. Ta đã gửi thư cho chưởng môn, để cho nàng tiến vào Tiểu Tiên giới tu luyện đột phá Thiên Nhân Chi Cảnh, để Vũ Hóa Môn ta lại có thêm một vị Thần Thông Bí Cảnh tầng thứ năm, cao thủ Thiên Nhân cảnh có thể luyện chế linh khí, pháp bảo."

Thiên Hình trưởng lão cũng không để ý tới những lời khóc lóc của Kim Thạch Đài.

"Cái gì? Nàng sắp đột phá Thiên Nhân Cảnh?" Kim Thạch Đài ngẩn ra, trên mặt lộ vẻ không thể tin tưởng được, ngay cả Kim Nhật Liệt cũng nhíu mày.

Thần Thông Bí Cảnh tầng năm cũng không phải tầm thường, có thể dùng thần thông bố trí đại trận, công thông với Thiên Nhân, uy lực vô cùng, lại có thể tế luyện các loại linh khi có đẳng cấp cao, thậm chí bảo khí, hơn nữa thọ mệnh tăng mạnh, sống tới hơn tám trăm năm."

Mười tầng Thần Thông Bí Cảnh.

Tầng thứ nhất: Pháp Lực Cảnh.

Tầng thứ hai: Chân Nguyên Cảnh.

Tầng thứ ba: Nguyên Cương Cảnh, còn gọi là Cương Khí Cảnh.

Tầng thứ tư: Âm Dương Cảnh.

Tầng thứ năm: Thiên Nhân Cảnh.

Tầng thứ sau: Quy Nhất Cảnh. Có thể tu luyện nhiều loại thần thông, không sợ pháp lực pản phệ, vạn pháp quy nhất.

Tầng thứ bảy: Thần Thông Chủnh Tử Đại Kim Đan. Lấy tất cả thần thông dung hợp lại tại thành một viên kim đan.

Tầng thứ tám: Phong Hỏa Đại Kiếp.

Tầng thứ chín: Thiên Địa Pháp Tướng.

Tầng thứ mười: Nghịch Thiên Cải Mệnh.

Mười tầng Thần Thông Bí Cảnh, càng về sau càng khó tu luyện, mỗi khi tiến thêm một bước đều phải trải qua vô số kiếp nạn, vận khí, đòi hỏi rất nhiều trí tuệ và nghị lực.

Chân truyền đệ tử có thể tu luyện đến tầng thứ năm Thiên Nhân Cảnh cũng rất ít, vừa đạt đến Thiên Nhân Cảnh là đã cống hiến rất lớn cho môn phái, tăng cường thực lực môn phái lên, cho nên môn phái rất coi trọng.

"Hừ! Thiên Hình Tử, ngươi làm việc phải lo lắng chu toàn, nàng cùng con trai Ma Đế cấu kết làm bậy, nếu để nàng tiến vào thánh địa Tiểu Tiên Giới của Vũ Hóa Môn tu luyện lỡ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, ngươi đảm đương được sao!" Kim Nhật Liệt đột nhiên quát.

"Mỗ làm việc không cần người khác chỉ dạy, Kim Nhật Liệt, đứa nhỏ này rất vô dụng, ngươi khổ tâm tìm cách cho hắn ăn một viên Âm Dương Vạn Thọ Đan nhưng tu vi của hắn lại tiến bộ quá chậm chạp. Ngươi lại còn muốn ngăn chặn sự phát triển của một chân truyền đệ tử tiền đồ vô lượng sao?"

Âm thanh của Thiên Hình trưởng lão lại rở nên lười biếng, nói chuyện rất không khách khí, tu vi của hắn cao thâm khó dò, là trưởng lão kinh khủng nhất trong Vũ Hóa Môn.

"Hừ! Việc này ta phải đích thân bẩm báo chưởng môn, trình bày rõ thiệt hơn, chưởng môn chắc chắn sẽ có định đoạt, ta cũng không muốn nói mấy chuyện vô nghĩa với ngươi." Kim Nhật Liệt nói xong thì kéo Kim Thạch Đài rời đi.

"Không tiễn."

Thiên Hình trưởng lão cũng không giữ lại, lười nhác nói ra hai chữ, để mặc cho Kim Nhật Liệt rời đi.

"Thanh Tuyết, từ hôm nay ngươi phải đi vào Tiểu Tiên Giới, không cần quan tâm tới chuyện gì khác, toàn lực đột phá cảnh giới là tốt rồi."

Ngoại Tiên Viện, thời gian ba ngày nhanh chóng trôi qua, hôm nay sáng sớm, Phương Hàn từ trong mơ màng tỉnh lại, hơi duỗi người một chút, toàn thân xương cốt phát ra tiếng lách cách, làm cho người ta cảm thấy lạnh người.

Gần cốt tề minh, thay da đổi thịt, toàn thân cơ bắp tràn đầy sinh cơ.

Hắn vừa đứng lên, thân thể rõ ràng cao hơn trước nửa cái đầu.

Trong ba ngày thời gian mà lại cao thêm nhiều như vậy.

Tiện tay chộp ra một trảo, giường gỗ cứng rắn giống như đậu hủ, hắn nắm một cái đã bẻ ra một miếng lớn, cầm lấy chén trà nhẹ nhàng vuốt ve, chén trà lập tức vỡ vụn. Hắn vê vê ngón tay, phấn bụi lất phất rơi xuống đát.

"Lực lượng thật lớn! Ta cảm giác ít nhất phải là tám chín mã lực! Đi thôi, đến Thiên Ma Chiến Trường, xem xem Thiên Ma lợi hại đến mức nào."

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio