Lúc này nhìn thấy Mộ Bắc Ngật đứng lên, một cô chủ nhà giàu có lấy hết dũng cảm, cầm ly rượu đi đến bắt chuyện, thật không ngờ, Mộ Bắc Ngật không thèm nhìn cô ta lấy một cái đã đi thẳng đến phía trước.
Cô chủ nhà giàu có còn chưa kịp đi đến bên cạnh anh đã bị anh bỏ lơ.
“Sếp, Sếp ơi, anh đi đâu thế?”
Dịch Bách nhìn thấy Mộ Bắc Ngật đi về phía trước, vội vàng chạy theo hỏi.
Ánh mắt Mộ Bắc Ngật lạnh như băng, anh không hề trả lời câu hỏi của Dịch Bách.
Ở một nơi khác, Cố Tiểu Mạch bị Cố Chấn Hải đưa đến phòng khách mà chỉ có ba người, cô quan sát xung quanh, trong lòng có chút hoang mang.
Tổng giám đốc Lâm ngồi xuống, ông ta nhìn Cố Tiểu Mạch với ánh mắt hài lòng và thích thú, chủ động lên tiếng, “Tổng giám đốc Cố, đây là con gái của ông, hôm nay đưa đến gặp tôi, chắc hẳn là có ý định gì đó “
Cố Chấn Hải cười nhẹ một tiếng, từ từ nói ra mục đích của mình.
“Tổng giám đốc Lâm, hôm nay tôi đến là vì có hạng mục muốn hợp.
tác với Tổng giám đốc Lâm, có điều dạo gần đây tôi nghe nói, Tổng giám đốc Lâm đang tìm vợ, còn tôi lại có một đứa con gái chưa lấy chồng.
.
”
Cố Chấn Hải đã ám chỉ một cách rõ ràng, Tổng giám đốc Lâm nhìn Cố Tiểu Mạch, bất giác đưa tay ra muốn sờ lên tay cô.
Trong nháy mắt Cố Tiểu Mạch đã phản ứng lại, cô nhận ra mục đích mà hôm nay Cố Chấn Hải đưa cô đến đây, chính là bán cô cho Tổng giám đốc Lâm!
Cuối cùng cô cũng hiểu tại sao Cố Chấn Hải lại không đưa Cố Lan Tâm đi! Hóa ra cô là người có thể tùy tiện bán đi.
Mặt Cố Tiểu Mạch tối sầm, lúc Tổng giám đốc Lâm định chạm vào tay cô, cô lập tức rút tay ra.
Tổng giám đốc Lâm sờ cằm, nhìn Cố Tiểu Mạch với ánh mắt dò xét, nói với Cố Chấn Hải, “Tổng giám đốc Cố, muốn hợp tác với Lâm Thị, ông phải có chút thành ý chứ, tôi thấy con gái ông cũng không tồi.
.
”
Tổng giám đốc Lâm nhìn Cố Tiểu Mạch với ánh mắt sâu thảm.
“Nào Tổng giám đốc Cố, chúng ta nói chuyện như này không được, chỉ bằng uống chén rượu trước đã, nếu không sẽ rất lúng túng, con gái của Tổng giám đốc Cố còn có chút ngại ngùng kìa” Tổng giám đốc Lâm nâng ly rượu đi đến trước mặt Cố Tiểu Mạch, nheo mắt cười.
Cố Tiểu Mạch không đưa tay nhận ly rượu, cô chỉ ngồi yên ở đó, Cố Chấn Hải không dám để Tổng giám đốc Lâm đợi quá lâu, nhìn bộ dạng không hợp tác của Cố Tiểu Mạch, trong lòng có chút bực tức.
Nhưng ông ta không làm gì được, chỉ có thể nhận lấy thay cho Cố Tiểu Mạch, ông ta dùng giọng nói chỉ đủ cho hai người nghe thấy, “Không muốn lấy bức thư nữa? Uống ly rượu này đi”
Đây là ly rượu Tổng giám đốc Lâm đưa đó!
Cố Tiểu Mạch nhìn ly rượu trước mặt, cô nghĩ trong lòng, cũng tốt thôi, uống rượu thì to gan hơn, có thể đánh cho ông già này một trận.
Cô giả vờ cười hi hi nhận lấy, cúi đầu uống hết ly rượu, Tổng giám đốc Lâm bỗng di chuyển cơ thể của mình ngồi đến bên cạnh Cố Tiểu Mạch, bàn tay béo như lợn của ông ta muốn sờ Cố Tiểu Mạch.
Ly rượu trong tay Cố Tiểu Mạch vẫn còn chút rượu, cô thận trọng nhìn Tổng giám đốc Lâm, lúc ông ta giơ tay ra, cô ngả người về phía sau, ly rượu bỗng nghiêng nghiêng, đổ ra ngoài.
Không ngờ lại đổ vào quần của Tổng giám đốc Lâm, sắc mặt Cố Chấn Hải trở nên khó coi, ông ta lo lắng nhìn Tổng giám đốc Lâm.
Tổng giám đốc Lâm hét lên, Cố Tiểu Mạch vội vàng xin lỗi, “Thật xin lỗi, Tổng giám đốc Lâm, chiếc ly này không cẩn thận bị đổ rồi: Đê tiện, bỉ ổi!
Cố Tiểu Mạch âm thầm chửi người, Tổng giám đốc Lâm nhìn Cố iểu Mạch uống hết ly rượu, trong đầu không ngừng nghĩ xem đêm xuân tối nay sẽ diễn ra như thế nào.
Ông ta lấy tay của Cố Tiểu Mạch lau quần cho mình, “Cô Cố giúp tôi lau thì tôi sẽ tha thứ cho cô.
”
Cố Tiểu Mạch phản ứng rất nhanh, Tổng giám đốc Lâm không cầm được vào tay cô, cô bỗng nhiên đứng lên, vừa đứng lên, đầu cô quay cưồng, hoa mắt chóng mặt.
Cô chửi thầm một tiếng, đáng chết, rượu này mạnh thật đấy, cô vừa mới uống xong đã thấy hoa mắt chóng mặt rồi!
Không được! Cô phải nhanh chóng tìm cách thoát khỏi nơi này!
Cố Tiểu Mạch bước lên phía trước một bước, Tổng giám đốc Lâm lại không cầm được vào tay cô, bỗng nổi giận, mặt lạnh lùng nhìn Cố Chấn Hải nói, “Tổng giám đốc Cố, ông xem, giải quyết thế nào đây?”
Cố Chấn Hải bị dọa đến mức cơ thể run run, vội vàng quở trách Cố Tiểu Mạch, “Tiểu Mạch, con làm đổ rượu lên người Tổng giám đốc Lâm, còn không lau sạch cho Tổng giám đốc Lâm đi”