Vợ À Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh

chương 207

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cậu ta giật mình, sau đó quay người lại nhìn Mộ Bắc Ngật, tay vẫn đang cầm điện thoại, cậu ta nói: “Mộ Bắc Ngật, không ngờ lại có một người phụ nữ họ Cố nữa gọi điện cho anh đó, sau khi biết anh và Cố Lan Tâm đang ngủ cùng nhau, đau lòng muốn chết rồi tắt điện thoại, anh nói xem, có phải tôi đã làm một chuyện rất tốt không?”

Mộ Thiếu Lãnh chậm rãi nói, chỉ một câu nói, ánh mắt Mộ Bắc Ngật trở nên lạnh lẽo, Mộ Bắc Ngật bước xuống cầu thang, đi thật nhanh đến trước mặt Mộ Thiếu Lãnh.

“Cậu nghe điện thoại?”

“Tôi có lòng tốt nghe…”

Mộ Thiếu Lãnh còn chưa nói xong đã kêu lên một tiếng thảm thiết, Mộ Bắc Ngật không chút nể nang giật lấy điện thoại, túm chặt tay cậu ta vặn một vòng, ở trước mặt anh Mộ Thiếu Lãnh hoàn toàn không chút sức lực, sau đó bị anh ném xuống ghế sofa.

Mộ Bắc Ngật nhìn nhật ký cuộc gọi trong điện thoại, hô hấp có chút khó khăn.

Mộ Thiếu Lãnh hung dữ nói: “Làm sao? Đau lòng rồi? Mộ Bắc Ngật, không nhìn ra anh còn đa tình như vậy, tôi có chút hứng thứ với người phụ nữ đó rồi.

Người phụ nữ đó!

Ánh mắt Mộ Bắc Ngật hiện lên sự lạnh lẽo, bờ môi mỏng mấp máy tràn đầy sự cảnh cáo: “Tôi khuyên cậu đừng tự khiến mình trở nên khó coi.

Nói xong, anh không thèm nhìn Mộ Thiếu Lãnh nữa, đi thẳng ra bên ngoài, anh rời khỏi nhà cũ nhà họ Mộ với khuôn mặt sa sầm, không quan tâm Cố Lan Tâm vẫn đang ở đó.

Ra khỏi nhà cũ, Mộ Bắc Ngật ngồi lên xe, ánh mắt lạnh lẽo, Dịch Bách ngồi ở phía trước lái xe, vội vàng nhận lỗi: “Sếp, em xin lỗi, em xin lỗi, em thật sự không biết tối qua anh ở nhà cũ lại xảy ra chuyện đó nên mới không vào cứu anh.

Ánh mắt Mộ Bắc Ngật lạnh đến mức muốn rớm máu, cảm giác như có thể “chém đứt đôi” người khác bất cứ lúc nào.

“Chuyện của Nám Nám điều tra đến đâu rồi, Kinh Đô không có người này sao?”

Dịch Bách nghe xong, đầu tiên cậu ta cảm thấy rất kinh ngạc, sau đó thất vọng lắc đầu.

Bàn tay đặt trên chân bỗng nắm chặt, gân xanh nổi lên.

Tình cảnh của Cố Thị càng lúc càng khó khăn, Cố Chấn Hải giống như con cừu đang đợi cắt lông, càng ngày càng giống như đang ngồi trên đống lửa nhưng lại không có cách nào để tốt hơn!

Cố Chấn Hải tức giận, ông ta chỉ có thể lấy mẹ của Cố Tiểu Mạch ra uy hiếp cô một lần nữa!

Sau đó Cố Chấn Hải cầm điện thoại gọi điện cho Cố Tiểu Mạch, “Tiểu Mạch, con đã cầu xin Tổng giám đốc Mộ chưa?”

Nam Thần An đồng ý sẽ giúp Nám Nám trong việc chữa bệnh, sau đó tạm thời rời khỏi bệnh viện, Cố Tiểu Mạch ngồi một mình trước cửa phòng bệnh, lạnh lùng đáp lại: “Con gái cưng của ông có thể cầu xin, không cần tôi đi đâu.

“Con đang thử thách sự kiên nhẫn của bố sao, Cố Tiểu Mạch?” Cố Chấn Hải trầm giọng, cắn chặt răng lên tiếng.

Không biết tại sao, Cố Tiểu Mạch có thể nghe ra âm mưu gì đó trong lời nói của Cố Chấn Hải, cô thận trọng lên tiếng: “Ông muốn làm gì?”

“Bố đã nói rồi, Tiểu Mạch, giúp bố một lần này thôi, bố sẽ giúp con gái con, không ngờ con còn quen biết Tổng giám đốc Nam vừa mới đến Kinh Đô không lâu đó!”

Cố Chấn Hải bỗng thay đổi chủ đề, tay nắm chặt tấm ảnh, thật không ngờ, con gái ông ta lại quen những người tai to mặt lớn như vậy, thật khiến người khác kinh ngạc.

Kế hoạch trong đầu Cố Chấn Hải lại càng rõ ràng hơn, cái tài nguyên rất có lợi này ông ta phải tận dụng hết mức có thể!

Cố Tiểu Mạch lạnh lùng đáp lại: “Cố Chấn Hải, ông nghĩ cũng đừng có nghĩ, tôi sẽ không giúp đỡ Cố Thị đâu, mẹ tôi đã qua đời rồi, Cố Thị nên xuống hố với mẹ tôi từ lâu rồi mới đúng!”

Một câu nói lạnh lùng cắt đứt tình cảm bố con đã dây dưa suốt những ngày gần đây!

Cố Chấn Hải kinh ngạc, tay vo thành nắm đấm đập xuống bàn, “Cố Tiểu Mạch! Mày thật sự cho rằng tao sẽ không làm gì với Hân Nhiên sao? Tao nói cho mày biết, nếu mày không giúp tao giải quyết vấn đề, tao sẽ đập bỏ mộ của Hân Nhiên, bây giờ người đã đi đến đó rồi, nếu không tin thì mày cứ thử xem!”

Một câu nói không có tình người khiến tim Cố Tiểu Mạch đập thình thịch, mặt trắng bệch không một giọt máu, cô nắm chặt điện thoại: “Cố Chấn Hải, ông nói gì?”

“Hơ hơ, bây giờ hãy đến Đông Sơn, tao sẽ cho mày xem, đập bỏ mộ như thế nào!”

Một câu nói lạnh lùng đâm vào trái tim Cố Tiểu Mạch, toàn thân đau đớn.

Tại sao cô lại gặp phải một người bố như thế này chứ???

Trái tim đập loạn nhịp, cô còn không có sức lực để suy nghĩ thêm điều gì, cô vội vàng cất điện thoại, chạy ra bên ngoài.

Thật không đúng lúc, Mộ Bắc Ngật vừa đến bệnh viện thì Cố Tiểu Mạch đã lên xe taxi đi đến Đông Sơn.

.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio