“Các người quen đến sớm là chuyện của các người, tôi không đến trễ là được rồi.
” Hạ Thanh Trì ung dung cầm cốc nước lên uống một ngụm, tiếp đó, cô mở bản thảo thiết kế của mình ra.
Hạ Thanh Trì mỉm cười ngẩng đầu lên nhìn Đinh Linh, đôi môi đỏ thắm khẽ lên tiếng: “Hơn nữa, có liên quan gì đến cô?”
Trong lúc nói chuyện, ánh mắt Hạ Thanh Trì nhìn về hướng Cố Đình Xuyên.
Hạ Thanh Trì bày tỏ ý tứ của mình rất rõ ràng, ông chủ cũng không lên tiếng, cô ở một bên ồn ào cái gì chứ?
Lại nhìn sang, lúc này Cố Đình Xuyên vẫn cúi đầu ngồi ở đó, giống như những tranh chấp này anh không hề nghe thấy vậy, hoàn toàn không nói một câu nào.
Thực ra, Cố Đình Xuyên vẫn luôn nghe thấy cuộc đối thoại của mấy người bọn họ, sở dĩ anh không lên tiếng ngăn cản, chỉ là vì anh muốn xem xem phản ứng của Hạ Thanh Trì, người phụ nữ này thật sự rất thú vị, bản thân anh cũng càng ngày càng thấy hứng thú với cô.
Đinh Linh bực dọc, không còn lời nào để nói, cô ta hừ một tiếng, đến mũi cũng sắp lệch qua một bên.
“Tổng giám đốc Cố, cuộc họp có thể bắt đầu rồi chứ?” Hạ Thanh Trì chủ động lên tiếng hỏi.
Lúc này Cố Đình Xuyên mới ngẩng đầu lên, nhìn thoáng qua thấy người cũng đã đến đầy đủ rồi, anh lập tức gật đầu, trầm giọng nói: “Bắt đầu đi.
”
Lúc này Trưởng phòng thiết kế - chị Diêu mới hắng giọng, bắt đầu nói phần mở đầu cho cuộc họp lần này.
“Buổi lễ Tinh Quang là chuyện quan trọng mỗi năm của Cố Thị chúng ta, hơn nữa đầy là dự án đầu tiên Janey tham gia sau khi gia nhập phòng thiết kế chúng ta, chúng ta nhất định phải chung sức hợp tác, tạo nên một tác phẩm thỏa đáng để nộp lên cho công ty.
”
“Cho nên, đề tài thảo luận trong cuộc họp lần này chính là thảo luận về bản thảo thiết kế của buổi lễ Tinh Quang, dù sao thì một dự án lớn như vậy cũng cần phải có sự chung sức hợp tác của phòng thiết kế chúng ta.
” Chị Diêu nhấn mạnh bốn chữ “chung sức hợp tác”, giống như là đang nhắc nhở Hạ Thanh Trì.
Hạ Thanh Trì tiếp thu ý kiến của chị Diêu, trước đây Cố Đình Xuyên từng nói muốn để những người khác trong phòng thiết kế giúp đỡ mình, nhưng là do mình không cần, bây giờ cũng sẽ không chỉ ra chuyện này, sẽ không để mình trở thành kẻ thù chung của cả phòng thiết kế.
Hạ Thanh Trì tiếp lời chị Diêu: “Được rồi, Trưởng phòng, chúng ta cứ trực tiếp vào thẳng chủ đề đi.
”
Nói xong, Hạ Thanh Trì đem bản sơ thảo của mình chiếu lên màn hình lớn trong phòng họp.
“Đây là bản sơ thảo của tôi, lần hoàn thiện bản thảo cuối cùng còn cần các đề xuất của các đồng nghiệp trong phòng thiết kế.
” Hạ Thanh Trì khiêm tốn nói, cô vừa nói, vừa lướt đến bản thảo thiết kế của mình, muốn để cho mọi người xem hết một lượt trước để có ấn tượng tổng thể.
Thế nhưng, càng lướt đến những bản thảo phía sau, tiếng ồn ào trong phòng họp càng lớn, mọi người đều đang cảm khái, thế này mà còn cần ý kiến của bọn họ gì chứ, đây thực sự có thể nói là bản thảo thiết kế hoàn mỹ.
Không hổ là nhà thiết kế nổi tiếng quốc tế, thật sự rất có tài.
Hạ Thanh Trì nhìn thấy phản ứng của mọi người, trong lòng cô cũng thấy thoải mái, những tin đồn liên quan tới cô trước đây, cô không muốn giải thích quá nhiều, chỉ cần có thực lực, những tin đồn kia sẽ tự sụp đổ thôi.
Giống như là lúc này, có lẽ không có ai tin mình chỉ là một bình hoa nữa rồi chứ.
“Được rồi, đây chính là bộ trang phục mà tôi đã làm ra cho buổi lễ Tinh Quang lần này, xin nhờ các đồng nghiệp của phòng thiết kế chỉ bảo nhiều hơn.
” Hạ Thanh Trì thu lại vẻ vênh váo vừa nãy, lại khiêm tốn lên tiếng.
Cố Đình Xuyên không thể không thừa nhận, những bản thảo thiết kế này thực sự rất tốt, đương nhiên anh biết những bản thảo thiết kế này là do một mình Hạ Thanh Trì hoàn thành, lời của chị Diêu vừa nãy, Cố Đình Xuyên cũng nghe ra ý tứ trong đó.
Nhưng Hạ Thanh Trì cũng không có vạch trần ra ngay tại trận, lại còn khiêm tốn như vậy, hoàn toàn giống như trở thành một người khác, khác với người vừa giương nanh múa vuốt ban nãy, Cố Đình Xuyên khẽ vuốt cằm mình, thật đúng là một người phụ nữ khiến người ta không nhìn thấu được.
Hạ Thanh Trì nhìn xung quanh, không có ai muốn lên tiếng, cô lập tức nói với chị Diêu: “Trưởng phòng Diêu, chị có ý kiến gì không?”
Trưởng phòng Diêu nhìn một hồi lâu, cũng cảm thấy vô cùng hài lòng, cô ấy không chỉ ra được khuyết điểm nào, không nhịn được mà nhìn Hạ Thanh Trì với cặp mắt khác xưa, xem ra những lời khen ngợi Hạ Thanh Trì cũng thực sự là danh xứng với thực.
“Rất tốt.
” Chị Diêu đánh giá một cách thành thật.
Hạ Thanh Trì mỉm cười gật đầu: “Cảm ơn lời khẳng định của Trưởng phòng, không biết những đồng nghiệp khác còn có ý kiến gì hay không?”
Lúc nói lời này, Hạ Thanh Trì vẫn luôn nhìn chằm chằm Đinh Linh, trong ánh mắt tràn đầy vẻ khiêu khích.
Hạ Thanh Trì nhìn ra được Đinh Linh này nhất định là có liên quan với Hạ Lăng An, nếu như muốn tiếp tục làm việc ở Cố Thị, thì phải đứng vững gót chân ở phòng thiết kế, có thực lực là một chuyện, khiến cho người khác biết mình không phải là người dễ bắt nạt cũng là một chuyện rất quan trọng.
Đinh Linh nhìn dáng vẻ của Hạ Thanh Trì thì tức đến nghiến răng, nhưng cũng bất lực vì thực lực không bằng Hạ Thanh Trì, cô ta cũng chỉ đành nhịn xuống cơn giận này.
Xem ra Hạ Lăng An nói không sai, đây chính là người phụ nữ vênh váo hung hăng.
Hừ, Janey, tương lai còn dài, chúng ta cứ chờ mà xem, Đinh Linh thầm nghĩ trong lòng.
“Chúng ta đều đã nhìn thấy bản thảo thiết kế của Janey rồi, nếu như mọi người không có ý kiến gì, vậy thì cứ hoàn thiện theo như vậy đi.
” Cố Đình Xuyên vẫn luôn im lặng từ nãy giờ bỗng nhiên lên tiếng.
“Cứ như vậy mà quyết định rồi sao? Tổng giám đốc Cố, sẽ không có vấn đề gì ngầm sau lưng đó chứ?” Hạ Thanh Trì khách sáo hỏi lại.
Cố Đình Xuyên có hơi khó hiểu, người phụ nữ này là chó dại sao? Sao thấy ai cũng muốn cắn vậy, rõ ràng là mình đến giúp cô, nhưng cô lại hỏi như vậy, Cố Đình Xuyên đành phải lặp lại một lần nữa.
“Cứ hoàn thiện như vậy đi, sẽ không có vấn đề gì đâu.
” Cố Đình Xuyên nói một cách dứt khoát.
Nhân viên tham gia cuộc họp đều gật đầu đồng ý, bản thảo thiết kế này chính là bảo bọn họ đưa ra ý kiến, mà bọn họ cũng không đưa ra được ý kiến đáng tin cậy nào.
Cuộc họp kết thúc, Cố Đình Xuyên sải bước đi ra khỏi phòng họp, Hạ Thanh Trì thu dọn các bản thảo thiết kế của mình, vừa ngẩng đầu lên đã đối mặt với chị Diêu.
“Janey, thật xin lỗi, trước đây chị có chút hiểu lầm với em.
” Chị Diêu bỏ hai tay vào trong túi quần, cho dù cô ấy đang nói những lời bày tỏ thiện chí, nhưng lại không hề có cảm giác thấp kém chút nào.
“Sau này, hy vọng em có thể không tính toán chuyện cũ, chúng ta cùng nhau hợp tác, để vị thế của Cố Thị càng vững vàng hơn ở trong giới.
”
Hạ Thanh Trì mỉm cười khiêm tốn nói: “Trưởng phòng Diêu, những chuyện trước đây đã qua rồi, người không biết thì không có tội, sau này em sẽ phối hợp với chị thật tốt.
”
Trưởng phòng Diêu vỗ vai Hạ Thanh Trì: “Sau này đừng gọi Trưởng phòng này Trưởng phòng nọ nữa, quá xa cách, lúc không có ai, em cứ gọi chị là chị Diêu là được rồi.
”
Hạ Thanh Trì gật đầu: “Được, chị Diêu.
”
Nói xong, Hạ Thanh Trì đi cùng với Trưởng phòng Diêu ra khỏi phòng họp, hôm nay trong cuộc họp, Hạ Thanh Trì đã lộ ra tài năng của mình, người trong phòng thiết kế cũng cung kính với cô, nhao nhao ào tới chào hỏi với cô.
Hạ Thanh Trì cũng mỉm cười đáp lại, cô sẽ không ra vẻ cao cao tại thượng, nhưng cũng sẽ không mặc kệ để người khác xâu xé.
Chuyện bản thảo thiết kế của buổi lễ Tinh Quang tạm thời đã đi đến cuối chặng đường, Hạ Thanh Trì vốn còn tưởng Cố Đình Xuyên sẽ gây khó dễ cho cô trong cuộc họp, nhưng lại không ngờ tới Cố Đình Xuyên còn ủng hộ tác phẩm của cô, thật đúng là một người hai mặt.
Hạ Thanh Trì nhớ tới chuyện Cố Đình Xuyên để Hạ Lăng An đi lấy DNA của Hạ Niệm thì lập tức tức giận đến nghiến răng, bây giờ âm mưu đã lộ ra, người đàn ông này nhìn thấy cô lại giống như người vô tội vậy, đúng là da mặt còn dày hơn tường thành.
Có lẽ là Cố Đình Xuyên không biết cô đã biết chân tướng sự việc, Hạ Thanh Trì suy tính, được thôi, tôi sẽ không nói, để xem anh có thể giả vờ đến bao giờ.
Trong lúc cô đang nghĩ ngợi, điện thoại để trên bàn đột nhiên vang lên, Hạ Thanh Trì nhận cuộc gọi, là thư ký của Cố Đình Xuyên, nói Cố Đình Xuyên bảo cô đến văn phòng một chuyến.
Hạ Thanh Trì đặt điện thoại xuống, dáng vẻ oai phong khí thế bừng bừng đi về hướng phòng làm việc của Cố Đình Xuyên.
.