Vĩnh Sinh

chương 604: nữ tử hắc y

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hắc Đế Triều Tịch Phiên dài tới vạn dặm, ở sâu trong đó là từng tòa không gian độc lập do tinh hoa của nước ngưng tụ thành, từng tầng từng tầng một căn bản không có điểm cuối, ở chỗ sâu trong tầng không gian độc lập kia, giờ khắc này Yến Thuỷ Thiên đang lặng im đứng ở trong đó.

Ở đây chỉ có một mình nàng, những người còn lại nguyên bản cũng bị đưa vào, như Hoa Thiên Đô, Xích Dung Thiên, thế nhưng hai người này đều không thể tiến vào trong hạch tâm, chỉ có nàng là Thủy thần nguyên linh chuyển thế, có duyên phận rất lớn với kiện tuyệt phẩm đạo khí này, cộng thêm Đại Cảm Triệu Thần Phù do chính tay Thái Hoàng Thiên luyện chế, cho nên mới có thể được Hắc Đế Triều Tịch Phiên tán thành.

"Không tệ, không tệ, thượng cổ Thủy thần chuyển thế, hơn nữa cư nhiên còn tu luyện Đại Ngũ Hành Thuật, Hắc Đế Thủy Hoàng quyền, nếu như ngươi truyền thụ cho ta môn thần thông này, để ta tu luyện tiến thêm một bước lĩnh ngộ Thủy chi pháp tắc, ta sẽ trợ giúp ngươi leo lên bảo tọa đại vị chưởng giáo Thái Nhất Môn."

Nữ tử hắc y đứng trước mặt Yến Thuỷ Thiên này thanh tú tuyệt luân, y phục đều màu đen, là tinh hoa của nước ngưng tụ thành, trên đó có rất nhiều phù văn thủy khí, thậm chí còn có khí tức của Đại bổn nguyên thuật lắng đọng ở bên trong.

Nữ tử này chính là khí linh của Hắc Đế Triều Tịch Phiên, khí linh này thập phần cường hoành, tương đương với cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh ngũ trọng tạo vật cảnh, tùy ý khẽ động trên người tràn ngập Tạo hóa chi khí, biến hóa hình thái vật chất không gian, thời gian trôi qua trở nên chậm chạp hơn.

"Điều này cũng đơn giản thôi, bất quá Đại Ngũ Hành Thuật của ta là học được từ một người khác, nhất định phải được sự đồng ý của hắn, lúc đó mới có thể truyền thụ cho ngươi. Đương nhiên đây cũng không phải là đại sự gì, hẳn là không có vấn đề gì. Nếu như ngươi trợ giúp ta leo lên bảo tọa Thái Nhất Môn, Thái Nhất Môn chúng ta tuân theo phù chiếu của Tiên Giới có danh ngạch tiến vào Tiên Giới, ta có thể cho ngươi một chỗ. Ngươi có thể tiến vào trong đó tiếp tục tu luyện, có lẽ có thể thu được pháp tắc Tiên đạo tu thành tiên khí, hơn nữa trong Thái Nhất Môn chúng ta có tiên khí Vĩnh Hằng Thần Lô, ngươi có thể trao đổi cùng nó, thu được không ít kinh nghiệm. Rất có lợi, sau này tu thành Tạo Hóa thần khí cũng không phải là chuyện không thể."

Yến Thuỷ Thiên chậm rãi nói chuyện với nữ tử trước mặt này.

Kiệt lực dụ hoặc nói ra điều kiện

Căn bản không có khả năng hàng phục tuyệt phẩm đạo khí, chỉ có thể được khí linh thừa nhận.

Nó chỉ trợ giúp mà thôi, cho dù cao thủ Giới Vương cảnh cũng không thể khiến cho tuyệt phẩm đạo khí chính thức nghe lệnh bản thân.

Trừ phi là bổn mạng pháp bảo do bản thân luyện chế thành.

Hiện tại đừng nói là Yến Thuỷ Thiên, cho dù chưởng giáo chí tôn Thái Hỗn Thiên của Thái Nhất Môn tự mình tới đây cũng không thể thu phục được Hắc Đế Triều Tịch Phiên, mà nó vẫn có thể thong dong rời khỏi đây.

"Danh ngạch lên Tiên Giới?" Khí linh của Hắc Đế Triều Tịch Phiên khẽ động, quần áo tung bay, tựa hồ như đang động tâm, mặc dù nàng là tuyệt phẩm đạo khí, nhưng lại không cách nào tiến vào Tiên Giới.

"Năm đó tuy Bàn Vũ Tiên Tôn tu luyện đến cảnh giới thiên quân, nhưng lại chậm chạp không chịu tiến vào Tiên Giới, chịu trói buộc, bởi vậy ta cũng không thể tấn thăng làm tiên khí. Ta lại trong thời không triều tịch thủ hộ bảo tàng Thiên Vũ Chi Khố đã được vài ngàn năm, hiện giờ cũng đi khắp nơi lịch lãm một chút. Hơn nữa năm đó Bàn Vũ Tiên Tôn suy tính ta tại thời điểm thời không triều tịch suy yếu sẽ gặp cơ duyên rất lớn, bảo tàng Thiên Vũ Chi Khố ở phía sau cũng bị người hữu duyên lấy đi dùng để đối phó với đại kiếp nạn Thần tộc."

(nghe tới đoạn này có khi là thằng Phương Hàn này nó chiếm được cả cái bảo tàng này cũng nên)

Khí linh Hắc Đế Triều Tịch Phiên nói.

"Bàn Vũ Tiên Tôn không hổ là nhất đại Tiên tôn, không biết lần này người có cơ duyên thật lớn là ai đây?" Yến Thuỷ Thiên thử thăm dò.

"Đây là Bàn Vũ Tiên Tôn an bài, ta cũng không biết là ai. Cũng được, hiện tại ta sẽ cùng ngươi đi ra ngoài, cùng đối phó với đại kiếp nạn Thần tộc."

Thân thể khí linh của Hắc Đế Triều Tịch Phiên đột nhiên khẽ động.

Chậm đã. Lúc này một cỗ Triều Tịch chi lực cực kỳ nhỏ từ bên ngoài vách tường thủy tinh thẩm thấu vào, hóa thành hai đạo quang mang, hiện ra một nam một nữ, sau đầu một nam một nữ này hiện ra từng vòng ánh sáng, không biết kéo dài qua bao nhiêu không gian song song.

"Tại sao cư nhiên lại có người tiến vào hạch tâm triều tịch vậy? Nơi này chỉ có ta mới có thể tiến vào mà."

Yến Thuỷ Thiên lắp bắp kinh hãi, thân thể đề cao cảnh giác nhìn một đôi nam nữ này.

"Các ngươi cư nhiên biết Đại triều tịch thuật? Luyện Đại quang mang thuật à? Là người của Thánh Quang đại thế giới? » Khí linh của Hắc Đế Triều Tịch Phiên lại không thèm để ý, tựa hồ như cố ý để bọn họ vào vậy.

"Huyền Anh, Huyền Hạ, bái kiến tiền bối."

Không ngờ hai người kia lại dùng thái độ nho nhã lễ độ để nói chuyện.

"Các ngươi mang họ Huyền? Chính là hậu nhân của Huyền Vô Cô? Tại sao hắn lại không đích thân tới, mà để hai kẻ tiểu bối tới? » Nữ tử hắc y tựa hồ như đang suy nghĩ chuyện gì đó.

Yến Thuỷ Thiên nghe thấy hai phe thế lực nói chuyện, càng nghe càng cảm giác trong lòng có điểm không đúng.

Một loại cảm giác không an toàn tự nhiên sinh ra.

"Tổ tiên bởi vì sợ tiền bối trách tội cho nên ra lệnh cho chúng vãn bối tới trước đưa một phong thơ xin lỗi tới tiền bối, kính xin tiền bối xem qua một chút."

Nữ tử Huyền Anh nhìn chằm chằm Yến Thuỷ Thiên, trên mặt hiện ra nụ cười lạnh,lại trịnh trọng móc từ trong ngực ra một phong thơ.

Đường viền của phong thư này làm bằng bạch ngọc, trên mặt có thêu đôi uyên ương, rất sống động, làm cho người ta cảm thấy tình yêu đằm thắm ẩn chứa trong đó.

Nữ tử hắc y tung ra một trảo, phong thư này liền rơi vào trong tay, ánh mắt nàng nhìn qua đôi uyên ương bên trên, sắc mặt tựa hồ như hơi mông lung, sau đó nàng mở phong thư ra, tinh tế đọc, sắc mặt lúc vui lúc buồn, qua một hồi lại tự nhủ: "Huyền Vô Cô, năm đó ngươi tiến vào trong Thiên Vũ Chi Khố đoạt bảo, lại gặp Hoàng Tuyền Đại Đế, bị hắn đánh bị thương, nếu không phải nhờ trận pháp của ta giải cứu ngươi, ngươi đã sớm chết trong Đại Luân Hồi thuật rồi! Ngươi đã nói sau khi trở về sẽ trở lại đây, khiến cho ta phải mỏi mòn chờ đợi năm nghìn năm!"

"Tiền bối, sau khi tổ tiên trở về, vẫn nhớ mãi không quên tiền bối, đáng tiếc bởi vì cảnh giới lại tới gần, sinh tử pháp tắc sắp tới, cho nên phải lập tức bế quan, trải qua năm ngàn năm, hơn nữa Tiên Giới lôi phạt sắp phủ xuống, cho nên tổ tiên không dễ rời đi, cuối cùng mới phải nhờ hai người chúng ta tới đây hi vọng tiền bối có thể tới Thánh Quang đại thế giới một chuyến. Tổ tiên nói lần này Tiên Giới lôi phạt cực kỳ nguy hiểm, có Tạo Hóa thần lôi hạ xuống, rất cố thể không ngăn cản nổi, sẽ triệt để bị chốn vùi, tổ tiên nghĩ lại thời khắc cuối cùng có thể gặp tiền bối một lần."

Huyền Anh dùng một loại ngữ khí bi thương tự thuật.

"Chuyện này là thật à? Bình thường Tạo Hóa Thần Lôi không dễ dàng hạ xuống, trong truyền thuyết đây là ý chí của chí cao vô thượng Tạo Hóa Tiên vương trên Tiên Giới, thần niệm của Tạo hóa tiên vương khẽ động có thể đơn giản làm cho ý niệm bao trùm rất nhiều tầng lớp, trăm triệu không gian, ba nghìn đại thế giới, ý niệm ngưng tụ thành thần lôi, thế giới đều bị hủy diệt, cho dù tiên nhân cũng khó có thể kháng cự được.

Nữ tử hắc y run lên, bộ dáng tựa hồ như rất gấp gáp.

"Tiền bối, chỉ sợ không còn nhiều thời gian lắm, chúng ta phải mau mau quay lại Thánh Quang đại thế giới thôi."

Huyền Anh, Huyền Hạ đồng thời kêu lên.

"Vô Cô muốn ngăn cản Tạo Hóa Thần Lôi, nhất định phải có rất nhiều pháp bảo trong Thiên Vũ Chi Khố, nhất là một kiện Thương Sinh Đại Ấn gì đó, năm đó Bàn Vũ Tiên Tôn chính là nhờ vào món đồ tuyệt phẩm đạo khí như vậy mà thành công ngăn cản oanh kích của Tạo Hóa Thần Lôi."

Thân thể nữ tử hắc y khẽ động, tựa hồ như chuẩn bị cùng Huyền Anh, Huyền Hạ đi Thiên Vũ Chi Khố đoạt bảo.

Trong lòng Yến Thuỷ Thiên rất khẩn trương hô to: "Tiền bối."

"Yến Thuỷ Thiên, ta có việc rất gấp phải đi Thánh Quang đại thế giới một chuyến, nhưng mà ngươi cùng ta có chút duyên phận, ta sẽ dưa ngươi tiến vào trong Thiên Vũ Chi Khố, cho ngươi một phần chỗ tốt, để ngươi trở về Thái Nhất Môn."

Nữ tử hắc y khí linh Hắc Đế Triều Tịch Phiên nói.

"Tại sao nửa đường lại xuất hiện một tên sát tinh vậy, thật đáng giận."

Nguyên bản khí linh của Hắc Đế Triều Tịch Phiên đã bị ta thuyết phục, Huyền Vô Cô là ai? Cư nhiên lại có quan hệ với khí linh này, khí linh nữ tử này đúng là ngốc tử, vì một nam nhân cư nhiên cứ như vậy đâm đầu vào! Thật sự là ngu không ai bằng, ngu muội vô tri.

Làm sao bây giờ? Tựa hồ như Thái Hoàng Thiên cũng không tính được một bước này.

Yến Thuỷ Thiên cũng không biết giờ khắc này nên làm thế nào.

"Phương Hàn, dựa theo suy tính của ta, Yến Thuỷ Thiên sắp lấy được bảo bối thì lại bị người nào đó ngăn cản."

Lúc này Phương Hàn mang theo Hoàng Tuyền Đồ xâm nhập vào trong phiến thân cự đại của Hắc Đế Triều Tịch Phiên, vừa tiến vào trong đó, lập tức giống như tiến vào trong một mê cung, khắp nơi đều là vách tường thủy tinh dày đặc, không gian hỗn loạn, thời gian hỗn loạn, một số vách tường thủy tinh còn nhúc nhích giống như huyết nhục trong suốt vậy, thủy khí nòng hậu, quay cuồng kháp nơi, giống như bản thân dung nhập vào trong một đại dương mênh mông vậy.

"Vậy sao? Yến Thuỷ Thiên sắp thu được bảo bối như lại bị cản phá, rất tốt, chúng ta có thể cướp lấy kiện bảo bối đó. »

Phương Thanh Tuyết nói.

"Không sao, trước tiên chúng ta xâm nhập vào hạch tâm của triều tịch, nhìn xem khí linh của phiến triều tịch này rồi hãy nói."

Trong lòng Phương Hàn xoay chuyển, hắn nhất định phải trợ giúp Yến Thuỷ Thiên lấy được kiện bảo bối này.

"Nhân Hoàng Bút tiền bối, mời ngài xuất thủ một lần, phá vách tường thủy tinh này, chúng ta tiến vào chỗ sâu trong kiện tuyệt phẩm đạo khí này, gặp mặt khí linh. »

"Được, chuyện này không khó, chỉ là thân thể của một cái khăn mà thôi, cũng muốn vây khốn ta, quả thật là mông muội vô tri."

Nhân Hoàng Bút ngạo nghễ nói, thoáng cái bay ra khỏi Hoàng Tuyền Đồ, thân thể tùy ý rung lên, lập tức viết lên không trung một chữ "phá ».

Xoạt!Trời long đất lở, khắp nơi sụp đổ.

Vách tường thủy tinh thật dày này lập tức vỡ ra, một đạo thông đạo xuất hiện trước mắt mọi người.

Nhân Hoàng Bút đứng thẳng, tùy ý bước vào, Phương Hàn lập tức đi theo phía sau.

"Rốt cuộc là ai? Khí tức thật cường đại, cư nhiên đánh bại cấm chế bản thể của ta! » Toàn thân nữ tử hắc y chấn động, liên tục thét dài, thế nhưng ở chỗ sâu trong không gian đột nhiên thoáng cái xuất hiện một cái động lớn, trong động này xuất hiện một thân ảnh hoàng giả, bước đi uy vũ mạnh mẽ, toàn thân lóe lên một loại khí tức quân lâm thiên hạ.

Chính là Nhân Hoàng Bút.

"Phương Hàn! » Yến Thuỷ Thiên nhìn thấy Phương Hàn đi theo phía sau Nhân Hoàng Bút, thanh âm của nàng mang theo vẻ mừng rỡ, thần niệm khẽ động liền kể lai một lượt tình huống vừa rồi.

Phương Hàn tùy ý khẽ động lập tức biết tất cả mọi sự tình vừa xảy ra trong này.

"Thì ra là thế, một vị cao thủ của Thánh Quang đại thế giới tên là Huyền Vô Cô cư nhiên có quan hệ với khí linh của một kiện tuyệt phẩm đạo khí, hiện tại khí linh này muốn đi theo đối phương, hảo thủ đoạn, hảo thủ đoạn."

Trong lòng Phương Hàn thầm thâm, sau đó dùng thần niệm truyền âm tới cho Nhân Hoàng Bút.

"Cảnh giới thiên địa nhất thể! » Trông thấy Nhân Hoàng Bút, đầu tiên thân thể nữ tử hắc y chấn động, tựa hồ như muốn động thủ, thế nhưng sao đó nhìn thoáng qua một cái liền giật mình hoảng sợ.

"Đúng vậy, chính là cảnh giới thiên địa nhất thể."

Nhân Hoàng Bút nhìn nữ tử này.

"Phương Hàn, Yến Thuỷ Thiên tại sao lại truyền thần niệm cho ngươi! » Phương Thanh Tuyết đột nhiên hỏi Phương Hàn, nguyên lai nàng sử dụng Tiểu Túc Mệnh Thuật, vừa rồi thần niệm của Yến Thuỷ Thiên đã bị nàng tiếp thu.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio