Đến lúc ra khỏi khách sạn, Cố Tiểu Mạch đau lòng lấy thiết kế trong túi ra, hai bản thiết kế bị Cố Lan Tâm xé rách rồi, đây là tự tay cô vẽ đó…
Bị xé rách rồi, linh cảm cũng tiêu tan rồi, dù có thiết kế lại cũng sẽ không có hiệu quả như vậy nữa, đối với một nhà thiết kế, mỗi một bản thiết kế tự tay vẽ đều dốc hết tâm huyết của bản thân, cho dù trở thành đồ bỏ đi cũng vô cùng trân trọng.
Lúc cô đang đau lòng thì điện thoại trong túi reo lên, Cố Tiểu Mạch lấy điện thoại ra, nhìn thấy số điện thoại gọi đến, cô hơi nhíu mày, ấn nút nghe; “Xin chào, tôi là Cố Tiểu Mạch”
Giọng nói rõ ràng dễ chịu của Cố Tiểu Mạch truyền đến, Dịch Bách vội vàng đáp, “Cô Cố, xin chào, tôi là Dịch Bách, cô vẫn nhớ tôi chứ?”
Dịch Bách lúc này đang ở bên cạnh Mộ Bắc Ngật, cậu dùng điện thoại của Mộ Bắc Ngật gọi điện cho cô, muốn Cố Tiểu Mạch đến ký hợp đồng.
Trong điện thoại của Mộ Bắc Ngật lưu số của Cố Tiểu Mạch, nhưng lúc nghe thấy giọng của Cố Tiểu Mạch ở đầu bên kia truyền đến, Dịch Bách sững sờ, cô Cố không hề lưu số điện thoại của Sếp…
Nghe thấy câu hỏi của Dịch Bách, giọng nói của Cố Tiểu Mạch bỗng có chút dí dỏm, “Tôi tất nhiên nhớ rồi, đeo kính gọng đen, trông rất nhã nhặn lịch sự, còn đẹp trai nữa”
Mộ Bắc Ngật vốn đang lướt văn kiện nghe thấy lời nói này, sắc mặt lạnh đi, mây đen giăng kín trước mắt, ngẩng đầu lên, mặt không đổi sắc nhìn về phái Dịch Bách.
Mộ Bắc Ngật nhíu mày, lúc Cố Tiểu Mạch nói chuyện với Nam Thần An hay Dịch Bách đều rất vui vẻ, tại sao đến lúc nói chuyện với anh lại đối đầy gay gắt, được nước lấn tới.
Dịch Bách khựng lại, cười hì hì trả lời, Cảm ôn cô Cố đã khen, à đúng rồi, tôi gọi điện cho cô là để bảo cô đến kí hợp đồng, chuyện thiết kế váy cưới”
“Á, anh ở đâu, tôi đến tìm anh” Cố Tiểu Mạch hơi nhíu mày, nghĩ lại những gì vừa xảy ra với Cố Lan Tâm, có có dự cảm không lành, sự nghiệp thiết kế của cô sẽ bị Cố Lan Tâm giãm đạp lên.
Dịch Bách còn chưa kịp trả lời, điện thoại đã nằm trên tay một người khác, đợi đến lúc cậu phản ứng lại, Mộ Bắc Ngật đang cầm đưa điện thoại lên tai, trầm giọng nói vào điện thoại, “Ba giờ chiều, đến công ty gặp tôi”
Một giọng nói lạnh lùng truyền đến, khiến Cố Tiểu Mạch sợ đến run cả người, cô nhìn điện thoại, đang nói chuyện với Dịch Bách cơ mà, Mộ Bắc Ngật ở đâu nhảy vào vậy?
Tuy lúc nãy ở khách sạn diss Cố Lan Tâm rất hả hê, nhưng đối với Mộ Bắc Ngật, có có chút lúng túng lẫn cảm giác lạ thường, cô chỉ có lòng cảm kích, nhưng Cố Lan Tâm lại yêu anh ta, mà cô lại yêu ai yêu cả đường đi, ghét ai ghét cả tông ti họ hàng, thế nên cô không muốn đến gần anh.
Cố Tiểu Mạch nghĩ một lúc, lên tiếng, “À, hợp đồng có thể cho người mang đến.
.
”
Nghe thấy Cố Tiểu Mạch khước từ, sắc mặt Mộ Bắc Ngật lại càng lạnh hơn, “Cố Tiểu Mạch, còn cần tôi cho người đến mời cô sao?”
Cố Tiểu Mạch nuốt nước bọt, nhỏ giọng nói, “Tôi biết rồi”
Đầu bên kia ngay lập tức tắt điện thoại.
Cố Tiểu Mạch bắt taxi về nhà, cô vội vàng đi vào nhà tắm, áo vest còn chưa giặt… bây giờ mà mang đi trả anh, có khi nào anh không nhận không?
Nám Nám từ trong phòng bước ra, thấy Cố Tiểu Mạch đang nhìn chằm chằm áo vest của ông chú lợi hại như thể nhìn đồ nhớ người, Nám Nám bất giác hóng hớt lên tiếng, “Nấm ơi, có phải mẹ nhớ ông chú lợi hại rồi không?”
Cố Tiểu Mạch kinh ngạc, toàn thân run rẩy, vội vàng quay đầu nhìn Nám Nám, “Nám Nám, con đừng có nói linh tinh, làm sao mami có thể nhớ chú ấy chứ?”
Nám Nám lần đầu tiên nhìn thấy khuôn mặt trần đây sức chiến đấu của Cố Tiểu Mạch bỗng nhiên ửng hồng, Nám Nám hai tay chống cằm, cười nguy hiểm, như thể đang nhìn Cố Tiểu Mạch nói, “Nấm ơi con hiểu mài”
Cố Tiểu Mạch cười, nghiêm túc nhìn Nám Nám nhắc nhở, “Nám Nám, không được nói linh tinh nhé, có biết không hả?
Mami bây giờ có chuyện phải ra ngoài một lát, con ngoan ngoãn ở nhà đợi mami nhé, mami sẽ cố gắng về sớm”
Nám Nám gật đầu, không nói gì thêm, nhìn mami cầm áo vest đi ra ngoài.
Cố Tiểu Mạch cầm áo vest ra khỏi căn hộ, đi ra đường lớn bắt taxi, không hề chú ý đến đẳng xa có một người vừa lướt qua.
Nam Thần An đang bận xử lý chuyện tổng công ty chuyển đến Kinh Đô, nhưng sau lần đối mặt trước với Mộ Bắc Ngật, anh có cảm giác bất an, thuộc hạ nói cho Nam Thần An biết Cố Tiểu Mạch mang áo vest đến trả Mộ Bắc Ngật, Nam Thần An nhíu mày, ánh mắt đầy nguy hiểm.
Lúc Cố Tiểu Mạch đến Mộ thị, đã quá thời gian hẹn, Cố Tiểu Mạch nhìn đồng hồ đeo tay, vội vàng chạy vào tòa nhà, lúc vào thang máy, cô chọn thang máy có khá nhiều người đi lên tầng cao nhất.
Cố Tiểu Mạch xách theo một chiếc túi hellokitty màu hồng đến cửa phòng Tổng giám đốc, cô thư ký bước đến, lễ phép hỏi, “Xin chào, cô có hẹn trước chưa ạ?”
“Tôi là Cố Tiểu Mạch, đến kí hợp đồng”
“Vâng ạ, cô vào trong đợi một lát ạ” Cô thư ký dẫn Cố Tiểu Mạch vào phòng.