Vợ À Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh

chương 157

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Anh ta đang ở đâu, lôi ra đây để chúng tao xem nào”

“Anh ấy đang ở phía sau, bây giờ tôi sẽ đi tìm anh ấy”

Cố Tiểu Mạch vội vàng trả lời, sau đó quay người, muốn chạy về hướng ngược lại nhưng tên cầm đầu đã sớm nhận ra ý định của cô, hắn ta chửi bậy vài câu, xắn tay áo lên rồi đi về phía trước túm lấy tóc của Cố Tiểu Mạch.

Hắn không chút nể nang, thương hoa tiếc ngọc, túm chặt tóc của Cố Tiểu Mạch lôi về phía sau, Cố Tiểu Mạch cảm thấy da đầu sắp bay mất luôn rồi, cô rên lên một tiếng, dùng hết sức lực vùng vẫy giãy giụa, nhưng rất bất lực bị hắn lôi lại.

Những tên khác đi đến giữ cánh tay của Cố Tiểu Mạch, một tên hung dữ túm lấy cánh tay phải của Cố Tiểu Mạch, Cố Tiểu Mạch lập tức cảm nhận được cơn đau truyền đến, đau đến mức người cô toát mồ hôi lạnh.

Cô bị ngã vào vòng tay của tên cầm đầu, Cố Tiểu Mạch vội vàng nhấc chân đạp về phía sau, tên cầm đầu không lường trước được.

chuyện này, thế nên bất ngờ ăn một cú đá.

“ĐM!”

Tên cầm đầu đau đớn cắn chặt răng, khuôn mặt hung dữ quay mặt Cố Tiểu Mạch bắt cô phải nhìn hắn.

“Con đàn bà đáng chết này, dám đá ông mày à, hôm nay ông mày sẽ dạy cho mày một bài học!”

Hắn nổi giận đùng đùng, ra hiệu cho những tên còn lại, những tên đó tiến lên, lôi Cố Tiểu Mạch vào bụi cỏ bên cạnh.

Cố Tiểu Mạch sợ hãi, mặt trắng bệch, cô dùng hết sức lực của mình vùng vẫy nhưng không thể làm gì được, sức của cô so với những người đàn ông này chỉ như trứng chọi đá, không thể nào phản kháng lại được.

Cố Tiểu Mạch bị đẩy ngã xuống đất, một tên rút thắt lưng ra, khuôn mặt nở nụ cười nguy hiểm, hai mắt mở to nhìn Cố Tiểu Mạch.

Cả người cô đều đang đổ mồ hôi, lưng ướt đẫm, đôi môi run rẩy, “Các ngươi… muốn làm gì?”

“Em nói xem nào, em gái” Tên đại ca cười.

Hắn liếc nhìn những người anh em bên cạnh, “Em gái xinh đẹp này, tuy gầy gò nhưng cơ thể chỗ nào ra chỗ đấy, đợi anh đây hưởng thụ xong, các chú đều có phần nhé”

Xe của Mộ Bắc Ngật đi thẳng đến eo núi, mặc dù lúc đi lên núi đã có biển hiệu thông báo rằng thời tiết không tốt, không được lái xe vào.

Đông Sơn!

Nhưng anh bỏ qua mà đi thẳng lên núi, người Mộ Bắc Ngật lan tỏa hơi lạnh ra xung quanh, anh chăm chú nhìn quang cảnh xung quanh.

Bỗng nhiên anh nghe thấy một người phụ nữ không ngừng gào thét, vì bên ngoài gió to nên anh không nghe thấy rõ.

Nhưng sắc mặt Mộ Bắc Ngật tối sầm, anh lập tức dừng xe lại, vội vàng xuống xe, đi về phía phát ra âm thanh đó!

Cảnh tượng trước mặt khiến Mộ Bắc Ngật phẫn nộ, trên người tỏa ra khí lạnh đến thấu xương.

Tên lưu manh đang kéo áo của Cố Tiểu Mạch, áo bị kéo đến vai, lộ ra làn da trắng mịn hồng hào, Cố Tiểu Mạch dùng hết sức lực phản kháng lại nhưng tên đó đã không nhịn được nữa mà cúi đầu hôn mút lên vai cô.

Sắc mặt của Mộ Bắc Ngật bỗng lạnh như băng, những tên lưu manh khác nhìn thấy có người đàn ông xuất hiện, đang định lao đến dạy dỗ một chút.

Nhưng bọn họ đã chậm một bước, còn chưa kịp lao đến dạy dỗ một chút thì đã nhìn thấy Mộ Bắc Ngật mặt tối sầm lao đến chỗ tên cầm đầu, Mộ Bắc Ngật giơ chân lên đạp mạnh lên lưng tên cầm đầu.

Cú đạp vừa đủ mạnh vừa rất chuẩn khiến tên cầm đầu ngã xuống bên cạnh chữ không ngã lên người Cố Tiểu Mạch.

Mộ Bắc Ngật lạnh lùng nhìn cảnh tượng này, Cố Tiểu Mạch sợ đến mức mặt tái mét, cơ thể run lẩy bẩy, cô co rúm người trong bụi cỏ, không dám mở mắt.

Đến lúc giọng nói quen thuộc truyền đến, Bắc Ngật đi đến bên cạnh Cố Tiểu Mạch, không chút chần chừ cởi áo vest ra khoác lên người Cố Tiểu Mạch, che đi cơ thể cô.

“Cố Tiểu Mạch?”

Mộ Bắc Ngật nhìn thấy Cố Tiểu Mạch cắn môi, mắt nhắm chặt khiến Mộ Bắc Ngật không dám vội vàng, chỉ nhẹ nhàng chạm vào người cô.

Giọng nói quen thuộc, mùi hương quen thuộc khiến Cố Tiểu Mạch từ từ vứt đi nỗi sợ hãi trong lòng, vừa nãy Cố Tiểu Mạch đã chuẩn bị sẵn tinh thần bị bọn lưu manh chà đạp, cô chỉ không yên tâm để lại Nám Nám một mình.

Nên chịu đựng như thế nào đây?

Lúc Cố Tiểu Mạch từ từ mở mắt, miệng mở ra, Mộ Bắc Ngật mới nhìn thấy rõ cô cắn môi đến mức chảy máu.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio