Hắn và nó từ đâu tới. Hắn liếc xéo tên bạn thân. Nó thì bĩu môi, giọng oán trách.
Cô ngượng chín mặt, quay đâu phía khác.
Anh nhìn cô mỉm cười nhẹ, rồi quay sang hắn đá xoáy lại, nhếch mép.
- Hai người cũng đâu phải không vui? Ngược lại rất vui là đằng khác.
- Hiển nhiên!
Hắn nhún vai, vẻ bất cần đời.
Nó từ bao giờ đã chạy lại kế bên cô, hỏi cô bao nhiêu là thứ.
Mặt cô từ đỏ chuyển sang đen xì hắc tuyến bao la...
- Mày hỏi đủ chưa?
Cô cất giọng lạnh tanh, khiến nó sởn cả tóc gái, lạnh cả sống lưng, chiểu thái độ hoàn toàn. Để còn mạng trở về yên bình.
- Uầy! Tao chỉ quan tâm tới mày thôi mà. Làm thấy ghê...
Nó từ lúc nào đã không dám nhìn thẳng vào mặt cô mà trả lời. Giọng cũng lí nhí dần.
- Hừ. Tật nhiều chuyện không bỏ được nhỉ?
- Hờ hờ
Nó cười trừ.
- Về chưa?
Hắn tiến lại khoác vai nó, ung dung, nhàn hạ như thế giới có hai người.
Nó thở phào nhẹ nhõm, được hắn giải vây.
- Về thôi.
Cô cười gian nhìn nó, rồi cũng bước đi. Anh thấy thế cũng đi theo.
Nó ngượng đến không dám ngóc đầu lên chỉ lủi thủi bước theo...
~ h Buổi dạ tiệc đã bắt đầu
~Mọi người đã có mặt gần như đầy đủ, cả nguyên đại sảnh, bây giờ đã đông đúc người đến dự dạ tiệc.
Ai ai cũng ăn mặc đẹp, trang trọng và ai cũng trở nên quý phái khác hẳn mọi khi.
Cánh cửa dạ tiệc một lần nữa được mở ra con người bước vào.
Không ai khác chính là tụi nó.
Bốn người từ từ bước vào, cả kháng phòng xôn xao hẳn lên trước sự có mặt của tụi nó cũng như tụi hắn.
Nó khoác tay hắn, bước vào. Hôm nay nó như một người khác hoàn toàn, bình thường đã khiến bao người phải rung động trước vẻ đẹp cũng nay còn có sức hút hơn. Nó diện có mình một chiếc váy màu trắng tinh đến đầu gối, có lớp, lớp phía trong dày, và bóng. Phía ngoài được phủ lên bởi lớp ren. Chiếc váy vai trễ, để lộ bờ vai trần trắng ngần. Tay lửng được may bằng vải ren. Mái tóc hồng nhạt được xõa ra, vén sang một bên, để lộ các góc cạnh của khuôn mặt tuyệt mĩ quyến rũ chết người.
Sánh bước bên cô đương nhiên là hắn. Hắn hôm nay lịch lãm, phong độ, trưởng thành hơn hẳn, với bộ vest màu đen kết hợp với chiếc áo trắng tinh, bỏ cổ. Cũng chẳng buồn thắt cà vạt. Nhưng vẫn không bao giờ bỏ được cái sự lạnh lùng ấy.
Nếu hôm nay nó đẹp theo kiểu dịu dàng, thục nữ, nữ tánh. Thì khác với nó, cô hôm nay lại đẹp theo cách, quyến rũ, lạnh lùng. Cô vận cho mình chiếc váy đen xẻ tà bó sát cơ thể để lộ vòng cong chuẩn từng mi li. Chiếc váy xẻ tà làm tôn lên dáng vóc, làn da trắng mịn, lẫn đôi chân trắng ngần của cô. Phần trên chiếc váy cúp ngực, vòm ngực đầy đậy thoát ẩn, hiển khiến người khác không thể rời mắt khỏi cô.
Sánh vai với cô là anh. Anh phong độ, sang trọng hẳn. Anh cũng mặc bộ vest mày đen, sơmi trắng, cà vạt đen được thắt tỉ mỉ. Anh hôm nay đẹp “ hoàn hảo “
Bốn người từ từ bước vào, chọn cho mình một chiếc bàn trong một góc khá yên tĩnh, để tránh gậy sự chú ý, nhưng đâu phải đời như ý mình, dù muốn hay không, bao nhiêu ánh mắt vẫn dán vào bồn người họ.
Được một lúc lâu, thì có hai cô gái đi lại bàn chúng nó.
- Chúng tôi ngồi đây được chứ!? - Cô gái đầy yêu kiều kia bước đến nhướn mày hỏi. Cô ta mặc chiếc váy màu xanh đậm, cúp ngực.Thiết kế hướng đến sự sang trọng và cao cấp, mẫu váy đuôi cá đính kết hoạ tiết dọc gúp cô ta trông thon thả hơn, được trang trí thủ công và tỉ mỉ... cô gái đó là Thu Trang
- Không phiền chứ nhỉ!? - Cô gái kế bên cũng bước đến, nháy mắt tinh nghịch với anh. Cô gái đó diện chiếc váy được thiết kế xòe, thân váy đắp ren xinh xắn, lưng trần gợi cảm. Cô gái này cũng là người quen cả thôi - Minh Hà
Hắn lơ sự hiện diện của hai người đó tỉnh bơ, nói cách khác coi người như không khí chẳng hơn chả kém.
Nó và cô liếc xéo hai người đó, rồi ngoảng mặt làm ngơ.
Anh có vẻ lịch sự hơn, định mở lời thì bị cô chặn lại bằng một cái nhéo hông thấu tận xương:
- Đượ.....Aaaa
- Ngồi im
Cô gằn ra từng chữ, như đe dọa anh. Anh ngoan ngoãn hết sức, ngồi im, không dám nhúc nhích.
Thu Trang lẫn Minh Hà vẫn tự nhiên ngồi xuống cạnh hắn và anh. Khiến nó và cô như muốn xì khói. Hắn khẽ cau mày khó chịu, tay cầm ly rượu mân mê rồi uống một ngóp.
Thu Trang nhếch mép, tay cô ta đưa ly rượu ra ngỏ ý mời hắn cạn ly với hắn:
- Cạn một ly chứ!?
Hắn nhíu mày, mặt từ đầu đã khó coi nay còn khó coi hơn.
- CHỒNG à! Anh không nên uống nhiều đâu, đúng không!?
Nó từ đâu, khoác tay thân mật với hắn, nở nụ cười nhẹ nhìn hắn rồi từ từ liếc sang cô ta.
Còn cô ta từ bao giờ mặt đã đen lại nhưng cũng nhanh chóng lấy lại vẻ bình thường, nở nụ cười thú vị.
- Nếu không ngại. Thì để tôi uống thay cho chồng mình được chứ!?
Trên gương mặt xinh đẹp đã xuất nụ cười thỏa mãn, công kích đối phương. Hắn quay sang nhìn nó cười khẩy, cúi người xuống tai nó thì thầm
- Vợ anh thật biết cách chứng tỏ chủ quyền nhỉ!?
Giọng nói trầm ấm của hắn đầy sự ma mị, làm nó lạnh hết sống lưng, mặt ửng đỏ.
- Á...... Hừ. Cô làm cái quái gì thế hả!?