Vĩnh Sinh

chương 560: lại giết người

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Chạy mau! Chúng ta mau chạy trốn thôi! Phương Hàn đã trở lại, hơn nữa còn tu thành Bất Tử Chi Thân, giết cả ba Phó chưởng môn, chúng ta tuyệt đối không phải đối thủ của hắn. Mau mau về bẩm báo với Thiên Đô Minh minh chủ."

"Lưu Lực sư huynh, còn có ba bổn mạng Thiên Địa Pháp Tướng, thần thông cửu trọng của các sư huynh đều bị hắn bắt, giết rồi."

"Ngay cả bọn họ cũng bị giết, chúng ta cũng không thể thoát đâu."

"Đi! Lập tức thoát khỏi Vũ Hóa Môn."

Trên những ngọn núi của chân truyền đệ tử, một đám đệ tử lập tức nháo nhác.

Bọn họ vốn không phải là người của Vũ Hóa Môn, chẳng qua bị Hoa Thiên Đô cưỡng chế sắp xếp vào trong làm chân truyền đệ tử, nguyên một đám kéo bè kết phái, cũng không có chút lòng trung thành gì với Vũ Hóa Môn, khi gặp đại sự, đám người lập tức tan đàn xẻ nghé.

Thế nhưng khi bọn họ vừa thoát khỏi núi, còn chưa bay lên, tất cả pháp bảo cùng thân thể đã bị quấn chặt lấy, sau đó bị đóng băng rồi bị phong ấn lại, cuối cùng bị nhấc lên khỏi mặt đất.

Lần này Hoa Thiên Đô tổng cộng xếp đặt hai ba trăm cao thủ vào trong Vũ Hóa Môn, ngoại trừ hơn ba mươi cường giả cấp bậc Kim đan ra, mỗi người còn lại cũng đều có pháp lực cao thâm, ít nhất cũng là nhân vật thần thông ngũ trọng Thiên Nhân cảnh tu luyện Ngũ Hành nguyên khí cô đọng đại trận. Đám đệ tử này nếu như tại Vô Cực Tinh Cung chỉ được xem là tôm tép làm việc vặt, thế nhưng tại Vũ Hóa Môn lại là kẻ tung hoành một phương, có thể tung hô là tu đạo tông sư.

Thế nhưng hiện tại hết thảy đều bị một chiêu Đại triền nhiễu thuật của Phương Hàn trói chặt, sau đó bị Đại đóng băng thuật đóng băng, cuối cùng bị Đại phong ấn thuật phong ấn.

Đám đệ tử này bị đóng băng chẳng khác gì ruồi bọ, thân thể không ngừng thu nhỏ lại, toàn bộ rơi vào trong tay Phương Hàn.

Giờ khắc này chưởng của Phương Hàn biến hóa, từng cánh tay xòe rộng, dường như muốn ôm trọn trời xanh.

"Đại thương khung thuật, Thượng Thương Thủ!"

Giờ khắc này trong lòng Đằng Ngạo mới chính thức chấn kinh, vừa rồi Phương Hàn liên tiếp thi triển ra rất nhiều loại thần thông trong ba nghìn đại đạo, mỗi một loại đều là thần thông mà giới tu đạo tha thiết ước mơ, có thể nói là nếu nắm trong tay có thể khai sáng một đại môn phái không thua gì tiên đạo thập môn.

"Đáng tiếc, đáng tiếc a, nguyên bản tâm ta trong sáng giống như ánh trăng rầm, lòng ta luôn hướng về Vũ Hóa Môn, tu luyện nhiều thần thông trong ba nghìn đại đạo như vậy, nếu như sau này ta có thể làm chưởng giáo chí tôn của Vũ Hóa Môn, mấy thần thông này nhất định sẽ truyền cho đệ tử của ta, khiến cho Vũ Hóa Môn lớn mạnh, thế nhưng hôm nay Đằng Ngạo ngươi lại muốn trục xuất ta khỏi Vũ Hóa Môn. Không nói ngươi có cái quyền lợi này hay không, cho dù có, nếu ta lập tức bước đi, chỉ hi vọng tương lai các ngươi không phải hối hận."

Phương Hàn nhìn ba đại Phó minh chủ trong lòng bàn tay, còn có rất nhiều đệ tử mà Hoa Thiên Đô mang tới, chỉ cần trực tiếp vê bóp, đều có thể khiến đám người nát bấy, trong lòng hắn dâng lên một cỗ khoái ý, đây chính là do lực lượng mang tới, chỉ có lực lượng mới có thể khoái chí tung hoành thiên địa.

Phương Hàn đối với tâm tư truy cầu lực lượng, cảnh giới lại càng thêm nồng đậm.

"Thái thượng trưởng lão, mau giải cứu chúng ta. Phương Hàn đại nghịch bất đạo, với thân phận chân truyền đệ tử cư nhiên dám ám toán Phó chưởng môn! Nhất định phải trục xuất khỏi môn phái, sau đó triệt để giết chết để răn đe. Hắn chỉ tu luyện thành chút công pháp ma đạo, cũng không có gì lạ đối với Vũ Hóa Môn ta!"

Dịch Kiếm Thu liên tục thét dài, hi vọng Đằng Ngạo tới giải cứu bọn hắn.

Tại ngàn năm trước hắn là một trong những thiên tài của Vũ Hóa Môn, trở thành Phó chưởng môn, thế nhưng vẫn chậm chạp không cách nào đột phá Bất Tử Chi Thân, tuy đã đầu phục Hoa Thiên Đô, thế nhưng trong lòng vẫn âm thầm tính toán. Đối với Phương Hàn, hắn chỉ có hai chữ "xem thường". Giờ khắc này bị Phương Hàn nắm trong lòng bàn tay, cũng mất sạch tôn nghiêm của Vạn cổ cự đầu Trường Sinh Bí Cảnh.

"Hử? Bị ta nắm trong lòng bàn tay cư nhiên còn mạnh miệng như vậy! Ta rất thích loại tính cách này đấy." Phương Hàn âm lãnh cười rộ lên: "Nhưng mà ngươi càng cứng rắn, khi rơi vào trong tay ta chết càng nhanh, hiện tại ta sẽ triệt để chôn vùi ngươi. Sau này ngươi nên đầu thai vào một nhà tốt tốt một chút. Không, ta quên mất, sau khi bị ta luyện hóa, linh hồn và trí nhớ của ngươi đều biến mất, không còn tồn tại trên thế giới này nữa."

"Phương Hàn, không giết được! Hiện tại thân phận của ngươi vẫn là chân truyền đệ tử, cho dù có trở thành Phó chưởng môn cũng không thể giết Phó chưởng môn, chưởng giáo sư huynh muốn giết Phó chưởng môn cũng phải được Thái thượng trưởng lão đoàn đồng ý." Thiên Hình trưởng lão rống to.

Thế nhưng đã muộn.

Trong lúc nói chuyện Phương Hàn khẽ động năm ngón tay, Tai Nan chi khí tràn ngập, Đại Hỗn Độn thần lôi nổ mạnh, Đại vương phách thuật càng khiến tứ phương kinh sợ.

Bị những lực lượng này gia trì, Dịch Kiếm Thu còn chưa kịp tự bạo đã bị tan rã, trên người hắn trọn vẹn cô đọng bảy mươi loại thần thông, trong đó có hơn mười loại vô thượng thần thông.

Những thần thông này cũng không bị Tiểu Túc Mệnh Thuật thôn phệ mà Phương Hàn hơi chút lưu chuyển đều dung nhập vào thân thể tám vị nữ tử có quen với Già Lam.

"Hư Nguyệt Nhi, Dạ Vũ, Ngả Vi, Tử Huyền, Yếu Tiểu Ngư, Yến Tiểu Tinh, Lâm Phượng Hi, Nam Bối Bối, tám người các ngươi đã quen ta trên chiến trường Thiên ma, bây giờ ta sẽ ban cho các ngươi vô thượng thần thông. Năm đó trên chiến trường Thiên ma ta còn là một tên đệ tử Nhục Thân cảnh, Hoa Thiên Đô đã làm nhục ta, cướp đi bảo bối của ta. Hiện tai tu luyện có chút thành tựu, Chư Thiên Thần Phật cũng không thể giải cứu được hắn. Kẻ nào ngăn cản ta, ta giết kẻ đó! Ai quy thuật ta, ta sẽ ban cho hắn chỗ tốt."

Tám tiểu đầu mục này thân thể trôi nổi xoay tròn, hoàn toàn chìm đắm vào trong huyền bí do thần thông mang lại, lực lượng khổng lồ trong người cũng lưu chuyển lên.

Lúc trước lực lượng của các nàng đều đạt tới ngàn vạn mã lực, tương đương với / của Vạn cổ cự đầu.

Mà cảnh giới của các nàng vẫn là thần thông thất trọng Kim Đan cảnh giới.

Rất nhiều trưởng lão, đệ tử trông thấy một màn này đều hâm mộ không thôi. Đồng thời trong lòng bọn họ cũng phát lạnh, tự nhắc nhở chính mình ngàn vạn lần không nên đối nghịch với Phương Hàn.

"Hỏng bét, Phương Hàn thật sự gây chuyện rồi…" Thiên Hình trưởng lão trông thấy một màn này, cũng không nhịn được mà thở dài một tiếng.

"Thiên Hình trưởng lão, ngươi cũng không cần thở dài, ngươi đã tu luyện thành lĩnh vực của mình, chỉ thiếu việc tích lũy nguyên khí là có thể tu thành Bất Tử Chi Thân. Hiện tại ta giúp ngươi một tay." Phương Hàn đột nhiên búng ngón tay, lập tức số lượng Thuần Dương đan khổng lồ nối đuôi nhau hợp thành một dòng sông đan dược trùng trùng điệp, mà lẫn trong dòng sông này còn có vài viên Tiên đan!

"Một trăm triệu Thuần Dương đan! Tiên đan, Tam Nguyên Thái Ất Đan!" Đằng Ngạo thấy một màn như vậy, thân hình khẽ động cũng không có xuất thủ, hắn bởi vì rung động khi Phương Hàn xuất ra một trăm triệu Thuần Dương đan.

Trong nháy mắt dòng sông đan dược đã tiến vào trong thân thể Thiên Hình trưởng lão.

Sắc mặt Thiên Hình trưởng lão lập tức vui vẻ, thân thể liên tục biến hóa, dược lực cường đại bắt đầu hòa tan trong thân thể, cuối cùng biến thành pháp lực khắp nơi lay động, đến cuối cùng thân thể của hắn tính cả phần đầu đều ầm ầm nổ tung. Huyết nhục hóa thành từng dải lượn lờ, kéo dài không dứt, sau đó một lần nữa biến thành thân thể bản tôn, pháp lực kéo dài liên miên, tùy ý biến hóa, bất tử bất hủ.

"Rốt cục cũng tu thành Bất Tử Chi Thân, đã bao nhiêu năm, đã bao nhiêu năm ta bị hãm trong bình cảnh, bây giờ rốt cục cũng đột phá." Thiên Hình trưởng lão nhìn thân thể của mình, kinh hỉ nói.

Rất nhiều trưởng lão ở đây cũng hâm mộ vạn phần.

Trên người Phương Hàn có Tiên đan, chính là thứ mà hắn đã cướp đoạt trong túi pháp bảo Sở Nam công tử cùng Tư Mã Trùng. Lần này dùng một số tinh khí của mình. Tiên Đạo hỗn hợp, lại nhờ vào Thuần Dương chi lực khổng lồ, trực tiếp khiến Thiên Hình trưởng lão đột phá bình cảnh tu thành Bất Tử Chi Thân. Đương nhiên chủ yếu là bởi vì Thiên Hình trưởng lão đã tự mình tìm hiểu được cực hạn, còn thiếu một chút mà thôi.

"Ta nói rồi, người trợ giúp ta đều sẽ tìm được chỗ tốt, còn nhiều hơn cả ngôi sao trên bầu trời. Mà kẻ đối nghịch với ta sẽ triệt để tử vong, toàn bộ đều phải chết."

Phương Hàn làm xong hết thảy, một lần nữa nhìn về phía Thái thượng trưởng lão Đồ Ma Đại Tiên Đằng Ngạo đang lăng không trên bầu trời.

"Phương Hàn, hành vi này của ngươi chính là ma đầu. Ngươi đã triệt để đi vào con đường ma đạo rồi. Cũng được, hôm nay ta sẽ tạm tha cho ngươi một mạng, ta sẽ triệu tập đám Thái thượng trưởng lão đang khổ tu lại, mở ra hội nghị Thái thượng trưởng lão, lúc đó sẽ khu trừ ngươi ra khỏi Vũ Hóa Môn. Đến lúc đó sẽ để Phong Bạch Vũ phát ra phù chiếu chưởng giáo trừng phạt ngươi."

Đằng Ngạo lạnh lùng nhìn Phương Hàn, cư nhiên không có xuất thủ, bởi vì hắn cảm thấy bản thân mình xuất thủ cũng không nắm chắc có thể thắng được Phương Hàn.

Quả thực tuyệt phẩm đạo khí Hoàng Tuyền Đồ của Phương Hàn có uy lực quá lớn, hơn nữa bản thân hắn lại có rất nhiều thần thông trong ba nghìn đại đạo, cực kỳ khó chơi. Thuần Dương đan trên người cũng không biết có bao nhiêu.

"Trừng Phạt ta? Lần trước Như Ý Tử cũng nói muốn trừng phạt ta, kết quả hắn như thế nào, từ trên xuống dưới Vũ Hóa Môn đều rất rõ ràng. Đằng Ngạo, mặc dù ngươi là Thái thượng trưởng lão của Vũ Hóa Môn ta, thế nhưng tính cách của Phương Hàn ta ai cũng biết, rốt cuộc ai tốt với ta, ta sẽ đền bù cho hắn trăm ngàn lần, ai làm chuyện xấu với ta, ta nhất định phải khiến hắn chết!" Phương Hàn thu lại thân thể ba nghìn tay, ba nghìn mắt, khôi phục lại bộ dáng như cũ.

"Ha ha ha ha." Đặng Ngạo cười dài nói: "Đồ Ma Đại Tiên Đằng Ngạo ta một thân trảm yêu trừ ma vô số, chưa bao giờ bị ma đầu uy hiếp. Người trẻ tuổi, ngươi muốn uy hiếp ta, còn sớm lắm."

"Tốt lắm, ta sẽ mỏi mắt mong chờ, ta xem Phong Bạch Vũ rốt cuộc có thể trừng phạt ta hay không? Thái thượng trưởng lão đoàn có thể khu trừ ta hay không?" Thân thể Phương Hàn co rụt, trở lại Luân Hồi Phong, sau đó cả Luân Hồi Phong bị một cỗ pháp lực cực kỳ cường hoành phong tỏa, mây mù dày đặc, không ai có thể đi vào được.

"Hừ!" Đằng Ngạo trông thấy hành động của Phương Hàn như vậy, biết hôm nay không làm gì được hắn, cho nên vị Thái thượng trưởng lão này liền phất tay xé rách không gian tiến nhập vào trong Vũ Hóa thiên cung.

"Tản đi, tất cả mọi người tản đi." Thiên Hình trưởng lão thấy một màn như vậy, lập tức duy trì trật tự.

Từ trên xuống dưới Vũ Hóa Môn đều yên tĩnh lại. Thế nhưng trong lòng mỗi người đều không an ổn, đều đang chờ đợi, Thái thượng trưởng lão đoàn cuối cùng sẽ quyết định làm gì với Phương Hàn, còn chờ Phong Bạch Vũ ra tay xử lý chuyện này nữa.

Lần này Phương Hàn gây ra huyên náo quá lớn. Lập tức giết một Phó chưởng môn, còn tàn sát không còn một mống đám đệ tử do Hoa Thiên Đô xếp vào. Chuyện này cuối cùng cũng phải có một lời phán xét, không thể che dấu được.

"Phương Hàn, lần này ngươi làm quá lớn rồi. Còn muốn oanh động gấp một vạn lần so với khi giết Như ý Tử, rất nhiều Thái thượng trưởng lão của Vũ Hóa Môn khẳng định sẽ mở hội nghị."

Vừa về tới Luân Hồi Phong, Già Lam cũng cảm thấy hãi hùng khiếp vía.

"Phương Hàn, quả thực sự tình lần này quá huyên náo rồi, còn nữa Trần Thiên Hiệp, Vương Đạo Lăng hai người này là Phó chưởng môn, huynh chuẩn bị xử trí thế nào?" Long Huyên cũng rùng mình vài cái.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio