Vĩnh Sinh

chương 782: kiếm ý thông thiên

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Phương Hàn à Phương Hàn, mặc cho ngươi gian hoạt như quỷ, xảo trá như hồ ly, thế nhưng vẫn không thể đấu lại thợ săn có kinh nghiệm phong phú. Thái Hoàng Thiên ta tu luyện đã hơn mười vạn năm, được chứng kiến không biết bao nhiêu sóng gió. Hết thảy ý nghĩ của ngươi đều nằm trong kế hoạch của ta, ngươi cho rằng những chuyện ngươi làm ta không biết sao? Vậy ngươi cũng quá coi thường ta rồi!"

Thái Hoàng Thiên đã nắm được đại thế, đạo bào toàn thân bay phất phới, giống như một vị quân vương thượng cổ, sừng sững trên hư không, ánh mắt như điện đâm rách trời xanh, chỉ tùy ý, thiên đạo pháp tắc cũng theo tâm ý của hắn mà vận chuyển.

"Trong Tu Chân đại thế giới, cùng rất nhiều đại thế giới đều có bằng hữu của ta. Tin tức của ta trải rộng khắp vũ trụ. Bất quá hôm nay có nhiều đạo hữu tới tìm ngươi gây phiền toái, muốn giết chết ngươi, cũng chính là do ngươi tự làm bậy mới không thể sống. Ngươi ở bên ngoài giết người cướp của, tự cho là có thể tiêu diêu tự tại, thế nhưng sát nghiệt quá nhiều, cuối cùng có một ngày ngươi sẽ gặp báo ứng, đây đều là khoản nợ mà ngươi phải trả."

"Phương Hàn, hiện tại ngươi còn lời gì để nói không? Ngươi đã có rất nhiều địch nhân rồi đó." Thái Hòa Thiên quát.

"Không có đường lui, hôm nay tất cả sát nghiệt của ngươi sẽ được báo ứng." Thái Hư Thiên âm trầm cười lạnh: "Chúng ta tuyệt đối sẽ không xem thường ngươi, Phương Hàn. Mặc dù ngươi chỉ là tiểu nhân vật, thế nhưng phát triển tới ngày hôm nay, chúng ta cũng không phải là kẻ ngu, cũng biết trên người ngươi có đại khí vận, chuyện gì cũng gặp dữ hóa lành, hơn nữa tìm được cự đại chỗ tốt. Bất quá Thái Nhất Môn chúng ta tuân theo khí vận của Tiên giới, chỉ một thằng nhóc như ngươi sao có thể chống lại?"

"Phương Hàn, Thái Nhất Môn chúng ta nếu như có một đệ tử như ngươi, chỉ sợ sau này cũng có chỗ đứng trên Tiên giới, đáng tiếc chính là đạo bất đồng bất tương vi mưu." Ánh mắt của Thái Hỗn Thiên sau này nhìn Phương Hàn, dường như đang nhìn một con cá chết, lại mang theo chút đáng tiếc: "Hôm nay chúng ta sắp đặt tại đây chính là mưu kế đã lâu. Tổng thể mà nói, ngươi đã thua rồi."

Tổng thể mà nói, ngươi đã thua rồi!

Một câu nói kia của chưởng giáo chí tôn Thái Hỗn Thiên chẳng khác gì là lời kết luận như hạ nắp quan tài. Phương Hàn hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Lần này Thái Nhất Môn tổ chức đại hội Tiên Đạo, cũng không ai ngờ rằng Thái Hoàng Thiên cư nhiên mời tới nhiều nhân vật như vậy, hơn nữa đều là người có thâm cừu đại hận với Phương Hàn.

Đương nhiên chính yếu nhất chính là Phương Hàn đối địch với quá nhiều người, cư nhiên dám giết rất nhiều nhi tử của các đại nhân vật, mà bây giờ đám người này lại liên hợp lại đối phó với hắn.

Đương nhiên không giết vài nhi tử của đám người này, tu vi của Phương Hàn cũng không thể phát triển tới mức như hiện tại, có thể nói là mọi việc đều có nhân quả.

"Kiếm Thập Ngũ, Kiếm Vô Địch, Kiếm Thập Tam, Thông Thiên Kiếm Phái từ trên xuống dưới, hiện tại dừng cương trước bờ vực còn kịp, hiện tại Thái Hoàng Thiên ta lấy danh nghĩa là thái thượng trưởng lão, Thiên Tiên cao nhất của Thái Nhất Môn, hứa với các ngươi, nếu như hiện tại các ngươi quay đầu, rời khỏi Tạo Hóa Môn, phân rõ giới tuyến với Phương Hàn, hết thảy mọi chuyện cũ sẽ được bỏ qua. Vẫn làm tiên đạo thập môn, đệ tử từ trên xuống dưới của Thái Nhất Môn ta tuyệt đối sẽ không làm khó dễ các ngươi nửa điểm. Nếu như bằng không, vậy hôm nay chỉ sợ tất cả đạo thống của Thông Thiên Kiếm Phái sẽ vĩnh viễn biến mất."

Thái Hoàng Thiên trông thấy rất nhiều cừu địch của Phương Hàn đang rục rịch chuẩn bị hạ sát thủ, gây ra cảnh hỗn chiến, toàn thân hắn lập tức chấn động, khí tức phóng ra ngoài, khống chế toàn trường, hắn ẩn nhẫn không, người khác vẫn cho rằng tu vi của hắn chỉ là Chân Tiên, không thể tưởng tượng được hắn đã tu thành Thiên Tiên. Lực lượng như vậy thoáng cái khống chế toàn trường, rất nhiều người đang rục rịch nghiêng về phía Phương Hàn bây giờ đều ngừng lại, nhìn Thái Hoàng Thiên làm sao động thủ.

"Làm sao bây giờ?"

Thoáng cái Thái Hoàng Thiên triển khai tấn công tâm lý, quả thật là lợi hại, lập tức khiến đám người trong Thông Thiên Kiếm Phái đang ngo ngoe liền bị áp chế, tình thế hiện tại quả thật là hung hiểm, bốn bề thọ địch, chỉ thoáng phạm sai lầm một chút cả môn phái sẽ bị diệt sạch, sinh tử tồn vong, vài vạn năm truyền thừa đều bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.

Lập tức tâm lý của rất nhiều trưởng lão, thái thượng trưởng lão, kể cả chân truyền đệ tử đều bị dao động.

"Thái Hoàng Thiên, ngươi cho rằng Thông Thiên Kiếm Phái chúng ta là ai?" Kiếm Thập Ngũ đột nhiên lên tiếng: "Thông Thiên Kiếm Phái chúng ta tu luyện chính là thượng cổ kiếm đạo, lấy cương trực chi khí làm thước đo, đạo có thể diệt, thân có thể bị tiêu, nhưng cương trực chi khí không thể đoạn! tất cả đệ tử, trưởng lão của Thông Thiên Kiếm Phái nghe mệnh lệnh của ta! Chúng ta liên hợp đã cùng Tạo Hóa Môn, cho dù gặp tử lộ cũng vì nghĩa mà không cần quay đầu, Thông Thiên Kiếm Phái ta tuyệt đối không phải là tiểu nhân thay đổi thất thường, kiếm ý thông thiên!"

"Kiếm ý thông thiên!"

"Kiếm ý thông thiên!"...

Tất cả đệ tử của Thông Thiên Kiếm Phái bị lời nói của chưởng môn Kiếm Thập Ngũ khiến cho sôi trào, toàn bộ đều rống to, khí thế như kiếm, từ trên không bổ xuống.

Ý chí của tất cả mọi người trong Thông Thiên Kiếm Phái đều ngưng luyện thành một chỉnh thể, giống như một kiện bảo kiếm chém phá trời xanh, cỗ khí thế này thậm chí lây nhiễm tới những người trong môn phái khác.

"Đây mới chính là ý cảnh kiếm đạo, Thông Thiên Kiếm Phái cư nhiên có thể tạo ra được. Nếu lần này Thông Thiên Kiếm Phái không bị diệt vong, thực lực chỉnh thể sẽ tiến thêm một nấc, chính thức siêu việt hơn Đan Đỉnh Kiếm Phái cùng Nhật Nguyệt Kiếm Tông chúng ta. Đây mới là lực ngưng tụ, đây mới là tinh túy của kiếm đạo, nếu như Thông Thiên Kiếm Phái rời khỏi Tạo Hóa Môn, phân rõ giới hạn cùng Phương Hàn, tinh thần kiếm đạo kia toàn bộ hủy diện, danh nghĩa môn phái cũng tan rã. Từ nay về sau trong Tiên Đạo cũng vô pháp ngẩng đầu lên, thế nhưng đây cũng là dùng tính mạng của cả môn phái đánh cuộc một phen."

Cao thủ chưởng môn của Nhật Nguyệt Kiếm Tông, Đan Đỉnh Kiếm Phái đều âm thầm cảm thán, trong lòng cảm khái vạn lần, đều hận bản thân không thể xông lên, thế nhưng bọn họ vẫn nhịn xuống, xuất đầu dưới loại tình huống này hẳn là phải chết không thể nghi ngờ, cả môn phái sẽ bị diệt vong, chỉ có thể yên lặng theo dõi kỳ biến, bo bo mà giữ mình.

"Tốt! Tốt! Tốt! Kiếm ý thông thiên!" Phương Hàn trông thấy Kiếm Thập Ngũ tỏ thái độ, đột nhiên ngửa mặt lên trời thét dài: "Thông Thiên Kiếm Phái không phụ Phương Hàn ta, Phương Hàn ta tuyệt đối sẽ không phụ Thông Thiên Kiếm Phái, chỉ cần lần này đánh giết ra ngoài, tìm được một đường sống, ta sẽ để Thông Thiên Kiếm Phái trở thành đỉnh phong trong hàng tỉ môn phái tu kiếm, trở thành kiếm duy nhất, đứng đầu trong thiên địa kiếm tiên. Lời vừa nói ra, thiên địa quỷ thần, nhật nguyệt quần tinh sẽ làm chứng."

"Hừ! Khẩu khí thật lớn. Hôm nay sinh tử của ngươi còn không tự giữ được, cư nhiên còn dám nghĩ để Thông Thiên Kiếm Phái thành môn phái đứng đầu hàng tỉ môn phái kiếm tu, thật sự là nói khoác mà không biết ngượng, sắp chết còn thổi da trâu. Để ta nhìn xem ngươi rốt cuộc có thể thoát ra ngoài hay không."

Ánh mắt của Tề Chân Quân lập loè, bàn tay duỗi ra, chuẩn bị động thủ.

"Tề Chân Quân, nhi tử của ngươi còn đang ở trong tay ta, chẳng lẽ ngươi không thèm để ý tới sinh tử của hắn?"

Phương Hàn đột nhiên nói.

"Hừ! Chết một đứa con thì có tính là gì, ta còn có hàng ngàn vạn đứa con khác. Cho dù Tề Minh Hạo là người của Đại Dịch Giáo, thế nhưng Phương Hàn ngươi đã đem phương pháp luyện chế bảo bối, danh sách tài liệu cho ta, ta đã hoàn thành một kiện bảo bối hình thức ban đầu, chờ khi bảo bối tấn cấp, bản thân ta cũng sẽ đạt tới cảnh giới Chân Tiên, thậm chí thực lực còn đột tiến, bước vào nghiệp vị Thiên Tiên, đến lúc đó Đại Dịch Giáo cũng phải tôn trọng ta. Huống chi hiện tại địa vị của ta tại Đại Dịch Giáo cũng cực cao. Cho nên ngươi cứ việc giết chết Tề Minh Hạo, cũng không có nửa điểm liên quan tới ta!"

Hai mắt Tề Chân Quân lập loè, lời nói rất cứng rắn, thế nhưng vẫn để lộ ra chút tư vị sợ ném chuột vỡ bình.

"Ài, Tề Chân Quân, ngươi cứ nói cứng như vậy, thế nhưng thật sự không nỡ hi sinh tên nhi tử này a." Thích Chân Vương, chủ nhân của Thiên Địa hội quán cười nói: "Con trai trưởng của ta, Thích Thiếu Uy được ta bồi dưỡng nhiều năm, không biết ta đã lãng phí bao nhiêu tâm huyết để hắn phát triển tới Giới Vương Cảnh, thế nhưng hôm nay không ai có thể đem tính mạng của nó để uy hiếp ta, chúng ta là người tu chân, thọ nguyên kéo dài, có đầy đủ lợi ích, thứ gì cũng có thể bồi dưỡng được. Phương Hàn, cho nên tốt nhất là ngươi đừng có đem những chuyện này ra để uy hiếp nữa."

"Nói như vậy lần này các ngươi muốn dồn ta tới chỗ chết? Không quan tâm tới hết thảy?" Thân thể Phương Hàn sừng sững, uy phong lẫm lẫm, trong nghịch cảnh vẫn vui vẻ trò chuyện, khiến người ta cảm giác hắn có lòng tin cường đại. Thậm chí rất nhiều tán tu thấy được phong độ của hắn, trái tim cũng lung lay.

"Coi như không tiếc bất cứ giá nào để giết ta, nhưng các ngươi có từng nghĩ có bao nhiêu người trong số các ngươi phải táng thân chưa? Có lẽ ngay cả Hư Tiên cũng phải vẫn lạc, mỗi một người các ngươi, thậm chí cả Thái Hoàng Thiên ngươi đều có thể bị vẫn lạc, ngươi biết không? Phương Hàn ta đứng ở chỗ này cho các ngươi tới giết, các ngươi cữ nghĩ kỹ đi, có muốn cá chết lưới rách, rốt cuộc có dũng khí huyết chiến hay không!"

"Huyết chiến!"

Phong Bạch Vũ bước lên, ánh mắt quét ngang, khí thế cư nhiên không hề kém gì Phương Hàn: "Một trận chiến này qua đi, Tiên Đạo tại Huyền Hoàng đại thế giới liệu còn lại mấy người."

"Nói khoác mà không biết ngượng! Chúng ta, một người cũng sẽ không chết, chỉ bằng Vũ Hóa Môn nho nhỏ của ngươi cùng Quần Tinh Môn, Thông Thiên Kiếm Phái cũng muốn cá chết lưới rách? Rất đáng tiếc, hôm nay Thái Nhất Môn ta đã bố trí thiên la địa võng, cho dù các ngươi có thực lực lớn hơn nữa cũng không thể thoát ra." Thái Hoàng Thiên nở nụ cười, bên trong nụ cười ẩn chứa vô cùng tự tin, trên thân thể của hắn đột nhiên bay ra một đạo đại kỳ, trên mặt đại kỳ thêu hình thể của Tai Nạn Thiên Quân, trừ thứ này ra, chung quanh Tai Nạn Thiên Quân còn có ngàn vạn tiểu nhân, đều là một đám Tiên Nhân cầu nguyện chung quanh Tai Nạn Thiên Quân.

Cây đại kỳ này vừa xuất hiện, một cỗ khí tức pháp tắc Tiên Đạo mãnh liệt làm cho tất cả các loại quy tắc vặn vẹo, cơ hồ là tất cả mọi người ở đâu đều cảm thấy không gian, thời gian, tạo vật, thiên vị, thế giới, Hỗn Động, thậm chí pháp tắc Hư Tiên đều chịu áp bách, khắc chế rất lớn, phóng xuất ra cũng khó khăn.

Cây đại kỳ này hoàn toàn siêu việt hơn tuyệt phẩm đạo khí, thậm chí còn áp đảo phía trên viễn cổ tuyệt phẩm đạo khí vượt qua Lôi Kiếp, đã có pháp tắc Tiên Đạo chính thức, bằng không cũng không thể vặt vẹo các loại quy tắc khác.

"Pháp tắc Tiên Đạo, tiên khí?"

Phương Hàn thầm giật mình hoảng sợ, hắn thật không ngờ trong Thái Nhất môn, ngoại trừ Vĩnh Hằng Thần Lô ra, cư nhiên còn có một kiện tiên khí nữa, như vậy, hắn thật sự khó có khả năng thực hiện ý đồ cá chết lưới rách.

"Không phải, Phương Hàn, đây cũng không phải là tiên khí, đây là bán tiên khí, pháp tắc Tiên Đạo của nó cũng không đầy đủ. Kém xa tiên khí chính thức. Thậm chí cũng không phải là hạ phẩm tiên khí." Phong Bạch Vũ lập tức truyền thần niệm tới: "Đại kỳ cổ xưa này gọi là Hủy Diệt Mạt Nhật Chiến Kỳ, là một kiện trấn sơn chi bảo rất cổ xưa của Thái Nhất Môn, là tuyệt phẩm đạo khí, hiện tại cư nhiên tấn thăng thành bán tiên khí, lực lượng cũng không hề nhỏ."

"Tất cả đệ tử môn phái nhanh chóng nghe lệnh, tiến vào trong pháp bảo, mỗi người đều tới vị trí của mình! Chuẩn bị đánh giết thoát ra!"

Phương Hàn không chút nghĩ ngợi, thần niệm, nguyên khí cường đại trực tiếp thủ hộ lấy tất cả đệ tử của Vũ Hóa Môn, Quần Tinh Môn, Thông Thiên Kiếm Phái.

Lúc này thanh âm của Thái Hoàng Thiên cũng truyền xuống: "Chư vị đạo hữu, cùng nhau động thủ diệt sát ma đầu."

Hủy Diệt Mạt Nhật Chiến Kỳ lập tức bao phủ xuống, khiến cho tất cả quy tắc đều bị vặn vẹo.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio